Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2304: Chương 2194

CHƯƠNG 2194

Lúc này đây, Lưu Chấn Đông dẫn đầu, các đội viên khác ở phía sau, Đinh Trường Sinh chắn mặt sau, cũng may trong phòng phía dưới không có người của A Lang.

-Như thế nào rồi?

Đinh Trường Sinh đuổi kịp đến, hỏi Lưu Chấn chủ.

-Dựa theo chỉ dẫn của Hạ Phi, vị trí của chúng ta là tại cái kho nơi này, từ đây đến cầu thang đi lên vẫn còn một khoảng cách, tôi lo lắng nơi này có gắn camera theo dõi, nếu như chúng ta không chú ý kỷ lưỡng, thì có thể bị phát hiện.

Lưu Chấn Đông nói.

Lo lắng của hắn không phải không có đạo lý, Hạ Phi có hệ thống theo dõi tại bên trong sòng bạc, ..

-Đừng nhúc nhích, có người xuống .

Đột nhiên, Đinh Trường Sinh giơ lên quả đấm, ý bảo toàn bộ mọi người im tiếng.

Qua mấy giây về sau, quả nhiên, tại ngoài cửa phòng, truyền đến tiếng bước chân..

-Này.., mày nói chúng ta còn có cơ hội đi ra ngoài sao? Mẹ kiếp, cái tầng hầm này không có nhiều thức ăn, đói chết tao rồi .

-Máy bớt nói nhảm lại đi, cẩn thận đại ca đập chết mày..

-Ai, coi như xong rồi, giờ tìm một chút cái gì vui vẻ thì tìm, mày đi quanh xem có cái gì ăn không, tao qua tìm mấy đứa con gái kia chơi đùa, nuôi da trắng nõn, không chơi cũng đáng tiếc.

Nói xong, hai tên này, một tên đi tìm gái chơi, một tên hướng về phía cái kho ở giữa đi đến, mắt thấy khoảng cách này càng lúc càng gần, Đinh Trường Sinh ra hiệu người ở mặt sau lui lại, cái kho ở giữa này không rộng lắm, đồng thời cầm lấy súng của mình, sau đó ý bảo Lưu Chấn Đông, hai người núp ở phía sau cửa, chờ đợi tên gia hỏa này sa lưới.

Gia hỏa kia đã đã tới cái kho nơi này một lần, nhưng không phát hiện có thức ăn gì, bất đắc dĩ đại ca lại lại lần nữa ra lệnh hắn đi tìm, hắn không thể từ chối, tính tình của đại ca thì hắn rất rõ ràng, có thể việc làm không thành, nhưng tuyệt không có thể không làm, vì thế lại đi kiếm lại lần nữa..

Nhưng lúc này này trong cái kho đèn tại sao sáng? Mình nhớ là trước đó đã tắt rồi, nhưng hắn cũng không để ý nhiều, dù sao không cũng có ai có thể từ dưới đất đào lỗ chui lên, vì thế duỗi tay đẩy cửa ra.

Lúc đẩy cửa, cánh cửa thông đạo mé trong kho mở ra nhưng không tự đóng lại, còn Đinh Trường Sinh cùng Lưu Chấn Đông Đô thì núp ở phía sau cửa, tên gia hỏa kia đẩy cửa ra nhìn thấy một cái miệng hang đen ngòm, không biết cái này miệng hang này thông hướng đến đâu, nhưng có thể khẳng định, đã xảy ra chuyện rôo2.

Đinh Trường Sinh chú ý tới bóng dáng dầu chân người đang bước tới, vốn cho rằng cái bóng này tiếp tục tiến đến, nhưng đến khi bóng dáng ngừng lại sửng sốt, Đinh Trường Sinh hiểu ra, , đối phương đã phát hiện bọn họ, cho nên, lúc cái bóng dáng kia lui ngược về phía sau chạy trốn, thì Đinh Trường Sinh đẩy Lưu Chấn Đông liền nhảy ra, giơ tay lên bắn một phát.

"Bụp" .

Tiếng súng gắn ống hãm thanh phát ra một âm thanh mỏng manh, sau đó tên gia hỏa kia liền bị bắn gục ở tại ngoài cửa.

Đinh Trường Sinh tay cầm súng xem xét xung quanh, lúc này Lưu Chấn Đông đuổi theo, quỳ gối tại bên người tên bắc cóc kia bị bắn gục, dùng tay sờ sờ động mạch cổ đối phương, đã không có sự sống, phát súng bắn trúng gáy cổ, máu tươi rất nhanh lan tràn tại phía trên sàn nhà.

……………………………………………………………………………………

-Tiếp tục như vậy thì không được, sớm muộn gì chúng ta cũng phải chết đói tại đây, nhìn đến taôi vẫn còn đánh giá thấp đám cảnh sát bên ngoài, anh là một phó cục trưởng công an thành phố bị giam giữ tại nơi này, vậy mà đến bây giờ cũng không có người đến đàm phán, thương lượng, như thế nào, bọn họ muốn tấn công mặc kệ anh hay sao đây?

A Lang nhìn Kha Tử Hoa, nói.

-Chỉ huy tấn công vào thì đó là có người muốn tôi chết, vậy anh tính thế nào ?

Kha Tử Hoa nhìn nhìn A Lang hỏi.

-Nếu bắt anh làm con tin đi ra ngoài, anh cho rằng đi ra ngoài đó thoát được, có khả năng bao nhiêu phần trăm?

A Lang hỏi.

-Anh nghĩ sao vậy? Nơi này không phải là biên giới, sau khi đi ra ngoài có thể chạy đến biên giới chạy trốn, tại đây thì anh có thể chạy đi đâu? Bên trong nơi này có con tin, nên đến giờ anh mới còn bình yên vô sự, một khi đi ra ngoài, trong tay không có con tin, bình thường chỉ cần thấy được ngươi, là liền bắn chết, anh nghĩ trong tay có súng thì vạn sự đại cát à? Sai rồi, tôi đề nghị, nếu anh còn muốn sống, đầu hàng đi, đầu hàng mặc dù là phải vào ngục giam, lấy thân thủ của anh, muốn chạy trốn ra ngoài vẫn có cơ hội, nhất là lúc đang còn tạm giam, cơ hội càng lớn hơn một chút, hiện tại trong cái tầng hầm này, anh muốn chạy, không có cửa đâu.

Kha Tử Hoa nói.

A Lang gật đầu, Kha Tử Hoa là người trong cơ chế, lời nói vẫn có có độ tin cậy, nếu là như vậy có đi ra ngoài, muốn rời khỏi Bạch Sơn, thì không phải là dễ dàng, mình bây giờ hoàn toàn có thể cùng Kha Tử Hoa làm cái giao dịch.

-Dựa theo tình huống này nhìn, Hạ Phi coi như xong đời, Kha cục trưởng, anh và Hạ Phi có giao dịch a, chúng ta cũng làm cái giao dịch đi, như thế nào?

-Giao dịch gì?

Kha Tử Hoa chấn động, hỏi.

-Tôi sẽ thả cho anh an toàn đi ra ngoài, chúng ta đầu hàng, lúc đang bị tạm giam chờ đợi phán quyết, tôi có thể giúp anh trừ bỏ hạ phi, Hạ Phi nếu chết thì sẽ không có đối chứng, anh liền an toàn, nhưng có một điều kiện, anh tìm cách thả tôi ra.

A Lang nói.

-Ha ha, anh quá quá coi trọng tôi rồi…

Kha Tử Hoa cười khổ một tiếng, nói.

-Phó cục trưởng công an thành phố, được phân công quản lý đội trinh sát hình sự, tại trại tạm giam tác động chút ít, vẫn là không làm khó được anh, nhưng nếu như Hạ Phi chưa trừ diệt, sớm muộn gì sẽ đem anh khai ra đến, đến lúc đó anh muốn phá giải, sợ là đã muộn…Kỳ thật, không có anh, tôi cũng có thể đi ra ngoài, chính là phải tốn thêm chút chuyện, hơn nữa khả năng thành công cũng thấp hơn, nếu là hợp tác thì khả năng có thể lớn hơn…

A Lang giải thích.

Lời này bao gồm sự uy hϊếp, ý kia rất rõ ràng, ngươi nếu đổi ý, thì ta cũng có thể đi ra ngoài, nhưng sau khi rời khỏi, chắc chắn sẽ tìm tới ngươi tính sổ , Kha Tử Hoa không lên tiếng, hắn đang suy nghĩ về chuyện này cũng có khả năng, cũng biết rõ, mình nếu không ra quyết định, thì có thể chết tại đây, đây là vấn đề hiện thực.

…………………………………………………………………………

Ba cô gái, ai cũng xinh đẹp, trong phòng này có một cái thảm nền Tatami, một tên thủ hạ khác của A Lang lúc này bắt một cô gái bò quì vểnh mông, từ phía sau giửa mông nàng đang ra sức cày cấy, nhưng hắn đột nhiên nhìn thấy có người tiến đến bên cạnh bị dọa phát sợ, khẩu sung để ở bên chạn chân, nhưng không dám duỗi tay cầm lấy, cứ vậy thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bị bắt làm tù binh.

-Phía trên còn có mấy người có súng?

Đinh Trường Sinh bóp cổ tên gia hỏa này, hỏi.

-Chỉ có đai ca của em là có một khẩu súng …

-Phía trên có bao nhiêu con tin?

-Mười sáu người…

Đinh Trường Sinh hỏi xong, vẫy tay, đặc cảnh đến còng tay tên gia hỏa này lại, miệng bị băng dính chặn miệng, mấy cô gái nhìn thấy sợ ngây người, đây là hơn nữa năm nay các nàng mới nhìn thấy nhân số một lần nhiều như vậy…