Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1350: Hồ tính

CHƯƠNG 1350 : HỒ TÍNH..

-Bác Tạ … bác không nên nói như vậy, chuyện này cháu nhất định sẽ mau nói cho chú của cháu biết, kỳ thật … bởi vì cháu có lỗi với Phương Quỳnh, nên chú của cháu liên đới cũng một mực cảm giác có lỗi với Tạ gia, nếu như bác tự mình đến gặp chú của cháu nói chuyện này, thì độ mạnh lớn hơn nhiều lắm…

Trọng Hãi nói ra, ý của hắn là để cho Tạ Cửu Lĩnh cùng Trọng Phong Dương trực tiếp trao đổi thì tốt hơn .

Nhưng Tạ Cửu Lĩnh lại hiểu sai ý tứ, hắn cho rằng Trọng Hãi không muốn làm người trung gian nói với Trọng Phong Dương về chuyện này, cho nên sau khi nghe được Trọng Hãi nói như vậy, Tạ Cửu Lĩnh thoáng cái ngây ngẩn cả người , thật sự chẳng lẽ Trọng Hãi đã nguội lạnh đến thế sao?

Vốn Tạ Cửu Lĩnh có rất lớn hy vọng từ Trọng Hãi, giờ này đã thấy không còn có hy vọng gì nữa rồi.. .

Người ai cũng có ngạo khí, dựa theo bối phận mà nói, Tạ Cửu Lĩnh cùng Trọng Phong Dương xem như thân gia, tuy Trọng Phong Dương chỉ là chú của Trọng Hãi, nhưng người chú này chẳng khác gì cha ruột của hắn, nếu như trước kia, thì Tạ Cửu Lĩnh có thể liền trực tiếp liên hệ với Trọng Phong Dương rồi.

Có thể là vì Trọng Hãi cùng Tạ Phương Quỳnh chuyện huyên náo làm cho dư luận xôn xao, hơn nữa còn là bởi vì Trọng Hãi ở bên ngoài có tình nhân, làm cho Tạ gia thật mất mặt, lúc ấy Tạ Cửu Lĩnh cũng rất tức giận, cho nên liền dần dần bẻ gãy mối quan hệ lui tới với Trọng Gia..

Cho nên Tạ Cửu Lĩnh muốn tìm đến Trọng Hãi chuyển lời cho Trọng Phong Dương, hòa hoãn lại một chút quan hệ, cái này vốn là Tạ Cửu Lĩnh đã biểu thị cúi đầu, nhưng giống như Trọng Hãi không muốn chuyển lời này, càng không muốn tham dự vào, cho nên lúc Trọng Hãi đề nghị Tạ Cửu Lĩnh trực tiếp đi gặp Trọng Phong Dương, thì Tạ Cửu Lĩnh đã nghĩ thông suốt , sự kiện này không thể dựa vào Trọng Gia giải quyết rồi.

-Ừ…vậy là bác đã minh bạch ý tứ của cháu rồi, tốt rồi … bác hơi mệt mỏi, cháu đi về trước đi…

Tạ Cửu Lĩnh lại một lần nữa quăng cần câu cá xuống hồ .

Trọng Hãi còn muốn nói tiếp, nhưng nhìn thấy Tạ Cửu Lĩnh không có ý tiếp tục nói chuyện nữa, vì vậy Trọng Hãi đứng dậy rời đi, đúng lúc này Đinh Trường Sinh cũng đã tới, hắn sau khi đuổi theo Tạ Phương Quỳnh đến gian nhà thì bị nàng cự tuyệt đóng cửa không tiếp.

-Thế nào rồi ? Nói chuyện gì vậy anh?

Đinh Trường Sinh thấp giọng hỏi .

-Đừng nói nữa, tôi giống như là đã đắc tội với ông ấy rồi, đưa chìa khóa xe của cậu cho tôi...tôi đi về trước, cậu ở lại cùng ông ấy tâm sự đi, với lại bên ngoài trời còn quá lạnh, bảo ông ấy trở về nhà đi, bên ngoài dễ bị bệnh đấy.

Trọng Hãi nhìn xem bóng lưng Tạ Cửu Lĩnh rồi nói ra .

-Vậy thì được rồi, anh đi trước đi, buổi tối em lại đi tìm anh.

Đinh Trường Sinh đem chìa khóa xe đưa cho Trọng Hãi, rồi đi đến phía Tạ Cửu Lĩnh.

Trọng Hãi sau khi lái xe rời đi, Tạ Phương Quỳnh cũng từ trong gian nhà đi ra tới bên hồ đúng lúc này Đinh Trường Sinh đang ngồi ở bên cạnh Tạ Cửu Lĩnh, giống như đang cùng Tạ Cửu Lĩnh nói gì đó vì vậy Tạ Phương Quỳnh đứng tại từ xa xa, cũng không có lập tức đến ngay .

- Tại sao cháu không nói gì cả?

Nhìn thấy Đinh Trường Sinh cầm lấy cần câu của Tạ Phương Quỳnh để lại, ngồi ở ngay chổ của Tạ Phương Quỳnh bình tĩnh quăng câu rồi im lặng nhìn phao trên mặt nước, Tạ Cửu Lĩnh rốt cục nhịn không được hỏi.

-Lão gia tử, ai ra tay trước thường thường đều là người bị thua, bác là lão tiền bối, cháu không sánh bằng bác, trí tuệ cũng không sánh bằng, thủ đoạn cũng không sánh bằng, kinh nghiệm cũng không được qua bác, cho nên cháu biết nếu muốn thắng hắn, nhất định phải bình tĩnh, lão gia tử, cháu lại thấy bác không được bình tĩnh.

Đinh Trường Sinh cười cười nói, hắn nghe được Trọng Hãi nói như là đắc tội với Tạ Cửu Lĩnh, như vậy ngoại trừ trên phương diện chuyện làm ăn, Tạ Cửu Lĩnh cùng Trọng Hãi hình như không có quan hệ gì khác nữa rồi.

-Đúng là tiểu hồ ly , cái gì đều không thể gạt được cháu ah.

Tạ Cửu Lĩnh cười nhạt rồi nói ra .

-Ha ha … cháu cũng không được coi trọng bằng lão hồ ly, lão gia tử…bác lần này tới Hồ Châu, khảo sát là một mặt, một mặt là muốn cùng Trọng Gia chữa trị mối quan hệ phải không ?

Đinh Trường Sinh xoay mặt hỏi

-Có nhớ mấy ngày hôm trước bác đã từng nói với cháu, năm đó Trọng Gia cùng Tạ gia kết quan hệ làm thông gia là vì lợi ích của mỗi bên, nhưng bây giờ kết cục là Phương Quỳnh cùng Trọng Hãi ly dị , thế lực Trọng Gia tại tỉnh Trung Nam theo bước chân Trọng Phong Dương chuyển đi cũng trở nên tràn đầy nguy cơ, chứ đừng nói chi là sắt thép Tạ thị hiện tại bây giờ đang gặp khó khăn rồi, cho nên, trận này giữa mối quan hệ thông gia giống như không có người thắng.

Tạ Cửu Lĩnh khổ sở nói ra .

Lời này quá lớn, Đinh Trường Sinh trong lúc nhất thời không biết tiếp tục bắt như thế nào, hắn ngây ngẩn cả người, Tạ Cửu Lĩnh nhìn Đinh Trường Sinh , vỗ bờ vai của hắn nói ra:

-Đi …theo giúp bác xuôi theo bên hồ đi dạo, ngồi lâu cũng mệt mỏi rồi .

-Lão gia tử, vừa rồi Trọng Hãi nói với cháu, tựa hồ là đắc tội với bác rồi, đến cùng chuyện gì xảy ra vậy ? Hai người trao đổi chuyện gì?

Đinh Trường Sinh cảm thấy Tạ Cửu Lĩnh đúng là đang tức giận, bằng không sẽ không nhìn thấy ông cô đơn như thế, nên không dám hỏi lại vấn đề Trọng gia đến cùng..

-Trường Sinh ..cháu nói rất đúng, hiện tại Kinh Sơn đối với sắt thép Tạ thị đã không có bao nhiêu giá trị, giá trị lợi dụng đã không lớn, cho nên bác cũng muốn di dời nhà máy xí nghiệp đến Hồ Châu, giống như là cháu nói vậy, sẽ nghiên cứu sản xuất vật liệu thép đặc chủng, chỉ có ngành này trong nước là còn có chỗ trống, sẽ có không gian lợi nhuận rất lớn, nhưng cái cái mục tiêu này chỉ sợ tạm thời chưa thể thực hiện được rồi.

Tạ Cửu Lĩnh tiếc nuối nói ra.

-Vì cái gì? Cháu đã hỏi qua chị Tạ, nàng nói quyết định này phải để bác quyết mà, bác cũng đừng có nói với cháu là quyết định để cho chị Tạ nhé, hai người đừng có đổ qua đổ lại..

-Ai …hết cách rồi, bên Kinh Sơn áp bức rất chặt, số tiền còn lại đại bộ phận đều phải hao phí tập trung hồi phục phủ xanh lại đất đai khu mỏ quặng, như vậy thì lấy cái gì để xây xựng nhà máy mới?

Tạ Cửu Lĩnh bất đắc dĩ nói .

-À… đây chính là một vấn đề, bác hôm nay tìm Trọng Hãi đến cũng là vì việc này phải không?

-Hừm… ta muốn nhờ Trọng Phong Dương nói với bên thành ủy Kinh Sơn một tiếng, vấn đề dùng tiền hồi phục lại đất đai khu quặng mỏ hoãn lại một thời gian.

-Trọng Hãi không có đáp ứng?

Đinh Trường Sinh suy đoán rồi hỏi.

-Ha ha .. Trường Sinh.. xin lỗi, hai ngày này đã thêm phiền toái cho cháu, ý định bác là chiều nay sẽ hồi trở lại Kinh Sơn, cái gì tới thì nó sẽ tới, sắt thép Tạ thị đã phá hư hệ sinh thái của Kinh Sơn, như vậy thì cái giá này do sắt thép Tạ thị phải gánh chịu, cũng không có cái gì là không đúng, nếu có thời gian đến Kinh Sơn tìm bác uống trà nhé, chúng ta rất hợp duyên, ngươi tên tiểu tử này, cũng có hồ tính đấy ( khả năng cám dỗ người như hồ ly tinh. )

Tạ Cửu Lĩnh không có trực tiếp trả lời câu hỏi của hắn, nhưng Đinh Trường Sinh đã nhìn ra, Trọng Hãi quả thật là không có đáp ứng thỉnh cầu Tạ Cửu Lĩnh rồi .

-Ha ha ..lão gia tử ...cháu chẳng những có hồ tính, mà còn có hồ xú ( mùi hôi.. ) đấy, bác không có đoán ra được đâu?

Đinh Trường Sinh cười híp mắt nói ra .

-A, quả thật là không có đoán được, có thể là lổ mũi của ta có vấn đề, cũng có thể là cháu che đậy tốt?

Tạ Cửu Lĩnh rõ ràng tin hắn nói thật.

-Lão gia tử ..sự tình cũng không có quá phức tạp như bác nghĩ đâu, không phải chỉ là tiền sao ? Cháu đang tìm người vận tác, tranh thủ đầu tư rót vào cho sắt thép Tạ thị một khoản tiền, nhưng được hay không thì cháu cũng chưa có dám chắc, nên không dám đánh cược với bác..

Đinh Trường Sinh nghiêm túc nói .