Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 1075: Cảm giác được thao túng

CHƯƠNG 1075: CẢM GIÁC ĐƯỢC THAO TÚNG.

-Um…em xoay người quay lưng lại đi… …

Lăng Sam đã thở hổn hển, vì vẫn còn lo sợ mẹ mình phát hiện nên động tác cái mông lên xuống không dám mạnh mẽ điên cuồng sáo động, vì thế cảm giác luôn kém một chút, sâu trong âʍ đa͙σ tựa như gãi ngứa không đủ, khi nghe được Đinh Nhị Cẩu nói, nàng thuận theo gật đầu, nhẹ nhàng hơi nhếch mông lên, âʍ đa͙σ vẫn kẹp lấy lấy dươиɠ ѵậŧ hắn, nâng lên một chân cẩn thận hoàn thành chuyển hoán tư thế cơ thể, thay đổi hai cái đùi khi vẫn ngồi trên bụng hắn, nhanh chóng lưng đã xoay về phía mặt hắn, rồi trầm mông trầm xuống, lại đem cự mãng nuốt vào bên trong âʍ đa͙σ.

Hai tay Đinh Nhị Cẩu nhẹ nhàng đỡ lấy cái mông thịt tròn của Lăng Sam, giờ thì hắn muốn đẩy nhanh tốc chiến tốc thắng, thầm nghĩ chính mình cũng sớm một chút xuất ra, nên phụ lực cùng động tác lên xuống của cái mông nàng, nóng rực nɧu͙© ɖu͙© kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cho Lăng Sam run rẩy, cây dươиɠ ѵậŧ giờ đanh cạo mài gãi lấy chỗ ngứa sâu trong âʍ đa͙σ nàng…

………………………………………………………………………………………..

-Um…um…

Lúc này thì Lăng Sam đã hưng phấn sắp đến cơn cực khoái rồi, Đinh Nhị Cẩu nghe tiếng kêu từ trong cổ họng của nàng thì cũng biết, hắn cũng gần muốn phóng tinh ra, nhưng đang trong lúc khẩn yếu quan đầu, hai người bọn họ có thể nói đồng loạt nghe được tiếng chân vang dội truyền đến, hơn nữa tiếng bước chân càng lúc càng gần, Đinh Nhị Cẩu, Lăng Sam trong đầu cùng nghĩ chuyện này xong rồi, tiếng bước chân chính là mẹ của Lăng Sam vọng lại!

Bọn họ chỉ cách đến cơn cao trào chỉ có một bước! Trong lòng hoảng hốt nên cả hai cứ giữ nguyên tư thế nhưng không dám động đậy.

Mẹ Lăng Sam không cần quan sát, đi đến gần bụi rơm, úp đầu ánh sáng của cây đèn pin xuống đất, kéo quần liền ngồi xổm xuống, khoảng cách chỉ cách đâu nằm của Đinh Nhị Cẩu chỉ tầm nữa thước…

Hắn đang kinh hoảng ngữa đầu quan sát theo bước chân của mẹ Lăng Sam, thì thấy trước mắt lóe lên, sau đó liền thấy cái mông nẩy nở của mẹ nàng giống như là cái cối xay tròn.

Qua quầng sáng mờ mờ của cái đèn pin, cái mông này so với hắn tưởng tượng còn muốn lớn hơn, mẹ Lăng Sam tựa như ngồi xổm ở ngay dưới mắt hắn, hai bên khe mông cũng nhìn thấy õ ràng làm hắn kém chút chảy máu mũi, dươиɠ ѵậŧ hắn đang ngâm trong âʍ đa͙σ Lăng Sam đã lại vểnh lên động đậy.

Ngay chính giữa cặp bắp đùi tròn trịa của mẹ Lăng Sam là thảm lông nhung đen sì hẹp dài, tiếng xè xè của cột nướ© ŧıểυ phún mạnh ra phía dưới là hai mảnh nếp uốn mép trong âʍ ɦộ, mùi khai nướ© ŧıểυ, mùi hôi nồng nồng của cái âʍ ɦộ như xộc vào trong mũi Đinh Nhị Cẩu...

Khỉ chỉ còn vài giọt nướ© ŧıểυ cuối cùng nhiểu xuống bên dươi khe đít của mẹ Lăng Sam, thì cô đưa bàn tay xuống khe nứt âm gãi gãi, ,trơi tối nên nhìn không thấy rỏ lắm, giống như ngón tay mẹ Lăng Sam đang duỗi vào trong cái lổ âʍ đa͙σ, có thể là bị ngứa hay vì lý do nào đó, nhưng trên mặt biểu lộ tựa hồ là say mê.

Gảy mấy lần mẹ Lăng Sam mới đem ngón tay rút ra, lúc này Đinh Nhị Cẩu biết mẹ Lăng Sam muốn đứng lên kéo quần, bất chợt trong đầu hắn có ý nghĩ kỳ quái là dươиɠ ѵậŧ mình đang đút vào cái âʍ ɦộ của cô mà ra sức trừu sáp..

Không tự chủ thân thể hắn căng đến cứng ngắc, hai bàn tay tay của hắn liền không ngừng nâng đỡ cái mông của Lăng Sam giật mạnh xuống, dưới háng của hắn chất lỏng tϊиɧ ɖϊ©h͙ tự nhiên cơ hồ muốn phun ra, động tác trên tay của hắn không ngừng tăng tốc, đôi mắt nhìn chằm chằm vào cái âʍ ɦộ của mẹ Lăng Sam, hạ thể cũng hướng phía trước đỉnh mấy cái vào sâu trong âʍ đa͙σ Lăn Sam..

Một cảm giác hưng phấn không ngừng tập kích thần kinh toàn thân của hắn, tựa như không phải là đang giao hoan cùng Lăng Sam mà đang đè trên thân thể của mẹ của nàng vậy, hẩy dươиɠ ѵậŧ lên vài cái, chợt cảm thấy bụng nóng rần lên, từng làn tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo từ đầu khấc dươиɠ ѵậŧ vọt ra, toàn bộ bắn ngập vào bên trong cổ tử ©υиɠ của Lăng Sam.

Đột nhiên cảm giác được Đinh Nhị Cẩu hung hăng đút vào, trong lòng Lăng Sam mắng chết hắn, tên hỗn đản này tại sao lại gan lớn như vậy khi mẹ mình đang đi tiểu gần bên, nàng sợ tới mức chết khϊếp, chợt cảm thấy được sâu trong âʍ đa͙σ của mình bị từng làn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng vọt vào, toàn thân hưng phấn run run, Lăng Sam gần như đồng thời cũng đạt tới cao trào, nàng thấy bên trong âʍ đa͙σ co rút lại từng cơn xiết chặt đầu khấc dươиɠ ѵậŧ hắn, cuối cùng bàn tay không kịp che lại miệng mình, thoải mái rên lên..

-Um…um…um…

Cùng lúc mẹ của Lăng Sam hét lớn, khi bất chợt nghe trong đêm vắng tiếng rên từ sau đống rơm phát ra.

-Á….trời ơi…có ma….

Cô vội vàng bỏ chạy về nhà mà không kịp mang theo cây đèn pin, đôi dép mang dưới chân cũng vứt bỏ..

…………………………………………………………………………………………….

Đinh Nhị Cẩu liền đưa nàng đến trước cổng nhà liền lái xe đi, i đến lúc cha của Lăng Sam nghe được tiếng xe, thì Đinh Nhị Cẩu đã lái xẽ biến mất ở trong bóng đêm mịt mờ .

-Con gái… con không sao chứ…đi đâu vậy, cha của con đi tìm cũng không thấy?

Mẹ Lăng Sam giọng nói vẫn con run rẩy hỏi.

-Tiểu Đinh đâu rồi? Đã trễ như thế này còn đi đâu?

Ba của Lăng Sam vừa bước vào nhà cũng hỏi.

-Con rất mệt, không muốn bàn luận vấn đề này nữa, hắn đi rồi, các người hài lòng chưa?

Lăng Sam vào phòng đóng cửa lên giường, chỉ trong chốc lát ngủ mất rồi, đúng là nàng quá mệt mỏi, tối hôm qua giằng co với hắn đến gần sáng, đêm nay lại tiếp tục trong căng thẳng lo sợ hơn nửa canh giờ, tuy cái loại cảm giác này rất là phấn khích, nhưng thể xác của nàng đã quá hao mòn..

Đinh Nhị Cẩu một đường chạy nhanh, hắn định đêm nay chạy về Hồ Châu, nhưng hôm nay một ngày chạy xe, vừa rồi lại tốn tinh lực cùng với Lăng Sam, cho nên lúc chạy đến thành phố Bạch Sơn, thật sự là chịu hết nỗi rồi, vì vậy liền gọi điện thoại cho Phó Phẩm Ngàn...

Đinh Nhị Cẩu đột nhiên đến, làm cho Phó Phẩm Ngàn cùng Miêu Miêu đều rất cao hứng .

-Chu à… làm gì mà đêm khuya hôm nay mới tới, hôm qua thì không đến..

Miêu Miêu vừa kéo cửa ra liền kéo tay Đinh Nhị Cẩu vào trong nhà.

-Ngày hôm qua chú có việc, sẵn dịp ghé đây một chút, ngày mai còn phải chạy trở về Hồ Châu.

Đinh Nhị Cẩu cởi bỏ áo khoác, Miêu Miêu liền tiếp nhận đem đến giá treo quần áo mắc lên .

-Hừ, ghé qua một chút, đem gian nhà này làm quán trọ đúng không?

Miêu Miêu quệt mồm nói ra .

-Miêu Miêu, nói gì kỳ cục vậy, một chút lễ phép cũng không có.

Phó Phẩm Ngàn nhăn mặt la con gái…

-Ha ha ..không có việc gì Miêu Miêu nói cái gì em cũng đều nhận lấy, ai bảo em chính là con người như vậy chứ, phải không Miêu Miêu.....

Đinh Nhị Cẩu cười nói một chút cũng không có tức giận, đưa tay nựng thoáng qua bên má của Miêu Miêu..

-Ui… trên ngón tay của chú có cái mùi gì là lạ.

Miêu Miêu liền nắm bắt lấy ngón tay của Đinh Nhị Cẩu đưa lên mũi ngửi, nàng liền phát hiện ra cái mùi hôi này giống như trong khe nứt âʍ ɦộ của mình lúc chưa tắm rửa sạch sẽ..

Đinh Nhị Cẩu âm thầm kêu khổ , mới vừa rồi hắn dùng ngón tay này móc ở trong âʍ đa͙σ của Lăng Sam, cả tay cũng chưa có rửa qua, bên trên toàn là cái mùi dịch nhờn trong âʍ đa͙σ của phụ nữ…

-À…vừa rồi chú có sữa chữa chút ít trên xe, dầu nhớt trên xe dính lấy, vì chú chưa có rửa tay nên hôi như vậy, Miêu Miêu rót cho chú cốc nước, chết khát rồi..

Đinh Nhị Cẩu vội vàng đem Miêu Miêu đẩy ra, còn hắn thì đi nhanh vào toilet rửa tay.

-Hừ..cái mùi của đàn bà con gái…

Nhìn xem bộ dáng và nghe Miêu Miêu nói, thì Phó Phẩm Ngàn là người đàn bà thành thục liền hiểu ra, nhưng nàng là một người đàn bà thông minh, cái gì cũng không hỏi, hơn nữa còn giả vờ như không nghe thấy, đến khi Đinh Nhị Cẩu từ trong toilet đi ra thì nói:

-Em có nhìn thấy dưới lầu cái xe mới mua không, đến giờ chị mới biết, trước kia khi chưa có xe, nên không biết cảm tưởng điều khiển cái xe là như thế nào, nhưng bây giờ, chỉ cần đi ra ngoài là phải lái xe, hưởng thụ cái loại cảm giác thao túng chiếc xe thật là sung sướиɠ.

-Ha ha, đàn ông cùng đàn bà cũng không sai biệt lắm, ai cũng đều thích cái loại cảm giác được thao túng như vậy , đây là bản tính của con người...

Cho dù là Miêu Miêu không muốn, nhưng mẹ của mình cùng với Đinh Nhị Cẩu có quan hệ đó là sự thật từ trước đến giờ, cho nên lúc khuya Miêu Miêu mới đi ngủ, thì Đinh Nhị Cẩu cuối cùng vẫn là đi vào căn phòng của mẹ của nàng, chuyện này thì không cách nào thay đổi…

Đến hơn nữa đêm Miêu Miêu cũng không ngủ được, bởi vì bên cạnh lại truyền tới tiếng rêи ɾỉ đè nén của mẹ mình….

Nghe tiếng rêи ɾỉ cùng với tiếng động của hai thân thể va chạm nhau, cái âʍ đa͙σ của Miêu Miêu một chút sau cũng liền rỉ nước dịch nhờn ra, trong phòng kế bên tiếng rêи ɾỉ là mẹ của mình, chỉ cách mình qua bức tường 10 cm một thật mỏng..

Tiếng rên trầm thấp uyển chuyển của Phó Phẩm Ngàn lại truyền đến, tuy rằng Phó Phẩm Ngàn đè thấp lấy thanh âm, nhưng bức tường thật mỏng lại không có cách âm, huống chi Miêu Miêu giống như còn thằn lằn dán tai ở trên giường…

Một lúc sau bay vào lỗ tai Miêu Miêu giọng của Phó Phẩm Ngàn.

-A... a... chị muốn chết... mất…

Giọng nói của của Phó Phẩm Ngàn có điểm không chút kiêng kỵ rõ ràng truyền tới..

Miêu Miêu rất muốn nói, các người thích làm như thế nào thì làm, thì cũng phải cố kỵ đến cảm thụ của ta, nhưng đó là không có khả năng, nàng cũng không biết bởi vì nguyên nhân gì mà khiến cho mẹ của mình lại phát ra tiếng rên rất là thống khổ như vậy, nhưng thỉnh thoảng còn có thể truyền đến tiếng mẹ mình không ngừng đòi hỏi mạnh lên đi , chuyện này nàng nghe qua như là một cõi u mê vậy, Miêu Miêu tự hỏi chắc là có một số việc cần phải tự đích thân mình nếm thử thì mới hiểu được .

………………………………………………………………………………………………..