Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1093: Cùng nhau chia sẻ

Lâm Chí Sinh sau khi vào cơ quan mới biết được chuyện phát sinh tối hôm qua, trên người của hắn lập tức liền tươm ra mồ hôi lạnh, không đến 24 tiếng đồng hồ, thì Trần Vượng Hãi đã chết rồi, điều này làm cho hắn cảm thấy sợ hãi .

Thế nhưng, loại sợ hãi này giằng co không đến một phút đồng hồ, Lâm Chí Sinh liền thay đổi một loại tâm tính khác, Tưởng Hải Dương đã tìm đến mình, nếu như chuyện Trần Vượng Hãi thật sự là do Tưởng Hải Dương ra tay làm, như vậy sau này Tưởng Hải Dương có thể sẽ chừa cho mình một chút chỗ tốt, dù đang bị ma quỷ ám ảnh, nhưng cũng không sợ chết, Lâm Chí Sinh chính là loại người như vậy, hắn tự cho là mình đã nắm bắt được Tưởng Hải Dương về chuyện Trần Vượng Hãi, thật tình Lâm Chí Sinh không để ý đến, ngay cả cậu ruột của mình mà Tưởng Hải Dương cũng dám xuống tay, thì làm gì mà có chuyện hắn quan tâm để ý đến người bên ngoài hay là bạn bè?

-Tưởng thiếu .. là tôi.. .Lâm Chí Sinh.

Lâm Chí Sinh bấm điện thoại cho Tưởng Hải Dương.

-Phó bí thư .. thật xin lỗi, ngày hôm qua quay trở về vội vàng, nên đã quên mời phó bí thư ăn một bữa cơm rồi, hôm nào khác đi nhé, chúng ta tìm một chỗ tụ họp gặp mặt.

Tưởng Hải Dương nói như là chẳng hề biết đến chuyện gì cả.

-Tưởng thiếu, có chuyện này cậu biết chưa ? Đêm qua đã xảy ra một đại sự, Trần Vượng Hãi đã tự sát chết rồi.

Lâm Chí Sinh rất là bi thống nói ra .

-Ông nói cái gì, cậu của tôi tự sát, chuyện khi nào, làm sao lại để xảy ra chuyện như vậy?

Tưởng Hải Dương tức giận hỏi.

-Chuyện này tôi cũng không nắm rõ dù sao tôi cũng không có trách nhiệm trong vụ án này, cho nên chi tiết cụ thể thì không biết được, nếu như Tưởng thiếu cần tôi hỏi thăm tình hình, tôi cũng có thể hỏi giúp giùm cho.

-Được rồi ..cám ơn phó bí thư, tôi cảm tạ ông trước, xin giúp tôi hỏi thăm chuyện gì xảy ra, chuyện này tôi phải lập tức nói cho người thân trong nhà biết.

Tưởng Hải Dương trầm giọng nói ra .

- Ừ.. Tưởng thiếu ..cũng bớt đau buồn đi.

Lâm Chí Sinh nói chuyện điện thoại xong thì bĩu môi, nghĩ thầm, thật sự là hỗn đãn , nhưng diễn kịch cũng không tệ lắm .

Tưởng Hải Dương cúp điện thoại, hắn đã biết rồi Trần Vượng Hãi chết đi, nhưng lại quên đi Lâm Chí Sinh, nếu Lâm Chí Sinh không gọi điện thoại đến tranh công, hắn thật vẫn không nhớ nổi là mình đã từng đi tìm Lâm Chí Sinh, có thể là đối với hắn mà nói, bây giờ hành động gì cũng phải không để lại hậu hoạn, vì vậy liền gọi điện thoại gọi Cát Hổ tới.

-Cát Hổ.. cậu cố đi một chuyến Hồ Châu nữa, đem cái người ngày đó chúng ta gặp tại trên bờ đê diệt trừ, để chấm dứt hậu hoạn.

-Vâng…em lập tức lên đường.

Cát Hổ đối với Tưởng Hải Dương cho tới bây giờ luôn chấp hành theo lệnh của hắn đều không chút nghi ngờ nào, hơn nữa việc sát nhân, một khi đã mở sát giới, đôi khi sẽ có người nghiện, Cát Hổ đang ở vào loại trạng thái này, mỗi một lần sát nhân hắn đều xem như là một lần khiêu chiến, có đôi khi sát nhân cũng không nhất định mình phải trực tiếp áp dụng gϊếŧ chóc, ví dụ như việc Trần Vượng Hãi vừa rồi , lúc mới bắt đầu Cát Hổ cũng không tin phương pháp Tưởng Hải Dương sẽ thành công, nhưng rõ ràng về sau, Trần Vượng Hãi thật sự lựa chọn tự sát, điều này làm cho Cát Hổ đối với Tưởng Hải Dương càng phục sát đất, đây mới là cảnh giới gϊếŧ người cao nhất .

……………………………………………………………………………………………….

Thế nhưng lần này Cát Hổ vừa bước ra cửa, Tưởng Hải Dương lại gọi hắn nói:

-Khoan đã.. chuyện này để tính sau đi..

-Nhưng như vậy quá nguy hiểm, nhỡ ngày nào đó . . .

-Tôi biết, nhưng bây giờ Đàm Quốc Khánh thì không thấy đâu, Hạ Bân bị song quy , nếu như đem tên này diệt trừ, như vậy tại Hồ Châu chúng ta không còn có cơ sở ngầm nào cả, bước tiếp theo là khu vực mảnh đất nhà ga xe lửa kia muốn khai phát , chắc chắn là không thể thiếu một phen đao thương, nếu tại thành phố không có người, việc này chỉ sợ đối với việc đầu tư của chúng ta tại Hồ Châu bất lợi.

-Vậy chúng ta tạm thời xếp chuyện này qua một bên ?

- Ừ, trước cứ như thế đi, với lại chẳng những không thể động đến hắn, mà còn phải trợ giúp chức vụ của hắn lên nữa, chức vụ phó bí thư kỷ ủy này quá thấp, tiếp xúc các quyết sách từ trên không được quá cao, tôi sẽ liên lạc với hắn, xem gần đây Hồ Châu có động tác điều chỉnh cán bộ gì không, để tìm cách nâng hắn lên.

Tưởng Hải Dương sờ lên cái cằm với cọng râu lưa thưa nói.

-Vâng..thì cứ theo lời của cậu, tôi đi ra ngoài trước.

Tưởng Hải Dương gật đầu, không nói gì nữa , xem ra mình phải tự tới Hồ Châu một chuyến, cậu mình xảy ra chuyện thì phải đến thăm, xem như là gặp chuyện không may, hơn nữa chủ yếu nhất là hắn đã thật lâu không có gặp lại người mợ đã làm cho hắn hồn khiên mộng nhiễu, lần này thì không cần phải cố kỵ cái gì nữa, nghĩ tới đây, Tưởng Hải Dương rõ ràng hưng phấn nổi du͙© vọиɠ lên, ngồi liệt tại trên mặt ghế sô pha, bấm lấy cái nút

Trong chốc lát, cửa mở ra, một nữ thư ký xinh đẹp đong đưa cặp mông đầy đặn bước rón rén vào ..

-Anh.. có gì dặn dò sao?

Nữ thư ký nũng nịu hỏi.

Tưởng Hải Dương không nói, chỉ giơ ngón tay lên chỉ vào hạ bộ của mình, rồi nhắm mắt lại, nữ thư ký hình như là đã quá quen với chuyện này, liền quỳ xuống trên sàn nhà, thò tay chậm rãi mở ra quần Tưởng Hải Dương, vuốt trên trán vài sợi tóc tóc tán loạn, đầu sâu hạ xuống, mở ra đôi môi đỏ mọng Đã bắt đầu lúc lên lúc xuống động tác .

……………………………………………………………………………………………….

Một lát sau , Tưởng Hải Dương duỗi tay đè chặt đầu nữ thư ký lại, không cho nàng cử động nữa, lúc này trong óc của hắn tưởng tượng không còn là nữ thư ký đang bú ɭϊếʍ dươиɠ ѵậŧ của mình, mà là nhớ đến mợ của hắn.

Chuyện xảy ra vào năm 17 tuổi không dễ dàng quên được, hắn còn nhớ rõ ràng lần giao cấu đầu tiên của hắn, đã nhiều năm trôi qua như vậy, ngẫm lại khi đó chính mình thật đúng là sắc đảm ngập trời, nhưng điều hắn ngạc nhiên nhất là năm tháng trôi qua nhưng dấu vết thời gian lại không để nhiều trên người của mợ hắn, ngược lại là mợ càng thêm thành thục động lòng người .

Vào cái ngày đó, sau khi cậu mợ hắn thết đãi ăn uống xong, cậu thì đã say rượu vào trong gian phòng ngủ trước, mợ cao hứng cũng uống mấy chén nên mang theo vài phần cảm giác say, giờ thì lười biếng nằm trên ghế sa lon, một chân duỗi thẳng tại trên ghế sa lon, cái chân còn lại lại rơi trên sàn nhà, làn váy bị hai chân giang rộng ra, theo góc độ hắn đi tới, vừa vặn có thể trông thấy dưới cái váy màu vàng nhạt là cái qυầи ɭóŧ ren chạm rỗng tam, bao vây lấy khu thần bí tam giác, dưới ánh đèn sáng ngời, hắn mơ hồ nhìn thấy một đám lông màu đen.

Tưởng Hãi Dương đã nghe tiếng thở dốc của mình, tiếng tim đập nhảy vang, hắn không dám nhìn nữa, sợ bị mợ phát hiện.

Một hồi sau thì hắn đã quên người đàn bà trước mắt là vợ của cậu hắn, trong bụng đột nhiên bay lên một đoản dục hỏa, trong mắt chỉ có cặp môi đỏ mọng ướŧ áŧ khêu gợi, bên dưới háng hắn dươиɠ ѵậŧ nhanh chóng dựng đứng lên.

Mợ say rượu ngủ mê mang, đã quá mười phút, Tưởng Hãi Dương cũng đã không thể chờ đợi được, nhưng hắn không có liều lĩnh, phải nói là hắn không dám liều lĩnh, trước mắt người đàn bà này là mợ của hắn, hắn không thể tùy tiện đem cây dươиɠ ѵậŧ cắm vào trong âʍ đa͙σ của mợ được, có lẽ thiên địa không thể tha thứ cho hành vi của hắn, nếu như thật sự lσạи ɭυâи, chuyện này có thể bị đày xuống Địa ngục không đây?

Tưởng Hãi Dương sợ hãi lặng lẽ suy nghĩ trong đầu, đáng sợ chính là, du͙© vọиɠ của hắn cũng đang chầm chậm gia tăng, dươиɠ ѵậŧ lộn xộn ngẩng cao, tựa như một cái chốt chặn lang sói vô pháp không ngừng bành trướng.

‘’ Thôi thì chỉ là sờ soạng thân thể của mợ, có thể liếʍ lấy cái âʍ ɦộ của mợ cũng đã rất hạnh phúc, đừng tiến thêm một bước cuối cùng là được rồi..’’

Tưởng Hãi Dương ương ngạnh cùng du͙© vọиɠ tham lam đang đấu tranh, đây thật sự cũng là một sự thống khổ dày vò.

"Um…"

Rất nhẹ, rất nỉ non, trong mộng mợ phát ra tiếng giống như triệu gọi, tràn ngập hấp dẫn, Tưởng Hãi Dương phòng tuyến tràn đầy nguy cơ, từ trước giờ bầu vυ' của phụ nữ hắn còn chưa có từng liếʍ qua, chi bằng thử xem cho biết, Tưởng Hãi Dương vì chính mình quyết định mấu chốt.

Nhanh chóng đẩy cái áo ngực của mợ lên.

‘’ Chậc…chậc…’’

Tiếng mυ'ŧ lấy bầu vυ' liên tục không ngừng, Tưởng Hãi Dương tựa như một đứa bé tham sữa mẹ, liều mạng mυ'ŧ vào đầu núʍ ѵú, dù không có giọt sữa nào chảy ra, nhưng Tưởng Hãi Dương cứ đè ép năn bóp hai bầu vυ' đầy đặn biến thành mọi hình dạng mỹ diệu ...

-Ừ…um..

Lúc này đây đột nhiên mợ lại có chút rên lên, tiếng rên lơ đãng nỉ non càng giống như là phụ nữ rêи ɾỉ khi sung sướиɠ, Tưởng Hãi Dương mặt đỏ tới mang tai, tất cả phòng tuyến của hắn tại thời khắc này ngay tức khắc ầm ầm sụp đổ.

Tưởng Hãi Dương nâng cao cây dươиɠ ѵậŧ ngăm leo đến thân dưới của mợ hắn, nhấn xuống đầu khấc dươиɠ ѵậŧ chiếm cứ trong cửa miệng âʍ đa͙σ, bên trong hang động âʍ đa͙σ còn khô ráo bị đầu khấc dươиɠ ѵậŧ cứ hang hăng thọc vào đành phải hướng vào phía trong hãm xuống, nhưng từ từ về sau không hiểu là mợ hắn có cảm giác gì không mà dịch nhờn từ từ đã rỉ ra, rất nhanh chóng thấm ướt dươиɠ ѵậŧ của Tưởng Hãi Dương , rốt cuộc không còn cái gì cản được, đầu khấc dươиɠ ѵậŧ của hắn đã thông đạo một đường xuyên sâu vào trong chạm đến hoa tâm của mợ.

Tưởng Hãi Dương nhìn thấy toàn bộ cây dươиɠ ѵậŧ của mình rõ ràng cắm hết vào trong âʍ đa͙σ của mợ, hắn mừng rỡ dị thường, bây giờ có thể tiến vào, đó là sự thắng lợi thỏa mãn, đương nhiên, dươиɠ ѵậŧ hắn cứ vậy mà thẳng tiến, hắn đồng thời cũng chú ý đến biểu lộ của mợ, hắn sợ hãi mợ đột nhiên tỉnh táo lại, trong hưng phấn cùng sự lo lắng đan chéo trong, hắn đã thể nghiệm kɧoáı ©ảʍ đến mức không cách nào hình dung.

Lúc này mợ hắn đang trong ý loạn thần mê nàng bị dươиɠ ѵậŧ Tưởng Hãi Dương kí©ɧ ŧɧí©ɧ rung động rồi, trong mơ màng nàng nghĩ đến dươиɠ ѵậŧ của chồng mình hôm nay sau lại khác lạ dị thường, nàng muốn mở mắt ra nhìn nhưng lại không thể nào mở ra được, kɧoáı ©ảʍ như dòng điện chảy khắp toàn thân, nếu như lúc này nàng còn thừa lại một chút lý trí mà nói, dù có phát hiện ra cây dươиɠ ѵậŧ này là cháu của mình, nói không chừng cũng không ngừng đẩy mạnh cái âʍ ɦộ nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn để theo đuổi sự khoái lạc tới lên chín tầng mây, toàn bộ âʍ đa͙σ giờ như đầy dẫy hít thở không thông phình lên.

-Á….

Tưởng Hãi Dương vui sướиɠ nhìn xem thân thể mợ mình đang nhúc nhích, tuy biên độ rất nhỏ, nhưng tựa hồ cái âʍ ɦộ hẩy lên đón hùa dươиɠ ѵậŧ của mình thẳng tiến, dươиɠ ѵậŧ hắn trong âʍ đa͙σ rất đều đặn nhanh chóng đẩy vào rút ra đẩy vào, càng động càng nhanh, nàng thì thiếu chút nữa không thở được, lại một lần nữa trong tâm trí lại muốn được thoải mái rên lên.

Tưởng Hãi Dương bất chợt cảm thấy ngoài ý muốn, đầu khấc dươиɠ ѵậŧ của hắn đang được thành vách thịt non sâu trong âʍ đa͙σ dịu dàng mυ'ŧ vào, dịch nhờn càng lúc càng nhiều, thực khó có thể tin được, vì vậy Tưởng Hãi Dương lại co rúm dươиɠ ѵậŧ một lần lại một lần thật mạnh. . .

Dươиɠ ѵậŧ của hắn tả xung hữu đột, nhưng dù sao lúc này kinh nghiệm của hắn còn chưa đủ phong phú, Tưởng Hãi Dương không khỏi nôn nóng lên, tăng thêm khẩn trương, dươиɠ ѵậŧ của hắn càng loạn, đột nhiên, một cỗ tê dại ngứa nhột mãnh liệt đánh úp, Tưởng Hãi Dương chấn động, đã không kịp, hắn gầm nhẹ một tiếng, nóng hổi tϊиɧ ɖϊ©h͙ phún bắn ra, như súng máy đồng dạng khắp nơi bên trong âʍ đa͙σ bắn phá, cả người của mợ hắn cũng chợt như co rút lại run rẫy từng cơn.

Tưởng Hãi Dương thở dài một hơi, nhìn qua thân thể uyển chuyển của mợ mình, du͙© vọиɠ bành trướng cũng dần dần nguội xuống, hắn vội vàng trèo xuống, cầm lấy cái quần đùi của mình không ngừng chà lau trên cái âʍ ɦộ của mợ.

Một sự mệt mỏi cảm giác vọt tới khắp thân thể, Tưởng Hãi Dương sau khi mặc lại váy áo tử tế rồi mang mợ vào trong gian phòng ngủ, rồi thì quay trở về nhà.

Qua lần đó thì hắn đã bị cậu mình nghi ngờ, đến lần thứ hai đang giao hoan với mợ thì dường như cậu đã phát hiện ra, tuy không nói nhưng cậu đã thay đổi thái độ với hắn, vì lo sợ câu chuyện vỡ lở ra ồn ào, nên từ ngày đó đến nay hắn và mợ hắn hầu như không còn liên hệ qua lại..

……………………………………………………………………………………………….

Đang trong lúc Tưởng Hải Dương hồi tưởng tượng, thì cánh cửa phòng bị đẩy ra, người tiến vào nhìn thấy cảnh tượng này, cũng không một chút có kinh ngạc, đã vậy còn đii tới nhìn xem Tưởng Hải Dương cười mắng:

-Cậu lúc nào cũng vậy không thể có chút chánh sự nào, ban ngày ở chỗ này cũng tuyên da^ʍ, cũng không sợ ai nhìn thấy.

-Đại ca.. em không tiện đứng dậy nghênh đón, hay là đại ca tham gia vào luôn đi.

Trên thực tế La Đông Thu với tư cách là công tử ca của chủ tịch tỉnh, kiểu đàn bà gì mà gã chưa từng có chơi đùa qua, chỉ cần gã nói một tiếng, phụ nữ đến bên giường của gã có thể nói là xếp hàng , chẵng qua là nữ thư ký này của Tưởng Hải Dương ngày trước có một thời gian ngắn là tình nhân của gã, chính gã đã tặng cho Tưởng Hải Dương, cho nên sẵn dịp cũng muốn thử xem cái lổ nhỏ kia đã thay đổi như thế nào..

Nữ thư ký cũng đã hiểu ý, đang quỳ bú ɭϊếʍ dươиɠ ѵậŧ của Tưởng Hải Dương, thì chuyển động tư thế chổng cái mông lên, hai cái đầu gối quỳ hướng hai bên tách ra, vừa vặn thích hợp độ cao để thêm dươиɠ ѵậŧ đút vào háng mình, chính giữa tring gian cặp mông trắng như tuyết nồng đậm thảm lông đen, có chút trong suốt ướŧ áŧ, La Đông Thu đến quỳ gối phía sau cái mông của nữ thư ký, dươиɠ ѵậŧ đúng tầm đối với cái cửa miệng âʍ đa͙σ hồng nộn, sau khi dươиɠ ѵậŧ cắm vào âʍ đa͙σ nàng, thì nữ thư ký chủ động điều chỉnh tốt tư thế làm cho La Đông Thu thật thoải mái..

Toàn bộ thắt lưng của nàng cong lên, hai tay thật chặc giữ lấy người của Tưởng Hải Dương, chịu nhịn cho La Đông Thu rất nhanh điên cuồng rút ra đút vào dươиɠ ѵậŧ..

…………………………………………………………………………………………….

Một lúc sau thì La Đông Thu đã muốn xuất tinh, cả người của nữ thư ký mềm nhũn, La Đông Thu giữ lấy phần hông của nàng, dươиɠ ѵậŧ thật chặc đẩy mạnh vào thêm mười mất cái thì bắt đầu xuất tinh, lúc gã rút ra dươиɠ ѵậŧ, từ trong âʍ đa͙σ nữ thư ký trào ra một giòng chất lỏng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của La Đông Thu cũng không có đậm đặc, cái mông trắng noãn to lớn vẫn còn nhếch lên lấy, cửa miệng âʍ đa͙σ không ngừng rung động.

Đúng lúc này Tưởng Hải Dương cũng chủ động tiến công dươиɠ ѵậŧ ở trong miệng nữ thư ký, đột nhiên đình chỉ lại động tác ghì đầu nàng lại thật chặt, chỉ thấy cổ họng của nữ thư ký có động tác nuốt vào hỗn hển , Tưởng Hải Dương đợi một hồi sau khi thấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình đã được nàng nuốt hết sạch sẽ, mới rút ra dươиɠ ѵậŧ nhét vào ở bên trong quần của mình.

-Đi ra ngoài tắm rửa sạch sẽ đi…

Tưởng Hải Dương tại trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của nữ thư ký vỗ vỗ nói ra .