Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 685: Thuyết phục

CHƯƠNG 685: THUYẾT PHỤC.

- Này tôi nói cho hai người nghe, tôi cũng là họ Đinh, cần gì phải làm như vậy chứ, chỉ vì vấn đề giải tỏa di dời mà làm việc này liệu đáng giá không?

Trước khi thả Trình Thiến Thiến ra, hai anh en đã trói lại đôi tay của Đinh Nhị Cẩu, hắn lúc này cũng không có lựa chọn nào khác ..

Bây giờ thì lại không giống với lúc trước, hiện tại Trình Thiến Thiến đã được đưa đi , còn lại một mình Đinh Nhị Cẩu, hắn đương nhiên có thể tìm cách nhảy phóng xuống dưới đất, nhưng chỉ sợ hai anh em này liều mạng châm lửa tự thiêu chết, như vậy trách nhiệm này của hắn vẫn chạy tránh không được, cho nên việc cấp bách bây giờ không phải là tìm cách trốn thoát, mà là phải ổn định khuyên bảo được cảm xúc của hai anh em này, để họ tự động thả ra cái bật lửa xuống, bỏ qua phương thức hành động cực đoan này, tuy cũng có thể hai tên khốn kiếp này cũng chưa chắc có đảm lượng tự thiêu, nhưng không có chuyện gì chắc ăn hết..

- Mày câm miệng lại đi, gọi một người có trách nhiệm đi lên đây, chúng tao có lời muốn nói.

Đinh lão đại hét .

- Ai cũng sẽ vô dụng thôi, có chuyện gì chỉ chúng ta với nhau thì dễ thương lượng hơn, anh bạn biết việc mà anh bạn muốn uy hϊếp là việc gì chăng? Là chính phủ, mà chính phủ thì sợ qua ai? Tôi cảm thấy được các người làm như vậy là quá ngu rồi.

Đinh Nhị Cẩu tiếp tục nói .

- Có phải là các người đang muốn trở thành heo quay không? Vậy giờ thì đốt đi.

Cảm xúc của Đinh lão đại có chút gấp gáp xao động, cũng không còn tự tin như vừa rồi.

- Hai người nghe đây, thả cái bật lửa trên tay xuống đi, không được làm thương tổn đến con tin, có gì thì chúng ta sẽ thương lượng với nhau, đừng nên hành động dại dột.

Đàm Quốc Khánh cầm một cái loa công suất lớn hô hào..

Điều này làm cho Đinh Nhị Cẩu bất chợt nhớ tới lúc trước, khi trong vùng hoang dã, đang nghĩ cách cứu viện Cổ Hiểu Manh, lúc người cũng chính Đàm Quốc Khánh có hành động quái dị, kêu gọi tên cướp đầu hàng, cảnh sát cũng nên chừa cho người ta một con đường sống, nhưng Đàm Quốc Khánh này vậy mà ra lệnh cho tay súng bắn tỉa bắn chết tên hiềm nghi phạm tội kia, rất rõ ràng là gϊếŧ người diệt khẩu, đến giờ hắn vẫn nghĩ không thông, vì cái gì mà Đàm Quốc Khánh phải làm như vậy, chẳng lẽ trong chuyện này có vấn đề gì ẩn khuất ở bên trong sao ?

Hôm nay lại là tình huống tương tự như vậy, cũng có thể Đàm Quốc Khánh sẽ áp dụng lại như vậy, làm cho Đinh Nhị Cẩu sợ hãi cả kinh là vì hắn thấy chủ tịch Thạch Ái Quốc cũng đi tới hiện trường, Thạch Ái Quốc cùng với Tưởng Văn Sơn đó là cây kim với cọng râu không bình thường, nếu Đàm Quốc Khánh là người của Tưởng Văn Sơn, vạn nhất thằng này lại ngụy trang dựa vào lý do giải cứu con tin, đem anh em nhà họ Đinh cho tay súng bắn tỉa bắn gục, đến lúc này thì câu chuyện có thể phát sinh to lớn .

Mấu chốt là Thạch Ái Quốc đang ở tại hiện trường chỉ huy, trách nhiệm này ông ta trốn không thoát nếu để xảy ra chuyện, nóng vội hắn thay đổi thật nhanh suy nghĩ, Đinh Nhị Cẩu liền nói với Đinh lão đại:

- Đinh lão đại, anh ngồi thấp xuống trước, tôi có chuyện này muốn nói.

- Chuyện gì?

Đinh lão đại giương mắt nhìn quanh tìm người đến đàm phán, nhưng hình như là ngoại trừ người của công an đang hô hào, căn bản là không có ai để ý đến bọn họ.

- Đừng hy vọng điều gì nữa, hai anh em các người hãy ngồi xuống, nghe tôi nói đã, nếu cảm thấy tôi nói đúng, thì liền làm theo lời tôi nói, còn nếu thấy không được, thì cứ xem như là tôi chưa nói gì cả , dù sao hiện tại cũng không có ai để ý đến các người có phải không?

Đinh lão đại cùng Đinh lão nhị đôi mắt đảo quanh, hai người buông lỏng cảm xúc, chậm rãi ngồi xuống, Đinh Nhị Cẩu đôi tay bị trói, nhưng chân thì không có, cho nên hắn vẫn còn là rất nhanh nhạy, hắn vẫn nhìn chăm chăm vào cái bật lửa trong tay của Đinh lão đại, không chỉ mình Đinh lão đại, mà Đinh lão nhị trong tay cũng có một cái bật lửa, nếu muốn ngay một lúc đem hai cái cái bật lửa đánh rớt cùng lúc, đích xác là rất khó, nhưng dù không dễ hành động, thì cũng phải thử, bằng không mà nói, chính mình cũng có khả năng trở thành cây đuốc sống.

- Anh nói đi , chuyện gì?

- Đinh lão đại, tình huống hiện tại đối với các anh rất bất lợi, anh nhìn một chút bên xa kia, đó là một tay súng bắn tỉa, nếu như hắn muốn bắn bể đầu của anh, chỉ cần một cái bóp cò, cái mạng nhỏ của anh sẽ không còn, mạng cũng không giữ được, thì còn cần tiền để làm gì.

Hai anh em họ Đinh nhìn theo hướng Đinh Nhị Cẩu nói, thấy được một cây súng đen ngòm đang chĩa vào bọn họ, tuy ở tại khu vực này anh em họ Đinh ngang ngược, nhưng suy cho cùng, bọn họ cũng chưa từng phạm tội qua, cho nên gặp phải loại tình huống như thế này, bọn họ cũng không biết nên phải làm sao bây giờ, hơn nữa giọng nói của Đinh Nhị Cẩu rất là hù dọa, nên trong nội tâm bọn họ đã sinh ra sợ hãi.

- Tôi hy vọng là mình không có đoán sai, các người làm như thế này, chắc chắn cha mẹ của các người cũng không có đồng ý đâu, nhà của các người, tôi đã đến rất nhiều lần, nhưng không lần nào gạp mặt các người ở nhà, nếu chúng ta sớm chút gặp mặt, thì có thể cũng sẽ không có chuyện như thế này xảy ra đúng hay không? Con người của tôi nói chuyện trao đổi rất dễ thông cảm đấy, chẳng qua chỉ là chuyện bồi thường tiền mà thôi, mấy người thử hỏi mấy hộ đã ký thỏa thuận thử xem, tôi là chủ nhiệm Đinh vì bọn họ đã vãn hồi được bao nhiêu tổn thất? Không cần phải nói nhiều nữa, chỉ cần các người nagy bây giờ thả tôi ra, tôi cam đoan sẽ tới sở công an cầu xin cho các người, thông qua chuyện này, chúng ta coi như là quen biết nhau vậy, nói thật chúng ta đều họ Đinh, về sau chúng ta sẽ là anh em, các người nếu có chuyện gì cần, chỉ cần tôi còn ở tại thành phố Hồ Châu một ngày, thì các người cứ tới tìm tôi, chỉ cần không có trái với nguyên tắc, thì tôi có thể giúp được, tôi một câu nói hai lời không có.

Đinh Nhị Cẩu vốn là muốn áp dụng phương thức bạo lực, liều mạng đem hai anh em này này chế ngự, nhưng khi hắn nói xong, phát hiện ý chí của hai anh em đã bắt đầu dãn ra, vì vậy hắn liền thay đổi phương thức, hắn muốn phương án tốt nhất vẫn là khuyên bảo bọn họ tự động buông ra, nếu được như vậy thì việc phạm tội sẽ kết thúc, hành vi phạm tội của bọn họ sẽ nhẹ hơn rất nhiều.

- Anh… em cảm thấy Đinh chủ nhiệm này nói cũng đúng, cha mình hôm nay không ở nhà, nếu có ở nhà cũng đã không cho chúng ta làm như thế này.

Đinh lão nhị nói ra .

- Được rồi? Nhưng chẳng lẽ giờ cứ như vậy bỏ ra ? Hai chúng ta trêu ghẹo xảy ra chuyện như thế này, chỗ tốt gì cũng đều chưa có, giờ thì coi như đã xong?

Đinh lão đại không cam lòng nói ra.

- Ai nói chỗ tốt gì cũng không có… ai da… hai anh em các người sau chuyện này nhất định sẽ nổi đại danh, chính phủ nhất định sẽ cân nhắc yêu cầu của các người đấy, trước kia tôi và cha các người đã từng thương lượng qua, chẳng qua là căn nhà này được xây dựng lại cách đây ba năm về trước, bình thường thì việc đền bù tổn thất liệt kê không có gì phải phiền phức, nhưng cha của các người lại tìm không thấy được giấy tờ chứng thực, hiện tại vì căn nhà này nhìn qua còn rất mới giống như là mới xây lại, cho nên tôi cũng rất thật khó khăn để làm giấy đền bù, tôi có đề nghị tìm người xác minh hoặc làm chứng cũng được, nhưng nhân chứngthì không thể là hàng xóm trong khu vực Cô La, về sau cha của các người đã gọi điện thoại cho tôi biết là đã tìm thấy được người thợ hồ lúc trước xây nhà của các người, có nói qua mấy ngày nữa, sẽ tìm tới tới tôi, nhưng không ngờ tới, ban chỉ huy giải tỏa trong thành phố đột nhiên ra lệnh ai chưa ký giấy tờ thỏa thuận thì cưỡng chế phá hủy nhà, tôi cũng trở tay không kịp".

- Đinh chủ nhiệm nói đều là sự thật?

- Các người cứ hỏi cha của các người thì sẽ rỏ hơn.

- Hen gì cha tôi đi đến thành phố Bạch Sơn rồi, nói là đi tìm một người thợ hồ, chúng tôi cũng không biết là vì chuyện gì, sáng sớm hôm nay thì nhận được của hàng xóm nói qua điện thoại là chính phủ sắp sửa phá nhà rồi, nên anh em chúng tôi mới vội vàng chạy về, khi đó vừa vặn gặp cô Trình, cho nên đầu óc nóng lên liền . . .