CHƯƠNG 623: QUAN BÁO TƯ THÙ.
Thái độ phản ứng của Chu Hồng Quân giống như là suy đoán của Trịnh Hiểu Ngãi, ông ta dứt khoát không đồng ý rời khỏi vị trí hiệu trưởng của trường Hồ Châu, mặc dù cũng xem như là được thăng chức, thăng nhiệm phó trưởng phòng giáo dục, nhưng ai cũng biết, làm vị trí hiệu trưởng trường Hồ Châu này hàng năm có thể thu về bao nhiêu tiền, không nói là thượng cấp trích cấp công khoản (*tiền của công), chỉ cần gia đình cac học sinh dùng nhiều loại lý do đưa tặng lễ, đó cũng không phải là một con số nhỏ, nếu đi lên phòng giáo dục, như vậy những hậu lễ này trong nháy mắt đã không còn, có thể nói cái chức vụ phó phòng giáo dục, Chu Hồng Quân không có nhìn ở trong mắt.
- Chu Hồng Quân, tôi đây không phải là thương lượng với anh, mà là mệnh lệnh hành chính, nói thật cho anh biết, đây cũng là ý của Tương bí thư, anh tự xem rồi xử lý đi.
Trịnh Hiểu Ngãi bực mình nói ra .
- Tương bí thư… hừ, Tương bí thư còn không phải là nghe theo lời của cô sao? Trịnh trưởng phòng, cô đừng có chơi trò qua sông đoạn cầu chứ, nhớ ngày trước, nếu không phải là tôi giúp cô bắc cầu, làm sao cô có được như ngày hôm nay, cô đừng làm chuyện vô đạo đức"như vậy.
- Anh . . .
Trịnh Hiểu Ngãi tức giận đứng bật dậy, bộ ngực cao vυ't theo nàng miệng nàng thở dốc không ngừng cao thấp nhún nhẩy, ngay lúc này Chu Hồng Quân nhìn thấy cũng ngẩn ngơ, nhưng ông cũng chỉ là nhìn thoáng qua mà thôi, bởi vì ông biết rõ, người đàn này này không bao giờ còn thuộc về ông rồi, bí thư thành ủy, đó là người mà ông cả đời này cũng không dám chọc chức, ông sở dĩ dám trước mặt Trịnh Hiểu Ngãi động động mồm mép, cũng chính bởi vì lúc trước ông đã từng chiếm hữu qua người đàn bà này, cho nên khi Trịnh Hiểu Ngãi mang ra Tưởng Văn Sơn dọa, ông mới dám nói một câu như vậy.
Thế nhưng ông ta không ngờ, chính là bởi vì những câu nói này, đã chọc giận triệt để Trịnh Hiểu Ngãi, không sai, nàng đã từng bị ông ta ép buộc tình phụ, nhưng bây giờ đã nhiều năm trôi qua, hiện tại nàng không còn là người đàn bà mặc người chém gϊếŧ nữa rồi, bây giờ trong tay của nàng lại nắm giữ vận mệnh của người khác, thí dụ như là Chu Hồng Quân trước mắt này.
- Chu Hồng Quân, anh có biết là đang ở đây cùng ai nói chuyện không? Anh còn có khái niệm đang nói chuyện với thượng cấp không hả, đi ra ngoài, cút ra ngoài ngay cho tôi.
Trịnh Hiểu Ngãi chỉ vào cửa phòng hét lớn.
Chu Hồng Quân cũng không chịu yếu thế:
- Trịnh Hiểu Ngãi, đừng tưởng rằng cô ngồi cái ghế này vẫy đùi, tôi cho cô biết, chẳng qua cô chỉ là một món đồ chơi của người ta mà thôi, lúc nào người ta chán, thì cô chả là cái cóc khô gì, tôi nói thẳng cho cô biết, chức vụ hiệu trưởng tôi sẽ tiếp tục làm, ai muốn cho tôi dời tổ, thử nhìn lại mình một chút đi.
Chu Hồng Quân nói xong cũng không nhìn Trịnh Hiểu Ngãi biểu lộ, mở cửa ra đóng sập cửa mà đi.
Tuy phòng Trịnh Hiểu Ngãi có cách âm, nhưng khi hai người cãi nhau lớn tiếng như vậy, thì còn có thể dấu ai được nữa, vì vậy, từng cánh cửa các văn phòng xung quanh, chậm rãi vươn ra mấy cái lắng nghe đầu, chỉ trong chốc lát, lại lú thêm mấy cái đầu nữa, lúc mới bắt đầu, mọi người vẫn chỉ là hoài nghi, hoài nghi thân phận Trịnh Hiểu Ngãi, hoài nghi rằng nàng tấn chức nhanh như vậy là có nguyên do, tuy nhiên phiên bản đồn thổi thì rất nhiều, nhưng không có một tin tức nào là thuyết phục, nhưng giờ khi nghe được vài câu cãi nhau, mọi người rốt cục đã bừng tỉnh đại ngộ rồi, nguyên lai thật sự là có việc này, Chu Hồng Quân là đương thời hiệu trưởng của Trịnh Hiểu Ngãi, vì thế chắc chắn là trong chuyện này ở phía sau bức màn nhất thanh nhị sở, vì vậy mọi người nhìn nhau cười cười, tỏ vẻ ra là thật hứng thú, những người này chú ý lắng nghe lén đến mức nhập thần, mà ngay cả khi Đinh Nhị Cẩu đi tới từ phía sau lưng cũng không có ai phát hiện .
Đinh Nhị Cẩu cũng nghe thấy tiếng tại trong văn phòng cãi nhau, vì vậy cũng lắng nghe, cho đến khi Chu Hồng Quân đóng sập cửa đi ra, ngay lập tức các cái đầu thò ra từng cái văn phòng khác lập tức rụt đầu về, lặng lẽ đóng cửa lại , Chu Hồng Quân thì thật sự đang rất tức giận, thế cho nên khi nhìn thấy phía đối diện Đinh Nhị Cẩu đang đi tới, ông cũng đều không có bất kỳ biểu hiện gì, Đinh Nhị Cẩu lúc này cũng không muốn cùng ông ta đáp lời, vì vậy nghiêng qua một bên, tránh đường để cho tên chó điên đang lên cơn bước đi qua.
Khi Đinh Nhị Cẩu bước đi vào văn phòng, đổi lại bất cứ người nào, đúng lúc này cũng không muốn đi vào để trúng đạn lạc, lãnh đạo lúc này đang rất là bực bội, nếu không phải sự tình hết sức khẩn cấp, chẳng ai nguyện ý thò đầu vô…
Nhưng Đinh Nhị Cẩu thì không sợ, hắn ngang nhiên bước vào, nhưng sau khi đi vào thì liền đã hối hận, vì thời điểm lúc này Trịnh trưởng phòng tôn kính đang gục đầu xuống bàn nằm khóc, Đinh Nhị Cẩu tiến vài cũng không được, thối lui cũng không xong, đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, thì Trịnh Hiểu Ngãi vội lấy tay lau khô những giọt nước mắt trên mặt, tuy là hai mắt vẫn còn đỏ ửng , nhưng khuôn mặt thì đã hơi tỉnh táo lại.
- Nếu không … đợi tí nữa em gặp chị cũng được?
Đinh Nhị Cẩu ngập ngừng nói ra, còn trong nội tâm Trịnh Hiểu Ngãi thầm mắng Đinh Nhị Cẩu dối trá, vào thì đã vào rồi, còn cái gì lát nữa lại gặp nữa, đúng ra bây giờ thì nàng rất muốn kiếm người mắng chửi cho hả cơn giận , nhưng mình là trưởng phòng, thì không thể hành động theo cảm tính, cho nên vẫn niềm nở tiếp đãi Đinh Nhị Cẩu .
- Ngồi đi ….có chuyện gì?
Trịnh Hiểu Ngãi mở ra một bao khăn ướt, lau mặt cùng đôi mắt rồi hỏi.
- Há, là như vầy, lần này hai cô bé trường mẫu Hồ Châu uống thuốc trừ sâu, sự kiện tạo thành ảnh hưởng rất là xấu, nguyên nhân gây ra thì chắc Trịnh trưởng phòng cũng biết, tôi nghĩ, chuyện này phải nghiêm túc xử lý, tôi cũng đã điều tra nghiên cứu, cũng phát hiện có một số giáo viên tham dự vào việc dạy thêm để tư lợi, trên lớp học giảng dạy thì không nói, vấn đề là ép học sinh dạy thêm kiếm tiền, việc này đối với một số gia đình học sinh khó khăn mà nói, thật sự là một gánh nặng rất lớn, lần này hai nữ sinh uống thuốc trừ sâu, cũng là bởi vì do giáo viên thúc giục đóng học phí học thêm, các cô bé vì gia đình chưa đóng tiền nổi mới tự sát, chuyện này chẳng những là trường mẫu Hồ Châu có, trường học khác cũng có, chuyện này nếu mà không xử lý tốt, sớm muộn gì cũng còn sẽ xảy ra chuyện.
Trịnh Hiểu Ngãi lắng nghe rất chăm chú, còn cố ý lấy ra quyển sổ tay ghi chép , chút chuyện này còn phải ghi chép sao?
- Vậy em chuẩn bị làm sao bây giờ?
Đã trải qua chuyện vừa rồi với Chu Hồng Quân, Trịnh Hiểu Ngãi thật là muốn có hành động, chỉ có điều là vẫn chưa nghĩ ra nên làm cái gì bây giờ, bất quá bây giờ có Đinh Nhị Cẩu, sau khi hắn nói xong, nàng lập tức ý thức được cơ hội trong này, Chu Hồng Quân không muốn tời khỏi trường mẫu Hồ Châu, nếu là như vậy, cho ngươi đường đến Thiên Đường thì ngươi không đi, vậy thì ngươi nên xông vào Địa Ngục môn, việc này nàng chỉ cần nàng đồng ý, chẳng phải là người trước mắt này không phải chính là dùng để đối phó Chu Hồng Quân sao?
- Em muốn dùng danh nghĩa thanh tra giáo dục, sẽ đi kiểm tra toàn khu các trường học lớn nhỏ đều tiến hành một lần đại kiểm tra, chính xác mà nói là tìm người không đủ tư cách để loại bỏ, để xem có bao nhiêu giáo viên đang làm loại thương thiên hại lý này, một khi thẩm tra phát hiện ra, phải nghiêm túc xử lý , có thể khai trừ ra khỏi đội ngũ giáo viên, nếu bọn họ ưa thích ở bên ngoài trường học dạy thêm, thì cứ như vậy để cho bọn họ cứ dạy bên ngoài cho toàn chức thì tốt rồi, đem các lớp học chính thức trả lại cho các giáo viên chân chính.
- Ừ, cái ý nghĩ này hay đấy, nhưng tôi cho rằng chỉ cần xử lý các giáo viên không vẫn còn chưa đủ, phàm là tra ra giáo viên trường học nào có vấn đề, thì hiệu trưởng cũng phải liên quan gánh vác phần trách nhiệm, hiệu trưởng nào không hợp cách, kiên quyết phải mất chức, phải đối với những hiệu trưởng này tiến hành trong sạch hoá bộ máy chính trị về giáo dục, không được xem trường học là một cõi cực lạc.
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười, nếu là không có nghe thấy Chu Hồng Quân cùng Trịnh Hiểu Ngãi cãi nhau, nếu không rỏ chuyện thì hắn sẽ ca ngợi Trịnh Hiểu Ngãi chí công vô tư, có phách lực , nhưng vì hắn hoàn toàn đã nghe được nội dung hai người gây gổ, cho nên hắn biết rõ Trịnh Hiểu Ngãi đây là đang âm thầm mang theo ý quan báo tư thù, nhưng cũng không có sao, chỉ cần có thể đạt được sự tán thành Trịnh Hiểu Ngãi, còn những chuyện khác thì hắn có thể mắt nhắm mắt mở .