Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1482: Bị điều tra…

CHƯƠNG 1482: BỊ ĐIỀU TRA…

Từ khi Tiêu Hồng quay trở về lại cái gia đình này, nàng giờ đã trở nên an phận rồi, nhưng Thạch Ái Quốc vẫn là cùng nàng phân giường ngủ, ông ngủ ở tại thư phòng, còn Tiêu Hồng thì ở trong gian phòng ngủ lớn trên lầu .

Nói cách khác, Thạch Ái Quốc đã hơn mấy tháng không có chạm qua nàng, đối với một người đàn bà tràn đầy sinh lực tuổi này mà nói, chính là vô cùng khó chịu, nhưng Tiêu Hồng vẫn chấp nhận, hàng ngày sống ở trong nhà, chỉ có đứa con gái riêng chồng của mình, đó là Thạch Mai Trinh thì thỉnh thoảng đi ra ngoài tìm Đinh Trường Sinh để giải quyết nhu cầu sinh lý, điểm này thì trong lòng dạ nàng biết rõ .

Hơn nữa Thạch Mai Trinh sau khi cùng nàng hòa hảo, rõ ràng còn khuyên mình và nàng cùng một chỗ giao hoan với Đinh Trường Sinh, dù là chỉ mới tưởng tượng nghĩ tới cảnh tượng chuyện này, thì bên dưới cửa miệng âʍ đa͙σ của Tiêu Hồng ngứa ngáy ri rỉ dịch nhờn ra rồi, nhưng rồi nàng cảm thấy không có can đảm kia, tuy trong nội tâm ngứa ngáy thèm muốn, bơi vi nàng thật sự là không dám khẳng định Thạch Mai Trinh có gài bẫy mình hay không, vì nếu là như thế thì chính mình sẽ sa vào chỗ vạn kiếp bất phục, điểm này nàng không thể không phòng bị .Nói cho cùng, nàng hiện tại vẫn không tín nhiệm Thạch Mai Trinh, dù sao cũng đã đối lập lâu như vậy, cho nên nàng tuyệt đối không dám phóng ra một bước kia.

-Trong khoảng thời gian này ủy khuất em rồi.

Thạch Ái Quốc kéo Tiêu Hồng ngồi vào trên bắp đùi của mình, khi Tiêu Hồng đem cái mông của mình nhẹ nhàng ngồi lên người của Thạch Ái Quốc, thì ông đã xoay người nàng quay người lại phía đối diện với mích, để cho hai chân nàng dạng ra nhích vào áp sát phía hạ thể của ông.

-Không có gì … có lẽ đây mới là đúng là khoảng lặng mà em muốn a.

Tiêu Hồng vừa nói, một bên nhẫn thụ lấy bàn tay của Thạch Ái Quốc không đứng đắn luồn vào bên trong cái váy ngủ, với vào vuốt ve lấy thảm lông cái âʍ ɦộ của mình…

Tiêu Hồng lúc này một đối cánh tay khoác lên phía sau cổ Thạch Ái Quốc, đem hai bầu vυ' nẩy nở của mình đưa về phía gương mặt của Thạch Ái Quốc, để cho khuôn mặt của ông tại nơi bầu vυ' đầy đặn mà tùy ý liếʍ láp mυ'ŧ hút, tuy Thạch Ái Quốc bây giờ không phải là một con tuấn mã, nhưng cho dù chỉ là một con trâu gì chậm rãi cày cấy, cũng có thể làm cho Tiêu Hồng cảm thấy bên dưới cái âʍ ɦộ của mình bắt đầu tràn lan dịch nhờn rỉ chảy ra rồi, đây không phải giang hà vỡ đê, đây cũng không phải là sóng lớn bạo phát, mà đây chỉ là gió xuân nhẹ xen lẫn mưa bụi, từng điểm từng điểm, nhưng cũng đủ để ở dịch nhờn bên trong đường hang âʍ đa͙σ Tiêu Hồng dần dần ngập đầy ...

-Há… Ái Quốc …. A Trinh còn đang ở bên trong nhà đây này.

Tiêu Hồng cơ hồ thầm thì giống như nói mê, bởi vì nàng lúc này đang nhắm hờ hai mắt, nhưng cảm giác da thịt lại chân thật báo rằng nàng đang khát khao du͙© vọиɠ, cho dù là như vậy, nàng vẫn còn có một chút thanh minh, bởi vì nàng nhớ rõ, thuốc kí©ɧ ɖụ© cường cương của Thạch Ái Quốc để ở trên lầu vẫn chưa có lấy xuống .

Nhưng hôm nay hình như Thạch Ái Quốc không cần đến thứ dược vật đó, ông ôm lấy Tiêu Hồng hướng đến phía cái bàn, để nàng nằm tì nữa thân trên mặt bàn, hai chân sau chạm đất hơi dạng ra, vễnh cái mông lên…. Tiêu Hồng vừa hi vọng vừa kích động lo lắng trong nội tâm của nàng, cái loại hi vọng cùng lo lắng này rốt cuộc là cái gì, chỉ có mình nàng biết thôi…

……………………………………………………………………………………

Lúc này tình cảnh Thạch Mai Trinh lại bi thảm, cha mình bị điều đi khỏi thành phố, mà mình ở Hồ Châu chỉ có một cái công ty làm ăn cũng không ra gì, nói đúng ra là không có chuyện gì làm, cho nên trong nội tâm của nàng cũng rất là sốt ruột, nàng sốt ruột không phải là về chuyện của công ty, mà là sau này như thế nào cùng Đinh Trường Sinh gặp mặt, nàng cũng không thể cứ chạy đến Hồ Châu tìm hắn, đến lúc đó cha mình nhất định sẽ phát hiện ra đấy.

Cho nên nàng đem điện thoại gọi cho Đinh Trường Sinh, lúc này Đinh Trường Sinh vẫn còn cùng Trọng Hải uống rượu, thấy số điện thoại của Thạch Mai Trinh gọi tới, hắn cũng không có tiếp, mà là phát i tin nhắn cho nàng, đợi lát nữa sẽ gọi lại cho nàng, nhưng là Thạch Mai Trinh là một cô gái bốc đồng, Đinh Trường Sinh không nhận, nàng không ngừng gọi tới, nàng suy nghĩ, lúc này đã tan sở rồi, ngươi có chuyện gì vội vàng mà ngay cả điện thoại cũng không thể tiếp, cho dù là ngươi và những người đàn bà khác đang lêu lổng cũng không thể không nghe, huống hồ hơn nữa, ngươi và người đàn bà nào lêu lổng, ta cũng mặc kệ ngươi .

-Này… chuyện gì xảy ra vậy, như thế nào không nghe diện thoại?

Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ cuối cùng phải nghe điện thoại .

-Em đang cùng người đàm luận công việc đây này.

-Cùng ai đàm luận, có phải là đang cùng đàn bà ở trên giường đàn luận?

Thạch Mai Trinh thanh âm không nhỏ, Trọng Hải nghe được rành mạch, làm cho Đinh Trường Sinh cảm thấy có chút lúng túng.

- Sai rồi … em đang đàm luận với lãnh đạo cũ của em, Trọng cục trưởng cục tài chính.

Đinh Trường Sinh nói ra .

-Thiệt hay giả đây?

Thạch Mai Trinh vẫn không tin .

-Trọng cục, chứng minh giùm em thoáng cái….em đang bị điều tra..

Đinh Trường Sinh đem điện thoại đưa về phía Trọng Hải .

-Tôi là Trọng Hải, đang cùng Đinh Trường Sinh đàm luận, yên tâm đi.

Trọng Hải thật đúng là phối hợp, nghe qua Thạch Mai Trinh không nói nữa, mà bị dọa sợ đến thè lưỡi tại bên điện thoại, tranh thủ thời gian liền cúp điện thoại.

Nhìn thấy Đinh Trường Sinh đem điện thoại di động bỏ lại túi, Trọng Hải kẹp một miếng đồ ăn, chậm rãi nhai nuốt lấy, rồi nhìn Đinh Trường Sinh, cũng không nói chuyện, làm cho Đinh Trường Sinh nhìn có chút sợ hãi .

-Anh Trọng, đây là ý gì, trên mặt em có dính gì à?

-Cậu trên mặt không dính gì, nhưng trong nội tâm có hoa, nói … cô gái này là ai a, mà còn dám điều tra cậu, cậu giờ cũng không còn nhỏ nữa, cũng nên kiếm cho mình người bạn gái đàng hoàng, Thạch bí thư đi rồi, cậu cũng phải cẩn thận một chút, đừng có để bị người ta tóm lấy tay cầm, đàn bà là một tay cầm trí mạng đấy, cậu cũng không nên phạm loại sai lầm này.

Trọng Hải nói ra, nhưng khi nói xong lời này chính ông cũng cảm thấy xấu hổ, chính mình đã từng bị sai lầm trên người đàn bà, nghĩ tới đây, liền ngậm miệng không nói thêm nữa .

-Tốt rồi … đêm nay tới đây là thôi, cậu cũng nhanh đi về, tôi tự đón xe về là được rồi.

Trọng Hải từ chối khéo Đinh Trường Sinh lái xe đưa tiễn…

Đinh Trường Sinh lúc này mới gọi điện thoại cho Thạch Mai Trinh, mà Thạch Mai Trinh đúng lúc này khi nhận điện thoại trong tay, giật mình thiếu chút nữa làm cho nàng văng ra, cũng may là nàng để chế độ rung không chấn động, bằng không trong nhà đã xảy ra chuyện….đại sự rồi…