CHƯƠNG 2014.
Mai Tam Lộng thấy sắc mặt Đinh Trường Sinh thay đổi, không dám nói gì nữa, trầm mặc coi như là khẳng định lời nói vừa rồi của mình, Mai Tam Lộng tuy rằng tiếp xúc qua không ít lãnh đạo, nhưng còn trẻ giống Đinh Trường Sinh như vậy làm lãnh đạo vẫn là lần đầu tiên, do còn tuổi trẻ, cho nên sẽ không tốt nắm chắc nội tâm những người trẻ đang suy nghĩ gì, hắn thật sự sợ hãi Đinh Trường Sinh lập tức lên cơn bão nổi, như vậy mình không phải là ở giữa sẽ bị dính đạn sao ư, sớm biết vậy thì mình đã nói Trần khu trưởng không có ở mặt ở đó.
Nhưng bây giờ suy nghĩ gì đã trễ rồi, chỉ mong vị lãnh đạo tuổi trẻ này có chút công lực ẩn nhẫn, nếu không một khi cùng Trần Kính Sơn chơi cứng, như vậy về sau trong các công việc khác sẽ rất khó làm.
Vô luận nói như thế nào, Trần Kính Sơn tại khu Bạch Sơn thời gian công tác so với Đinh Trường Sinh dài hơn nhiều, tuy rằng về phương diện thế lực vẫn luôn bị Tôn Truyền Hà đánh ép, nhưng thế lực còn lại của ông ta vẫn là không thể khinh thường, trái lại Đinh Trường Sinh thì có cái gì? Có thể nói là nghèo trắng tay, không có gì cả, thậm chí ngoại trừ một Văn Nhược Lan, bây giờ thì có ai đứng cùng Đinh Trường Sinh bên này? Ai còn có thể trợ giúp cho hắn?
-Bí thư, tôi cảm thấy hay là tính toán thật kỹ rồi hẵn nói, công tác dọn dẹp xây dựng thành phố đô thị văn minh không phải là việc làm trong một ngày hay hai ngày, cuối tháng này chỉ là đánh giá sơ bộ, cuối năm thì quốc gia mới là tổng kết đánh giá, tôi cảm thấy việc này không nên cấp bách nhất thời .
Mai Tam Lộng khuyên nhủ.
-Anh gọi đến Trần khu trưởng điện thoại bàn hay di động?
Đinh Trường Sinh nhíu mày hỏi.
-Điện thoạn bàn.. .
Mai Tam Lộng không nghĩ nhiều, bật thốt lên.
Đinh Trường Sinh nghe nói là điện thoại bàn, có nghĩa là Trần Kính Sơn vẫn còn ở tại khu ủy ban, vì thế liền đi ra ngoài, nhìn bộ dạng của Đinh Trường Sinh thế này, đây là muốn đi tìm Trần Kính Sơn a.
Mai Tam Lộng đương nhiên không dám ngăn lấy Đinh Trường Sinh, nhưng việc này thì phải báo cho Văn Nhược Lan biết, vì thế nhanh chóng quay lại văn phòng gọi điện thoại cho Văn Nhược Lan, lúc này Văn Nhược Lan đang cùng Thành Công và Kha Tử Hoa uống trà, buổi trà này là do Kha Tử Hoa mời, một trong những mục đích của hắn chính là vấn đề của phân cục khu Bạch Sơn, để nhìn xem còn có biện pháp nào vớt vát hay không?
-Anh là óc heo à, mau ngăn hắn lại, Mai Tam Lộng…tôi nói cho anh biết, nếu như bởi vì vấn đề này, hai lãnh đạo chơi cứng với nhau, thì anh cũng cút ra khỏi khu ủy đi a.
Văn Nhược Lan vừa nghe Mai Tam Lộng cho hội báo, lập tức phát hỏa, nếu mình có mặt tại khu ủy, khẳng định không có khả năng để xảy ra cái sọt như vậy, cho nên liền đổ ập đem Mai Tam Lộng mắng cho một trận.
Nói xong, Văn Nhược Lan thở phì phì cúp điện thoại,
-Không được, tôi phải trở về một chuyến, khu ủy xảy ra chút việc, tôi phải trở về xử lý .. .
-Văn chủ nhiệm, có phải hay không Đinh Trường Sinh đã xảy ra chuyện gì?
Kha Tử Hoa cười tủm tỉm hỏi.
-Ai, vị tổ tông này không rõ vị trí mình, cho rằng mình là một tay vá trời hay sao, muốn Trần Kính Sơn phải nghe lời của hắn , thậm chí còn bảo phó chủ nhiệm văn phòng gọi điện thoại cho Trần Kính Sơn, kêu Trần Kính Sơn đến hội báo công tác, kết quả Trần Kính Sơn không đến, thậm chí, bây giờ Đinh Trường Sinh đi tìm tới cửa rồi.
Văn Nhược Lan đơn giản giải thích nói.
-Tô đã sớm nói, gia hỏa kia đến đến nơi nào là nơi đó chuẩn bị không yên ổn, bất quá cô quay trở về làm chi, cứ tiếp tục uống trà đi, bây giờ cô đi về, thì có tác dụng gì chứ, có đánh nhau thì cũng nên đánh sớm …
-Cái gì? Còn đánh nhau à?
Văn Nhược Lan giật mình nói, lập tức nhớ tới Đinh Trường Sinh tuổi trẻ khí thịnh, nói không chừng quả thật có thể sẽ đánh nhau…
-Đừng nghe hắn, mau đi trở về, nhớ kỹ, nhất định phải làm cho Đinh Trường Sinh hiểu rõ, cô thật tâm chân ý đứng ở bên hắn, hiểu chưa?
Thành Công cùng Kha Tử Hoa suy nghĩ không giống nhau, nếu Đinh Trường Sinh gặp chuyện không may, thời điểm giúp được hắn một tay, cũng coi như là nhóm lửa trong ngày đầy tuyết.
Nhìn Văn Nhược Lan biến mất tại cửa thang lầu, Kha Tử Hoa không hiểu nói:
-Thành thiếu, Đinh Trường Sinh bây giờ coi người bằng nữa con mắt, anh còn tiếp tục đầu tư à? Hay là để em tìm một vài người mà Tôn Truyền Hà còn lưu lại trao đổi, kết hợp cùng Trần Kính Sơn đem hắn đuổi ra khỏi Bạch Sơn đi.
-hừ…cậu không rõ, Đinh Trường Sinh là người trọng tình cảm, vấn đề này tôi đã lĩnh hội, vô luận như thế nào, tại thành phố Bạch Sơn, tôi cũng không ngáng chân Đinh Trường Sinh, cậu nhớ kỹ, hắn được việc thì mình cũng có lợi, tôi tin tưởng, Đinh Trường Sinh đến đây không phải là đến tiếp tục điều tra vụ án tử của Tôn Truyền Hà, khả năng quả thật là hắn được điều đến nhậm chức, như vậy thì chúng ta có thể bình an vô sự, sự tình coi như đi qua, cậu suy nghĩ đi, cho dù là cậu muốn cùng hắn đấu, thì cậu có thể được cái chỗ tốt gì, vì sao không thể cùng nhau hợp tác vậy hả?
Thành Công nhìn Kha Tử Hoa, nói.
-Được rồi, tôi minh bạch, chỉ mong suy nghĩ của anh là chính xác .
Kha Tử Hoa nói xong uống ngụm trà rồi đứng dậy đi.
Nhìn bóng lưng Kha Tử Hoa, Thành Công như có điều suy nghĩ, hắn cảm giác được, Kha Tử Hoa gần đây biến hóa rất lớn, trước kia hắn nói gì thì Kha Tử Hoa nghe nấy, nhưng là hiện tại thì thế nào? Hình như Kha Tử Hoa có rất nhiều việc đều giấu diếm hắn, điều này làm cho trong long Thành Công rất là lo lắng, Kha Tử Hoa cũng là loại người tâm ngoan thủ lạt, hơn nữa lá gan rất lớn, điểm này cùng với Đinh Trường Sinh rất giống.
Có thể nói, Đinh Trường Sinh cùng Kha Tử Hoa là cùng chung một loại người, nếu đã là cùng một loại người, thì mục tiêu cũng giống nhau, nhưng nếu như mục tiêu không gặp nhau, sẽ có khả năng kềm chế lẫn nhau cho đến đồng quy vu tận, chuyện như vậy đều có khả năng .
Tòa nhà Khu ủy cách ủy ban khu bất quá tầm trăm thước, coi như là đi từ đầu nơi này đến đầu nơi kia, Mai Tam Lộng đứng tại trước cửa sổ phòng làm việc, nhìn chằm chằm bóng lưng Đinh Trường Sinh, thấy hắn đi không nhanh không chậm, tuy rằng ánh thái dương chiếu xạ chói chang, nhưng giống như không có ảnh hưởng gì đến Đinh Trường Sinh ..
Mấy phút sau, Đinh Trường Sinh đi vào đại sảnh khu ủy ban, dưới lầu có bảo vệ, yêu cầu người tới đều phải đăng ký, mà thủ tục này tại cổng chính đã tiến hành qua một lần rồi, có thể thấy được hiện tại dân chúng nếu muốn gặp quan thì có bao nhiêu gian nan, trong khi so ra đây vẫn chỉ là một cấp quan tép riu mà thôi.
-Đến nơi này phải ký tên, muốn gặp ai?
Bảo vệ ngẩng đầu liếc nhìn Đinh Trường Sinh nhìn một cái, nhìn thấy tiểu tử này trong tay cũng không cầm lấy đồ vật gì vi phạm lệnh cấm, nhìn qua không giống là đến nháo sự hoặc là khiếu oan, cho nên liền cho ký tên…
Phòng làm việc Khu trưởng không có nằm tại lầu một, đại bộ phận đều là nằm trên lầu hai, như vậy vừa không ẩm ướt, cao thấp lên xuống cũng thuận tiện, một khi nhỡ có động đất hay hỏa hoạn thì nhảy lầu cũng an toàn, có thể nói là tính toán chu toàn.
Đinh Trường Sinh không biết người bên ngoài nếu đến gặp mình tại khu ủy cũng phiền toái như vậy không? Nhưng trước mắt nếu muốn gặp Trần Kính Sơn thật là không dễ dàng, văn phòng của ủy ban khu nằm hướng về cửa thang lầu, cho nên chỉ cần là có người đi đến, người trong văn phòng sẽ nhìn thấy không xót cái gì, cho nên vừa nhìn thấy Đinh Trường Sinh đi lên, liền nhanh chóng đi ra ngăn cản.
-Anh tìm ai vậy? Ủa…. Đinh bí thư...
Người trong văn phòng nhãn lực so đám bảo vệ dưới lầu mạnh hơn không ít, đương nhiên nhận ra là Đinh Trường Sinh rồi..
-Tôi tìm Trần khu trưởng, ông ta có ở đây không?
-Có…để tôi lập tức liên hệ ngay.. .
Nói xong nữ nhân viên văn phòng nhanh chóng quay trở lại văn phòng bấm số điện thoại thư ký văn phòng Trần Kính Sơn, nhưng gọi mấy lần vẫn không có người bắt máy, nữ nhân viên văn phòng gấp đến độ đầu đầy mồ hôi….
Đinh Trường Sinh cứ như vậy nhìn, chờ đợi câu trả lời, nếu chính mình đến tìm người ta, thì phải dựa theo quy củ của người ta đề ra, dù sao mình bây giờ cũng đang rãnh không có chuyện gì gấp.