CHƯƠNG 1130: CƠ HỘI TỐT.
-Úi trời… Đinh phó cục trưởng, tôi có mắt mà không nhìn được thái sơn, Đường phân cục trưởng, anhi cũng không sớm giới thiệu cho em biết.. thật xin lỗi, mời ngồi , mời ngồi.
Dương Đức liền mời Đinh Nhị Cẩu ngồi xuống.
-Ông Dương đừng khách sáo, không biết thì không sao, với lại hôm nay tôi cũng có việc muốn cầu cạnh ông Dương đấy.
Đinh Nhị Cẩu nói.
- Đinh phó cục trưởng tôi không dám, bất kể là việc gì, chỉ cần nói một tiếng, tôi sẽ làm hết sức mình trong phạm vi năng lực của tôi…
Dương Đức vừa pha trà vừa nói .
-À… vị này chính là chị của Đinh phó cục, muốn tìm kiếm thuê một gian nhà làm văn phòng công ty tại quảng trường Vạn Đạt, lão tại đây chuyên về việc cho thuê làm văn phòng phải không ? Chuyện này không thành vấn đề chứ.
Đường Thiên Hà chỉ Cổ Hiểu Manh nói.
-Há, nguyên lai là việc này a, Đinh phó cục, Đường phân cục, chuyện này chỉ cần gọi điện thoại cho tôi là được rồi, không biết cô muốn thuê gian nhà có diện tích lớn không, còn một chỗ chuyên cho các công ty xí nghiệp thuê làm văn phòng còn trống, tôi lấy bản vẽ cho xem, thử coi được không?
Dương Đức cười cầu tài nói .
-Tôi muốn trực tiếp đi xem, có thể được không?
Cổ Hiểu Manh không muốn xem bản vẽ, yêu cầu trực tiếp xem nhà .
-Được..được…để tôi dẫn cô đi..
Dương Đức thấy đây là một cơ hội tốt tiếp xúc tốt, cô gái này là chị của Đinh phó cục trưởng, như vậy bất kể là chị như thế nào , về sau nếu cần sẽ thông qua cô gái này tiếp xúc đến Đinh phó cục trưởng, đúng là một vốn bốn lời.
Cổ Hiểu Manh cùng Dương Đức ở phía trước xem nhà, còn Đinh Nhị Cẩu cùng Đường Thiên Hà thì theo ở phía sau .
-Ông Đường… ông và lão Dương quen biết sao?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
-Cũng có quen biết, khu vực này trực thuộc sự quản lý của khu Tân Hồ, cho nên chắc lão Dương sẽ nể mấy phần mặt mũi.
- Nhưng tôi nghe nói gian nhà dành cho các chủ xí nghiệp thuê, nếu nói như vậy, chỉ sợ là không dễ thuê à..
-Không sao, lão Dương có thừa biện pháp, chút chuyện này nếu như cũng làm không xong , vậy lão còn có thể làm được chuyện gì, Đinh phó cục, việc này tôi nắm chắc.
- Được rồi ..nhưng mà, có thể ông không biết, vị này thật ra là con gái của Cổ chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành phố đấy…
-A, Đinh phó cục, vậy đó là con gái của Cổ chủ nhiệm…
-Ừ… trong lòng mình biết rõ thì tốt rồi, đừng có nói lung tung ra bên ngoài, nhất là không nói cho lão Dương biết , hiểu chưa?
Đinh Nhị Cẩu dặn dò .
-Đinh phó cục yên tâm đi, tôi nhất định sẽ làm tốt.
Đường Thiên Hà cảm thấy Đinh phó cục trưởng đối với hắn thật sự là quá tốt rồi, tạo ra hắn có dịp để lấy lòng Cổ chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành phố..
Cuối cùng, thì Cổ Hiểu Manh chọn lấy một gian nhà trung bình, phần còn lại thì Đường Thiên Hà nói không cần phải để ý đến, Đinh Nhị Cẩu cũng biết rõ lòng dạ của Đường Thiên Hà , cho nên lái xe mang theo Cổ Hiểu Manh đi trước.
-Như vậy không tốt đâu, vạn nhất bị ba chị biết là Đường Thiên Hà tự đứng ra lo liệu hết, nhất định là nổi giận.
Cổ Hiểu Manh lo lắng nói .
-Thì sao, sợ hãi à?
-Không phải , ý của chị là dù được tiện lợi, nhưng cũng phải trả tiền thuê nhà, không thể làm như vậy được.
Cổ Hiểu Manh rất có lương tâm, không giống như là các con nhà quan nhị đại khác, bọn họ ngoại trừ gây tai hoạ cho nhà mình, còn những chuyện khác thì cái gì cũng không biết…..
-Yên tâm đi , nếu chị không có trả tiền thuê nhà, em cũng sẽ không đáp ứng, ba chị là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành phố, có rất nhiều người muốn lấy lòng, cho nên em không để cho người khác lợi dụng đâu.
Đinh Nhị Cẩu đã đưa Cổ Hiểu Manh đến nhà .
-Vào nhà đi, mẹ của chị hay nhắc đến em lắm đấy, làm nhiều món ăn ngon, mà em thì chẳng thấy mặt đâu, vào thăm mẹ một chút a.
Cổ Hiểu Manh nói .
Đinh Nhị Cẩu đành phải đi theo vào nhà, nhưng không khéo chính là Dương Hiểu giờ này lại không có ở nhà .
-Ồ , mẹ chị đi nơi đâu rồi, chắc là đi ra ngoài khiêu vũ rồi, dạo này mẹ giống như là hồi xuân vậy, lúc tuổi còn trẻ thì không có khiêu vũ, bây giờ thì lại nhảy múa.
Cổ Hiểu Manh nói ra .
-Mẹ nuôi không có nhà hả… có thể đây cũng là một cơ hội ah.
Đinh Nhị Cẩu cười nói .
-Có ý tứ gì?
-Bộ chị không biết là mẹ nuôi đang cho em một cơ hội sao? Hì hì.
Đinh Nhị Cẩu nhìn vào ngực của Cổ Hiểu Manh cười gian nói .
Cổ Hiểu Manh lúc này mới cảm thấy không ổn, nàng quay người chạy lên lầu, nhưng vừa chạy vài bước , đã bị Đinh Nhị Cẩu từ phía sau lưng ôm lấy lấy eo nàng kéo lại
-Em làm gì , thả chị ra , lưu manh , sắc quỷ . . .
Cổ Hiểu Manh giãy dụa tượng trưng, cho nên Đinh Nhị Cẩu khẽ cong người, ôm ngang Cổ Hiểu Manh bế lên, từng bước một đi lên lầu .
- Đồ lưu manh, nhanh buông xuống, ai ui…. .
Cổ Hiểu Manh dùng mình bàn tay nhỏ bé nện lên lưng Đinh Nhị Cẩu, nhưng càng giống là đấm lưng cho Đinh Nhị Cẩu tại, một chút tác dụng đều không có.
Đinh Nhị Cẩu nhấc chân đá nhẹ vào cánh cửa, đem Cổ Hiểu Manh ném nằm lên giường, còn chính hắn cũng ngã nằm xuống giường, ngửa mặt nhìn nóc nhà nói:
-Chị Hiểu Manh dạo này quá nặng đi, chị nên giảm cân rồi đấy.
- Chó chết, cút ra ngoài, chỉ biết khi dễ chị, nếu để cho ba mẹ biết, hai người không lột da em mới là lạ.
Đinh Nhị Cẩu nằm im động không động đậy, bất ngờ lại không nghĩ tới động tác Đinh Nhị Cẩu rất nhanh, hắn quay người đặt nàng nằm nghiêng về phía trước, đem làn váy nhấc lên, chằm chằm vào cái qυầи ɭóŧ mõng đang bao lấy cái âʍ ɦộ phình to của Cổ Hiểu Manh, cây côn ŧᏂịŧ cũng đi theo nhảy lên dựng đứng.
Tận đến giờ phút này, Cổ Hiểu Manh mới ý thức tới tính nghiêm trọng của vấn đề, nhưng chợt lại nghĩ tới lần trước tai khu du lịch suối nước nóng, khi đó chuyện sắp sửa gạo nấu thành cơm thì hắn rút lui, huống hồ lần này đây là tại trong nhà chính mình, Đinh Nhị Cẩu cho dù lá gan lớn đến cỡ nào, hắn dám làm đến cùng sao? Cho nên nàng bình thản, mặc kệ để cho bàn tay của Đinh Nhị Cẩu ve vuốt trên thân thể của mình.
…………………………………………………………………………………………………
Chẳng bao lâu hắn nhỏm người dậy, đem quần của mình cởi sạch, sau đó hắn lật nàng nằm úp xuống, ngồi xổm xuống bên dưới hai bên hông nàng, cầm lấy dươиɠ ѵậŧ kê ngay tại khe mông của nàng chậm rãi ngọ nguậy vận động, côn ŧᏂịŧ nóng rực dính chặt trên bờ mông mềm mại nàng không ngừng cọ lấy…
Đinh Nhị Cẩu đè nén không được tự đáy lòng mừng rỡ, khi thấy Cổ Hiểu Manh rất ngoan ngoãn phối hợp, hắn tay cẩn thận đặt tại Cổ Hiểu Manh mềm mại khe mông trên nhẹ nhàng vuốt ve, từ gốc chính giữa cặp đùi đẹp của nàng nhìn lại, có vài sợi lông quăn xoắn màu đen nhô đầu ra khỏi đường viền cái qυầи ɭóŧ, làn vải mõng cái qυầи ɭóŧ kéo giãn căng ra làm cho hai mép ngoài núc ních cùng cái khe lõm chính giữa âʍ ɦộ hiển hiện ra,
Đinh Nhị Cẩu đem hai mảnh mông thịt Cổ Hiểu Manh đẩy ra, đem cây dươиɠ ѵậŧ cứng rắn càng áp chặt vào trong, hắn nửa ngồi thân dưới, theo thế trung bình tấn đỉnh động, khe mông co dãn tràn đầy lập tức đem cây dươиɠ ѵậŧ kẹp lấy, hắn thoải mái rêи ɾỉ thành tiếng, toàn bộ sức nặng thân thể hắn đè lên trên cái mông của Cổ Hiểu Manh, thân cây dươиɠ ѵậŧ cách tầng vải mỏng qυầи ɭóŧ ma sát lấy, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh.
Trong thân thể Cổ Hiểu Manh cơn động dục đã vùng lên, từ sâu trong hang động âʍ đa͙σ truyền đến khát vọng được lấp đầy phong phú, Cổ Hiểu Manh nhớ lại cây dươиɠ ѵậŧ to lớn của hắn vào lần trước, hai bắp đùi của nàng lại càng kẹp càng chặt lấy cây thịt, làm cho hắn sướиɠ đến cơ hồ muốn nổ mạnh, mỗi lần bụng của hắn nặng nề đυ.ng vào trên bờ mông mềm mại của Cổ Hiểu Manh cũng không cần lo lắng phát ra tiếng động làm kinh động người khác.
Cây dươиɠ ѵậŧ to dài nhiều lần đều tận gốc đưa vào giữa hai đùi Cổ Hiểu Manh, cách cái qυầи ɭóŧ ma sát lấy hai bên mép ngoài no đủ của nàng, hắn phát hiện qυầи ɭóŧ của nàng bắt đầu thấm ướt địch nhờn, hắn càng thêm dùng sức tại giữa hai chân Cổ Hiểu Manh đang ép chặt đút vào, bên trong cặp đùi non của nàng bị thân cây dươиɠ ѵậŧ cọ xát sáng bóng đỏ bừng, trong âʍ đa͙σ truyền đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại càng ngày lúc mãnh liệt, dịch nhờn không thể ức đã tuôn rỉ ra làm ướt đẫm đáy qυầи ɭóŧ…..
Đinh Nhị Cẩu dùng tay đem hai đùi Cổ Hiểu Manh hơi hở ra một chút, để cho thân dưới của nàng cùng cây dươиɠ ѵậŧ tách rời, tay kia ngả vào nắm lấy một bên đường viền cái qυầи ɭóŧ kéo vạch ra, đẩy qua một bên, cái khe thịt âʍ ɦộ trơn nhớt thoáng cái bạo lộ trong không khí, sau đó Đinh Nhị Cẩu đem đầu khấc dươиɠ ѵậŧ nhẹ nhàng để xuống, khiến cho hai mép ngoài hơi tách ra tiếp xúc đến dươиɠ ѵậŧ, lúc này hậu môn nếp uốn nhỏ nhắn khéo léo đáng yêu của nàng giống như một bởi vì chủ nhân khẩn trương mà co rút lại tới cực điểm, đính đầu trên khe thịt âʍ ɦộ là một khỏa mộng thịt âm hạch be bé tựa như hạt mầm mùa xuân chui từ dưới đất trồi lên.
Lúc này hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© trực tiếp tiếp xúc cơ hồ cùng giao hoan không có gì khác nhau, Cổ Hiểu Manh vô ý thức đem thân dưới nhúc nhích, lại không biết động tác như vậy chính làm cho trên mặt trên đầu khấc dươиɠ ѵậŧ trượt lên khe thịt âʍ ɦộ, dịch nhờn chảy ra lập tức thoa dính đầy đầu khấc của hắn, lúc này vừa vặn đầu khấc thẳng tiến nhắm ngay hai mép ngoài đã tách ra, tiến về phía trước của khe thịt chạm vào âm hạch, Cổ Hiểu Manh không có ngờ tới âm hạch bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt lúc tiếp xúc với đầu khấc dươиɠ ѵậŧ có vẻ hơi thô ráp ma sát lên, sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này đối với nàng thật sự quá lớn, kɧoáı ©ảʍ trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, nàng hoàn toàn chịu không nổi, rất nhanh đã thở hồng hộc, thân thể liền một hồi cứng thẳng…
Rất nhanh đầu khấc dươиɠ ѵậŧ ma sát lấy âm hạch chẳng bao lâu thì Cổ Hiểu Manh chỉ cảm thấy toàn thân sướиɠ run lên, sâu trong cổ tử ©υиɠ một hồi nhiệt lưu vọt tới, một tiếng rên kéo dài vang lên :
-Um…à…..a…..
Sâu trong âʍ đa͙σ run rẩy, hai đùi nàng kẹp thật chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, một cỗ sền sệt âm tinh, theo từ cổ tử ©υиɠ của nàng tuôn ra…
Cực khoái !!!