Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 752: Sắc đảm

CHƯƠNG 752: SẮC ĐẢM.

Mất đi sự kiên nhẫn, bàn tay Đinh Nhị Cẩu vói theo vào quần của Khấu Oánh Oánh, luồn vào bên trong qυầи ɭóŧ của nàng vén qua một bên, một tay dán chặc trên cái áo ngực đẩy lên, nắm lấy bầu vυ' mềm mại vừa tròn nhỏ vừa săn chắc của cô gái, đầu núʍ ѵú bé xíu giống bị cơn gió lạnh thổi qua, dần dần trở nên cứng ngắt…

Thật đáng tiếc là Đinh Nhị Cẩu chỉ có thể lấy bàn tay mình cảm thụ hình dạng của đôi bầu vυ', ngại vì hoàn cảnh bên ngoài, nên không có biện pháp quan sát kỷ lưỡng, bàn tay hắn đối với đôi bầu vυ' đáng yêu ở trong tay chà xát nặn ra đủ các loại hình dạng, hai bầu thịt mềm hãm sâu giữa những kẽ tay hắn thật ấm áp và co dãn, không hổ là một đôi bầu vυ' cực phẩm.

Hôn nhau đến lúc mỏi thì Đinh Nhị Cẩu mới buông ra cái miệng nhỏ nhắn của Khấu Oánh Oánh, đôi môi nàng bị hắn hôn lên hơi hơi sưng, thở hổn hển mặc hắn làm, thân thể nhỏ bé của nàng cũng bắt đầu nóng lên, bị hắn xoa nắn lấy đã lên cơn động tình, cúi đầu xuống cái miệng nhỏ bắt đầu vô ý thức rêи ɾỉ.

- Ưm….um…

Khấu Oánh Oánh nhẹ nhàng uốn éo người, c lại càng phối hợp cùng bàn tay hắn ma sát, đầu núʍ ѵú mềm mại núʍ ѵú đã cương phát cứng rắn, trong lòng bàn tay hắn lăn lộn.

Tục ngữ nói: Sắc đảm ngập trời! Đinh Nhị Cẩu lúc này chính là bộ dáng bây giờ, mặc dù biết bất cứ lúc nào cũng đều có thể có người đi qua, nhưng đôi bàn tay của hắn tựa hồ thoát khỏi sự cho phối đầu óc khống chế.

Khấu Oánh Oánh đng bị hắn sờ soạng trên cơ thể, nàng có chút mơ hồ, chợt thấy trong đôi mắt hắn như toát ra ngọn lửa đáng sợ, nàng đột nhiên bừng tỉnh, bắt đầu kịch liệt giằng co, nhưng lúc này bàn tay của hắn vẫn dứt khoát theo từ trong cái âʍ ɦộ của nàng chậm rãi dời xuống...

Bàn tay Đinh Nhị Cẩu tiếp tục trượt, mơn trớn một chút đám lông âʍ ɦộ thưa thớt, cuối cùng thì mò tới một chỗ mềm mại vị trí âm hạch của Khấu Oánh Oánh, hạ thân bị nam nhân tập kích, thân thể nho nhỏ lập tức căng cứng thẳng băng, hai con ngươi linh hoạt mở to, ngây ngốc nhìn hắn mà quên mất phản kháng...

Một lát sau, thần sắc đôi con ngươi trở nên nhu nhược, như là có thiên ngôn vạn ngữ, cái miệng rên lên:

- Ừ…..

Nơi này chính là thánh địa xử nữ Khấu Oánh Oánh, tay Đinh Nhị Cẩu mềm nhẹ vỗ về chơi đùa, tuy rằng hắn không có biện pháp nhìn đến, nhưng có thể cảm giác được ngón tay đang mơn trớn vùng nào, chỉ cần thoáng dùng một chút sức lực, thì liền rơi vào một mảnh thịt mềm non nớt mê người, hắn giờ cũng muốn thật tốt thưởng thức một chút cái âʍ ɦộ còn trinh nguyên khó tìm..

Khấu Oánh Oánh thân thể mềm mại theo động tác đôi tay của Đinh Nhị Cẩu Thủ không ngừng run rẩy, trên khuôn mặt một mảnh mê mang tràn đầy du͙© vọиɠ…

Cái âʍ ɦộ gái đồng trinh tới tay, hắn làm sao có thể không thưởng thức một phen?

Một ngón tay giữa Đinh Nhị Cẩu, lặng lẽ chen vào lên xuống dọc một cái khe thịt hẹp dài, ngón tay cái thì văn vê cái âm hạch mẫn cảm nho nhỏ nhô ra của Khấu Oánh Oánh.

- Um…

Khấu Oánh Oánh lại thêm một tiếng rên lên, không biết hắn đến tột cùng bây giờ kɧıêυ ҡɧí©ɧ đυ.ng tới chỗ nào trên cái âʍ ɦộ của nàng, mà miệng nàng nhịn không được rêи ɾỉ lên hơi lớn, đột nhiên ụng dưới của nàng quặn thắt lại, cho thấy là không còn có cách nào giãy dụa thêm nữa, Khấu Oánh Oánh vội vàng gắt gao bụm lấy cái miệng nhỏ của mình không cho phát ra thành tiếng….

Tiểu mỹ nhân phối hợp như thế, Đinh Nhị Cẩu Đè thuận thế cầm bàn tay nàng đang rảnh rỗi, đưa vào trong trong quần hắn, để nàng nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa với cây côn ŧᏂịŧ cao ngất của hắn, Khấu Oánh Oánh cái miệng nhếch lên, hứng thú lúc nhẹ lúc nặng sục lấy cây dươиɠ ѵậŧ to lớn tượng trưng cho giống đực kia, nàng cúi đầu không nhìn Nhị Cẩu, chuyên tâm vỗ về chơi đùa dươиɠ ѵậŧ của hắn…

Những ngón tay hắn càng ngày càng linh hoạt đùa bỡn ma sát trên cái âʍ ɦộ cô gái, dịch nhợt dính trợt đã lặng lẽ theo từ ở chỗ sâu trong âʍ đa͙σ tràn ra, thấm ướt ngón tay của hắn. Khấu Oánh Oánh động tình ánh mắt càng thêm mê ly, bàn tay nàng trên mặt dươиɠ ѵậŧ hắn hoạt động cũng dần dần dừng lại, nàng hoàn toàn quên hết thảy chung quanh.

Đinh Nhị Cẩu không khỏi cảm thấy thú vị, ngoạn tâm nổi lên, ngón tay hắn nhẹ nhàng hơi đút vào bên trong âʍ đa͙σ một chút như cái nút chai rồi ngừng lại chặn kín lại ở chỗ cửa miệng âʍ đa͙σ, Khấu Oánh Oánh đang lên cơn nứиɠ, dịch nhờn rỉ ra đâu có đơn giản bị chận lấp kín là có thể ngừng sao? Ngón tay hắn có cảm giác càng ngày càng ướŧ áŧ, bên trong cửa miệng âʍ đa͙σ bị chận độ ấm tăng lên cao, càng nhiều chất lỏng theo từ khe hở ngón tay không ngừng rỉ ra bên ngoài…

Đinh Nhị Cẩu cảm thấy cũng đến lúc đạ đủ rồi, nên nhanh chóng rút ra ngón tay đang chặn trong âʍ đa͙σ, Khấu Oánh Oánh vốn đang cảm thụ sắp đến đỉnh phong, bởi vì ngón tay của hắn rút lui ra khỏi, lập tức cái âʍ đa͙σ trở nên hư không khó nhịn nên lắp bắp lên tiếng…

- Ách... anh làm gì... em... em sắp….

Khấu Oánh Oánh ngượng ngùng, tuy rằng nàng đang rất khát vọng ngón tay của hắn lại tiếp tục nhét vào và đâm sâu trong âʍ đa͙σ mình nhưng vẫn không có can đảm mở miệng ra nói.

Bất quá sau khi nói ra được những lời này, Khấu Oánh Oánh như là tỉnh táo trở lại, buông lỏng ra tách khỏi thân thể Đinh Nhị Cẩu …..

Đinh Nhị Cẩu cũng thở phào nhẹ nhỏm thật dài, cô bé này, chắc chắn là du͙© vọиɠ cũng khát thường, dù sao hắn cũng không nở ra tay với nàng, nhưng nếu kéo dài tình trạng này thì e rằng nguy mất….

…………………………………………………………………………………………..

Ban đêm thật yên tĩnh, lúc này mỗi người thương mang trong lòng tâm sự của riêng mình, Triệu Hinh Nhã cũng không ngoại lệ, nàng nằm ở trên giường bệnh , tay vẫn còn truyền nước thuốc, bị mất máu quá nhiều, cho nên phải bổ sung năng lượng cho thân thể.

Nàng nhớ tới cuộc hôn nhân của mình và Khấu Đại Bằng, từ lúc bắt đầu cho đến khi chấm dứt, Khấu Đại Bằng phản bội với người nữ cảnh sát kia, cùng với chủ nhiệm văn phòng đảng ủy, nàng ới phát hiện, lúc mình tuổi còn trẻ thì còn mị lực hấp dẫn, từ khi sinh ra Oánh Oánh, thì trong lòng của Khấu Đại Bằng đã không còn có ở trong nhà rồi.

Nàng lại nghĩ tới lúc mình xin nghỉ việc dạy học đi bán hàng đa cấp, lúc đó mình giống như là phát điên vậy, làm việc liều mạng không chùn bước, ngay cả lúc ly hôn có thêm được chút tiền tất cả cũng ném vào hết, cuối cùng thì đổi lấy chỉ là một giấc mộng, chính mình đã từng cỡ nào nhiệt tình yêu nghề giáo viên, nhưng cuối cùng chỉ vì cắm đầu vào một chuyện làm hư vô mờ mịt như trong mộng mà buông tay bỏ qua tất cả chuyện khác.

Nhưng rồi những chuyện đau khổ này giờ đã dần dần vơi bớt, bởi vì Đinh Nhị Cẩu đã cho nàng một cái cam kết, sẽ để cho nàng có thể một lần nữa, quay trở lại trên bục giảng, cho tới bây giờ đây là một cái tin tốt nhất mà nàng nghe được, một lúc sau đôi mắt bắt đầu mỏi, cơn buồn ngủ đánh úp lại, nàng nhắm lại đôi mắt xinh đẹp, ý thức từ từ biến mất ở trong đêm vô biên.

…………………………………………………………………………………………….

Khấu Oánh Oánh nhìn xem mẹ mình đã ngủ say, nàng không dám làm kinh động nàng, lặng lẽ kéo leo lên cái giường bệnh ở giữa còn trống, căn phòng bệnh này có ba cái giường bệnh, phủ chính giữa là cái rèm, chỉ cần kéo che lại là hình thành tương đối 3 cái giường bệnh đốc lập, Khấu Oánh Oánh nằm dựa trên cái giường bệnh lên, lẳng lặng suy nghĩ đến tâm tư của mình, nàng nghĩ tới câu chuyện vừa rồi với Đinh Nhị Cẩu cùng với sự can đảm của mình, chính mình rõ ràng thật sự mò tới cây dươиɠ ѵậŧ kia, mặc dù là không phải lần đầu tiên thấy, nhưng nàng y nguyên vẫn cảm thấy sự cường đại to lớn của nó, độ lớn so sánh cùng trong phim sεメ diễn cũng không sai biệt lắm, nghĩ tới đây , khuôn mặt nàng lộ ra thần sắc khát khao, đồng thời hai tay Khấu Oánh Oánh cũng không có nhàn rỗi, vượt qua trượt hướng về phía âʍ ɦộ của mình, trảo niết văn vê, từng lúc dùng sức xoa nắn lấy viên âm hạch phía trên kiều diễm mê người, hai bên mép ngoài khép hờ dần dần hở ra, lộ ra bên trong màu phấn hồng mịn màng, ngay chính giữa lổ miệng âʍ đa͙σ còn ri rỉ dịch nhờn chảy ra, đầu ngón tay nàng chuyển di trận địa, nhẹ nhàng vuốt ve cảm thụ được bên trong âʍ đa͙σ trơn mềm, thỉnh thoảng đầu ngón tay còn cắm vào bên trong cửa hang một chút nhẹ quấy một phen, bên trong hoa viên dịch nhờn cũng như cảm nhận được tâm tình của nàng nên tươm ra càng lúc càng nhiều, dưới đáy qυầи ɭóŧ bị chất lỏng làm ướt đi một mảnh.

…………………………………………………………………………………………….

Đinh Nhị Cẩu thì ngồi ở ngoài hành lang trên cái ghế dài, hắn đang do dự là nên đi vào hay vẫn ở yên một chỗ, nhìn xem bộ dáng Triệu Hinh Nhã bây giờ, có lẽ đã không còn cần mình ở lại đây chăm sóc rồi, bởi vì ếu những ai đã từng tự sát, thì không phải là trên thân thể bệnh, mà là do ở trong lòng có khúc mắc, một khi khúc mắc được tháo gỡ ra, thì sẽ trở lại như người bình thường, Đinh Nhị Cẩu đã cho Triệu Hinh Nhã một lời hứa hẹn, cho nên về trước mắt Triệu Hinh Nhã đã giải quyết được phần nào vướng mắt trong lòng, nhưng còn Khấu Oánh Oánh thì phải làm sao bây giờ?

Nếu ngay lúc này mình quay đi rồi, Khấu Oánh Oánh sẽ có tức giận hay không? Hắn nhớ tới vừa rồi biểu hiện của tiểu ma nữ này, thật là khi suy nghĩ lại làm cho hắn trong lòng sợ hãi , bây giờ các cô bé dậy thì thật sự là quá sớm , đặc biệt là khi trong lòng dâng trào cảm xúc, thì chẳng hề e sợ gì đến hậu quả về sau.

Nhưng suy nghĩ kỹ hơn một chút, Khấu Oánh Oánh đang là vào thời kỳ thanh xuân mơ mộng, trong lòng cũng tràn đầy suy tư tìm hiểu với người khác phái, hắn còn nhớ câu nói tàn nhẫn của nàng, nói là không chừng một ngày nào đó, đóa hoa nhỏ này sẽ có thể cho một tiểu tử xấu nào đó hái đi, nghĩ tới đây, hắn bỗng nhiên có một loại ghen tỵ và cảm giác đau lòng, nhưng hắn đâu có thể làm gì được, bởi bì người mà hắn mơ ước là Triệu Hinh Nhã mẹ nàng, chứ không phải là Khấu Oánh Oánh.