CHƯƠNG 1298 : VÔ CÙNG CẨN THẬN..
Vũ Văn Linh Chi đưa cho Đinh Nhị Cẩu một lượng tin tức quá rộng, làm hắn trong lúc nhất thời không có tiêu hóa nỗi, đúng là nhìn không ra, Vũ Văn Linh Chi bề ngoài thoạt nhìn giống như một bộ hiền thê lương mẫu, vậy mà trong lòng cường đại như vậy .
-Dì tìm đến cháu hợp tác, có phải đồng thời cũng tìm đời kế tiếp làm con rể vì Vũ Văn gia à?
Đinh Nhị Cẩu tự tiếu phi tiếu hỏi.
-Đinh chủ nhiệm…cháu cảm thấy Trúc Vận xinh đẹp nhìn được mắt chứ ?
Linh Chi cũng là tựa như chế diễu nhìn hắn hỏi ngược lại.
Đinh Nhị Cẩu quay người dùng một tay nâng cái cằm của Vũ Văn Linh Chi, có chút dùng sức, nhẹ nhàng đưa miệng của mình tới gần, Vũ Văn Linh Chi cảm thấy hắn bước tiếp theo là muốn hôn mình, vì vậy nàng nhắm mắt lại .
Thế nhưng lúc nàng cảm giác được khí tức của hắn càng lúc càng đến gần bên da thịt của mình, cuối cùng lại đưa vào bên tai của nàng, nhỏ giọng nói:
-Có ai đi tìm con rể, trái lại chính mình ăn con rể trước, có phải là Vũ Văn gia cũng có cái tập tục này, chẳng lẽ cũng cần mẹ vợ tự mình kiểm hàng con rể trước sao?
-Cháu muốn là nghĩ như vậy cũng được, dì kiểm hàng trước một chút thì sao, chẳng qua là dì phải bảo đảm tương lai hạnh phúc của con gái dì chứ…
Vũ Văn Linh Chi không hổ danh là một nữ ẩn hình hào kiệt , ăn mặn cũng đều có thể đón lấy, nếu thay đổi là những đàn bà khác, thì lời nói này của Đinh Nhị Cẩu đã sớm làm chọ bọn họ mặt đỏ tới mang tai rồi, nhưng Vũ Văn Linh Chi thì không có, vẫn bình thản như nói đùa vậy, một chút gì cũng không có cảm giác xấu hổ .
-Về hàng thì quá tốt rồi, chỉ là làm như thế nào để thời gian kéo dài thêm hơn thì tốt rồi.
Vũ Văn Linh Chi quả nhiên đối với Đinh Nhị Cẩu là không đếm xỉa đến, nàng vừa nói chuyện, bàn tay bên kia đã mò tới cây dươиɠ ѵậŧ của Đinh Nhị Cẩu, nhẹ nhàng kéo dây kéo quần ra, thân hình như linh xà cúi thấp xuống háng hắn, cái miệng như há ra ngậm vào, thân thể nàng thực mạn diệu, kỳ nhuyễn như bông, mềm mại không xương, làm cho toàn thân Đinh Nhị Cẩu giống như đều hãm sâu vào nàng.
………………………………………………………………………………………….
Sau khi bú ɭϊếʍ dươиɠ ѵậŧ Đinh Nhị Cẩu nồng nhiệt qua đi, Vũ Văn Linh Chi ngồi lên trên bụng dưới của hắn, rồi cầm lấy cây dươиɠ ѵậŧ dời về phía cửa miệng âʍ đa͙σ của nàng, bảo bối của hắn sung huyết kịch liệt, nên lại càng có vẻ cứng rắn to lớn hơn nữa, Vũ Văn Linh Chi điều chỉnh tốt góc độ, chậm rãi ngồi xuống, để cho đầu khấc dươиɠ ѵậŧ tiến vào bên trong âʍ đa͙σ, nàng uốn éo người, để cho đầu khấc dươиɠ ѵậŧ Đinh Nhị Cẩu từng khúc xâm nhập vào trong cơ thể, đường hang âʍ đa͙σ của nàng rất sâu, lại tạo nên cảm giác có rất nhiều tầng xếp khúc, âʍ đa͙σ từng cắn lấy dươиɠ ѵậŧ hắn từng phân một, sâu trong cái lổ hang, thành vách thịt non ngọa nguậy không ngừng bao vây cây thịt lớn kia, lúc đầu khấc trượt vào một tầng, liền thật chặc hấp thụ, như cắn nuốt từng khúc da thịt của hắn, rất mau đã nuốt trọn vẹn cây dươиɠ ѵậŧ to lớn của Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu đôi mắt mê ly nhìn xuống bên dưới hạ thể, nơi cái âʍ đa͙σ của Vũ Văn Linh Chi đang lúc xuyên tới xuyên lui cây thịt cứng rắn của mình, dịch nhờn âʍ đa͙σ theo hại bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© cắn hợp chậm rãi tràn ra, chảy xuôi lên trên đám lông đen của hắn, khi đầu khấc dươиɠ ѵậŧ đυ.ng chạm lấy cổ miệng tử ©υиɠ, thành thịt co dãn làm cơ thịt căng ra, khiến cho thân mình Vũ Văn Linh Chi co rụt lại, Đinh Nhị Cẩu cảm giác dươиɠ ѵậŧ mình như là tiến nhập vào trong một vũng bùn được bao vây lấy bằng nhiệt độ ấm nóng ẩm ướt, cái tư vị kia sướиɠ không nói nổi!
Lúc này thì Vũ Văn Linh Chi hơi há cái miệng thở dốc, hai má hàm xuân, cả người da thịt tràn đầy ửng hồng, tựa hồ tùy thời đều chảy ra nước, sau đó nàng cúi người hôn lên miệng của Đinh Nhị Cẩu một chút, cái mông trắng tròn to bắt đầu một trước một sau nhuyễn động, Đinh Nhị Cẩu theo bản năng dùng sức đem cái mông hẩy lên trên kích vài cái.
-Á…
Lập tức, Vũ Văn Linh Chi liền phát ra tiếng rêи ɾỉ, âʍ đa͙σ co rụt lại kẹp chặt, thân thể run rẩy, tiếp theo thân thể lại bắt đầu uốn éo ma sát cái âʍ đa͙σ mình với dươиɠ ѵậŧ hắn, nàng co rúm mỗi lúc tiết tấu càng lúc càng nhanh hơn, tiếng rêи ɾỉ phát ra cũng gấp rút mất hồn…
…………………………………………………………………………………………
Vô sự tự thông cái mông lớn của Vũ Văn Linh Chi liên tục cao thấp sáo động, rất nhanh mà có lực hướng đến cây dươиɠ ѵậŧ tại trong cơ thể mình nhịp mạnh xuống, hai đùi vừa kéo vừa hợp lại có khoảng cách lớn nhất phối hợp với sự va chạm của dươиɠ ѵậŧ hắn, hai tay chống tại trước ngực hắn, miệng càng không ngừng phát ra da^ʍ thanh.
Cuối cùng Vũ Văn Linh Chi bởi vì thể lực chống đỡ chịu hết nổi mà hư thoát vô lực gục nữa thân trên, hai tay ôm lấy cổ hắn, Đinh Nhị Cẩu dục hỏa thiêu đốt đến đáng sợ, nhịn không được ngồi dậy, đè nàng nằm ngữa xuống dưới, tiếp tục ôm lấy hai bên hông Vũ Văn Linh Chi đưa dươиɠ ѵậŧ của hắn tại trong cơ thể nàng đưa vào.
…………………………………………………………………………………….
Kɧoáı ©ảʍ khiến cho sâu trong âʍ đa͙σ với lớp thịt non mềm ngọa nguậy đã bắt đầu càng xiết chặt lại.
-Á….ui….sướиɠ dì quá…
Lúc này thì Vũ Văn Linh Chi, hai tay bấu thật chặc ở bả vai Đinh Nhị Cẩu, đôi lông mày nàng nhíu lại, khẩn túc mày, mặt ngọc ngửa về sau vặn vẹo, miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ mất hồn đãng phách, nóng bỏng âm tinh mãnh liệt từ chỗ sâu trong cổ miệng tử ©υиɠ phún ra, thống khoái tưới vào trên đầu khấc dươиɠ ѵậŧ của hắn, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ dươиɠ ѵậŧ hắn tại trong âʍ đa͙σ nàng kịch liệt dập đều…
Giờ thì Vũ Văn Linh Chi vô lực buông tay khỏi thân thể của hắn, xụi lơ tựa vào trên cái gối đầu, toàn thân không ngừng lại run rẩy, trên khuôn mặt kiều mỵ lộ ra đãng ý nét ham muốn da^ʍ tìиɧ ɖu͙© tử dục tiên đã được thỏa mãn.
Dươиɠ ѵậŧ Đinh Nhị Cẩu vẫn kịch liệt đập đều, tại trong cơ thể nàng không chút nào kiêng kỵ khuấy động, để nhanh hơn lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng nổi lên tính dục, tay trái hắn ôm hông của Vũ Văn Linh Chi, tay phải xoa nắn bầu vυ' sung mãn ấm áp, đầu ngón trỏ nhẹ nhàng đùa bỡn đầṳ ѵú nàng, bên dưới hạ thể dươиɠ ѵậŧ rút ra đút vào tốc độ nhanh hơn, rất nhanh tính dục Vũ Văn Linh Chi lại bị kích phát..
…………………………………………………………………………………………
Một lát sau, Vũ Văn Linh Chi ghì đầu của hắn xuống thấp sau đó vong tình đem đôi môi nóng của nàng ngăn chận lên cái miệng của hắn, tham lam mυ'ŧ lấy đầu lưỡi của hắn, vừa điên cuồng lẫn nhau âu yếm, bọn họ cũng dần dần cảm nhận được sắp bùng nổ thời khắc đến tuyệt vời..
Đinh Nhị Cẩu đây nhanh tốc độ đem cây dươиɠ ѵậŧ to tại trong thân thể Vũ Văn Linh Chi tùy ý đánh thẳng vào sâu trong âʍ đa͙σ, nàng lắc mình dáng người mạn diệu hẩy mông lên kịch liệt nghênh hợp cùng hắn.
…………………………………………………………………………………………
Thành thịt non âʍ đa͙σ Vũ Văn Linh Chi càng thu càng chặt, sống chết theo cây thịt to kẹp lấy hạ thể của hắn, bên trong âʍ đa͙σ có một lực hút mạnh mẽ liều mạng mυ'ŧ lấy đầu khấc dươиɠ ѵậŧ, tựa hồ muốn hút hết toàn bộ tinh khí vào trong cơ thể nàng vậy, Đinh Nhị Cẩu lúc này thì cảm thấy có cổ nồng đặc chất lỏng đang bị áp chế muốn tránh thoát phun tiết ra khỏi thân thể hắn, toàn thân thiêu đốt muốn nứt vỡ ra...
-Á….mạnh..mạnh lên chút đi…dì muốn….
Vũ Văn Linh Chi cảm xúc cơn sướиɠ đã đến cực hạn, gần như điên cuồng, mà thể lực tựa như cũng sắp hao hết, một tay chặt chẽ nắm lấy bờ vai của hắn, một bàn tay thật chặc bấu víu trên tấm ga giường, mái tóc bay tán loạn, miệng đã phát ra tiếng nỉ non cuồng loạn mị hoặc lòng người.
- Mau... dì không được...rồi…con rể của mẹ…giỏi lắm...sướиɠ lắm con rể a…
Nói xong, bàn tay Vũ Văn Linh Chi buông ra bả vai Đinh Nhị Cẩu, hai tay tchống lên sàn nệm giường, từ phía dưới dùng sức hướng thân thể mình chống đỡ thành hình cây cung, nàng dùng thể lực còn sót lại ra sức nâng thật cao cặp đùi trắng, khiến cho cây dươиɠ ѵậŧ suýt chút nữa thoát khỏi cửa miệng âʍ đa͙σ nàng, chỉ còn đầu khấc dươиɠ ѵậŧ là bị âʍ đa͙σ nàng thật chặc kẹp ở trong cái khe thịt….
-Hưm…hum…ui….ui….
Kịch liệt sóng cuồng tính khí hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© giao cấu, dẫn phát đến kɧoáı ©ảʍ, khiến cho cự mãng của hắn cũng kịch liệt bành trướng, sâu trong hang động của nàng mạnh mẻ hấp lực rất nhanh tăng trưởng, tham lam mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, bọn họ phối hợp như vậy rất là ăn ý…
Rốt cục! Nồng đặc tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Đinh Nhị Cẩu theo lổ tiểu đầu khấc thống khoái đầm đìa dâng lên phún ra liên tục giằng co trong mười mấy giây!
Từng làn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Đinh Nhị Cẩu tất cả đều thật mạnh bắn vào trên hoa tâm của Vũ Văn Linh Chi, trong cơ thể âm tinh nóng bỏng cũng lại đầm đìa tiết ra đổ lấy trên đầu khấc hắn, hai làn chất lỏng nồng đậm tại trong cơ thể nàng triền miên đan lẫn vào với nhau, tinh lực của hắn dần dần giảm đi biến mất.
Cuối cùng, hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm chặc vào nhau ngã xuống cái nệm giường triền miên thật lâu hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© không muốn tách rời ra...
…………………………………………………………………………………………
Khu khai phát sau khi trải qua lần lũ lụt ngâm nước về sau, chẳng những là đường sá hư hỏng nghiêm trọng, ngay cả đường cống tối thiểu cũng không thể cam đoan có thể thoát nước được nữa hay không, cũng may trong khu khai phát chỉ có vài cái xí nghiệp, nếu mà có nhiều xí nghiệp thì chỉ sợ là nước công thải đã chảy tràn ngập khắp nơi rồi, cho nên Đinh Nhị Cẩu sau khi cùng Hoa Cẩm Thành thương lượng xong chuyện cung cấp tiền và xây dựng lại cơ sở hạ tầng, hắn liền thúc giục Hoa Cẩm Thành mau chóng vào trong tòa nhà ủy quản hội.
Hoa Cẩm Thành đã là một lão hoạt đầu, tiền mặt của mình một phân cũng đều không bỏ ra, một mực đề nghị Đinh Nhị Cẩu hiệp lực giúp lão vay tiền ngân hàng để làm, bất đắc dĩ Đinh Nhị Cẩu đành phải liên hệ với Hà Hồng An .
Trước đó lúc trên tỉnh họp, Hà Hồng An đã từng thỉnh cầu Đinh Nhị Cẩu hỗ trợ, bởi vì cô gái Từ Kiều Kiều mạo danh là bạn gái của Đinh Nhị Cẩu vẫn đang ở trong trang viên của Triệu Khánh Hổ giúp đỡ Hà Tình sắp sửa sinh con, điều này làm cho Hà Hồng An vẫn luôn rất lo lắng, nhưng ông cũng không dám cùng Đinh Nhị Cẩu thân cận quá gần , sợ làm cho Triệu Khánh Hổ hoài nghi, thậm chí ngay cả điện thoại cũng không dám gọi, sợ bị nghe lén…
Còn Đinh Nhị Cẩu cũng luôn rất cẩn thận, dù sao hắn cũng không biết Hà Hồng An và Triệu Khánh Hổ tầm đó đến cùng là quan hệ như thế nào, bọn họ có dạng lợi ích gì trao đổi liên kết, chỉ bằng vào mấy câu của Từ Kiều Kiều nói với Hà Hồng An, thì Đinh Nhị Cẩu không có động tâm, không phải đối với Triệu Khánh Hổ không có hoài nghi, mà chỉ là vì hắn không có nắm chắc được lão ta.
Triệu Khánh Hổ làm ăn ở thành phố Hồ Châu đã vài thập niên, có thể nói là thổ địa của Hồ Châu, mà ngay cả Tưởng Văn Sơn lúc đó, cũng không có thể cầm chắc được lão là người như thế nào, Đinh Nhị Cẩu muốn đem Triệu Khánh Hổ lật tung, đó là chuyện muôn vàn khó khăn, trong khi hiện tại hắn cũng không còn công tác ở cục công an thành phố, lại càng có một số việc làm không thuận tiện, hắn chỉ còn cách là chờ đợi cơ hội.
Thế nhưng đối với chuyện của Hoa Cẩm Thành thì chờ đợi không được, bất đắc dĩ Đinh Nhị Cẩu đành phải liên hệ với Hà Hồng An, còn Hà Hồng An nghe xong Đinh Nhị Cẩu ước hẹn gặp mặt thì thật vui mừng, hai người hẹn nhau ở thị khu trong một quán trà gặp mặt.
Đinh Nhị Cẩu hẹn gặp Hà Hồng An trước, sau đó mới đến Hoa Cẩm Thành, hắn muốn trước tiên là cùng với Hà Hồng An nói chuyện về Triệu Khánh Hổ.
Hà Hồng An không vào từ cửa phía trước, mà là dẫn hắn bước vào từ cửa sau, đây là hậu viện trà lâu, đằng sau cũng có phòng tiếp khách, cho nên khi Đinh Nhị Cẩu vào trong, có một người hầu trà chờ sẵn châm trà cho hắn, sau đó thì hầu trà liền bước đi ra ngoài .
-Giám đốc Hà, có vẻ như đối với nơi này rất quen thuộc a, hèn gì ước hẹn ở chỗ này đây.
Đinh Nhị Cẩu nói.
-Không những là rất quen, mà đây là quán trà của tôi, cụ thể mà nói là do vợ tôi mở từ khi Hà Tình xuất giá, lúc đó nàng ở trong nhà rãnh rỗi nhàm chán, liền mở ra quán trà này, kỳ thật căn bản không phải là kiếm tiền, tháng nào cũng phải bù tiền vào cái quán này, nhưng đó do nàng nguyện ý, tôi cũng hết cách rồi, con cái thì không còn, nếu không tìm một chút chuyện gì để làm, tôi sợ nàng sẽ phát điên mất.
Hà Hồng An buồn khổ nói .
-Giám đốc Hà, lúc nào ông cũng đều ở trước mặt tôi kể lể, tôi thấy rất kỳ quái, ông làm gì mà bất lực quá vậy, nếu như việc này có thật sự xảy ra, tôi nghĩ cơ quan tư pháp sẽ không mặc kệ bỏ qua đâu a.
Đinh Nhị Cẩu uống tách trà nói ra .
Nhưng Hà Hồng An không nói gì, mà là lấy ra điện thoại di động của mình rồi tắt nguồn, đưa điện thoại di động đặt ở trên mặt bàn, sau đó nhìn về phía Đinh Nhị Cẩu .
-Giám đốc Hà, đây là ý gì?
Đinh Nhị Cẩu không hiểu hỏi.
Hà Hồng An không lên tiếng, lấy ngón tay chỉ vào điện thoại di động của mình, sau đó lại chỉ Đinh Nhị Cẩu , ý kia là hắn cũng phải tắt nguồn điện thoại dị động rồi mới có thể nói chuyện.
Không thể không nói, Hà Hồng An thật là vô cùng cẩn thận, Đinh Nhị Cẩu hôm nay cũng học được một chiêu, hiện tại trong xã hội này, sản phẩm điện tử có mặt khắp nơi, trong lúc lơ đãng có thể sẽ bị nghe lén hoặc là vụиɠ ŧяộʍ ghi âm, đây là điều rất đáng sợ, với tư cách Hà Hồng An mà nói, ông cùng với Đinh Nhị Cẩu trao đổi sắp tới đều là liên quan đến gia tài, tánh mạng của ông, cho nên phải cẩn thận, nếu không sẽ gây ra sai lầm lớn.
-Giám đốc Hà, ông qua cẩn thận rôi đó, tôi Đinh Trường Sinh chẳng lẽ lại đi làm những chuyện trộm đạo như vậy?
Đinh Nhị Cẩu nói ra, nhưng trên thực tế chuyện Đinh Nhị Cẩu trộm đạo thật đúng là hắn làm không ít, chỉ bất quá bây giờ hắn không thường xuyên làm, mà là đã giao cho Đỗ Sơn Khôi làm.
Hà Hồng An nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu đem điện thoại di động tắt nguồn đi, sau đó hỏi
-Đinh chủ nhiệm …cậu chỉ có một cái điện thoại di động này chứ ?
- Thế nào ..có muốn lục soát trên người của tôi không?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Cũng không cần, tôi làm như vậy, chỉ là muốn sống lâu thêm một chút, như vậy để yên tâm hơn, nếu tôi nói ra những lời này tiếp tục theo câu chuyện của lần gặp mặt trước, thì bất cứ lúc nào tính mạng của tôi cũng ngàn cân treo trên sợi tóc.
Hà Hồng An thở dài nói .