Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 595: Có tiền thì có thể trở thành ông chủ…

CHƯƠNG 595 : CÓ TIỀN THÌ CÓ THỂ TRỞ THÀNH ÔNG CHỦ…

Từ chuyện lần trước về sau, Ngô Vũ Tinh trong nội tâm một mực rất hận Đinh Nhị Cẩu, nhưng hắn nghĩ đến tiểu tử này là bạn trai của Chu Hồng Kỳ, trong lòng càng thêm tức giận, nhưng hết cách rồi, bản thân hắn là một quân nhân, không phải là tên côn đồ đầu đường xó chợ, dùng thủ đoạn ám toán hắn cũng khinh thường không dùng, cho nên vẫn muốn tìm một cơ hội dạy dỗ một chút tên tiểu tử này, bây giờ trước mắt không phải đang là một cơ hội tuyệt diệu mượn đao gϊếŧ người sao?

Tuy Hạc Minh sơn trang thanh danh tại tỉnh thành trong tai rất là vang dội với đám con ông cháu cha, tại đây cũng là nơi giới nhân vật nổi tiếng liên tiếp chiếu cố, bởi vì do là Hạc Minh Sơn Trang cùng Bắc Kinh có mối liên hệ, thời đại này , vô luận là làm quan hay là kinh doanh buôn bán, nếu như sau lưng không có bối cảnh, cho dù là có lớn mạnh đến đâu, thì sớm muộn gì cũng là bị người khác thu tóm lấy, nói không chừng có một ngày ngay cả xương cốt cũng đều bị người ta ăn sạch.

Ngô Vũ Tinh thông qua quan hệ sâu rộng, thăm dò được bà chủ của Hạc Minh sơn trang là người của Bạch gia ở tại Bắc Kinh, Bạch gia là gia tộc điển hình màu đỏ hồng kỳ, cho dù là bây giờ đời thứ ba, trong gia tộc cũng không thiếu con em tại cả nước nắm giữ chức vụ trọng yếu.

Nếu như đem tên Đinh Trường Sinh không biết gì phải trái, đổ dầu vào lửa làm cho tên tiểu tử phát bực thêm lên, nói không chừng tiểu tử này sẽ có cái gì không an phận hành động, ít nhất từ trước đến giờ, tiểu tử tuổi trẻ này khí thịnh , chịu không nổi nóng lên làm chuyện ngu xuẩn, cho nên Ngô Vũ Tinh rất có lòng tin mượn tay Bạch gia tay đem tên hỗn đản Đinh Trường Sinh này diệt trừ.

- Đúng vậy ..đúng vậy a, không chỉ là một cái tiệm cơm ấy ư, nếu là tôi…tôi chẳng những đem đám an ninh kia đánh cho một trận, mà còn phải tìm đến chủ quán nói cho ra lý lẽ, chúng ta đi thôi..À đúng rồi… cậu tới dùng cơm với ai vậy?

- Về chuyện này, tôi cũng không biết cùng ăn cơm với ai , có người gọi tôi đến chờ ở đại sảnh.

Đinh Nhị Cẩu làm sao há có thể nhìn không ra Ngô Vũ Tinh sặc lửa với mình , trước kia mình và hắn còn có đυ.ng chạm qua, cho nên từ khi nhận ra là Ngô Vũ Tinh, hắn liền rất cảnh giác, ngay cả ai mời mình tới ăn cơm cũng đều không có tiết lộ, hắn sợ mang đến phiền toái cho Trọng Hải.

Thấy mình thuyết pháp cũng không có làm cho Đinh Nhị Cẩu tức giận, việc này cũng khiến cho Ngô Vũ Tinh cũng thấy có chút khác thường, tiểu tử này đã không dậy lửa, Ngô Vũ Tinh quyết định tìm cơ hội khác , cho nên cũng không muốn cùng Đinh Nhị Cẩu cùng chung một chỗ nữa, gã chào hỏi với hắn xong thì liền ôm bờ eo thon bé bỏng cô bé phục vụ bên người đi về phía ngọn đèn ở trong chỗ sâu.

Nhà hàng Hạc Minh Sơn Trang tổng cộng có hơn năm mươi căn phòng, từng căn phòng chính là một sảnh ăn cơm, từng sảnh đều có danh tự riêng biệt, tất cả đều là dùng các danh tự của các lãnh đạo Liên Xô đã qua đời mà đặt tên .

Xem ra tối nay tiêu chuẩn ăn uống không thấp, Đinh Nhị Cẩu được dưới sự hướng dẫn phục vụ viên, đi tới một căn phòng trên lầu một, vừa đi vào hắn có cảm giác phảng phất trở về thập niên năm, sáu mươi, chỗ ngồi ghế sô pha kiểu cũ, đèn treo pha lê, tuy ánh sáng rất sáng, nhưng nhìn lên cảm giác xưa cũ vẫn là đập vào mặt.

- Thưa ông, khách nhân còn chưa có đến, ông muốn uống chút gì không?

Phục vụ viên xoay người lại hỏi.

- À… có cái gì uống vậy?

Đinh Nhị Cẩu hỏi.

- Cà phê , trà , đồ uống các loại, xin hỏi ông dùng chút gì đó?

- Vậy thì xin mang cho chén trà.

Đinh Nhị Cẩu đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn quanh nơi này.

- Được, xin ông chờ một chút, trong lúc chờ đợi ông có thể tham quan chung quanh các căn phòng khác một chút, tại đây trước kia là ký túc xá của chuyên gia Liên Xô, tại đây có rất nhiều gian phòng, mỗi gian phòng đều có phong cách khác nhau, ông có thể nhìn qua cho biết.

Cô gái phục vụ tuổi không lớn lắm, nhưng nói chuyện rất nhẹ nhàng, làm cho Đinh Nhị Cẩu có cảm giác rất tốt …

- Được rồi, vậy thì trà tôi cũng không uống , cô dẫn tôi đi thăm các căn phòng một chút, tại đây thật lớn, tôi sợ bị lạc đường.

- Hì..vậy xin mời đi qua phòng bên này…

- Há, cái phòng này có cái bàn đẹp quá, cái bàn này xuất xứ từ đâu vậy?

Đinh Nhị Cẩu chằm chằm nhìn về phía có năm cái bàn hỏi.

- Vâng… đây là dùng cây gỗ sinh trưởng trăm năm trở lên ở tận Siberia, nghe nói là chủ nhà hàng đã dùng rất nhiều tiền nhờ một người Russia mới mua được, rất đáng tiền.

Cô gái giải thích với gương mặt cảm giác rất tự hào .

- Ừ, đúng rồi, chủ của cô là người nào? Họ gì ..tên gì vậy?

Đinh Nhị Cẩu một tay vịn bàn , một bên nhìn nàng tùy ý nói ra .

- Ông…ông hỏi cái này để làm gì?

Cô gái rất cảnh giác hỏi.

- Không có việc gì, tôi chỉ là rất ngưỡng mộ đấy, rốt cuộc là hạng người gì mà có nhiều tiền như, xem ra cả đời này, tôi có làm đến chết cũng không kiếm được một phân nữa nửa tiền ở chốn này, thật sự là cũng là người so với người làm mà tức chết được.

Đinh Nhị Cẩu cảm khái vô hạn nói .

- Hì , ông còn rất tự biết mình đấy, ai mà có thể cùng lão bản của chúng tôi so, đừng nói là ông , tất cả chị em chúng tôi cũng đều rất hâm mộ chủ của chúng tôi đấy.

- Vậy sao? Đến đây, tôi xem cô cùng tôi cũng không sai biệt tuổi lắm, tôi gọi cô bằng em nhé, nói thật đây là lần đầu tiên tôi đến một nơi cao cấp như vậy dùng cơm, em nói một chút về nơi này cho tôi biết với, để khi trở về còn khoác lác với mọi người

. Đinh Nhị Cẩu vẻ mặt sùng bái lôi kéo tay của cô gái xông lên lầu hai vào ở bên trong một căn phòng ngủ, rồi khép cửa lại.

- Ai ai , anh nắm tay làm đau em.

Cô gái bị Đinh Nhị Cẩu kéo tay nên có đau một chút, nên cô vội vàng giật ra khỏi tay hắn .

- Ồ .. thực xin lỗi, xin hỏi em xưng hô như thế nào?

Vừa kết hôn hai tháng Dương Lệ nói là trời sinh vưu vật xinh đẹp nhất nơi nhà hàng này cũng không quá phận, làn da trắng noãn, tản mát ra một khí chất khỏe mạnh sáng bóng; mặt phấn má đào, một đôi mắt hạnh tiêu chuẩn, luôn có một loại nhàn nhạt sương mù, giống nhau uốn lên một vũng thu thủy; nhàn nhạt đôi mi thanh tú, khéo léo môi đỏ mọng như luôn tự mỉm cười, vóc dáng cao 1m62 tạo cho người cảm giác thật là thon dài …

Cái áo thật mỏng trên cặρ √υ' cứng ngắc đầy đặn theo thân thể nàng di chuyển nhẹ nhàng rung động, dưới váy ngắn cái mông nhỏ hướng về phía trước nhếch lên một đường cong duyên dáng, hai chân thon dài cân xứng không có mặc tất chân, trắng noãn cặp đùi tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lấy, một cỗ thanh xuân hơi thở tràn ngập toàn thân, mới qua tân hôn thiếu phụ ý nhị thành thục hòa uốn éo bên hông của nàng lại làm cho nàng có một loại dụ dỗ lòng người.

Đinh Nhị Cẩu lúc này tản mát ra mị lực nam tính cao nhất đang để câu dẫn cô gái này, đồng thời hắn cũng rất muốn biết chủ của cái Hạc Minh sơn trang này rốt cuộc có cái bối cảnh là gì .

- Em tên Dương Lệ…

- Ừ, thật là cái tên rất hay, đêm nay em nhất định sẽ rất vất vả, đây là anh đại diện lão bản boa trước tiền cho em..

Dương Lệ trông thấy Đinh Nhị Cẩu trong tay cầm một xấp màu đỏ tiền thật, trong lòng rất vui vẻ, làm phục vụ viên ngẫu nhiên cũng có thể thu được tiền boa, nhưng hôm nay được Đinh Nhị Cẩu đưa nhiều như vậy thật đúng là lần đầu tiên, cho nên nụ cười trên mặt càng thêm ngọt ngào, nàng nũng nịu dựa sát vào người hắn nói :

- Cảm ơn anh, nhưng nhiều như vậy thì không được, lão bản của chúng em có quy củ, không thể nhận nhiều như vậy.

- Ha ha, Dương Lệ, tại đây không có những người khác, em sợ cái gì.

Thấy Dương Lệ không có lên tiếng nữa, hắn lớn mật lấy bàn tay để lên cặρ √υ' đầy đặn Dương Lệ nhéo nhẹ một chút, Dương Lệ vẫn là không có động tĩnh gì, chỉ là nhẹ nhàng thở hào hển.

Đinh Nhị Cẩu liền ôm lấy Dương Lệ, nàng cũng thuận thế ôm lấy cổ của Đinh Nhị Cẩu, hai mảnh lửa nóng đôi môi cùng liền một chỗ, Dương Lệ mê loạn nhắm mắt lại hưởng thụ tính dục không gọi là tình yêu này, xem như là đáp lại cho hắn.

Hai người hôn nhau say đắm, bàn tay của Đinh Nhị Cẩu cũng đem cái nịt vυ' đẩy lệch lên trên, một cặρ √υ' đầy đặn rơi vào trong tay Đinh Nhị Cẩu, theo sự vuốt ve ôn nhu Đinh Nhị Cẩu, theo trong lỗ mũi Dương Lệ thở dốc mềm mại, hắn không kịp chờ đợi bổ nhào vào nằm trên người Dương Lệ ở chiếc ghế sa lon.

Cặρ √υ' cứng ngắc đầy đặn Dương Lệ hoàn toàn hiển lộ tại trước mặt Đinh Nhị Cẩu, hai đầu núʍ ѵú nho nhỏ màu phấn hồng run lên nhè nhẹ, đầu núʍ ѵú chậm rãi cứng rắn sưng cứng lên, biểu lộ lấy Dương Lệ đã đang thức tỉnh sự ham muốn.

Một tay Đinh Nhị Cẩu đưa đến bên hông váy Dương Lệ, chuẩn bị cởi ra, thì Dương Lệ ngăn lại tay của Đinh Nhị Cẩu, nói:

- Anh đừng có thoát ra, nhỡ có người đến thì sao, vén lên là được rồi.

Nói xong Dương Lệ quay người khom cái mông săn chắc lại cong vễnh lên, Đinh Nhị Cẩu đem cái váy tốc lên hông của nàng, cái qυầи ɭóŧ ren mau hồng nhạt, cách thật mỏng lớp vải mỏng có thể nhìn thấy lông đen thưa thớt trên cái mu phồng to của Dương Lệ, Đinh Nhị Cẩu đem cái qυầи ɭóŧ Dương Lệ kéo xuống, hai tay ôn nhu vuốt ve một đôi chân dài, lôиɠ ʍυ mềm mại đen nhánh thuận theo che ở trên cái mu , bắp đùi trắng như tuyết hòa cùng hai bên mép ngoài âʍ ɦộ thật chặc hợp cùng một chỗ.

Bàn tay của Đinh Nhị Cẩu mơn trớn mò tới hai bên mép ngoài âʍ ɦộ non nớt, ẩm ướt núc ních nhuyễn mềm, trong lúc mơ màng Dương Lệ nhẹ nhàng giãy dụa, đùa bỡn trong chốc lát, Đinh Nhị Cẩu cũng đã là không chịu nổi, dươиɠ ѵậŧ đã đứng thẳng lấy.

Mềm mại đám lông đen âʍ ɦộ rủ xuống, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© Dương Lệ bắt đầu ướŧ áŧ, cái khe thịt chính giữa hai bên mép ngoài đầy đặn phảng phất có sương sớm đọng lại nhiểu ra, Đinh Nhị Cẩu cũng không đợi lâu nữa, hắn cởi bỏ quần, một bàn tay nâng cái mông tròn Dương Lệ vễnh lên thật cao, chỗ thần bí như nữa cái bánh bao to hoàn toàn loã lồ tại trước mặt Đinh Nhị Cẩu, một bên lấy tay cầm cây dươиɠ ѵậŧ lớn thọt vào chính giữa hai bên mép nhỏ âʍ ɦộ Dương Lệ, hắn chậm rãi chen cái đầu khấc đi vào bên trong âʍ đa͙σ nàng nhưng vừa mới đâm vào không phải là sâu, nàng vội vàng động thân lên, nghênh đón dươиɠ ѵậŧ của hắn đến.

Âʍ đa͙σ của thật chặt bọc lại đầu khấc của hắn, vào được một đoạn thì rất khó để mà nhấn thêm vào, không thể tưởng được nàng đã là thiếu phụ, đường hang trong âʍ đa͙σ vẫn còn bảo dưỡng thật tốt, Đinh Nhị Cẩu nhấn nhẹ vài cái, rồi đem cây dươиɠ ѵậŧ to rút ra, có thể là vì diễn tiến mọi chuyện quá lẹ nên âʍ đa͙σ của Dương Lệ vẫn chưa kịp thích ứng, nên vẫn còn chưa có đủ độ nhờn cần thiết, hoặc là tính dục của nàng quá mạnh nên cần phải kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhiều hơn…

Đinh Nhị Cẩu giờ là hảo thủ trong tình trường, hắn nhẹ nhàng lấy tay tách ra hai chân của Dương Lệ rộng ra, khom người cúi đầu xuyên qua khe hở giữa hai chân, hiện tại ánh mắt của hắn chỉ cách nơi thần bí hoa viên có khoảng cách vài ba phân, cái mũi hắn liền lần lượt chạm vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nàng, vị tanh tanh từ trong khe thịt âʍ đa͙σ cũng biến thành mùi đậm nồng hơn…

Dương Lệ là lần đầu tiên, đem bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của mình bại lộ tại trước mặt của một nam nhân theo cái tư thế bò quì này, trong lòng nàng không khỏi hưng phấn, cảm thấy thật kích động, thật khẩn trương, kí©ɧ ŧɧí©ɧ, trong bụng một trận xúc động, nháy mắt từ bên trong âʍ đa͙σ đã trào ra một số dịch nhờn, hai mép nhỏ đáng yêu màu hồng, đã thực ướt đẩm, lóng lánh mê người sáng bóng, Đinh Nhị Cẩu dùng hai ngón tay vạch ra đóa hoa âʍ ɦộ của nàng, lộ ra cái động khẩu đào nguyên đang nhắm chặt lại, bên trong thịt non đang nhẹ nhàng ngọa nguậy, tiếp theo hắn lè lưỡi dùng đầu lưỡi dán lên cửa miệng âʍ đa͙σ Dương Lệ, nhẹ nhàng mà liếʍ lên…

- Ưʍ..

Dương Lệ nhẹ tiếng kêu, thân mình run rẩy, mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ nháy mắt truyền khắp toàn thân, nàng chỉ cảm thấy bụng nóng lên, sâu trong hoa tâm lại trào ra thên số lớn dịch nhờn, Đinh Nhị Cẩu liếʍ quá cửa miệng âʍ đa͙σ nàng thì lại nhẹ nhàng đùa trên mặt hai bên mép nhỏ, quả nhiên khi đầu lưỡi hắn liếʍ láp xuống chạm đến âm hạch thì viên thịt nhỏ kia dần dần hoàn toàn bạo lộ ra, lớn như hạt bắp vậy, phấn hồng sáng bóng lóe ra mê người, Dương Lệ thì cảm giác giống như điện giật truyền khắp thể xác và tinh thần, nàng rêи ɾỉ lãng kêu:

- A... ui… ui…..a…

…………………………………………………………………………………………..

Một lúc sau Đinh Nhị Cẩu đứng lên, đầu khấc dươиɠ ѵậŧ lại chậm rãi cắm vào bên trong âʍ đa͙σ nàng,. Dương Lệ đôi mi thanh tú hơi hơi nhăn lại.

- Ui… ….

Cả người nàng run lên với một tiếng thật dài thở dốc.

Đinh Nhị Cẩu chỉ cảm thấy dươиɠ ѵậŧ bị âʍ đa͙σ Dương Lệ bao lấy thật chặc, cảm giác lại là nhuyễn núc ních, hắn động dươиɠ ѵậŧ nhè nhẹ vài cái, rồi mới đem cây dươиɠ ѵậŧ đâm sâu vào trong cửa hang Dương Lệ.

- A…

Khi hắn nâng lên chân dùng sức hướng về phía trước đưa, đôi bàn chân nhỏ của nàng như muốn dẫm nát trên ghế so pha, cái mông đít cong lên phối hợp với Đinh Nhị Cẩu rút ra đút vào tần suất rất động.

Đầu khấc đi vào trong âʍ đa͙σ nàng, hai vách tường thịt non kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ, như tham lam bú ʍúŧ ở đầu khấc hắn, âʍ đa͙σ nàng giống như xử nữ vậy rất chặt chẽ, theo dươиɠ ѵậŧ của hắn mỗi lần rút ra, hai bên mép nhỏ hồng hồng đều hướng ra phía ngoài lật lên.

………………………………………………………………………………………..

Một lúc sau thì Dương Lệ nhẹ giọng rêи ɾỉ.

- Ui…a…anh…em… không chịu nổi... nhanh lên đi…... muốn bay…

Dương Lệ thân mình đột nhiên cứng ngắc, mông dùng sức hướng về phía sau giơ cao, toàn bộ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đều bao trùm như muốn nuốt lấy cả cây dươиɠ ѵậŧ Đinh Nhị Cẩu, hô hấp nàng bắt đầu tăng thêm, âm thanh rêи ɾỉ cũng càng ngày càng tăng dần, trong động đào nguyên âm khí đã trào ra.

- A... A... không được, mau nhanh …a…..a…..

Đinh Nhị Cẩu cũng cảm giác eo mình từng trận run lên, không tạm dừng, hắn rất nhanh một trận đút vào, gắt gao tiếp tục đè cái mông tròn Dương Lệ, đem toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình xuất vào trong cơ thể Dương Lệ.

Kèm theo vài tiếng rêи ɾỉ hòa với tần suất kêu nhỏ, Dương Lệ ghé vào tựa trên ghế so pha giật lên, nàng không ngừng thở dốc.

Đinh Nhị Cẩu đi qua ôm lấy nàng, hai người lại một trận hôn nồng nhiệt, nghỉ ngơi chốc lát hắn nói:

- Bô dáng làʍ t̠ìиɦ của em, thật sự là trên thế giới này là người phụ nữ đáng yêu nhất .

Dương Lệ không có lên tiếng, nàng chỉ là đang nghĩ lấy, Đinh Nhị Cẩu chỉ nghỉ đến thấy qua bộ dạng nữ nhân khác làʍ t̠ìиɦ, bất quá hắn cùng mình không có quan hệ gì, cho nên trong lòng nàng có điểm ê ẩm.

Không thể không nói, có tiền thì đôi khi thật có thể làm cho người trở thành ông chủ…