Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2050

@ HaaHaa...Bản 4000 chương, sau khi xem lại thì chỉ là bản làm trùng, lấy khúc giữa có hai trăm mấy chục chương lúc tác giả định ngưng viết, cập thêm vào một lần nữa nên dồn lên đến 4000 chương, đúng ra thì chỉ có tầm 3700 chương thôi...1940

-Ừ, sáng nay đến đấy, buổi chiều mới tới kịp cùng anh liên hệ, thế nào? Gần đây có chuyện gì mới không?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Đinh cục, mời ngồi, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện đi, tôi đang rất rảnh rỗi, lần này cậu có ở đây lâu không, giúp tôi chạy một chân đến nơi khác đi.

Lưu Chấn Đông nói không đầu không đuôi..

-Đến cùng đã xảy ra chuyện gì, trong cục có phải hay không có chuyện gì xảy ra rồi?

-Ài, nói như thế nào đây, Cảnh Trường Văn hắn điên rồi, trong cục cán bộ đại bộ phận đều điều chỉnh thay đổi, tôi đang làm đội trưởng cảnh sát hình sự hiện tại chuyển đến cương vị khác rồi, hiện tại quản lý hậu cần, chức vụ chính là phó chủ nhiệm văn phòng, kỳ thật chuyện gì cũng đều không có làm.. .

Lưu Chấn Đông cười khổ nói.

-Hắn muốn làm gì thì làm, Lan chính ủy không lên tiếng à.

Đinh Trường Sinh hỏi.

- Lan chính ủy cũng có phần khó xử của nàng, hơn nữa đây đập vào chính là trên danh nghĩa điều chỉnh trao đổi trong cục, Lan chính ủy cũng không tốt nói cái gì, hơn nữa, nếu nàng nói thì cũng chẳng có tác dụng gì…

Lưu Chấn Đông bất đắc dĩ nói.

-Um..,lần này tôi tới đây là đại diện tỉnh kỷ ủy dò xét tình hình Hồ Châu đấy, nếu là như vậy, anh có thể thu thập tài liệu tình huống trong cục công an thời gian gần đây, tôi sẽ đến cục công an thành phố dò xét, Cảnh Trường Văn gia hỏa này, tôi thấy là hắn muốn thăng quan đến mức điên rồi, hắn cho rằng thật sự La Đông Thu có thể bảo vệ hắn, thật là một tên làm chính trị ngu ngốc a..

Đinh Trường Sinh nghiến răng nói ra.

-Hiện tại có rất nhiều người đều đối với cục công an thành phố có ý kiến, nhất là các xí nghiệp trong khu đang phát triển, do cục công an thành phố đập vào danh nghĩa xây dựng trị an tốt cho Hồ Châu, nên bày ra nếu như xí nghiệp nào không giao nạp phí tổn trị an, khi phát sinh tình huống những tên côn đồ đến xí nghiệp kiếm chuyện, lúc báo cảnh sát thì sẽ không xuất ra cảnh, vì thế xí nghiệp đối với cục công an rất có ý kiến, cái này cũng chưa tính, xí nghiệp của Hoa Cẩm Thành thì hắn kiểm tra dò xét vô cùng tàn nhẫn đấy, Hoa Cẩm Thành không còn ở trong nước rồi, vì vậy những cái xí nghiệp kia cơ bản đều vào trạng thái nữa hoạt động, nửa đóng cửa, đã làm cho hơn một nghìn người thất nghiệp, điều này có thể điều tra.

Lưu Chấn Đông bên cạnh vừa nướng thịt, vừa nói ..

-A …vẫn còn điều tra Hoa Cẩm Thành sao? Có điều tra ra cái gì không?

Đinh Trường Sinh hỏi.

-Tra ra cái rắm, tôi nghe huynh đệ phía dưới nói, cục trưởng Cảnh Trường Văn nói, cho dù là không tra được cái gì, thì mỗi ngày cũng phải điều tra, thẳng đến khi Hoa Cẩm Thành phải xuất đầu lộ diện, hoặc là đem toàn bộ các xí nghiệp của Hoa Cẩm Thành đóng cửa mới thôi, để cho những lão gian thương này biết rõ cái gì là chuyên chín .

Lưu Chấn Đông khi nói xong lời này chỉ có cười khổ.

-Ừ,vậy anh thu thập trọng điểm tài liệu về phương diện này, đúng rồi… việc này La Bàn Hạ mặc kệ hay sao? Theo như lời nói thì chuyện này dính đến việc chiêu thương dẫn tư khu đang phát triển rồi, La Bàn Hạ cũng phải hỏi đến mới là đúng chứ?

Đinh Trường Sinh rất kỳ quái hỏi.

-Đây cũng là chuyện rất kỳ quái, bất quá nghe người ta nói, Cảnh Trường Văn minh đã nói chuyện với La Bàn Hạ, đây là ý tứ của lãnh đạo trên tỉnh, La Bàn Hạ cũng đã hỏi lãnh đạo trên tỉnh, nhưng lại không nói vị lãnh đạo tỉnh này là ai, vẫn đế này phải nghiền ngẫm rồi.

Lưu Chấn Đông nói ra.

-Xem ra La Đông Thu đã hứa cho Cảnh Trường Văn không ít chỗ tốt, bất quá, những công ty kia không có khả năng tự đem tiền mang đến cho cục công an thành phố a, về phương diện này có vấn đề gì không?

Đinh Trường Sinh nhạy cảm phán đoán, Cảnh Trường Văn nếu như dám làm như thế, chân tướng không có khả năng không có chút nào lộ ra.

-Vấn đề này, tôi lại không có nghe nói, bất quá coi như là không có thò tay ra lấy tiền, nhưng mà ăn cơm khách nhất định là không thiếu được, hơn nữa hắn tại Hồ Châu đang dần dần nắm giữ thế cục, lá gan cũng lớn lên, không giống như là trước kia cẩn thận .. .

-Um…đây cũng là một cơ hội, anh trong thời gian này đang rãnh, hãy nhìn chằm chằm vào chuyện này, thẳng đến khi bắt được cái gì thì mới thôi, đến lúc đó cử báo đến tổ dò xét của tôi, để tôi nhìn xem gia hỏa này có bao nhiêu bổn sự.

Đinh Trường Sinh thản nhiên nói.

…………………………………………………………………………………..

Đêm đó quay trở lại nhà mình lúc, thì đêm đã muộn, hắn ngẩng đầu nhìn qua nhà Triệu Hinh Nhã đối diện trên lầu, nàng rõ ràng còn chưa ngủ, lại còn mở ra cửa sổ, không biết trong nhà đang dọn dẹp cái gì, cứ đi tới đi lui lấy.

Đinh Trường Sinh do dự một chút, nhìn chung quanh, cuối cùng cũng nhẹ nhàng bước lên lầu nhà của Triệu Hinh Nhã, dọc theo con đường rất là chú ý cẩn thận, mình bây giờ thân phận bất đồng, vạn nhất bị người bắt lấy được nhược điểm, đó là đòn chí mạng đấy…

Đã đến Nhã trước cửa nhà Triệu Hinh, Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cho nàng.

-Này, đã trễ thế như vậy, gọi điện thoại có việc sao?

Triệu Hinh Nhã nhìn qua là điện thoại Đinh Trường Sinh, c cao hứng nói.

-Cháu đến Hồ Châu rồi, đang đứng ngay tại nhà ngoài cửa nhà thím, thím đem màn kéo xuống, đem đèn tắt đi.

Đinh Trường Sinh nhẹ nói nói.

-A…cháu tới rồi à?

Triệu Hinh Nhã đối với Đinh Trường Sinh cho tới bây giờ cũng là không có chút nào hoài nghi về viêc làm của hắn đấy, nhất là từ lúc hai người có thực quan hệ xá© ŧᏂịŧ về sau, nàng chỉ lo lắng lớn nhất chính là mình đã lớn tuổi nên không thể làm cho Đinh Trường Sinh còn chú ý tới, tuy rằng cái loại lo lắng này cứ theo mỗi một lần thân thể nghênh đón lấy cây dươиɠ ѵậŧ Đinh Trường Sinh gió táp mưa rào đâm vào cơ thể thì nàng quên đi, thế nhưng sau khi đã xong việc, thì lo lắng lặp lại không có biến mất qua.

Đây là tâm tư của loại đàn bà thành thục, lúc các nàng đối mặt với Đinh Trường Sinh, không phải giống như là Từ Kiều Kiều bá đạo cố tình muốn gây sự, mà là một loại ổn trọng làm cho người ta hít thở không thông, là ở ngay một chỗ lẳng lặng đợi chờ hắn, như là cái mùi hoa dạ lan, đêm càng sâu, càng là có thể cảm nhận được cái loại mùi thơm ngát này mang theo sương sớm.

Khi Triệu Hinh Nhã mở cửa ra, Đinh Trường Sinh liền bước vào trong phòng, thời điểm này chỉ thấy một bóng hình trong nháy mắt đến gần Triệu Hinh Nhã ôm cổ nàng, mặc dù là cửa đang mở, khi ngửi thấy được trên người hắn cái loại mùi vị đặc thù này, lòng của nàng mới chính thức an tĩnh lại.

Mỗi người trên thân đều có một loại mùi vị đặc thù, mà loại mùi vị này đối với đàn bà mà nói rất mẫn cảm, có thể nói mỗi người đàn bà đối với trên thân nam nhân chính mình đều rất rõ cái mùi vị quen thuộc, Triệu Hinh Nhã ngửi thấy được mùi vị quen thuộc của mình, liền tùy ý ngay cả khuôn mặt nam nhân đều không nhìn thấy, ôm mình mang vào trong phòng ngủ.

Đinh Trường Sinh đã không kịp chờ đợi ôm thân thể mềm mại của Triệu Hinh Nhã, miệng không ngừng hôn môi, hai tay vuốt ve Triệu Hinh Nhã từ phía sau mông của nàng một bên vuốt ve vừa tốc váy của nàng.

Triệu Hinh Nhã nhắm mắt lại mềm nhũn tại trong lòng Đinh Trường Sinh, thừa nhận hắn vuốt ve, đầu lưỡi nhuyễn trợt cũng tùy ý Đinh Trường Sinh mυ'ŧ vào, váy của Triệu Hinh Nhã đã được cởi ra, bên dưới hạ thể là một cái qυầи ɭóŧ màu trắng bao bọc cái mông nở nang của nàng, đã cảm thấy độ cứng dươиɠ ѵậŧ Đinh Trường Sinh đỉnh tại chính trên bụng mình, bàn tay của nàng liền đưa tới giữa hai chân Đinh Trường Sinh, cách quần mò tới cây dươиɠ ѵậŧ to, nhẹ nhàng xoa nắn.

Đầu núʍ ѵú của Triệu Hinh Nhã lúc này đã thô sáp nhô đầu ra, bàn tay Đinh Trường Sinh đã đưa đến cái âʍ ɦộ nàng, tại nơi khe nứt mềm mại, ôn nhuận xoa nắn, đến khi ngón tay Đinh Trường Sinh đã cảm thấy dọc theo khe nứ trơn nhớt ướŧ áŧ dịch nhờn tiết ra, hắn đem Triệu Hinh Nhã mặt hướng xuống dưới nệm, kéo cái mông nàng lên cao, rùi lấy từ phía sau mông nàng, lấy cây dươиɠ ѵậŧ cứng rắn, hai tay vịn mông Triệu Hinh Nhã, đẩy dươиɠ ѵậŧ về phía trước, Triệu Hinh Nhã theo hắn giơ cao eo, hai tay vịn thành đầu giường, cái mông trắng noãn cũng dùng sức hướng nhếch lên.

Đinh Trường Sinh thân mình nghiêng về trước, dươиɠ ѵậŧ cứng cắm sâu vào thân thể Triệu Hinh Nhã, mái tóc nàng đã tán loạn, vài sợi tóc dài phất phơ tới bên miệng, Triệu Hinh Nhã môi cắn, ánh mắt nhắm nghiền, cặρ √υ' đầy đặn ở trước ngực chớp lên, chớp xuống, Triệu Hinh Nhã thân thể bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không phải là rêи ɾỉ mà có thể phát tiết được, trong cổ họng không kềm chế được kêu rên, làm cho Đinh Trường Sinh lại càng thêm cần cù cày ải, tiếng nước nhóp nhép từa bộ phân sinh dục hai người truyền ra…

Một lát sau Đinh Trường Sinh có cảm giác mình có điểm nhịn không được, lại không cam lòng, hắn ngừng trong chốc lát, bàn tay đưa đến trước người Triệu Hinh Nhã vuốt ve hai bầu vυ' nàng, sau mấy đợt, tiếng rêи ɾỉ Triệu Hinh Nhã đã không còn chút kiêng kỵ, nhưng lại không dám lớn tiếng.

- Ai ui… ai ui.. mạnh thêm chút đi..ai ui..đó....

Cây dươиɠ ѵậŧ đại lực ở trong thân thể Triệu Hinh Nhã rút ra đút vào lấy, âʍ đa͙σ ướt nhẹp chảy nước vang lên tiếng va chạm, Đinh Trường Sinh hai tay tiếp tục giữ lấy phần hông Triệu Hinh Nhã, dùng sức vận động lấy hạ thân, cảm thụ được thành thịt non âʍ đa͙σ mềm mại ma sát ấm áp, đang tại dưới người mình run run rêи ɾỉ...

………………………………………………………………………………….

Lúc Đinh Trường Sinh xuất tinh, thân thể Triệu Hinh Nhã đã lâm vào kí©ɧ ŧìиɧ cuồng nhiệt nở rộ. hạ thân không ngừng co rút, từng cổ một chất lỏng âm tinh ấm áp đánh thẳng vào dươиɠ ѵậŧ hắn, khi Đinh Trường Sinh rút ra dươиɠ ѵậŧ, một cỗ mầu trắng ngà tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa lẫn âm tinh trong suốt theo từ cái lổ chính giữa hai mép trong theo chảy ra, theo bắp đùi chảy xuống phía dưới chảy tới.

Một lát sau thấy Triệu Hinh Nhã đi ra đến phòng vệ sinh, tóc nàng đã chải vuốt sơ qua, nhưng bước đi thì mất tự nhiên, một tay cầm khăn giấy bụm lại ở giữa hai chân để ngăn lại hỗn hợp chất lỏng nhơ nhớp vẫn còn tiếp tục chảy ra…..

………………………………………………………………………………..

Sau khi rửa ráy sạch sẽ, Triệu Hinh Nhã quay lại vẫn là tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường, chốc sau Triệu Hinh Nhã hơi thở hơi chút hổn hển, hiển nhiên đối tay Đinh Trường Sinh đang tại trên các bộ vị nhạy cảm của nàng tới lui tuần tra...

-Thím cứ gợi cảm như vậy, lần nào cháu gặp, có làm mấy lần cũng không đủ a..

Đinh Trường Sinh đắm đuối nói, Triệu Hinh Nhã rên nhẹ nói:

- A, vẫn không thể mệt chết ngươi sao... Ừ... nhẹ chút...

Sau đó truyền đến một trận hai người hôn miệng mυ'ŧ lưỡi, Triệu Hinh Nhã thở gấp, tay Đinh Trường Sinh đang ở giữa hai chân lục lọi Triệu Hinh Nhã.

-Haha, thím đã quên, lần nào thím cũng hăng say cuồng nhiệt mà mệt cái gì chứ?

Đinh Trường Sinh cười đùa nói.

-Đều là do cháu làm cho thím mới như vậy…

Đinh Trường Sinh dươиɠ ѵậŧ giờ đã lại cứng rắn như gậy sắt, liền chồm người lên…

-Um....đó…nhẹ chút…ừ…

Tiếng Triệu Hinh Nhã quẩy người hít hà rêи ɾỉ nói..

…………………………………………………………………………………

Gió táp mưa rào đều sẽ đi qua, thế nhưng quá trình này đối với Triệu Hinh Nhã mà nói lại là rất ngắn ngủi, mỗi một lần giao hợp với hắn, đều làm cho nàng có cái cảm giác mình làm là như vậy đáng giá, thế nhưng là loại này đáng giá này thời gian trôi qua thật dài mới có thể có được, sau đó lại tiếp tục chờ đợi đến trong thời gian dài khác…

-Nhớ cháu lắm phải không mà hôm nay thím so với trước kia điên cuồng hơn trước nhiều vậy.

Đinh Trường Sinh vuốt nhè nhẹ lấy thảm lôиɠ ʍυ của Triệu Hinh Nhã, nói ra.

-Hừ…, nói cái gì vậy, ai them nhớ đến cháu… À.., đúng rồi, nơi ở của Oánh Oánh trên trường học có ổn chưa? Nha đầu chết tiệt kia, ngay cả điện thoại cũng không gọi cho thím biết .

Triệu Hinh Nhã hỏi.

-Tốt lắm, Oánh Oánh đang ở trong ký túc xá trường học, thời gian trước có cô gái thím cũng đã gặp rồi đấy, Tưởng Mộng Điệp… đến chủ nhật, Tưởng Mộng Điệp sẽ để cho Oánh Oánh đến ở trong nhà nàng đấy, hai người bây giờ giống như là chị em vậy.

Đinh Trường Sinh nhanh miệng nói.

-Ừ vậy thím cũng an tâm, kỳ thật thím không yên lòng chính là cháu đấy.

Triệu Hinh Nhã nói một câu hai nghĩa.

-Thím nói có ý tứ gì? Làm sao lại không yên lòng cháu chứ?

Đinh Trường Sinh ra vẻ không hiểu hỏi.

-Thím có có ý tứ gì thì trong lòng cháu rõ ràng, thím nói cho cháu biết, cháu phải nhớ kỹ những gì đả nói với thím, thím hy vọng cháu không có quên lời hứa của mình, Oánh Oánh chỉ là một cô bé không hiểu, nhưng mà cháu thì không phải là không hiểu chuyện … .

Triệu Hinh Nhã tại Đinh Trường Sinh trong ngực quẩy người đưa ngón tay tại trên trán Đinh Trường Sinh chỉ một cái, nói ra.

……………………………………………………………………………………

Rất nhanh từ trong phòng truyền ra tiếng chẹp chẹp của Triệu Hinh Nhã đang bú ʍúŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của Đinh Trường Sinh bốc lên hòa với tiếng hai người thở hổn hển..

Rồi tiếng va chạm của hai thân thể, kèm theo Triệu Hinh Nhã kêu nhỏ...

-Ai ui... a...

Trong phòng cảnh xuân tứ phía, Triệu Hinh Nhã thân mình tuyết nộn lúc này c nằm ngửa, hai chân giang rộng ra, hai bê đầu gối co lại lấy, thân mình cường tráng của Đinh Trường Sinh toàn bộ đặt ở trên người của Triệu Hinh Nhã đang phập phòng lên xuống, hai tay nàng hơi nâng lên hai bên bên hông Đinh Trường Sinh hông của, phảng phất là sợ Đinh Trường Sinh dùng quá sức nàng sẽ chịu không nổi…

…………………………………………………………………………………..

Lúc này Triệu Hinh Nhã nhếch lên cái mông đón lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn đang mạnh mẽ cắm vào rút ra cắm cào, miệng nàng không ngừng hô:

-Dùng sức…dùng sức a….ứ..cứ vậy…a…đến….nữa rồi..á..a…a…

Cảm giác Triệu Hinh Nhã là một loại đàn bà như lang như hổ, bề ngoài ôn nhu mềm mại mà đóng trong khung phóng đãng, thật là làm cho người khó có thể tự chế.

Lúc khoảnh khắc Đinh Trường Sinh tϊиɧ ɖϊ©h͙ tiết như chú, Triệu Hinh Nhã cũng đến cao trào, thân thể mềm mại nàng giống như bị chặt đứt, toàn bộ thắt lưng cong lên rồi hạ xuống, cái cổ ngưỡng lên, đung đưa tóc dài không ngừng rêи ɾỉ, âʍ đa͙σ không ngừng co rút lại, số lớn âm tinh kèm theo tϊиɧ ɖϊ©h͙ mầu trắng ngà Đinh Trường Sinh tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo cái lổ âʍ đa͙σ phấn nộn ướŧ áŧ trào ra...