Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1423: Đá trái banh đi qua bên kia

CHƯƠNG 1423: ĐÁ TRÁI BANH ĐI QUA BÊN KIA.

Tuy Đinh Trường Sinh thầm mắng đúng là không gian xảo thì không buôn bán, nhưng Tần Chấn Bang nói không phải là không có đạo lý, nghĩ đến trước kia tại phía nam đầu tư cái hạng mục này có thể là cả đống tiền, nhưng bởi vì nhân dân địa phương phản đối mà phải ngưng lại, số tiền đầu tư kia cũng liền trôi theo dòng nước, khiến cho Tần Chấn Bang vẫn luôn canh cánh trong lòng .

-Vâng.. Tần tiên sinh, chú nói không sai sai, Tần Mặc tiểu thư nói cũng không sai, cháu xem chuyện này cũng phải bàn trước với bên ủy ban thành phố, để cháu đi báo cáo chuyện này, Tần tiên sinh, hay là như thế này đi, chi bằng chú đi cùng cháu đến ủy ban thành phố, gặp Để chủ tịch, Sở phó chủ tịch hảo hảo nói chuyện, xem bọn họ có đối với hạng mục này có tính toán các vấn đề xuất hiện trong dự án hay chưa, nếu đã có dự án rồi, thì tiến trình của chúng ta có thể được nhanh hơn.

Đinh Trường Sinh cũng không ngốc, dễ như trở bàn tay liền đem trái banh này đá qua bên ủy ban thành phố.

Lúc này Hồ Giai Giai đang châm trà nghe được nên trong nội tâm liền động, thằng Đinh Trường Sinh này thật đúng là thâm độc, chuyện phỏng tay như vậy liền đóng qua cho bên ủy ban thành phố, cũng không biết Sở Hạc Hiên đã có tính toán trước các trường hợp phát sinh trong dự án chưa, nếu như chưa có, thì cái trách nhiệm này không phải là nhỏ.

-Tốt lắm … chú cũng đang muốn bái phỏng Để chủ tịch đây này.

Tần Chấn Bang bây giờ đã biết nghe theo lời đúng rồi, hơn nữa ông cũng biết Thạch Ái Quốc cùng ủy ban thành phố bên kia đang đối phó với nhau, nếu là như vậy thì thương nhân sẽ có lợi đấy, các ngươi đấu thế nào cũng không có quan hệ gì với ta , trái lại các ngươi càng đấu loạn, thì ta có thể nhân lúc cháy nhà mà hôi của, mò được chỗ tốt cũng nhiều hơn mà thôi.

Vốn Đinh Trường Sinh muốn để Hồ Giai Giai cùng mình ngồi chung trên một chiếc xe đi đế ủy ban thành phố, nhưng Hồ Giai Giai nói mình có xe, với lại còn nói là Đinh Trường Sinh dạo này bận quá, nói không chừng lát nữa trên đường về thì sẽ đem mình ném xuống dọc trường, cho nên vẫn là tự mình lái xe cho chắc.

Đinh Trường Sinh thấy nàng nói vậy nên thôi, nhưng cũng đem Trương Minh Thụy chủ nhiệm phòng làm việc mang theo, việc Trương Minh Thụy làm chủ nhiệm phòng làm việc tuy chưa có chính thức giấy bổ nhiệm, nhưng trên thực tế thì hắn trông coi tất cả hậu cần sự vụ của khu khai phát, kể cả bao quát văn phòng cũng là do hắn cân đối quản lý .

-Minh Thụy…trong khoảng thời gian vừa rồi tôi không có ở phòng làm việc, vậy có chuyện gì xảy ra không vậy?

Đinh Trường Sinh cũng ít có thời gian gặp Trương Minh Thụy, cho nên nếu Đinh Trường Sinh không hỏi, thì Trương Minh Thụy cũng muốn gặp hắn để báo cáo hiện trạng của khu khai phát cho hắn biết, miễn cho đến lúc đó thì trở tay không kịp .

-Chủ nhiệm, bởi vì anh nhiều ngày không ở phòng làm việc, cho nên người trong khu đang phát triển hết nhớ anh đang là chủ nhiệm khu đang phát triển rồi a, bây giờ ai cũng nghe theo lời của Hồ phó chủ nhiệm đấy, còn có phó chủ nhiệm Trần, ở một bên châm ngòi thổi gió, tôi thấy thờ gian tới nếu anh không quay trở lại nơi đây làm việc, thì thời tiết của khu đang phát triển sợ rằng sẽ có thay đổi .

-Ha ha …nghiêm trọng như thế sao, vậy nói thử xem có chuyện gì?

Đinh Trường Sinh tuy trên mặt vui vẻ, nhưng trong nội tâm đã mắng thầm.

-Đầu tiên là mỗi sáng đều có họp, tôi cảm thấy là có gì không bình thường, trong những ngày không có anh ở đây, cứ tám giờ sáng là họp, mỗi ngày đều có, kỳ thật họp cũng không có nội dung gì, chủ yếu là Hồ phó chủ nhiệm đọc diễn văn, đại khái nội dung cơ bản đều là nói về phúc lợi và kỷ luật của khu đang phát triển, chủ nhiệm… anh không nên xem thường những việc này, đây chính là liên quan đến cuộc sống của mỗi người, cho nên bây giờ ai cũng có chút nịnh bợ Hồ phó chủ nhiệm rồi, bởi vì Hồ phó chủ nhiệm hiện tại tự mình quản lý luôn cả việc chấm công.

-Ồ? Còn có chấm công à, còn có gì nữa không?

-Còn nữa, Hồ phó chủ nhiệm cùng phó chủ nhiệm Trần liên hợp lại sử dụng một phần tiền mà anh lấy từ trên ủy ban thành phố mang về.

Việc Trương Minh Thụy biết rõ số tiền kia là điểm chí mạng (của Đinh Trường Sinh, hắn đã nghiêm lệnh số tiền kia ai cũng không thể động, nhưng bây giờ cư nhiên lại bị Hồ Giai Giai cùng Trần Khánh Long liên hợp lại chi tiêu một phần tiền.

-Chi bao nhiêu? Làm cái gì?

Đinh Trường Sinh thiếu chút nữa thắng gấp xe dừng lại .

-Cụ thể chi bao nhiêu thì tôi không biết, hình như là mua chiếc xe khách, nói là xe để dùng đưa đón nhân viên, xe vẫn còn chưa mang tới, nhưng việc đã định rồi.

Trương Minh Thụy cẩn thận nhìn Đinh Trường Sinh rồi nói ra .

Đinh Trường Sinh vừa lái xe vừa suy nghĩ, Hồ Giai Giai cùng Trần Khánh Long làm chuyện này , thật đúng là không có coi hắn vào đâu, đây cũng không phải là phong cách của Hồ Giai Giai, vấn đề đây là ai đã tạo cho Hồ Giai Giai lá gan khí phách này, lại dám bất thông với mình liền bỏ ra mấy trăm ngàn mua một chiếc xe mới.

Bây giờ nếu chuyện này mình ngăn cản lại, vậy thì đồng nghĩa là cùng tất cả đồng sự ở khu khai phát là địch, bởi vì đây là việc phúc lợi của tất cả mọi người, khu đang phát triển thì cách xa nội thành , qua lại không phải rất thuận tiện , tới nơi này làm việc cũng không phải là ai cũng có xe ô tô, Đinh Trường Sinh chỉ thấy mỗi ngày đa số mọi người đều chạy xe hai bánh điện, mùa hè còn khá một chút, đến mùa đông thì pin xe điện không có khả năng chạy liên tục xa như vậy , cho nên sau khi đến nơi làm việc, đều vào văn phòng nạp điện.

Trần Khánh Long là tiền nhiệm thư ký của Thạch Ái Quốc, Đinh Trường Sinh cảm giác được người này đối với chuyện Đinh Trường Sinh đảm nhiệm làm chủ nhiệm khu đang phát triển rất là ác ý, kỳ thật chủ yếu là ghen tỵ , Thạch mai Trinh còn nói cho hắn biết, trong khoảng thời gian này Trần Khánh Long đi đến nhà Thạch Ái Quốc nhiều lần , cũng không biết là để làm gì .

Nghĩ tới đây , Đinh Trường Sinh dần dần xuất đầu hiểu rồi, xem ra Trần Khánh Long rất có thể là người khởi xướng đâm thọc với Thạch Ái Quốc, cho nên mấy ngày hôm trước Thạch Ái Quốc cũng gián tiếp gõ qua Đinh Trường Sinh, bảo hắn đừng có quá tập trung về việc chiêu thương dẫn tư, mà còn phải đem nội bộ của khu đang phát triển xử lý cho tốt ..

-Còn gì nữa không?

Đinh Trường Sinh hỏi tiếp .

-Còn có vấn đề danh sách đoàn thể đi tham dự hiệp đàm chiêu thương của tỉnh Trung Bắc lần này, phía dưới đang nghị luận ai nên đi, ai không đi thì đã làm xong danh sách rồi, đơn giản là lần này làm giống như là đi du lịch vậy..

-Anh có tên đi không vậy?

Đinh Trường Sinh cười cười hỏi .

-Có … nhưng tôi là bị bắt buộc đi, tôi chỉ là một nhân viên phòng làm việc đi đến đó để làm gì? Trong lúc ở nơi đây còn có một đống lớn việc chờ xử lý đây này, trong khoảng thời gian này người đến đến khu đang phát triển khảo sát nhiều hơn trước, cho nên công việc cũng nhiều hơn.

Trương Minh Thụy nói ra .

-Ồ? Vậy là anh không muốn đi hay sao đây..

-Tôi thì không muốn đi, nhưng cũng không muốn bởi vì chuyện này mà làm cho bọn họ khó chịu với tôi.

Trương Minh Thụy nói .

- Ừ, danh sách này còn chưa có quyết định, để tôi về sẽ xem lại thử sao.

-Chủ nhiệm … anh thật sự không biết sao? Hôm qua đã báo danh sách lên thành phố rồi.

-Đã báo danh sách lên rồi à, sáng sớm tôi còn nhìn thấy danh sách kia mà, vậy Hồ phó chủ nhiệm đưa cho tôi xem là có ý gì?

Đinh Trường Sinh lần này thật sự là bực bội, xem ra Hồ Giai Giai thật đúng là không có coi mình ra gì, hiện tại ta là chủ nhiệm, chứ không phải ngươi Hồ Giai Giai, như thế nào lại không phân tấc chứ?