Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2158: Chương 2048

CHƯƠNG 2048.

Vốn cho rằng cứ như vậy đi lên lầu thì xong, nào ngờ vừa mới lên đến góc quanh lầu hai, Miêu Miêu đột nhiên dừng lại nơi góc khuất ở bên trong chân cầu thang vắng vẻ không bóng người, nàng nhìn Đinh Trường Sinh, lúc này đèn điện hàng hiên khống có bật, vào lúc Đinh Trường Sinh muốn hỏi nàng tại sao ngừng lại, thì ngay trong chớp mắt kia, Miêu Miêu tiến lên đưa ra tay trắng, ôm lấy cổ của hắn.

Miêu Miêu rất rõ rang di truyền gien của mẹ nàng, mới mười bảy tuổi đã cao ngang tai của hắn, cho nên lúc ôm cổ Đinh Trường Sinh, chủi cần có chút nhón chân, thì đã đem đôi môi anh đào ôn nhu nhuyễn trượt đưa đến bờ môi Đinh Trường Sinh, hắn bị tập kích nên giật mình, cắn chặc hàm răng, đóng lại đôi môi của mình, không để cho Miêu Miêu tiến lên thêm một bước.

Đây không phải là lần đầu tiên Miêu Miêu chủ động tiếp cận than thể với hắn, nhớ rõ lần trước lúc trên mang theo nàng quay về Hải Dương, tại trên đường đã xảy ra sự việc giống như vậy, khi đó cách vài năm, cô gái nhỏ này đã dám làm như thế rồi…

Miêu Miêu mặc dù tuổi còn rất trẻ, cô bé đã phát dục từ lúc mới mười bốn, mười lăm tuổi, nàng đã tập tành tìm hiểu chuyện nam nữ từ lâu, đã vậy thân thể Miêu Miêu bây giờ phát triển không khác gì cô gái trưởng thành, nơi nào nên lồi thì lồi, chỗ nào cần vểnh thì đã vểnh lên..

- Lần trước đằng nào chú cũng đã biết hết thân thể cháu rồi mà? Với lại bây giờ cháu cũng đâu còn xa lạ chuyện nam nữ nữa, cháu chỉ muốn tìm kiếm lại cái cảm giác giống như lần trước một lân nữa rồi thì thôi, cháu hứa đây là lần cuối cùng, vĩnh viễn không một ai biết….

Miêu Miêu cô gái này đúng là rất nắm chắc tâm tư, qua những lần nhìn lén lúc hắn giao hoan cùng mẹ nàng, nàng thừa biết Đinh Trường Sinh là một nam nhân có tính dục cao hơn những người đàn ông bình thường khác..

Đinh Trường Sinh cũng giống như lần trước do dự, nhưng trong lòng đã buông lỏng rồi, nàng nói đã không còn xa lạ chuyện nam nữ nữa, có nghĩa là nàng đã không còn trinh trắng, hèn chi thân thể nàng bây giờ phát triển đột phá như vậy, cặp mông nẩy nở như đàn bà, đôi bầu vυ' phát triển đã một tám một mười với mẹ nàng rồi, cũng chính là vì câu nói này của nàng mà trong tâm của hắn như thả ra được một gánh nặng…

Với cái tuổi này nhất là ở giữa về chuyện nam nữ rất dễ dàng bị cuốn hút vào vì tò mò, hai cô gái kia cám dỗ, đã để cho Miêu Miêu nếm thử mùi vị nam nhân từ trước đó rồi, huống chi nàng đã phát dục từ lâu….

Cho nên, vĩnh viễn đừng có nói chỉ có nam nhân mới háo sắc, nữ nhân cũng là háo sắc, chỉ là bọn họ làm cái chuyện vô cùng kín đáo không có người biết đến mà thôi, nam nhân cùng nữ nhân về điểm này cũng đều giống nhau, một khi gặp chuyện không may, thì nữ nhân sẽ bị nói là lỗ vốn, kỳ thật nữ nhân cũng hưởng thụ sung sướиɠ có cái gì thiệt thòi đâu a, lấy đồ móc tai ngoáy lỗ tai bị ngứa, ngươi nói ai thoải mái đã ngứa, là lỗ tai đã ngứa, hay là đồ móc tai đã ngứa, kết quả quá cái gì đã ngứa thì quá rõ rang…

Nguyên bản Đinh Trường Sinh cho rằng có thể đây là do tác dụng phần nào của loại thuốc gây nên hung phấn Miêu Miêu đã uống qua vừa rồi, vả lại hắn cũng đang thuyết phục nàng quay đầu vào bờ, cho nên cũng không dùng phương thức cự tuyệt, một khi Miêu Miêu bị tự ái thì sẽ phản ứng, công sức của hắn tất cả đều liền bỏ sông bỏ bể….

Thế nhưng có đôi khi sự tình chính là như vậy, muốn tránh cái gì thì sẽ gặp cái đó ...

Miêu Miêu mở mắt ra nhìn Đinh Trường Sinh nói, thời gian dần qua, du͙© vọиɠ nguyên thủy dần dần lớn lên át cả lý trí.

………………………………………………………………………………………….

Lúc này đây, Miêu Miêu chủ động mở ra môi hồng của mình, để cho đầu lưỡi của hắn thăm dò vào, nàng tham lam như là lửa nóng liền mυ'ŧ lấy, đầu lưỡi của hắn, một nụ hôn thật lâu, tựa như Miêu Miêu muốn đem mấy năm nay kiềm chế toàn bộ phóng thích ra….

Chốc sau, một bên hôn nồng nhiệt, một bên bàn tay của Miêu Miêu rõ ràng là lặng yên thăm dò vào đến giữa hai chân của Đinh Trường Sinh, nhẹ nhàng cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, thong thả vuốt ve lên xuống…

Cò thể là đáp lại nàng, bàn tay của hắn cũng duỗi vào bên trong váy nàng, đem mép cái qυầи ɭóŧ kéo về một bên, nhẹ nhàng dạo chơi ở trên con đường mềm mại u tối của cái âʍ ɦộ non tơ. -Um…

Đột nhiên lúc, Đinh Trường Sinh cảm giác được từ khoang mũi Miêu Miêu hô hấp cũng theo đó tăng thêm một chút, ngón tay linh hoạt tại trên cái âʍ ɦộ nàng chậm rãi dạo chơi, tiện đà nhẹ nhàng trượt quanh bên trong hai mép ngoài của nàng….

Chính là một lát, hắn rõ ràng phát hiện đầu ngón tay đã là chạm đến một nơi có chút ấm áp ẩm ướt trơn trượt, lúc này Miêu Miêu nhắm mắt, lông mi thật dài run rẩy càng thêm lợi hại:

-Ừ…

Một tiếng nhẹ như muỗi kêu, khi ngón tay Đinh Trường Sinh vừa động, vòng dè lên ngay cửa vào âʍ đa͙σ chuyển khởi, nột đầu ngón tay của hắn đã thăm dò đưa vào bên trong hang động, một mảnh thịt non phá lệ mềm mại, mang lấy co dãn, gắt gao đem ngón tay của hắn bao bọc lại, ngón tay của hắn lần lượt hơi kéo ra rồi từ từ đưa vào, chỉ cảm thấy đầu ngón tay kia nhớp nháp trơn trượt dịch nhờn, mà Tào Băng thì nhắm hai mắt cứ "Ừ" thở gấp….

Ngòn tay đã lây dính ẩm ướt trơn trượt, lập tức thong thả hữu lực đẩy ra từng vòng nếp thịt mềm mại, thăm dò sâu vào đến bên trong mật huyệt của nàng..

-Um…

Miêu Miêu nhăn mày, phía trên hai má cũng đã là một tầng đỏ ửng, chỉ thấy nàng môi hồng cắn nhẹ, từ khoang mũi phát ra tiếng thở càng thêm dồn dập, nàng cuối cùng đang nhìn thẳng vào du͙© vọиɠ của mình, thậm chí nhìn thẳng vào nam nhân mang đến cho nàng du͙© vọиɠ, hiệu quả càng lúc lại càng tốt hơn. ..

Ngón tay Đinh Trường Sinh lúc này bị một vòng mềm mại nếp thịt chặt chẽ bọc lấy, mỗi một lần thong thả móc sâu vào, thì thân thể Miêu Miêu hơi run run, nếp thịt mềm mại trong âʍ đa͙σ chặt chẽ khép khi ngón tay của hắn rút ra, lại bị đẩy ra khi ngón tay hắn đưa vào, cứ thế tùy theo ngón tay của hắn rút ra đưa vào mà nếp thịt non khép lại rồi bị đảy ra, đột nhiên Đinh Trường Sinh đưa ngón tay hơi cong phía trên một chút, đầu ngón tay tinh chuẩn tìm được từ phía trên một chỗ hơi nhô ra chút thịt non, lập tức cảm giác được Miêu Miêu bờ mông đã không tự chủ được vừa nhấc hẩy lên..

- Ừ…đó... um…

Ngay lập tức Đinh Trường Sinh cảm thấy một tầng trơn nhớt dịch nhờn lưu chuyển tại bên trong mật huyệt chặt chẽ, toàn bộ quấn quanh tại trên đầu ngón tay của hắn, cái âʍ đa͙σ non tơ ấy chặt chẽ càng lúc càng rõ ràng, giống như miệng nhỏ trẻ con nhuyễn động.

Ngón tay Đinh Trường Sinh linh hoạt như cũ tại bên trong âʍ đa͙σ của nàng quấy lấy, bên trong âʍ đa͙σ đã là xuân triều cuồn cuộn, chất lỏng giàn giụa, róc rách chảy ra, tản ra một loại khí tức hăng hăng cái mùi của con cái động dục, ngón tay hắn lúc này đã là tả xung hữu đột, cao thấp đảo lộng lấy bên trong cái âʍ đa͙σ nhỏ hẹp chặt khít, lúc này Đinh Trường Sinh đương nhiên là càng không thể vãn hồi..

Miêu Miêu không ngừng thấp giọng đè nén g rêи ɾỉ lấy, cái mông hướng hẩy lên nâng cao, nghênh hợp với ngón tay của hắn, cặp đùi tuyết trắng kiều nộn chủ động phân mở, phảng phất muốn cho ngón tay của hắn thêm sâu xâm nhập vào trong cửa hang âʍ đa͙σ mình…

Miêu Miêu thân thể run lên từng cơn, thân thể càng uốn éo lợi hại, tiếng rêи ɾỉ có chút cao lên:

-Ah... .

Bên trong âʍ đa͙σ Miêu Miêu trào ra từng làn chất lỏng sền sệt, khuôn mặt kiều nị ửng đỏ như lửa, cái miệng hồng nhuận nhỏ nhắn nhẹ nhàng giương lên, một tay mềm mại nắm lấy lung tung trên lưng Đinh Trường Sinh, một tay nắm chặt dươиɠ ѵậŧ của hắn từ bên trong đũng quần, Miêu Miêu phát dục sớm, lúc này đang trong thời kỳ động dục, tính dục trong thân thể của nàng mẫn cảm phi thường, nên phản ứng cũng rất kịch liệt.

-Ui…um…

Tiếng rêи ɾỉ Miêu Miêu như đã như lạc giọng, từ sâu trong cổ tử ©υиɠ âm tinh tuôn ra chất lỏng nóng ấm, dịch nhờn âʍ đa͙σ trào ra rất nhiều làm cho cả bàn tay của hắn đều ẩm ướt nhơn nhớt một mảnh...

Miêu Miêu lúc này toàn thân như là vô lực, cao trào bùng phát xâm nhập làm nàng có chút không chịu nổi…

Nàng biến hóa bàn tay rất nhanh mở khóa quần kéo ra cây dươиɠ ѵậŧ kiên đĩnh như sắt kia, phát ra âm thanh run rẩy:

-Chú…... um... đến đây đối xử cháu giống như là….mẹ cháu đi…

- Miêu Miêu, đêm nay là phá lệ… lần cuối cùng chỉ đến đây thôi…

Bởi vì Miêu Miêu chủ động, Đinh Trường Sinh một lòng bị kích động dẫn phát ra lửa nóng, nhưng giới hạn cuối cùng hắn vẫn có thể định lực được, liền rút ngón tay ra, nhẹ nói để thức tỉnh Miêu Miêu..

Đinh Trường Sinh không dám lại ôm Miêu Miêu làm việc gì khác nữa, cho nên chỉ trong chốc lát, hơi thở dân dần trở lại bình thường, Miêu Miêu cũng dần giảm đi hứng thú, buông ra Đinh Trường Sinh, chậc chậc miệng, nói:

-Chú nói không có ý nghĩa gì cả….

…………………………………………………………………………………………….

Cứ như vậy xong rồi, sau khi chỉnh lại váy áo, Miêu Miêu đi trước, Đinh Trường Sinh theo thật sát ở phía sau, Phó Phẩm Thiên vừa mở cửa thì phát hiện Đinh Trường Sinh cùng Miêu Miêu, không khỏi mừng rỡ.

-Ủa….sao em cũng tới đây?

Phó Phẩm Thiên đem Đinh Trường Sinh cùng Miêu Miêu làm vào nhà, hỏi Đinh Trường Sinh.

-Không có việc gì, em chạy đến trường học đó Miêu Miêu, rồi cùng nàng đi ăn cơm, xong xuôi mới đem nàng đưa trở về, chị ăn cơm chưa?

-Chị đang ăn,,, .

Phó Phẩm Thiên nói.

Đinh Trường Sinh nhìn trên bàn nhìn thấy tô mì gói chưa có ăn xong, thấy rõ Phó Phẩm Thiên ăn tạm thứ này chỉ là để cho qua buổi ăn…

-Chị cứ ăn thứ này thì không được đâu, có gì cũng phải làm cơm ăn, tiếp tục như vậy thì không được ..

Đinh Trường Sinh nói.

-Chị biết rồi….

Phó Phẩm Thiên nói xong đi rót ly nước cho Đinh Trường Sinh.

Lúc này Miêu Miêu không có còn giận hờn với Phó Phẩm Thiên nữa, nàng mở tủ lạnh cầm ra một chai nước hoa quả, kéo lấy dép lê đến tại phía ghế sofa, xem ti vi, rồi nói với Phó Phẩm Thiên:

-Mẹ, chú vừa mới nói sẽ để cho con ra nước ngoài du học, mẹ có cùng đi với con không?

-Ra nước ngoài du học? Con có ý tứ gì? Trường Sinh, này…xảy ra chuyện gì?

Phó Phẩm Thiên vừa nghe liền bối rối, Đinh Trường Sinh như thế nào lại đồng ý với Miêu Miêu lung tung như vậy chứ, trước không nói gì khác, ra nước ngoài du học thì sẽ tốn biết bao nhiêu tiền, rồi chính mình làm sao có thể yên tâm để cho nàng một mình ra nước ngoài du học, vạn nhất học không nỗi, còn trong nước thì bỏ qua, lúc này không phải là hai đầu đều xôi hỏng bỏng không?

-Chương trình giáo dục trong nước quá vất vả phá sức người, em thấy ra nước ngoài du học rất tốt, vấn đề tiền thì chị không cần lo lắng, để em đối phó, em có mấy bằng hữu đều ở nước ngoài, bọn họ có thể giúp chị lo lắng xong xuôi việc này, trọng yếu chính là nhìn chị xử lý chuyện này như thế nào, hiện tại ra nước ngoài du học là một loại thời thượng, nếu Miêu Miêu đồng ý đi, chị cũng có thể cùng đi là đượ .

Đinh Trường Sinh nói.

- Không được, chị không đồng ý.

Phó Phẩm Thiên dứt khoát nói.

-Mẹ không thì con tự một mình đi, con càng tự do, khỏi ai quản tcon…

Miêu Miêu nhao nhao nói.

-Miêu Miêu, cháu về trước trong phòng ngủ đi, để chú và mẹ cháu trao đổi, yên tâm đi, mẹ cháu là một người thông tình đạt lý, trước sau gì cũng đồng ý .

Đinh Trường Sinh ý bảo Miêu Miêu không được cãi lộn, hắn chép miệng, bảo nàng về phòng đi ngủ trước.

-Em cứ chiều nàng a, sớm muộn gì con bé này cũng bị em làm hư rồi.

Thấy Miêu Miêu đã vào phòng của mình, Phó Phẩm Thiên bất mãn nói với Đinh Trường Sinh nói.

Đinh Trường Sinh không nói lời nào, liền kéo lấy Phó Phẩm Thiên vào phòng ngủ của nàng, đóng cửa lại, những việc khác bây giờ đều là thứ yếu, ngay cả sự tình Miêu Miêu cũng không còn thời gian nói chuyện, vốn vừa rồi con gái của nàng kɧıêυ ҡɧí©ɧ làm hắn bức bối khó chịu vì không có phát tiết ra được, bây giờ là lúc hắn phải giải quyết cho xong, phát tiết trút ra trên người của người mẹ để lấy lại cân bằng rồi tính sau, Phó Phẩm Thiên bị Đinh Trường Sinh ép tại phía trên giường lớn, về sau còn chỉ còn có tiếng thở dốc liên tục không ngừng….

Chỉ chốc lát sau, Phó Phẩm Thiên tay trắng đong đưa, cầm lấy cây dươиɠ ѵậŧ Đinh Trường Sinh khuấy sục, một lúc Phó Phẩm Thiên âm thanh phát ra tiếng không thể nghe thấy,

-Ừ... cho vào đi..um…

Phó Phẩm Thiên âm thanh rất nhẹ, Đinh Trường Sinh cũng không còn chờ đợi được nữa nàng đả quì bò trên giường, hắn ở mặt sau cái mông cong Phó Phẩm Thiên, một tay cầm lấy lấy dươиɠ ѵậŧ kiên đĩnh tại trên cái cửa miệng âʍ đa͙σ ướt đẫm, tràn ra dịch nhờn cọ xát chen lấn đâm vào.

-Um…

Hơn nửa qυყ đầυ đã chen vào cửa miệng mật huyệt, hai tay đỡ lấy bờ eo lung linh của Phó Phẩm Thiên, dươиɠ ѵậŧ thẳng tiến, bên dưới cây dươиɠ ѵậŧ to dài dần dần biến mất tại trong thân thể nàng, rất nhanh, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© hai người tương liên tại cùng một chỗ.

-Ai… chậm một chút...

Cái mông thúc Đinh Trường Sinh thúc mạnh một cái, toàn bộ dươиɠ ѵậŧ liền triệt để toàn bộ nhập vào sâu trong âʍ đa͙σ Phó Phẩm Thiên, hạ thân hai người gắt gao dán sát, hắn không nhẫn nại nữa, chậm rãi rút ra đút vào dươиɠ ѵậŧ dữ tợn, dẫn đến Phó Phẩm Thiên phát ra tiếng mê người:

- A ..ô…

Đền đáp lại tốc độ dươиɠ ѵậŧ, Phó Phẩm Thiên càng là phát ra liên tiếp thở gấp rêи ɾỉ, âm thanh dần dần cũng không thểáp chế.

=Phạch..phạch…phạch…

Đinh Trường Sinh đỉnh đưa dươиɠ ѵậŧ tần suất tăng nhanh, nghe được tiếng Phó Phẩm Thiên thoải mái rêи ɾỉ to dần, hắn như được cổ vũ, eo to lay động biên độ càng gia tăng, dươиɠ ѵậŧ rút ra mỗi lần chỉ chừa qυყ đầυ tại bên trong cửa miệng âʍ đa͙σ nàng, lại từng cái thật mạnh cắm vào toàn bộ, tầng tầng lớp lớp đỉnh đưa.

-Ọp..ọp…ọp..

Hạ thân hai người phát ra tiếng ma sát chất lỏng.

-A ….a... ai…. ui…

Còn có tiếng rên hưởng thụ của Phó Phẩm Thiên, còn một bàn tay của Đinh Trường Sinh đưa duỗi xuống phía giữa hai chân của nàng, sờ nhu trên viên âm hạch đã nở rộ ra kia, một bên bị cây dươиɠ ѵậŧ to dài côn ŧᏂịŧ quất cắm đỉnh đưa.

-Um.. không chịu nổi...ừ.....

Phó Phẩm Thiên lời nói có vẻ là vô lực, miệng nói không chịu nỗi, thân thể lại càng lúc càng phối hợp, nàng trầm xuống eo nhỏ, cái mông vểnh lên, hưng phấn kích động dị thường, eo to của hắn tăng nhanh dùng sức quất cắm mật huyệt của nàng, ..

- A…. nhanh chút a... chị không được...... đến... chị đến... á….

Phó Phẩm Thiên đến cao tràom cái mông ngạo nghễ vểnh lên, trước ngực đôi bầu vυ' sung mãn cũng theo lấy lắc lư không ngừng, chậm rãi từ thân thể Phó Phẩm Thiên mềm xuống, nửa người trên nằm ở trên mặt giường, đầu vùi vào gối đầu, ánh mắt Đinh Trường Sinh dời xuống, nâng lên mông cong nẩy nở của Phó Phẩm Thiên, tiếp lấy lại tiếp tục tần xuất cắm vào dươиɠ ѵậŧ vào trong tha6hn thể nàng….

Vừa mới cao trào qua đi, Phó Phẩm Thiên bây giờ là càng thêm mẫn cảm rồi, từ cửa miệng âʍ đa͙σ bị dươиɠ ѵậŧ quất cắm nổi lên bọt biển càng lúc càng nhiều, ước chừng gần mười phút sau, cây dươиɠ ѵậŧ kịch liệt tại trong âʍ đa͙σ Phó Phẩm Thiên tiến tiến lui lui, Phó Phẩm Thiên rùng mình , dưới tần suất quất cắm dươиɠ ѵậŧ, nàng lại một lần nữa cao trào.

Phó Phẩm Thiên cao trào, lập tức lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ Đinh Trường Sinh càng thêm dùng sức, đã qua hơn nửa phút, thân thể hai người trần trụi trơn bóng, nam nhân cường tráng trẻ tuổi, đàn bà xinh đẹp đói khát như lang như hổ, du͙© vọиɠ tìиɧ ɖu͙© cùng nhau phát tiết không sai biệt lắm…

Phó Phẩm Thiên cùng Đinh Trường Sinh phát ra tiếng thở gấp sảng khoái, hưởng thụ lẫn nhau mang đến cho đối phương mùi vị tuyệt đỉnh sau cao trào.

………………………………………………………………………………….

Khi trong phòng lại lần nữa an tĩnh xuống, Đinh Trường Sinh nhỏ giọng đem sự tình hôm nay kể ra, Phó Phẩm Thiên nghe qua sợ tới mức linh hồn xuất khiếu rồi, nếu như mình không gọi cú điện thoại kia cho Đinh Trường Sinh, nếu như Đinh Trường Sinh không đến thẳng trường học, thì lúc này Miêu Miêu không biết ở đâu đến, không biết bị đạp hư thành cái dạng gì, Phó Phẩm Thiên sợ tới mức cả người phát run.

-Không cần phải lo lắng nữa, chị yên tâm, đám người kia sớm muộn gì em cũng đem bọn chúng tống vào ngục giam, dám đυ.ng đến người thân của em, thì em sẽ đưa bọn chúng xuống địa ngục.

Đinh Trường Sinh nhẹ nhàng hôn mυ'ŧ lên hai bầu vυ' Phó Phẩm Thiên, chậm rãi an ủi nàng.

-Bọn chúng là ai, vì sao lại đối đãi Miêu Miêu như vậy?

Phó Phẩm Thiên hỏi.

-Hiện tại nhìn đến thì hai cô bé đồng học của Miêu Miêu trường là đối tượng của bọn chúng, dĩ nhiên, chính mình mới là quan trọng nhất, chính mình tự giữ lấy bản thân mình, người khác muốn du dỗ mình thì không phải là dễ dàng như vậy, em cùng Miêu Miêu đã thương lượng xong rồi, nàng sẽ về nhà ở, chị mỗi ngày tan học thì đưa đón nàng, chị từ nhiệm làm chủ nhiệm lớp đi, có thêm chút chức vụ để làm gì, chuyện gì mà có thể trọng yếu hơn con gái của mình, nàng hiện tại đang vời giai đoạn phản nghịch, chị phải dành nhiều hơn thời gian gần gủi với nàng, đừng để cho nàng đi chệch đường..

Đinh Trường Sinh dặn dò.

-Nàng đáp ứng?

Phó Phẩm Thiên không tin hỏi.

-Đúng…với điều kiện đi ra nước ngoài du học…

-Em quá chiều nó rồi, em cứ tiếp tục như vậy sẽ làm nó hư.

Phó Phẩm Thiên nghe Đinh Trường Sinh nói như vậy, trong tâm bất an chậm rãi an tĩnh xuống….