CHƯƠNG 861: CÓ DÁM KHÔNG ?
Thạch Mai Trinh cũng không nhìn Đinh Nhị Cẩu, nàng xoay người lảo đảo đi vào, nhưng vẫn không có đóng cửa lại, Đinh Nhị Cẩu thật sự là tiến thối lưỡng nan, hắn do dự một chút, rồi đi vào, thuận tiện đóng cửa lại.
-Ngồi đi, tôi muốn uống nước, đau đầu quá..
Thạch Mai Trinh vừa đặt mông ngồi ở trên giường, nằm ngửa mặt ở trên giường, hai mắt nhắm nghiền, chỉ có đôi lông mi dài thỉnh thoảng chớp lên một cái, chứng tỏ là nàng chưa ngủ.
Đinh Nhị Cẩu gọi điện thoại xuống quầy tiếp tân nhờ người mang cho mấy chai nước khoáng mang lên phòng giùm, hắn cũng muốn rời đi ngay, nhưng không nỡ đứng dậy, cảm thấy nếu bây giờ mình đi thì có chút bất cận nhân tình, trong lúc chờ đợi nước mang lên, không tránh khỏi nhìn về phía Thạch Mai Trinh đang nằm ở trên giường.
Đôi giày ủng ống cao mau đen đến gần đầu gối, đôi chân nàng trắng ngần đưa vào bên trong đôi giày, phẩm chất vừa vặn thích hợp, không có một chút dư thừa, làn váy quá ngắn, chưa tới đầu gối, tạo nên cặp đùi của nàng rất là thon thả cân xứng.
Nói thật, khuôn mặt của Thạch Mai Trinh không phải là ưu điểm lớn nhất, mà nổi trội là bộ ngực của nàng, trong những người đàn bà mà Đinh Nhị Cẩu đã từng quen biết, chưa có người đàn bà nào có bộ ngực lớn mà săn tròn dựng đứng cao ngất như Thạch Mai Trinh, đặc biệt như lúc này, nàng nằm thành hình chữ đại ở trên giường, hai chân dạng rộng ra, cái áo khoác da ngoài không cài nút mở rộng ra hai bên, bên trong là cái áo thun màu trắng bó sát người đem bộ ngực của nàng không một chút che dấu hiện ra ở trước mặt của Đinh Nhị Cẩu.
Đêm nay trước hết là Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy trọn vẹn hai bầu vυ' trắng nõn cũng với đầu núʍ ѵú hồng đỏ nhô cao của mẹ nuôi Dương Hiểu, lại còn nhìn thấy cái qυầи ɭóŧ bao bọc âʍ ɦộ của mẹ nuôi chưa có kịp giặt sạch với dấu vết chất nước rỉ ra từ miệng âʍ đa͙σ khô lại, có thể nói đến bây giờ dục hỏa của Đinh Nhị Cẩu vẫn còn đang rơi vào trạng thái hưng phấn, bây giờ lại nhìn thấy cảnh tượng như thế này thì nội tâm thật là hỗn loạn đấy, Đinh Nhị Cẩu phát hiện ra dường như mình thật là có chút cầm giữ không được rồi..
Khi nghe có tiếng gõ cửa của người phục vu mang nước lên, sau khi nhận lấy hắn đi vào gọi Thạch Mai Trinh.
-Nước uống đây..
-À…anh chưa đi à?
-Bây giờ tôi đi đây, cô uống nước xong thì mau ngủ đi, sau này đừng có uống nhiều rượu như vậy nữa, rượu đối thân thể của các cô không tốt đâu, với lại khi say rượu, rất dễ gặp nhiều chuyện không hay.
Đinh Nhị Cẩu khuyên bảo nàng hơi dư thừa.
-Uả.. bộ anh cũng quan tâm đến tôi sao?
-Cô là con gái của bí thư, vì thế tôi không muốn bí thư thấy bộ dạng thương tâm của cô như thế này, cho nên về sau đừng có làm như vậy nữa, tôi biết, tuy rằng gần đây có thể ông ấy có thể là không chú ý lắm đến cảm thụ của cô, nhưng cô cũng không phải còn là đứa bé nữa, ông ta cũng phải cần có người chăm sóc chiếu cố, đây không phải là điều tốt sao?
-Đinh Trường Sinh, anh đừng có nói chuyện theo cái lối mà bản thân của anh không gặp phải, nếu bạn học của anh về ở nhà của anh, tiếp theo lúc gặp mặt lại trở thành ba kế của anh, thì anh sẽ nghĩ như thế nào, còn có thể bình tĩnh giống như bây giờ ngồi khuyên bảo người khác sao?"
- Cái thí dụ này của cô không có bất kỳ ý nghĩa gì cả đối với tôi, nếu như mẹ của tôi còn sống, mẹ tôi muốn bất cứ như thế nào thì tôi thấy cũng được, bất kể là mẹ tôi chung sống với ai, chỉ cần mẹ tôi cảm thấy cuộc sống tốt là tôi vui rồi, thôi cô ngủ đi, chào cô.
Đinh Nhị Cẩu đứng lên, nhưng lúc mới vừa đứng lên đi thì đã bị Thạch Mai Trinh vươn bàn tay ra kéo lại.
-Cô muốn cái gì nữa? Khuya lắm rồi, đừng làm rộn, ngày mai nếu cô muốn đi lên tỉnh, tôi sẽ trao đổi với Hồ Hải Quân, để anh ta đưa cô đi.
-Không cần nói với hắn, tôi không muốn gặp mặt anh ta nữa.
-Sao vậy? Anh ta đối với cô có chuyện gì xảy ra vậy?
Đinh Nhị Cẩu nhíu mày hỏi, hắn vẫn còn không biết hắn đã bị hai người bọn họ từng tính toán để làm quân tốt thí..
-Không có gì, Đinh Trường Sinh, đêm nay có thể đừng đi đâu, ở lại cùng với tôi được không?
Thạch Mai Trinh thấp giọng nói, sau khi nói xong, nàng ngẩng mặt nhìn chằm chằm Đinh Nhị Cẩu, ánh mắt quyến rũ mờ sương, động tác này thật đúng là câu nhân, Đinh Nhị Cẩu cảm giác được cả người mình nóng lên, nhưng trong đầu óc vẫn còn duy trì một chút tỉnh táo, hắn tự nói với mình, cô gái này không thể đυ.ng vào, nếu dây dưa nhất định sẽ có phiền toái kéo đến đếm không hết.
Hắn vẫn muốn đi khi gỡ bàn tay của Thạch Mai Trinh ra, nhưng không ngờ nàng lại vươn chân ra ngăn cản hắn, ánh mắt theo đường cong cái chân hướng lên nhìn lại, hắn lập tức giật mình, cái váy ngắn xốc lên tận bẹn háng nàng, lộ ra cái qυầи ɭóŧ hồng phấn không ngờ đã thấm ướt, chính giữa trung gian mé dưới xuất hiện một vết bẩn cỡ bằng đồng tiền xu, dưới ánh đèn trong phòng phá lệ dẫn nhân chú mục, như ẩn như hiện lộ ra hai bên mép ngoài âʍ ɦộ đẫy đà khéo léo hình cung, tại trước mặt Đinh Nhị Cẩu cấu thành một bức tranh tuyệt mỹ, dụ hoặc lấy thần kinh Đinh Nhị Cẩu, khiến hắn nhìn chằm chằm vào chính giữa hai chân Thạch Mai Trinh đang được cái qυầи ɭóŧ màu hồng phấn bao vây, bởi vì dịch nhờn rỉ ra thấm ướt, cho nên trở nên cơ hồ trong suốt, mấy sợi lôиɠ ʍυ đen nhánh, cũng vươn đầu lú đầu ra khỏi đường viền qυầи ɭóŧ như là tinh nghịch trêu đùa hắn, chậm rãi trêu chọc lấy tính dục Đinh Nhị Cẩu, bên dưới dươиɠ ѵậŧ của hắn liền cứng rắn sưng cứng lên.
Trong lúc hắn ngây người ra, Thạch Mai Trinh đã dùng hai chân kẹp hắn lại ở giữa, bây giờ nếu hắn vẫn còn muốn chạy thì đã không thoát được.
-Như thế nào? Anh không dám hay là sợ sau này tôi bám riết lấy anh? Yên tâm đi, Thạch Mai Trinh không phải là cái loại phụ nữ bám theo kẻ không thích mình, chẳng qua là tôi cảm thấy đêm nay trong người rất khó chịu, tôi cần phải tìm ra một loại phương thức để phát tiết, anh cũng đã rất muốn rồi, sao không thử đi.
Không biết khi nào thì bàn tay nàng dã đưa về phía giữa hai chân Đinh Nhị Cẩu, nơi đó cũng đang có nhu cầu bức thiết một lần phóng thích.
Vừa đυ.ng vào dươиɠ ѵậŧ của hắn thì Thạch Mai Trinh thoáng cái rùng mình vì sự to lớn của nó, nhưng Đinh Nhị Cẩu thì không phát hiện ra, bởi vì hắn đang nhìn ngắm nơi vết loang thấm ướt giữa háng của Thạch Mai Trinh dường như là tỏa rộng ra thêm một ít ..
-Thạch Mai Trinh, là cô cố ý hay sao?
Đinh Nhị Cẩu cười lạnh nói.
-Cố ý? Cố ý cái gì? Câu dẫn anh sao? Hừ, nếu tôi có tình câu dẫn anh, mà anh còn đứng đó được sao?Anh xem lại biểu hiện của cái đồ vật bên dưới của anh kia kìa, đã nói lên anh cũng không phải là chính nhân quân tử cái gì, cho nên đừng có chịu đựng nữa, chúng ta chỉ thỏa mãn theo nhu cầu đôi bên thôi.
Thạch Mai Trinh nói xong, chồm người lên, quay người lại đem Đinh Nhị Cẩu nhấn nằm ở tại trên giường, nàng nói tiếp.
-Có phải bởi vì tôi là con gái của bí thư thành ủy nên anh không dám leo lên phải không? Nếu đúng như vậy thì anh cũng là một tên hèn nhát, một tên ngụy quân tử, con gái của bí thư thành ủy thì sao? Không phải phụ nữ à? Đinh Trường Sinh, nếu anh dám làm người đàn ông của tôi, chẳng những là thân thể của tôi, mà nếu anh muốn cùng với Tiêu Hồng kia lên giường, tôi cũng có thể giúp anh, giúp anh đem Tiêu Hồng đè ra trên giường, cả hai người chúng ta đều cùng lúc phục vụ anh, thế nào? Đinh Trường Sinh, anh có dám không?
Thạch Mai Trinh la nói rất to.
Đây là khách sạn nhỏ cho nên cũng không có cách âm, cho nên Đinh Nhị Cẩu phải ứng phó với Thạch Mai Trinh ngăn chặn miệng của nàng lại, nhưng sự thật chứng minh Thạch Mai Trinh giờ khắc này thật là điên rồi, cho nên Đinh Nhị Cẩu đành phải áp dụng chiêu số cuối cùng….