CHƯƠNG 371 : TIỂU HOA VIÊN Ở SAU BỆNH VIỆN
Đến tối Đinh Nhị Cẩu mới đến được bệnh viện Bạch Sơn, lúc này Tào Băng đã làm xong giải phẫu, Lăng Sam đã xin nghỉ tạm nghỉ học, ngồi ở trên ghế bên cạnh giường bệnh cùng Tào Băng, vì vừa mới mổ xong và xuất huyết nhiều, thân thể cô rất suy yếu, chỉ im lặng nằm, thậm chí ngay cả nói chuyện cũng rất yếu ớt .
Tại trước cổng bệnh viện Đinh Nhị Cẩu mua mấy cân hoa quả, cũng không cần phải mua nhiều đồ như vậy, nhưng toàn bộ là vì sự quan tâm của hắn đối với Lăng Sam..
– Thế nào rồi?
Đinh Nhị Cẩu vừa vào phòng bệnh thì thấy Lăng Sam xinh xắn ngồi ở bên cạnh giường.
– Nhỏ giọng thôi . . . ngủ rồi , làm sao đến giờ anh mới tới?
– Đừng hỏi nữa, đây là ai vậy ? Đến cùng là xảy ra chuyện gì?
Đinh Nhị Cẩu nhìn xem cô bé nằm trên giường bệnh kia, tuy dung nhan rất xinh đẹp, nhưng giờ giống như là một đóa hoa tươi bị tàn phá không còn ra dáng rồi, sắc mặt trắng bệch, xem ra không dưới mấy tháng mới khôi phục lại thể trạng đấy.
– Đi ra ngoài nói…em cũng không biết là chuyện gì xảy ra nữa.
Lăng Sam sợ đánh thức Tào Băng, vì vậy liền cất túi hoa quả để ở đầu giường bệnh, lôi kéo Đinh Nhị Cẩu đi ra bên ngoài, lúc này mới đứt quảng nói sự tình đại khái cho Đinh Nhị Cẩu biết.
– Em cũng không biết người nam nhân này là ai? Có khi nào là nam sinh trong trường học của em không ? Bây giờ nam sinh đều là chỉ lo chính mình khoái hoạt , chưa bao giờ cân nhắc đến sự nguy hiểm cỡ nào.
– Hừ anh cũng biết vậy à, anh cũng giống như vậy thôi, nếu em không kiên quyết cự tuyệt, cũng đã sớm bị anh làm thành như vậy?
Tuy Đinh Nhị Cẩu hôm nay không có thể kịp thời chạy tới dù hơi trễ, Lăng Sam tin tưởng rằng đó là bởi vì người gặp nạn là người khác, nếu là chính cô bị xảy ra chuyện như vậy, Đinh Nhị Cẩu nhất định sẽ ngay xuất hiện sớm nhất ở bên cạnh mình, bây giờ đã trễ thế, hắn lại lái xe từ trong huyện chạy tới thành phố Bạch Sơn, điều này chứng minh Đinh Nhị Cẩu rất quan tâm đến mình, cho nên trong nội tâm rất là khoan khoái, làm nũng với hắn.
– Ai dà ..Lăng Sam, không nên ngậm máu phun người được không, anh nào có như vậy, anh luôn luôn rất tôn trọng em, nhiều lắm thì là chỉ động chân động tay một chút, còn cái chuyện kia thì chưa bao giờ có ý nghĩ tới, ra đây cho anh xem cái đó …của em có lớn lên chút nào không.
– Anh..anh lại đùa nghịch lưu manh, em không đi nữa đâu, em muốn trở về phòng bệnh xem Tào Băng.
Đinh Nhị Cẩu dắt Lăng Sam đi đến mặt sau bệnh viện trước mặt là tiểu hoa viên trong sân bệnh viện, lúc này không có người nào rồi, còn Lăng Sam cũng là thiếu nữ đang thời kỳ phát dục, thời gian dài như vậy không có cơ hội gặp mặt Đinh Nhị Cẩu, cô nhớ mang máng những lần bị Đinh Nhị Cẩu sờ soạng bú ɭϊếʍ trên cái âʍ ɦộ của mình gây ra cảm giác rất là sung sướиɠ, tuy rằng về sau cô cũng thỉnh thoảng dùng tay chính mình thử tìm kiếm cái loại cảm giác này trên cái âʍ ɦộ tươi non của mình, nhưng từ đầu đến cuối cũng không có tìm được cảm giác như là đầu lưỡi của hắn.
Dù sao vì xấu hổ nên Lăng Sam muốn trốn trở về, nhưng cô bị Đinh Nhị Cẩu nắm cả bờ eo thon bé bỏng dìu vào trong tiểu hoa viên, Đinh Nhị Cẩu ngồi ở trên mặt ghế đá, Lăng Sam cũng muốn ngồi xuống, nhưng lại bị Đinh Nhị Cẩu thoáng cái, kéo đến ngồi xuống trên đùi của hắn.
– Ư..lấy việc công làm việc tư…
Lăng Sam trong lòng ngon ngọt, nhưng ngoài miệng thì không thừa nhận, hai tay cô không tự chủ ôm cổ của Đinh Nhị Cẩu .
Lăng Sam vừa nói Đinh Nhị Cẩu lấy việc công làm việc tư xong thì thằng này phối hợp cũng không chê vào đâu được, bàn tay của Đinh Nhị Cẩu đã theo cái áo ngực với vào bên trong, tiếp xúc đến da thịt trơn mềm .
– Ai da… tay của ngươi lạnh chết.
Lăng Sam không khỏi rùng mình một cái, thân thể cô trong ngực Đinh Nhị Cẩu giãy dụa, ý đồ thoát khỏi sự tiến công của hắn.
Trên người cô gái hương khí của người thiếu nữ còn trinh khiến cho hắn mê say , thời gian dần trôi qua nhiệt độ cơ thể của Lăng Sam làm lòng bàn tay của hắn ấm lên , cảm giác sự là quá tốt, hắn cũng không muốn cử động .
– Lăng Sam, bây giờ sắp đến kỳ thi rồi, em định như vậy chăm sóc cho cô ấy à? Người trong nhà của cô ấy đâu?
Đinh Nhị Cẩu lo lắng đến sự học tập Lăng Sam, chưa đến 2 tháng nữa là đã đến kỳ thi , bây giờ là thời điểm mấu chốt để ôn luyện bào vở, cho nên hắn sốt ruột hỏi.
– Đâu có giải quyết được gì, trong nhà bạn ấy chỉ còn có ông nội, tuổi già nhiều bệnh, Tào Băng thì rất hiếu thắng, em cũng không biết chuyện gì xảy ra, cho nên em cũng không dám hỏi, bây giờ em chỉ có thể là đem sách vở tới đây phụ giúp bạn ấy, Tào Băng là bằng hữu của em, lúc này em không thể bỏ mặc bạn ấy được.
– Hay là tìm người chăm sóc cho cô ấy đi, cũng không làm chậm trễ chuyện học tập của em, lúc nào em có thời gian thì có thể tới thăm cô ây, mướn người chăm sóc so với em người ta có kinh nghiệm hơn nhiều, anh có nghe nói những chuyện như vậy rất ảnh hưởng đến thân thể, cho nên cô ấy cần phải nghỉ ngơi cho khỏe, bằng không sẽ lưu lại mầm bệnh sau này.
Đinh Nhị Cẩu vừa nói bàn tay vừa từ từ xâm nhập đến đôi bầu vυ' của cô , lần này Lăng Sam không có ý định ngăn cản hắn.
Tay của hắn vượt qua trước ngực, trực tiếp đẩy cái áo ngực lên dễ như trở bàn tay, Lăng Sam cũng cảm giác mình trước ngực buông lỏng , đôi bầu vυ' thả ra khiến cô « hừ » một tiếng, lúc này, hai bàn tay Đinh Nhị Cẩu ngóc đầu trở lại, mỗi bầu vυ' một tay, nắm chặc ở trong tay, tùy ý văn vê chà xát….
Thời gian trôi qua, đỉnh phong hai đầu núʍ ѵú trở nên săm cứng, hai tay của Đinh Nhị Cẩu dùng ngón trỏ, ngón giữa cùng ngón cái, đưa lên hai khỏa anh đào Lăng Sam chậm rãi vê động, trong lúc đó Lăng Sam thì ôm chặc lấy cổ Đinh Nhị Cẩu, thân thể của cô run rẩy nhỏ nhẹ , từng chút một….từng chút một.
Đinh Nhị Cẩu đem cái váy đồng phục học sinh Lăng Sam vén cao lên đến thắt lưng, kéo cái qυầи ɭóŧ xuống, bên dưới thân thể mềm mại của người thiếu nữ nhất thời trần như nhộng, hắn để cho cô nằm ở trên ghế đá, hai chân thòng xuống đất, Đinh Nhị Cẩu đứng lên, dùng hai tay tách ra cặp đùi Lăng Sam, sau đó hắn quỳ đến chính giữa háng Lăng Sam, trừng mắt một đôi mắt chó nhìn chằm chằm vào phong cảnh phía dưới, máu mũi đều thiếu chút nữa chảy ra, chỉ thấy cái âʍ ɦộ non tơ Lăng Sam lôиɠ ʍυ mới bắt đầu mọc rậm ra dọc hai bên cái khe thịt non màu hồng, bày biện ra mê người, âm mao cũng không xem là nhiều lắm, hơn nữa không đen đậm, cảm giác như là lông tơ, trung gian cái khe hở thủy quang trơn bóng tuyến kia vậy, bị màu trắng mịn dịch nhờn làm ướt, róc rách nhỏ giọt, Lăng Sam e lệ xoay nhuyễn cái mông đít, đôi lúc ngẫu nhiên cái khe thịt vỡ ra một tia khe hở rộng, có thể nhìn thấy bên trong hồng nộn thủy nhuận, u cốc có vẻ thâm sâu vô cùng…
Đinh Nhị Cẩu nuốt từng ngụm nước bọt, Đinh Nhị Cẩu thật nhanh lui thân, sau đó cúi xuống bắt đầu dùng miệng lưỡi vì Lăng Sam làm công tác…
– A… a… a… miệng của anh…
Lăng Sam nguyên vốn đã ửng đỏ ngượng ngùng vạn phần, mà lúc này, hắn đang dùng đầu lưỡi thấm ướt miệng u cốc dũng đạo mυ'ŧ vào khẽ liếʍ, càng làm cho cô gái thẹn thùng không khỏi, oa yếp sinh choáng váng..
– Ui..a… không đừng… xấu hổ nha…a………
Lăng Sam bị Đinh Nhị Cẩu liếʍ láp lấy khắp nơi trên cái âʍ ɦộ mềm mại, tìиɧ ɖu͙© dâng cao, có chút khó nhịn tê dại, cô nhịn không được tiếng rêи ɾỉ, Đinh Nhị Cẩu đầu lưỡi linh hoạt bên trong mật đạo khuấy động, bên trong âʍ đa͙σ của Lăng Sam đã là xuân triều cuồn cuộn, dịch nhờn giàn giụa, tản ra một loại cái mùi ngây ngây hăng hăng của con cái động dục tiết ra nhắm thẳng chui vào bên trong lỗ mũi hắn, có thể còn là thiếu nữ trinh trắng nên cái mùi từ trong âʍ đa͙σ trong veo hơi nhàn nhạt khác hẳn cái mùi nồng đậm của người đàn bà thành thục hoặc là lỗ mũi Đinh Nhị Cẩu có cảm giác như vậy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Đinh Nhị Cẩu thần kinh càng phát hưng phấn, đôi tròng mắt hắn càng thêm đỏ đậm.
– A… Lăng Sam thật là khó chịu a… ô…ô…
Lăng Sam không ngừng rêи ɾỉ lấy, cái mông lại hướng về phía trước hẩy lên, nghênh hợp với cái miệng Đinh Nhị Cẩu, cặp đùi ngọc tuyết trắng mềm mại không cần Đinh Nhị Cẩu đè tách, cũng đã chủ động phân mở giạng ra tối đa, giống như muốn cho đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu càng thêm xâm nhập sâu vào, càng thêm thoải mái, càng thêm muốn làm gì thì làm, tùy tâm sở dục liếʍ láp cái miệng âʍ đa͙σ của mình..
Một lát sau Lăng Sam thân mình run lên, tiếng rêи ɾỉ càng thêm lớn:
"A… a..a… chịu..chịu không…nỗi….a….
Lăng Sam hơi thở dồn dập lửa nóng khác thường, thân mình xoay nhuyễn nhún nhẩy lấy, tiếng rêи ɾỉ vυ't cao, miệng nhỏ hồng nhuận mềm mại nhẹ nhàng hé ra, đầu lưỡi đưa ra nuốt vào, động tác giống như đầu lưỡi của Đinh Nhị Cẩu đang liếʍ láp bên dưới cái âʍ ɦộ của cô, đôi tay cử động lung tung nắm lấy tóc Đinh Nhị Cẩu, toàn bộ xuân tình tính dục bộc phát của Lăng Sam biểu lộ không bỏ sót điểm nào.
Lăng Sam là một cô gái chưa rừng trãi, cho nên thân thể vô cùng mẫn cảm, phản ứng cũng rất là kịch liệt, bản năng muốn đem chân kẹp lấy, lại bị cái đầu Đinh Nhị Cẩu gắt gao đặt ở dưới háng nên hai bên bắp đùi không thể nhúc nhích.
"A…á….
Lăng Sam uyển chuyển giống như khóc lóc rêи ɾỉ, từ cái cửa miệng hang âʍ đa͙σ trào bắn ra một làn sềnh sệch chất lỏng trắng mịn âm tinh, Đinh Nhị Cẩu toàn bộ thu nạp mυ'ŧ vào miệng, tham lam nuốt vào, như một đứa bé đói khác, tựa hồ hắn hút không phải là âm tinh Lăng Sam, mà là hút sữa tươi của Lăng Sam vậy.
Chất lỏng nóng bỏng từ sâu trong u cốc bắn ra mỗi lúc mỗi nhiều, Đinh Nhị Cẩu không thể toàn bộ hút hết vào trong miệng, có một ít dịch nhờn trào chảy ra bên ngoài, dính cả lên trên thành chóp mũi, cằm, khóe miệng Đinh Nhị Cẩu, một mảnh trong suốt ẩm ướt nhơn nhớt lan tràn trên mặt hắn…
– A …ô… Lăng Sam không nhịn được… a… đừng hút á… muốn… đi tiểu a… ô…