CHƯƠNG 394 : CHÚNG TA TIẾP TỤC…
Đinh Nhị Cẩu đi theo sau lưng Lưu Hương Lê đến trong thôn, cô biết phía sau là Đinh Nhị Cẩu, nhưng không có thả chậm bước chân chờ hắn, mà cứ đi thẳng cho đến khi vào nhà thì đi ẩn mình phía sau cánh cửa lớn.
Đợi Đinh Nhị Cẩu vừa tiến vào, cô liền đóng cửa lại, từ sau lưng Đinh Nhị Cẩu ôm lấy hắn, từ khi bị thằng trai trẻ sức trâu Đinh Nhị Cẩu giao cấu, về sau hắn cũng không có ghét bỏ, trái lại càng thêm sủng ái cô, điều này khiến cho Lưu Hương Lê dần dần một lòng tin tưởng hắn, với lại hơn 30 tuổi vào thời kỳ hổ lang niên kỷ, khiến cô hàng đêm cứ nhớ đến cây dươиɠ ѵậŧ không lồ to lớn của hắn .
Cô cũng không biết đêm nay Đinh Nhị Cẩu sẽ cùng với Trọng Hải đần đây, cho nên khi nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu bước vào quán ăn, trong lòng cô tràn đầy vô hạn vui mừng và khát khao, đây cũng là nguyên nhân cô vội vàng cáo biệt về nhà, vì cô biết rõ Đinh Nhị Cẩu nhất định sẽ cùng đi theo đấy.
Đinh Nhị Cẩu thò tay quay người ôm ngang thân hình cô lên, hướng phía đông phòng đi đến, hắn biết nơi đó là phòng ngủ của Lưu Hương Lê, hai người tại đó đã quan hệ thân xác rất nhiều lần …
– Chờ một chút, còn chưa có khóa cửa, vạn nhất có người tiến đến thì làm sao bây giờ?
Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu không kịp đợi, sắp đem Lưu Hương Lê lột ra tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, thì cô ra sức tránh hắn.
– Ai dám đến đây lúc này… có phải là Hà Oanh Nhi em gái của chồng chị, cô ấy bây giờ còn dám đến giám thị chị à?
– Hừ, có phải là em cũng trông ngóng cô ấy tới đây, để cho em có cớ làm chuyện bại hoại phải không?
Lưu Hương Lê dùng sức nhéo một cái Đinh Nhị Cẩu cái mũi, giả bộ tức giận hỏi, thật ra từ ngày Hà Oanh Nhi tự nguyện để cho Đinh Nhị Cẩu quan hệ thân xác trong lần dẫn hắn vào tham quan khu vực mỏ đá mà Lưu Tam dự định khai thác đá dăm, thì cô đã hiểu và thông cảm với Lưu Hương Lê nhiều hơn, thỉnh thoàng Hà Oanh Nhi có đến thì cũng là tỉ tê tâm sự và hỏi thăm về Đinh Nhị Cẩu, vì sao mà Hà Oanh Nhi chuyển biến tâm tư, với ánh mắt của người đàn bà từng trãi, Lưu Hương Lê lờ mờ cảm thấy bên trong có một sự tình gì đấy…
– Ai nói … em chỉ là tức không nhịn nổi, bằng không hôm nào Hà Oanh Nhi có đến, chúng ta cùng nhau kéo nhau lên chung một giường để phòng ngừa hậu hoạn lo sợ về sau bị phát hiện vậy…
– Hứ..tiện nghi cho em à…
Cô chưa kịp dứt lời, thì Đinh Nhị Cẩu đã đem cô đè lên tại trên giường .
Không có nói nhiều, Đinh Nhị Cẩu ngấu nghiến bờ môi ướŧ áŧ Lưu Hương Lê, cô không có tránh né, có chút mở ra cái miệng nhỏ nhắn, hô hấp càng lúc càng nhanh, độ ấm thân thể lên cao không ngừng , thân thể như là con rắn quanh co nhúc nhích trong ngực Đinh Nhị Cẩu.
Hắn dùng một tay cởi bỏ thắt lưng của Lưu Hương Lê, mà cô cũng phối hợp với hắn nâng cái mông đít lên để cho Đinh Nhị Cẩu có thể đem cả cái qυầи ɭóŧ của cô xuống một lượt, khi hắn với vào cái âʍ ɦộ , tại vùng châu thổ chính giữa hai chân Lưu Hương Lê, ai ngờ chỗ đó sớm đã là một vùng đầm lầy trơn nhớt mênh mông …
Lưu Hương Lê thân thể quyến rũ mềm mại nằm ở trên giường, hai cái đùi hướng hai bên thành hình M dạng ra, Nhị Cẩu chui đầu vào ghé vào giữa hai chân cô, le đầu lưỡi ra sức liếʍ láp nơi hạt le nhạy cảm, cảnh tượng bực nào mê say da^ʍ mỹ, Lưu Hương Lê bị Nhị Cẩu dùng lưỡi tấn công liên hồi, quân lính đã sớm tan rã rồi, dịch nhờn giống dòng suối nhỏ liên tục không ngừng trào ra, tất cả đều bị Nhị Cẩu nuốt hết vào trong miệng.
Trong vài phút, toàn thân Lưu Hương Lê đã bắt đầu run rẩy, hai tay cô dùng sức ép đầu Nhị Cẩu sát trên cái âʍ ɦộ, cặp đùi cong lên, mạnh mẽ hướng về phía trước giơ cao, tiếng rêи ɾỉ từng cơn gián đoạn, hạ thân bắt đầu co quắp có tiết tấu, phần lớn âm tinh đều phún ra trên mặt Nhị Cẩu, ánh mắt cô khép chặt lại, mái tóc dài xốc xếch xỏa ra rối bời trên khuôn mặt đỏ hồng, âm thanh rêи ɾỉ cũng đã dừng lại chỉ còn những làn hơi thở dốc nặng nề…
Sau khi dùng cái lưỡi phục vụ âʍ đa͙σ của Lưu Hương Lê một phen, nhìn thấy Lưu Hương Lê dạng chân thành hình chữ M xụi lơ ở trên giường, hắn cũng không cần lau trên miệng mình đang dính đầy dịch nhờn âʍ đa͙σ, liền nằm đè lên, một tay vịn lấy côn ŧᏂịŧ cứng rắn, lục lọi cạ dọc lên xuống trên cái khe thịt âʍ ɦộ, lúc này âʍ đa͙σ Lưu Hương Lê với cơn cao trào vừa qua khỏi, hai bên mép nhỏ âʍ ɦộ tựa như cái miệng nhỏ nhắn khép mở, từ hạt le cho đến toàn bộ âʍ đa͙σ đều trơn nhớt dính đầy dịch nhờn và nước miếng Nhị Cẩu…
Lưu Hương Lê sau khi cơn sướиɠ đến, từng tế bào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đều trở nên mẫn cảm so bình thường, làm sao chịu được côn ŧᏂịŧ như vậy ma sát, hai bên mép nhỏ non mịn sung huyết trở nên càng đỏ hồng, sâu trong âʍ đa͙σ hư không khó nhịn, từng trận ngưa ngứa, nhu cầu cấp bách cần có cây dươиɠ ѵậŧ nhét vào vào an ủi, Nhị Cẩu không vội tiến công đâm vào đối Lưu Hương Lê càng thêm khó chịu vì bị trêu chọc, đôi mi thanh tú nhíu lại, miệng nhịn không đành thúc giục lên
– A… Nhị Cẩu… nhanh chút. . a…… không cần kɧıêυ ҡɧí©ɧ …
Lưu Hương Lê lúc này trong lòng dục hỏa hừng hực, một lòng chỉ muốn cái miệng nhỏ nhắn âʍ đa͙σ được đút vào ăn no rồi tính sau, nếu không phải là đang bị Nhị Cẩu đè nằm ở phía dưới, chỉ sợ cô đã xoay người ngồi lên trên người hắn để cho cửa hang âʍ đa͙σ cắn vào cây côn ŧᏂịŧ.
Lưu Hương Lê giờ thì một tay vịn bả vai rộng lớn của hắn, một tay thăm dò đưa xuống phía dưới, Nhị Cẩu cảm thấy dưới háng mình bị một bàn tay mềm mại nhỏ bé nhẹ nhàng cầm nắm dươиɠ ѵậŧ dẫn đường, đưa vào đính lên thật chặc tại cửa miệng âʍ đa͙σ, đầu khấc dươиɠ ѵậŧ đã hơi ấn vào trong lổ thịt, Lưu Hương Lê miệng phát ra một tiếng rất nhỏ rêи ɾỉ, lúc này các ngón tay buông lỏng cây dươиɠ ѵậŧ ra, hang động âʍ đa͙σ hoàn toàn mở ra nghênh đón côn ŧᏂịŧ sáp nhập.
Dươиɠ ѵậŧ thuận lợi chen vào bên trong hang động, khi đầu khấc tiến vào trong cơ thể, trong nháy mắt Lưu Hương Lê đã cảm thấy dưới háng mình âʍ đa͙σ được nhét vào tràn đầy phong phú căng phồng lên, côn ŧᏂịŧ đâm sâu vào giống như đã đội lên cổ miệng tử ©υиɠ rồi.
– Ui.. …a….
Lưu Hương Lê miệng nhịn không được kêu thành tiếng, dươиɠ ѵậŧ to lớn bị hang động ấm áp ướŧ áŧ bao vây xiết chặt, đầu khấc tựa như có một cái miệng nhỏ nhắn đang không ngừng hút mυ'ŧ vào, quả thực Nhị Cẩu sướиɠ đến muốn phát sảng, còn Lưu Hương Lê thì cảm thấy cơn kɧoáı ©ảʍ theo từ phụ cận cổ tử ©υиɠ không ngừng truyền đến, làm cho cô như là bay đến thiên đường.
Chỗ sâu hẻo lánh trong huyệt mềm mỗi lần bị dươиɠ ѵậŧ đâm mạnh vào, kɧoáı ©ảʍ càng ngày càng mãnh liệt, rất nhanh toàn thân Lưu Hương Lê như muốn nghênh đón lần thứ hai cao trào mãnh liệt hơn…
– A… sâu vào…a….a..a……
Lưu Hương Lê phóng đãng rêи ɾỉ, Nhị Cẩu càng lúc càng tăng nhanh đâm vào rít ra dươиɠ ѵậŧ, Lưu Hương Lê dần dần đã thay đổi nói năng hỗn loạn không có cấu nào có ý nghĩa, cuối cùng chỉ có thật dài thét chói tai kèm theo cơn cực khoái đến…
Kɧoáı ©ảʍ của Nhị Cẩu tuyệt nhiên không hề kém cạnh so với Lưu Hương Lê, nhìn đến người đàn bà xinh đẹp thân thể tuyệt diệu oằn oại tại dưới háng mình, thị giác đánh sâu vào khiến cho hắn vô cùng hưởng thụ, mạnh mẽ đẩy nhanh tốc độ đút vào âʍ đa͙σ, khi Lưu Hương Lê thét lên đạt tới thời điểm cực khoái, thân thể cô ôm thật chặc hắn, mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ làm cho hắn cũng không kiên trì nổi, gầm nhẹ một tiếng, dụng hết toàn lực đem dươиɠ ѵậŧ cắm hết vào thật sâu, đầu khấc gắt gao để ở miệng tử ©υиɠ tϊиɧ ɖϊ©h͙ cuồng xạ phóng ra, số lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ không hề lãng phí toàn bộ chiếu vào sâu trong tử ©υиɠ Lưu Hương Lê.
Lưu Hương Lê cảm giác được thể xác và tinh thần được thật lớn thỏa mãn, cô mềm nhũn nằm ở trên giường, ban đêm vừa mới bắt đầu, cô biết Nhị Cẩu sẽ không chấm dứt như vậy, tình ái đã lâu không gặp sẽ làm hắn không lưu giữ lại chút nào, đem tất cả tinh lực phát tiết đến trong thân thể của mình thì hắn mới cam lòng, đương nhiên đây cũng chính là điều mà Lưu Hương Lê mong muốn..
…………………………………………………………………………………………….
– Em có biết là lãnh đạo của em và bà chủ Tạ giống như là có việc gì không ổn không vậy?
Một lúc sau, Lưu Hương Lê thong thả hỏi một câu nói như vậy .
– Về chị Tạ Phương Quỳnh?
– Đúng vậy, chị thấy kỳ kỳ thế nào , hai người bọn họ không giống như là đôi vợ chồng, quá khách sáo với nhau, mở cái quán ăn- nhà nghỉ chuyện lớn như vậy, mà chị cũng chưa từng nghe qua Tạ Phương Quỳnh cho gọi điện thoại cho chồng mình , em nghỉ xem đây là đôi vợ chồng sao? Nếu là chị, thì chị sẽ không bao giờ làm được việc như vậy.
Lưu Hương Lê vừa nói, lại ôm chặt Đinh Nhị Cẩu .
– Ai mà biết được, đây là chuyện trong nhà của người ta , em không quản được, cũng không can thiệp vào được, chúng ta chỉ để ý đến chuyện của mình là tốt rồi hì..nào bây giờ thì chúng ta tiếp tục làm nhé.
Nói xong Đinh Nhị Cẩu nghiêng người, lại đem Lưu Hương Lê đặt ở dưới thân , Lưu Hương Lê kinh hãi, vừa mới nghỉ ngơi xong, lại chuẩn bị phải thêm một vòng bão tố .
Quả nhiên, Đinh Nhị Cẩu tiếng thở dốc vừa mới bình thản trở lại, Lưu Hương Lê đã cảm thấy một đôi tay hữu lực đã đem mình bế lên, trước tiên đã đến hôn nồng nhiệt điên cuồng làm người ta hít thở không thông, chút thể lực cũng kịp khôi phục, Lưu Hương Lê không chút nào yếu thế rất nhanh trần trụi dán lên thân thể hắn, bọn họ lại tiếp tục dây dưa không ngừng lẫn nhau đòi lấy thêm một lần nữa……………………………………………………………………………………………..
………………………………………………………………………………………..