CHƯƠNG 1264: NGƯỜI ĐÀN BÀ NÀY RẤT CƯỜNG THẾ
-Tôi muốn đề cữ một nữ cán bộ giống như ông, chỉ là không phải cán bộ của thành phố Hồ Châu chúng ta, tôi cảm thấy chuyện trao đổi cán bộ vẫn là rất cần , tại vì nếu cán bộ cứ ở một chỗ trong thời gian dài, quan niệm trong công tác sẽ cố định, tiến cử một ít người bên ngoài thì tư duy của họ có thể thay đổi một số tình huống …
La Bàn Hạ không nhanh không chậm nói ra.
Cố Thanh Sơn nghe La bàn Hạ nói như thế, nhíu mày liếc nhìn Thạch Aí Quốc, nhưng thấy bộ dáng của Thạch Aí Quốc đầu óc cũng mơ hồ, lúc này mới yên tâm, ông cứ tưởng rằng vấn đề chọn lựa người thì Thạch Aí Quốc cùng La bàn Hạ đã đạt thành giao dịch gì đó rồi.
-La bí thư có ý tứ là dùng cán bộ bên ngoài?
Đào Thành Quân nói chen vào một câu .
- Ừ, lúc trước còn công tác tại thành phố Bạch Sơn, tôi có một đồng sự tên gọi Lâm Xuân Hiểu, bây giờ đang làm bí thư huyện ủy Hải Dương, khá giỏi về làm kinh tế, huyện Hải Dương hiện tại đang là lmột trong mấy huyện nổi bật của thành phố Bạch Sơn, taôi hi vọng các vị có thể suy tính về đề nghị của tôi.
La Bàn Hạ không nhanh không chậm sau, dứt lời cũng không nói thêm gì nữa.
Trong lúc nhất thời, hào khí trong phòng họp như đông cứng lại rồi, ai cũng không nghĩ tới La Bàn Hạ lại trực tiếp nói thẳng đề nghị như vậy. Đồng sự.. hừ, nói thật dễ nghe, bất quá chỉ là người của ngươi mà thôi, lúc này ngay cả Để Khôn Thành cũng không biết nên nói cái gì, nhưng ông đã nghĩ tới, chuyện này chính mình không cần phải xen vào, có Cố Thanh Sơn cùng La Bàn Hạ cắn véo lẫn nhau là đã đủ náo nhiệt rồi.
-Như vậy đi.. về vấn đề chọn lựa bí thư khu đang phát triển, cứ đem Lâm Xuân Hiểu cùng Đường Linh Linh xếp vào đối tượng khảo sát đi, Bàn Hạ nói cũng đúng, chúng ta cũng nên thay đổi lại cho có tư duy mới.
Thạch Aí Quốc phá vỡ cục diện bế tắc, coi như là cũng hạ đủ bậc thang cho Cố Thanh Sơn cùng La Bàn Hạ , đây là chuyện mặt mũi, nhưng về phần phía sau làm thế nào, thì không phải là chuyện do ban thường ủy có thể giải quyết được.
Vì vậy sau đó kết thúc cuộc họp giải tán, chỉ có Đào Thành Quân là còn ở lại.
-Xem ra lần này là La Bàn Hạ muốn phát uy, ông ta đến lâu như vậy cũng không có làm ra động tĩnh gì, lần này rốt cục xem như là nói chuyện, cũng tốt ..ít nhất chúng ta biết rõ ông ta đang suy nghĩ cái gì, còn Lâm Xuân Hiểu kia là ai vậy, ông có nghe nói qua chưa?
Thạch Aí Quốc hỏi.
-Cán bộ thành phố Bạch Sơn thì em biết đến không nhiều, cho nên đối với người này cũng không biết, nhưng Đinh Trường Sinh là từ Bạch Sơn tới, hơn nữa trước kia hắn cũng công tác ở huyện Hải Dương, gọi tới hỏi hắn là biết ngay thôi mà.
Đào Thành Quân nói xong liền bấm điện thoại của Đinh Nhị Cẩu.
-Đến văn phòng Thạch bí thư một chuyến, nhanh lên nhé.
Đào Thành Quân trực tiếp nói xong liền cúp máy .
Đinh Nhị Cẩu ngơ ngác nhìn điện thoại, không giải thích được, chuyện gì xảy ra , chẳng lẽ là chuyện chủ nhiệm khu đang phát triển của hắn đã thất bại? Đinh Nhị Cẩu nghĩ đến việc này liền lái xe chạy đến văn phòng thành ủy.
-Tình huống như thế nào rồi?
Đinh Nhị Cẩu bên ngoài lặng lẽ hỏi Trương Hòa Trần nói.
-Không có việc gì, chuyện của em đã thông qua, hình như chỉ là vì việc vị trí bí thư của khu đang phát triển, mà bí thư Hạ Bàn và Cố trưởng phòng khơi lên tranh luận.
Trương Hòa Trần nhỏ giọng lộ ra về tin tức cơ mật .
La bàn Hạ cùng Cố Thanh Sơn khơi lên tranh luận ? Đây là chuyện gì xảy ra ?
Đinh Nhị Cẩu thuận tiện theo thói quen đưa vào bên trong qυầи ɭóŧ của Trương Hòa Trần vuốt lấy cái âʍ ɦộ của nàng một cái, sau đó gõ cửa tiến vào phòng làm việc của Thạch Aí Quốc.
-Chào bí thư, thư ký trưởng…
Đinh Nhị Cẩu sau khi vào cửa, cười cười nói .
-Ngồi đi, có chút việc cùng cháu xác minh thoáng cái.
Thạch Aí Quốc chỉ vào cái ghế bên cạnh Đào Thành Quân nói.
-Được rồi, cháu đối với Lâm Xuân Hiểu có biết gì về cô ấy không?
Thạch Aí Quốc hỏi.
-Lâm Xuân Hiểu? Có phải chính là bí thư huyện ủy Hải Dương?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Đúng.. chính là cô ấy, cháu có biết không ?
Thạch Aí Quốc biết rõ Đinh Nhị Cẩu trước khi về đây là công tác ở huyện Hải Dương.
-Quá nhận thức, lúc cháu công tác tại huyện Hải Dương, cô ấy chính là lãnh đạo cũ, Lâm Xuân Hiểu nguyên lai là thuộc hạ của bí thư La Bàn Hạ lúc La Bàn Hạ làm bí thư ban kỷ luật thanh tra của thành phố Bạch Sơn, sau này cô ấy đi theo La Bàn Hạ về công tác tại huyện Hải Dương, làm bí thư huyện ủy .
Đinh Nhị Cẩu đem mối mình quan hệ của mình cùng Lâm Xuân Hiểu giới thiệu rất kỹ càng .
-Ừ, con người này như thế nào?
-Rất cường thế, đã từng làm qua trưởng ban kỷ ủy thành phố, cho nên mọi việc giải quyết rất mạnh mẽ.
-Vậy các ngươi lúc tại Bạch Sơn chung đυ.ng như thế nào, có vấn đề gì xảy ra không?
Đây mới là điều Thạch Aí Quốc quan tâm .
-Cũng không có gì nghiêm trọng, lúc ấy cô ấy là lãnh đạo, cháu là cấp dưới, không cùng đẳng cấp, cho nên cũng không có gì, như thế nào, bộ cô ấy sắp tới Hồ Châu sao?
Đinh Nhị Cẩu từ nơi miệng của Trương Hòa Trần đã biết La bàn Hạ cùng Cố Thanh Sơn khơi mào về chuyện này, cho nên phỏng đoán rất có thể chính là Lâm Xuân Hiểu sẽ tới Hồ Châu, có khả năng La bàn Hạ đề cử Lâm Xuân Hiểu làm bí thư đảng uỷ khu đang phát triển, nói thật đây là việc Đinh Nhị Cẩu cũng không muốn, bởi vì Lâm Xuân Hiểu quá cường thế.
- Bí thư la Bàn Hạ đề cử Lâm Xuân Hiểu đến Hồ Châu công tác tại khu đang phát triển đảm nhiệm làm bí thư đảng uỷ, cháu cảm thấy thế nào, có thể phối hợp công việc tốt được không?
Thạch Aí Quốc lo lắng hỏi .
-Bí thư, việc này cháu cũng chưa biết, nhưng vẫn là câu nói đó, chỉ cần là làm công tác, thì không sao cả, cháu là một nam nhân chẳng lẽ lại sợ một người đàn bà ấy ư?
Đinh Nhị Cẩu nói khoác mà không biết ngượng .