Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2217: Chương 2107

CHƯƠNG 2107.

Vừa mới bắt đầu chỉ là môi đυ.ng môi, sau đó đầu lưỡi của Đinh Trường Sinh cùng Kỳ Trúc Vận quấn quanh cùng một chỗ, đôi môi của nàng mềm mại hương thơm, Đinh Trường Sinh cùng Kỳ Trúc Vận hôn đến hồn nhiên vong ngã, nàng nhắm chặt đôi mắt, ý loạn tình mê, trong cổ phát ra mơ hồ tiếng rêи ɾỉ, khi bọn họ tràn ngập tình cảm mãnh liệt theo trong hôn hít tỉnh lại, toàn thân của Kỳ Trúc Vận đã xụi lơ tại trong ngực Đinh Trường Sinh, hai cánh tay của nàng chăm chú ôm cổ Đinh Trường Sinh, gò má ửng hồng kề sát tại trên l*иg ngực lửa nóng Đinh Trường Sinh.

Nhưng Đinh Trường Sinh tiếp tục khơi mào Kỳ Trúc Vận, hắn hôn môi lên cái trán trơn bóng của nàng, cẩn thận quan sát tường tận cô gái xinh đẹp nằm trong ngực mình đang bị khinh bạc.

Lúc này Kỳ Trúc Vận khuôn mặt tú lệ làm rung động lòng người, mái tóc đen bóng chạm vai, hai má ửng đỏ, môi son hé mở, cổ dài trắng nõn đẹp đẽ, theo hô hấp không ngừng phập phồng bộ ngực săn chắc no đủ cao ngất. Trước mắt sắc đẹp của nàng làm cho trong nội tâm Đinh Trường Sinh rung động, không khỏi lần nữa chăm chú đem Kỳ Trúc Vận ôm ở trong ngực, một bên hôn hít lấy tóc mềm hương thơm Kỳ Trúc Vận, lúc này Kỳ Trúc Vận cũng đã ý loạn tình mê, nàng ngẩng đầu, dùng cặp mị nhãn phảng phất muốn chảy ra nước đưa mắt nhìn Đinh Trường Sinh trong chốc lát, sau đó lại đem đôi môi kiều diễm ướŧ áŧ lần nữa dâng lên, hai người thâm sâu một nụ hôn dài, lúc sau Đinh Trường Sinh vô hạn nhu hòa dùng đầu lưỡi khẽ liếʍ lên cái cổ da thịt bóng loáng của nàng lồ, nàng thì tại trong ngực Đinh Trường Sinh ngửa đầu, cái miệng nhỏ nhắn khẻ nhếch, nhẹ giọng rêи ɾỉ, trước ngực đôi bầu vυ' no đủ rsăn chắc ất tròn theo hô hấp của nàng cao thấp phập phồng.

Dưới sự trêu đùa của Đinh Trường Sinh, cô gái xinh đẹp cảm giác được, thân thể của mình thoáng cái trở nên nhạy cảm, cái loại này lần đầu tiên nhận thức được kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm cho Kỳ Trúc Vận cơ hồ đã quên mình là vì sao tiếp cận Đinh Trường Sinh rồi, thậm chí ngay cả mẹ của mình hiện tại đang ở trong tắm cũng đều không có nhớ tới, chứng kiến bộ dạng Kỳ Trúc Vận phong tình vạn chủng, Đinh Trường Sinh cảm giác được mình không nên quá nóng nảy vọng động rồi, nhưng dưới loại tình huống này, hắn không kềm nén được nữa, liền đem bàn tay vươn vào bên trong dây lưng quần của Kỳ Trúc Vận, khi ngón tay vượt qua thảm cỏ thưa thớt bên trong đến chỗ hai chân giao nhau ngay bộ vị trọng yếu nhất có chút hơi dùng sức, ở nơi khe thịt khép âʍ ɦộ non tơ chặt khít nặng nề nhấn xuống một chút, liền nghe được Kỳ Trúc Vận ưm một tiếng, vừa rồi dưới sự trêu đùa của hắn, từ động khẩu nhỏ bé của nàng cũng đã chậm rãi chảy ra chất lỏng, Kỳ Trúc Vận cảm thấy từ chỗ sâu trong thân thể của mình biến hóa, thân thể cũng đã phát nhũn ra rồi…..

Mà lúc này, Vũ Văn Linh Chi theo bên trong phòng tắm đẩy cửa đi ra, vừa nhìn thấy một màn này, tiến cũng không phải, lui cũng không phải, còn Kỳ Trúc Vận đương nhiên cũng biết mẹ mình đi ra, nàng liền đẩy tay hắn ra, muốn đứng lên thì lại bị người nam nhân này gắt gao ôm eo giữ lại, còn chưa có kịp phản ứng, thì đã bị hắn kéo vào bên trong ngực.

Trốn cũng trốn không thoát, không bằng tiếp tục đứng ở đó nhìn hai người, đây là ý tưởng của Vũ Văn Linh Chi, nhưng Kỳ Trúc Vận thì không là nghĩ như vậy, nàng xấu hổ đến chết rồi, chính mình có suy nghĩ đối với Đinh Trường Sinh tỏ vẻ một lời cảm tạ, nhưng mình không thốt thành lời nói, không giống mẹ mình biết cách ăn nói, để rồi tất cả phát sinh….

-Thời gian vẫn còn kịp để làm chút gì đó, hay là hai người vào bên trong tranh thủ thời gian đi?

Vũ Văn Linh Chi không có bất kỳ cái gì tức giận, hơn nữa còn có ý tứ cổ vũ, điều này làm cho Đinh Trường Sinh càng thêm ngượng ngùng.

Tại trong mắt Vũ Văn Linh Chi, nàng vẫn luôn mơ ước Kỳ Trúc Vận sẽ gặp được người đủ năng lực bảo vệ cho nàng, rõ rang nhất chỉ có Đinh Trường Sinh là đủ khả năng này, đây là thật tâm, mẹ con các nàng đi lần này có thể không biết bào giờ mới quay về quốc nội, còn Đinh Trường Sinh sau khi đem các nàng đưa ra nước ngoài, lấy bản sự của Lâm Nhất Đạo, muốn điều tra kỹ lưỡng, đây không phải là việc khó, như vậy về sau tình cảnh Đinh Trường Sinh liền rất là nguy hiểm.

-Mẹ, con không có ý đó, mà chỉ là muốn tỏ ra cám ơn hắn.

Kỳ Trúc Vận khuôn mặt ửng hồng dọa người, giống như là vừa ăn trộm cái gì vậy bị bắt gặp vậy.

-Không có gì, cháu cũng không ý đó….

Đinh Trường Sinh mặt cũng nóng rực, len lén lau chùi đầu ngón tay còn dinh dính dịch nhờn tư khe thịt âʍ ɦộ của Kỳ Trúc Vận, những việc dạng này càng giải thích lại càng phiền toái.

Cũng may chỉ trong chốc lát Đỗ Sơn Khôi quay trở về, nhìn đồng hồ, đã đến giờ ra sân bay không sai biệt lắm, vì thế Đỗ Sơn Khôi mang theo Vũ Văn Linh Chi cùng Kỳ Trúc Vận đến phòng chờ sân bay, Đinh Trường Sinh không đi theo, nằm ở trên cái giường lớn phía trong nhà hang khách sạn đợi tin tức.

Trong thời gian chờ đợi thật sự là dài dằng dặc, một tiếng đồng hồ mà kéo dài giống như mấy tiếng, nhưng Đinh Trường Sinh chịu đựng không có gọi điện thoại hỏi thăm, không có tin tức báo về thì chính là tin tức tốt, nếu Vũ Văn Linh Chi cùng Kỳ Trúc Vận đã bị ngăn cản lại, thì Đỗ Sơn Khôi đi cùng, vẫn có thể thông báo cho mình, nhưng hiện tại một điểm tin tức đều không có, xem ra là không thành vấn đề.

Mãi cho đến nửa tiếng qua đi, Đinh Trường Sinh nhận được tin nhắn điện thoại Đỗ Sơn Khôi:

“ Máy bay chuẩn bị cất cánh, toàn bộ thuận lợi, khi nào đến nơi sẽ liên hệ…”

Đinh Trường Sinh rốt cục thở nhẹ một hơi, chỉ cần máy bay cất cánh, về phần đến Thái Lan thì làm sao bây giờ, đó là do Đỗ Sơn Khôi liên hệ với người nào, lần này để cho mẹ con Vũ Văn Linh Chi có thể thuận lợi rời đi, Đinh Trường Sinh tốn khá nhiều tiền, bây giờ an ổn đi ra nước ngoài, điều này phải là cảm tạ Đỗ Sơn Khôi có thể tìm tới được một thông đạo bí mật như vậy.

Đinh Trường Sinh đi ra khỏi nhà hàng khách sạn, nhìn lên trời cao, tuy rằng vẫn còn nóng rực , nhưng trong long hắn đã là an tĩnh, hắn còn phải nhanh đi về khu ủy…

Thời gian kế tiếp mình phải cắm rễ tại Bạch Sơn rồi, Lâm Nhất Đạo cũng sẽ chắc chắn chú ý đến mình, theo tin tức biết được từ Ngô Minh An, chỉ là không biết sau khi Lâm Triệu Minh chết đi, Ngô Minh An còn có giống như trước đây theo sát Lâm Nhất Đạo hay không, chỉ mong ánh mắt của Ngô Minh An có thể phóng xa hơn một chút, nhìn theo hướng lâu dài, Lương Văn Tường so với Lâm Nhất Đạo sẽ có tiền đồ hơn, đã là bí thư tỉnh ủy, đương nhiên Lương Văn Tường sẽ có nhiều người vây quanh, cho nên không bài trừ Ngô Minh An cũng sẽ đi lối tắt..

Còn thấp hơn một tầng chính là những lãnh đạo cấp thành phố, bọn họ phải suy tính vấn đề đứng thành hàng như thế nào, muốn nói vội vàng , không ai qua được chủ tịch thành phố Bạch Sơn - Thành Thiên Hạc, trước đó thì ông theo sát La Minh Giang, nhưng khi La Minh Giang xảy ra chuyện, Tưởng Văn Sơn cũng đi theo, chỉ có Thành Thiên Hạc lại không xảy ra chuyện gì, làm cho người ta phải đặt vấn đề, là Thành Thiên Hạc bản sự đủ cao hơn người, hay là quan hệ giữa Thành Thiên Hạc cùng La Minh Giang vốn không có sâu như là mọi người nghĩ như vậy…

Nghi thức cáo biệt di thể Lâm Triệu Minh rất nhanh cử hành tại Bát Bảo Sơn, bây giờ Lâm Nhất Đạo công tác tại tỉnh Trung Nam, đương nhiên là tỉnh Trung Nam phái người đến Bắc Kinh tiến hành phúng viếng, nhưng Lâm Nhất Đạo đến tỉnh Trung Nam thời gian cũng không bao lâu, cho nên người đến phúng viếng cơ bản đều là các cơ quan trên tỉnh, mà người phía dưới thuộc thành phố địa cấp chỉ có mình Thành Thiên Hạc đến….

Thành Thiên Hạc biết được tin tức lão tử Lâm Nhất Đạo chết bệnh, qua các mối quan hệ, Thành Thiên Hạc nằm trong danh sách phúng viếng, ông lập tức chạy tới Bắc Kinh, có thể nói đây cũng là canh bạc, bởi vì chỉ có những cơ quan cấp tỉnh, do tỉnh ủy sắp xếp mới được đi phúng viếng, còn đây là Thành Thiên Hạc chủ động yêu cầu được đi .

Sự thật phía trên, đối với Thành Thiên Hạc mà nói, đây là một cơ hội khó mà có được, xem như duy nhất một lãnh đạo tham thành phố địa cấp tham gia nghi thức cáo biệt di thể Lâm Triệu Minh, chi nên nhìn qua có vẻ đặc thù, bởi vì sao lãnh đạo cấp thành phố không có ai được đến, mà chỉ có một mình Thành Thiên Hạc đến đây, những người khác sẽ không biết ông có quan hệ như thế nào mà lại đến, tạo cho cái cảm giác ông có mối quan hệ không bình thường với chủ tịch tỉnh Lâm Nhất Đạo, có chút cáo mượn oai hùm…

Đi theo Thành Thiên Hạc cùng một chỗ vào kinh chính là con trai Thành Công và phó cục trưởng công an thành phố Bạch Sơn - Kha Tử Hoa, dĩ nhiên, hai người này không có tư cách đi vào phúng viếng, chỉ là ở ngoài ô tô chờ đợi.

-Ai, không biết lão gia tử bước đi này có đúng không, lẽ ra lão gia tử Lâm gia chết, mình lại đi nịnh bợ bọn họ đã không còn có ý nghĩa gì, nhưng tôi nói mà lão gia tử không nghe…

Thành Công mồi một điếu thuốc, đối với Kha Tử Hoa nói.

-Nhưng Lâm Nhất Đạo vẫn là chủ tịch tỉnh Trung Nam, chỉ thế là đủ rồi, hơn nữa, lão gia tử không đi kỳ này, thì làm sao đi một bước kế tiếp kia?

Kha Tử Hoa hỏi ngược lại.

Ý tứ của hắn rất rõ ràng, nếu như Thành Thiên Hạc không nhanh chóng tranh thủ tìm chỗ dựa vào, nếu tiếp theo trong cái vòng tròn sẽ bị cầm xuống, lúc ấy không có người ra mặt nói chuyện với ngươi, ngươi chẳng khác nào là mớ thịt nằm trên thớt, người ta muốn băm ngươi thành nhân bánh, cho dù ngươi muốn trở mình làm thành thịt nướng, cơ hội cũng không có, chỉ đành để cho người làm bánh bao mà thôi.

Thành Công đang buồn bực, lúc này trong lòng hắn cũng tâm loạn như ma, muốn nói mình bây giờ mới hiểu cha mẹ trước đây đã vì sao lại muốn chạy ra nước ngoài, nán lại tại quốc nội như vậy, mỗi ngày đều là kinh hồn táng đảm lo âu….

Nhưng tại Hồ Châu việc đầu tư nhà máy nước giải khát vừa mới bắt đầu tung ra thị trường kinh doanh, lượng tiêu đang rất khả quan, hiện tại lại là mùa thịnh vượng, có thể nói là mỗi ngày đều hốt bạc, cho nên hắn không thể bỏ đi được ..

Nhưng nếu không như thế, như vậy thì kỷ ủy cùng viện kiểm sát đều là cơ quan bất tài hay sao? Tại quốc nội phạm tội tham ô nhận hối lộ, thì không có quốc gia nào trên thế giới vì dạng người loại này mà che chở dung dưỡng, cho nên nếu có đi ra nước ngoài cũng phải lén lút ẩn trốn, cho nên cũng không phải là một biện pháp tốt, không phải vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối không thể đi con đường này.