CHƯƠNG 1147: HUẤN LUYỆN CÙNG VỚI ĐÁM THÁI TỬ CA.
…………………………………………………………………………………………
-Sướиɠ thì chị cũng đã sướиɠ qua, giờ thì đến phiên em chứ..
-Um..
Nói xong, Đinh Nhị Cẩu nằm ngữa bên dưới, nâng cái mông đầy đặn của Uông Minh Kha nhẹ nhàng giơ lên, côn ŧᏂịŧ đã cao cao dựng đứng, hắn thoáng điều chỉnh để cho hung khí đầu khấc dươиɠ ѵậŧ đứng vững ngay tại cửa miệng âʍ đa͙σ trơn ướt không chịu nổi của nàng, mãng đầu nhẹ nhàng tách ra hai mép thịt nhỏ âʍ ɦộ trơn mềm.
Đinh Nhị Cẩu hai tay thả ra ôm eo của nàng, Uông Minh Kha ngồi trên hạ thể của hắn, thân thể yêu kiều từ từ trầm xuống, trong nháy mắt cây dươиɠ ѵậŧ lớn liền chui vào miệng âʍ đa͙σ nhỏ nhắn, trong âʍ đa͙σ nàng truyền đến một hồi kí©ɧ ŧɧí©ɧ kɧoáı ©ảʍ, một chút hơi thốn…
Sau khi thích ứng, Uông Minh Kha Vặn vẹo thân thể để cho dươиɠ ѵậŧ càng thêm nhiều ma sát vào vách thịt non âʍ đa͙σ, mang đến cho mình càng nhiều kɧoáı ©ảʍ. bên trong âʍ đa͙σ da thịt mềm mại cũng đã cùng cây dươиɠ ѵậŧ dây dưa cùng một chỗ, từng đợt rồi lại từng đợt kɧoáı ©ảʍ duy trì liên tục truyền đến, đảm nhiệm thân thể yêu kiều tiếp tục trầm thấp xuống, trong hang động tiếp tục chảy ra dịch nhờn, âʍ đa͙σ lần nữa thật sâu nuốt vào hết cây dươиɠ ѵậŧ.
Thành non âʍ đa͙σ lập tức đem cây dươиɠ ѵậŧ của Đinh Nhị Cẩu bao vây lại, vách thịt ngọ nguậy lấy, để cho hắn thoải mái cảm thụ, loại chặt khít này quả thực sướиɠ đến ngây người, dươиɠ ѵậŧ thọt vào càng sâu càng cảm giác được âʍ đa͙σ của Uông Minh Kha thâm sâu hơn những người đàn bà bình thường, nhất là đoạn cuối có lẽ ít được khai phá tới, tựa hồ không có thường xuyên được chính thức kí©ɧ ŧɧí©ɧ qua, nên chặt khít vô cùng, do đó vách thịt non sâu trong cũng rỉ ra dịch nhờn nhiều hơn, lúc này đầu khấc dươиɠ ѵậŧ Đinh Nhị Cẩu cạo cọ trên đoạn da thịt mềm mại đó, lập tức thành vách thịt non trúc trắc xiết chặt cuốn lấy cây dươиɠ ѵậŧ, giống như đất hoang đã lâu chưa từng được khai khẩn vậy.
Nằm bên dưới hắn ra sức hẩy lên, dươиɠ ѵậŧ đột phá từng từng vòng thịt thẳng đến nơi cuối cùng trong âʍ đa͙σ, Uông Minh Kha ‘’ Um.. ‘’ một tiếng, hành lang bị góc cạnh đầu khấc dươиɠ ѵậŧ mãnh liệt vượt qua, cổ tử ©υиɠ bị đầu thịt cứng rắn va chạm mạnh vào lam cho bị thốn, trái tim của nàng phảng phất muốn nhảy ra, cái âʍ đa͙σ này đã từng bị hắn khai phá qua mấy lần rồi, nên lực thích ứng rất mạnh, chẳng bao lâu toàn thân của nàng lại run run lên..
…………………………………………………………………………………………….
-Ui…lại đến nữa …ui…ui….á…..a.
Lúc sau hoa tâm âʍ đa͙σ bị đầu khấc dươиɠ ѵậŧ từng cái một chạm vào, cổ tử ©υиɠ cũng đã chủ động mở ra chuẩn bị nghênh đón tinh đặc của hắn, Uông Minh Kha không có biện pháp khống chế, rất nhanh lại đên cơn cao trào, cái mông lớn tròn vo nhấp nhỏm lắc lư lên xuống liên tục, dịch nhờn nồng đậm theo từ chỗ hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© kết hợp trào ra.
Dươиɠ ѵậŧ đại lực đẩy mạnh thổi qua hành lang âʍ đa͙σ xuyên qua tầng tầng nếp gấp niêm mạc âʍ đa͙σ ma sát cùng đội lên cổ tử ©υиɠ của nàng tường kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại để cho Đinh Nhị Cẩu eo đau xót, chăm chú chống đỡ lấy tử ©υиɠ của Uông Minh Kha, nhiệt lưu sâu trong tử ©υиɠ bùng nổ, rất nhanh toàn thân nàng căng cứng ra, hai chân ép chặt, âʍ đa͙σ từng hồi nhúc nhích co rút xiết lại đè ép bóp lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, giống như muốn nặn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn vậy, đại lượng âm tinh lại phun trào ra, đầu óc Đinh Nhị Cẩu cũng trống rỗng, tình quan giãn nở ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phún từng đợt vào trong thánh địa, hắn dùng sức phảng phất muốn đem tất cả phân lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều đưa vào trong tử ©υиɠ của Uông Minh Kha vậy, từ đầu lổ tiểu liên tục không ngừng phun ra, sâu trong âʍ đa͙σ tham lam mυ'ŧ vào cây dươиɠ ѵậŧ đang không ngừng nhảy lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tưới vẩy trong hoa tâm nóng hổi, phảng phất đem xương cốt đều bỏng đến tan chảy, Uông Minh Kha cả người mềm yếu vô lực ngồi phịch ở trên người hắn, cái mông lớn đầy đặn sướиɠ khoái vặn vẹo lấy cố giữ cho dươиɠ ѵậŧ cắm vào sâu nhất trong cơ thể mình…
…………………………………………………………………………………………………
Một đêm điên cuồng, Đinh Nhị Cẩu còn khá hơn một chút, chỉ làm khổ Uông Minh Kha, chẳng những lúc đang cùng với Đinh Nhị Cẩu giao hợp, tác động qua lại, lại thỉnh thoảng bị y tá gỏ cửa gọi gặp bệnh nhân, cho nên một đêm này không ngủ yên , đó là chưa kể lúc còn đang còn trong cơn động dục chưa tan, khiến cho Uông Minh Kha không yên lòng, chỉ cần công việc thăm khám bệnh nhân vừa kết thúc, liền lập tức quay trở về cho Đinh Nhị Cẩu tiếp tục thọc cây dươиɠ ѵậŧ to lớn vào trong âʍ đa͙σ mình .
Không thể không nói, Đinh Nhị Cẩu thằng này đối đãi với đàn bà thật đúng là có bản lĩnh, tối hôm qua Uông Minh Kha lúc mới bắt đầu còn đối với Đinh Nhị Cẩu bằng mọi cách chống cự, nhưng đến lúc hừng đông, đã như là một con mèo nhỏ lười biếng, rúc vào trong ngực Đinh Nhị Cẩu không muốn nhúc nhích, đồng thời lối xưng hô đã là rất thân thiết rồi.
-Hà..tại trong đây vụиɠ ŧяộʍ cũng không tệ, nhưng em thấy chị nên đổi lại cái giường rộng hơn một chút đi..
Đinh Nhị Cẩu nhéo nhẹ lấy bên gò má Uông Minh Kha nói.
-Hừ…tại sao lại đổi giường? Cái này đối với chị đang dùng thật tốt, bỗng nhiên đổi cái giường khác để làm cho người ta ngờ vực à, chồng chị cũng không phải là một cây đèn đã cạn dầu, chị nói cho em biết, hắn là thỉnh thoảng cũng tới nơi này, chúng ta …chúng ta phải cẩn thận, em đã có lỗi với chị rồi, cầu em cũng đừng có phá hư gia đình của chị.
Uông Minh Kha thở dài sâu kín .
-Em có lỗi với chị sao ? Em có lỗi với chị khi nào, tối hôm qua là ai không cho em ngủ, lúc quay trở lại còn dựng đầu em dậy, đã vậy còn lén lút le lưỡi lưỡi ra liếʍ đánh thức cái đó của em, xem ra thì chị mới là người có lỗi với em mới đúng đấy.
Đinh Nhị Cẩu trêu ghẹo nàng.
-Em…em….thật là… một chút mặt mũi cũng đều không cho người ta. Um.. em nhanh đi về đi, đã hơn tám giờ sáng rồi..
. Uông Minh Kha thúc giục nói .
-Chồng chị đêm nay có ở nhà không, nếu không có thì em đến nhà chị vậy ?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Hừ.. làm gì mà không có ở nhà, chuyện này thì phải kín đáo một chút, gặp nhau nhiều quá sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện, đến lúc đó chị khẳng định là xong đời, mà em cũng chẳng tốt hơn gì cả..
Uông Minh Kha nói.
Tối hôm qua Uông Minh Kha nói chồng của nàng đang đi công tác, Đinh Nhị Cẩu vốn là muốn hỏi, nhưng đến cuối cùng cũng không hỏi ra, thôi thì cứ thuận theo tự nhiên thì tốt, hắn bắt đầu mặc vào quần áo , Uông Minh Kha ra trước quan sát , nhìn trong hành lang thấy không có ai, mới gọi Đinh Nhị Cẩu nhanh đi ra ngoài .
………………………………………………………………………………………………..
Ở bên ngoài ăn qua loa điểm tâm , Đinh Nhị Cẩu chờ đúng 9 giờ mới tiến vào phòng họ , tìm góc chỗ ngồi phía sau, đây chỉ là loại phòng họp nhỏ của học viện cảnh sát, khi hắn vừa mới ngồi xuống, thì thấy bên cạnh mình cũng tới một gã tuổi cũng còn trẻ, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu quay đầu nhìn thấy , suýt chút nữa thì hắn la lên thành tiếng.
-Trời đất… ông làm gì mà cũng tới đây vậy?
Đinh Nhị Cẩu rất ngạc nhiên hỏi.
-Hì hì..tại sao tôi không thể tới đây chứ ? Tôi thấy ông càng ngày càng quan liêu rồi đấy.
Kha Tử Hoa cười híp mắt nói .
-Ông đến đến đây lúc nào, sao tôi không biết?
Đinh Nhị Cẩu nhìn lên phía trên thấy giảng viên chưa đến, cho nên liền quay đầu cùng Kha Tử Hoa nói chuyện với nhau, ở chỗ này có thể gặp được người quen, đúng là mừng rỡ hơn bình thường, vậy những ngày tiếp theo chẳng phải là cô đơn, ít nhất thì chém gió vẫn là có thể.
- Tối hôm qua tôi mới đến, có nhìn thấy tên của ông ở chỗ tiếp tân, thì ra ông cũng ở nơi đây, nhưng khi đến gian phòng của ông tìm. Bà mẹ nó gian phòng lộn xộn chẳng khác gì phần tử khủng bố mới tập kích qua, hỏi lại phục vụ viên, thì nghe nói là vừa mới đánh nhau xong, hà hà… tiểu tử ngươi đã phát triển trở thành tính tình lãnh đạo rồi a, từ thành phố Hồ Châu đến nơi này đánh nhau, thật là không đơn giản ..
Kha Tử Hoa chế nhạo nói .
-Ặc … đừng nhắc nữa, tôi gặp phải thằng điên…
Đinh Nhị Cẩu thở dài nói, hắn cũng không buồn kể ra cho Kha Tử Hoa biết.
-Ừ, nghe nói lần này lớp huấn luyện này rất đặc biệt a.
Kha Tử Hoa cũng không có quan tâm đến chuyện đánh nhau, mà là chuyển qua đề tài khác.
-Há…sao không nghe ai nói gì cả, vậy ông nghe ai nói?
Đinh Nhị Cẩu nghi ngờ hỏi
-Ha ha..ông không nghe nói gì à, cha của Thành Công cùng với phó trưởng phòng cán bộ tỉnh có quan hệ không tệ, nên mới biết tin, do đó vừa nghe Thành Công nói lại, tôi mới tới đây, chứ nếu không thì làm gì mà tôi vớt được cơ hội tốt như vậy, nghe nói khóa học này là do phòng tổ chức cán bộ tỉnh đưa ra để tuyển chọn cán bộ nhân tài để qui hoạch về sau…
Kha Tử Hoa cười hì hì nói .
-Vậy chắc là có sự lựa chọn trước hết mẹ nó rồi, vậy là đám con ông cháu cha trên tỉnh chắc không ít à.
Đinh Nhị Cẩu quan sát phía trước thấy có vài tốp năm ba người đang trò chuyện nên nói.
-Ừ.. thì thành phố Hồ Châu chỉ có một mình ông tới, thành phố Bạch Sơn cũng có một mình tôi, toàn tỉnh chỉ có mười một thành phố, vậy mới có mười một người, phần còn dư lại tất cả đều là con cháu của các lãnh đạo tỉnh, cho nên chuyện nơi này đã thấy rất rõ ràng, đám thái tử ca tốt xấu lẫn lộn gì cũng cùng chúng ta học chung khóa…
Kha Tử Hoa bực bội nói ra .
- Kha Tử Hoa có ông làm bạn học cũng không tệ , xem như nghỉ ngơi một chút, dù sao cái gì ở đây cũng miễn phí…À…ông có nghĩ qua khóa học này, ông bộc lộ tài năng , sau này sẽ làm đến cục trưởng . . .
Đinh Nhị Cẩu nói còn chưa dứt lời, thì thấy mọi người trong phòng thoáng cái yên tĩnh trở lại, ngoài cửa đi vào ba người, đều mặc cảnh phục, Đinh Nhị Cẩu cũng ngậm miệng lại, hắn đã nhận ra, hai vị trí đi đầu theo thứ tự là trưởng phòng Tề Văn Hạ cùng thường vụ phó trưởng phòng Ngô Hữu Đức, người cuối cùng thì hắn không biết, xem ra giống như là giảng viên chủ nhiệm đợt huấn luyện này.
-Mọi người yên lặng….tôi tên là Thường Nhất Tinh sẽ là giảng viên chủ nhiệm khóa học này,, hôm nay là ngày khai giảng, có Tề trưởng phòng cùng Ngô phó phòng sang đây nhìn qua mọi người , chúng ta vỗ tay nhiệt liệt hoan nghênh, trước khi Tề trưởng phòng phát biểu,
Thường Nhất Tinh nhiệt tình tràn đầy nói ra .
Cái tên Thường Nhất Tinh thì Đinh Nhị Cẩu chưa từng nghe nói qua, nên xoay mặt hỏi Kha Tử Hoa:
-Ông có nhận biết người này không?
-Má nó.. tôi thật sự là phục ông đấy, đó là Phó viện trưởng học viện cảnh sát mà ông cũng không biết, vậy mà cũng làm cảnh sát ..
Kha Tử Hoa kỳ quái nhìn Đinh Nhị Cẩu chế nhạo nói .