Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 758: Đến nhà của chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố

CHƯƠNG 758 : ĐẾN NHÀ CỦA CHỦ NHIỆM TỔ CHỨC CÁN BỘ THÀNH PHỐ.

Bởi vì cuộc họp này bí thư Tưởng Văn Sơn rất là quan tâm, nên những lãnh đạo trong thường ủy hội không ai được xin phép nghỉ, ngay Khang Minh Đức sáng sớm cũng đã đi tới phòng họp, nhìn trên khuôn mặt của Khang Minh Đức có vẻ là rất mệt mỏi, còn Đinh Nhị Cẩu thì không có tư cách để tham gia cái hội nghị này, cho nên hắn chỉ đứng ở cửa ra vào, khi thấy vẻ mặt tửu sắc của Khang Minh Đức, thì Đinh Nhị Cẩu muốn đạp cho gã mấy cước, mẹ kiếp thằng này…rõ ràng không xem hắn một thư ký của chủ tịch TP vào đâu cả, đợi qua một thời gian nữa tao sẽ để cho mày quỳ xuống cầu xin lão tử.

Đinh Nhị Cẩu uất hận nghĩ thầm, nhưng đúng là Khang Minh Đức thật không có xem Đinh Nhị Cẩu là gì cả , gã bước vào mà chẳng thèm ngó qua Đinh Nhị Cẩu, đến lúc này thì đám thường ủy đều tiến vào đầy đủ trong phòng họp, cuối cùng là bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn và chủ tịch TP Thạch Aí Quốc, hai người vừa nói vừa cười bước vào , nếu như ai không biết rõ nội tình bên trong , thì sẽ không tin rằng chủ tịch cùng bí thư đang bất hòa như lời đồn đãi, nhưng bề ngoài cũng không che giấu được đôi mắt của tất cả mọi người con mắt, ít nhất là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ Cổ Thanh Sơn, ông ta thấy Thạch Aí tỏ ra thái độ bên ngoài mặt với bí thư như thế, trong lòng Cổ Thanh Sơn rất xem thường Thạch Aí Quốc, ông cho rằng là Thạch Aí Quốc đang chứng minh cho Tưởng Văn Sơn biết là mình đang yếu thế hơn, nhưng dù có làm như thế cũng đâu có thể giải quyết được cội rễ vấn đề?

Tưởng Văn Sơn chính là một con sói thích ăn tươi nuốt sống , trừ phi ai bỏ đi sự tự tôn triệt để đầu phục, còn nếu không thì Tưởng Văn Sơn sẽ không buông tha cho bất cứ ai không cùng trận tuyến, Cổ Thanh Sơn đã bất phục trêu chọc nhiều năm cùng với Tưởng Văn Sơn như vậy, cho nên ông ta so với Thạch Aí Quốc càng biết rõ bản tính của Tưởng Văn Sơn hơn nhiều.

Đinh Nhị Cẩu đứng tại cửa phòng hội nghị chờ Thạch Aí Quốc vào phòng họp có còn có dặn dò thêm gì, nhưng Thạch Aí Quốc cũng không nói gì thêm, nên Đinh Nhị Cẩu tự động đi ra bên ngoài cửa phòng hội nghị, nhiệm vụ của hắn xem như đã hoàn thành xong .

Cổ Thanh Sơn như đang có điều suy nghĩ, nhìn ngoài cửa ra vào chợt thấy Đinh Nhị Cẩu , trong lòng có chút cảm giác khó chịu, tiểu tử này mấy lần cự tuyệt ông ta muốn điều đổi công tác khác cho hắn với hảo ý, thì ra là tiểu tử này muốn làm thư ký cho Thạch Aí Quốc, nhưng Thạch Aí Quốc ngoại trừ chỉ là một một con rối chứ đâu có cái gì chỗ tốt?

Cổ Thanh Sơn còn có điều không lý giải được, lúc trước Đinh Nhị Cẩu đã đáp ứng sẽ tới nhà của mình để hổ trợ cho tình hình của con gái mình, nhưng từ dạo đó đến nay, tiểu tử này một lần cũng không có đến, mà ngay cả bạn thân Đường Tình Tình của con gái cũng rất ít tới cửa, ông có hỏi qua con gái đến cùng là có chuyện gì xảy ra, nhưng Cổ Hiểu Manh cũng chẳng trả lời.

Ông vuốt càm của mình, suy nghĩ sâu xa nên làm cái gì bây giờ, bởi vì từ khi xảy ra vụ bắt cóc, con gái Cổ Hiểu Manh càng không muốn ra khỏi nhà, đôi khi ông và vợ gọi nàng cùng đi ra ngoài giải sầu một chút, nàng cũng không muốn đi, nếu tiếp tục như vậy, Cổ Thanh Sơn lo lắng nàng sẽ bị bệnh trầm cảm, nếu như đến lúc đó thì sẽ không thể cứu vãn được nữa.

Nghĩ tới đây, ông cầm điện thoại di động lên nhắn tin cho Đinh Nhị Cẩu, làm một chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ TP lại tự phải nhắn tin cho một tên vô danh tiểu tốt, việc này nếu truyền đi ra ngoài, chỉ sợ cái thể diện chủ nhiệm phòng tổ chức này phải đi quét sân, nhưng hết cách rồi, đây là vì con gái của mình, chuyện gì đều có thể làm, cũng chẳng cần mặt mũi nhiều.

Cuộc họp của thường ủy hội đã tiến hành trôi qua một giờ, nhưng nghe loáng thoáng trong phòng, hình như là vẫn chưa xong, Đinh Nhị Cẩu tâm tư cũng không để ở trong phòng họp, hắn cầm điện thoại di động nhìn qua nhiều lần, đúng vậy, Cổ Thanh Sơn không có phát tin nhắn lộn mà chính là nhắn tin cho hắn, nội dung rất đơn giản, buổi tối hôm nay muốn mời hắn cùng ăn cơm, điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu quả thực là xúc động, chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ TP tự mình mời hắn .

Nhưng việc này có chút làm cho Đinh Nhị Cẩu vào thế khó xử, hắn là thư ký chủ tịch Thạch Aí Quốc, phải lén lút cùng chủ nhiệm phòng tổ chức ăn cơm, tuy Cổ Thanh Sơn cùng Thạch Aí Quốc không phải là phe phái đối lập, nhưng quan hệ cũng không phải là thân mật bao nhiêu, nếu nói Cổ Thanh Sơn một mình đối với kháng với phái chủ lực là Tưởng Văn Sơn, còn Thạch Aí Quốc chỉ đến Hồ Châu thời gian tương đối ngắn, cho nên nói cho cùng, Thạch Aí Quốc căn bản cũng chưa có đủ dũng khí đối kháng với Tưởng Văn Sơn, bởi vì ông ta không có người trợ lực trụ cột.

Thường ủy hội cuối cùng rồi cũng kết thúc, sau khi phân vân khá lâu, Đinh Nhị Cẩu gửi lại cho cho Cổ Thanh Sơn một tin nhắn ngắn: “ Cám ơn Cố chủ nhiệm, buổi tối cháu sẽ liên lạc lại .”

Đinh Nhị Cẩu không nói thời gian đến, cũng không hỏi địa điểm ở đâu, không phải là hắn không muốn nói hoặc hỏi, bởi vì hắn đang làm thư ký, thời gian riêng tư, thật là khó mà tự mình chủ động được.

Hội nghị tuy kết thúc rồi, nhưng sắc mặt Thạch Aí Quốc rất khó nhìn, cũng đoán được kết quả cuộc họp này làm ông không hài lòng, hoặc là nói thẳng ra là không có đạt như mục đích của ông, sau khi Thạch Aí Quốc lên xe, Đinh Nhị Cẩu muốn hỏi một câu, nhưng cuối cùng hắn vẫn câm mồm nhịn được.

Tình huống như thế này, một thư ký ít chen miệng vào là thích hợp nhất, nhưng hắn âm thầm nhắn tin cho cho thư ký trưởng Đào Thành Quân biết, nói là chủ tịch đang có cảm xúc không vui, Đào Thành Quân là tâm phúc của Thạch Aí Quốc, tình trạng này có lẽ chỉ có Đào Thành Quân là có tư cách nói chuyện vơi ông, Đinh Nhị Cẩu tự biết mình, mới đến vài ngày, hắn cũng không ngu đến mức là cho rằng mình đã là tâm phúc của Thạch Aí Quốc, nói cho cùng, hắn và Thạch Aí Quốc đang trong giai đoạn tìm hiểu lẫn nhau trong quá trình thích ứng ……………………………………………………………………………………………

Lúc Đinh Nhị Cẩu liên hệ với Cổ Thanh Sơn lúc, hắn tưởng rằng sẽ gặp mặt ăn cơm ở quán ăn nào trong thành phố, bởi vì hắn biết, Cổ Thanh Sơn trực tiếp gởi nhắn tin tìm hắn, nhất định là ông có việc tư, cho nên ăn cơm không phải là mục đích chính .

Nhưng hắn không ngờ rằng Cổ Thanh Sơn lại bảo đến nhà của ông, làm cho Đinh Nhị Cẩu có chút khó khăn, hắn vừa nghĩ tới cái dạng đỏng đảnh của Cổ Hiểu Manh, thì bản năng muốn lùi bước, Cổ Thanh Sơn lại không có nói rõ chuyện gì, chỉ bảo Đinh Nhị Cẩu cứ đi đến trong nhà một chuyến, hắn hết cách đành phải vào siêu thị mua hai hộp trà mang theo, vì cũng không thể tay không đến nhà của chủ nhiệm Cổ.

Có một chuyện làm cho Đinh Nhị Cẩu tạm an tâm là nhà của Cổ Thanh Sơn không ở trong khu cư xá của thành ủy, chứ nếu không hắn đến trong nhà ông, mặc dù không nhất định là sẽ có người biết , nhưng người trong cư xá nhất định là sẽ có ánh mắt chằm chằm nhìn vào, làm không tốt sẽ để cho Thạch Aí Quốc biết được thì ở bên trong lòng ông ta sẽ không thoải mái.