Chu Hồng Kỳ không nói thêm nữa, cô vội vã bước vào trong lòng hồ, độ sâu vừa vặn cao ngấp nghé quá rốn, vì vậy cô ngồi xổm ở trong nước, vừa tằm từ cổ của mình dấu ở trong mặt nước trở xuống, sau đó trong lục lọi đem quần áo của mình cỡi ra, sau khi toàn thân không còn mặc gì cả cùng với nước trong hồ thân mật tiếp xúc, biết bao là thoải mái ….
Chu Hồng Kỳ sau khi chà xát sơ sài quần áo trong nước, đã kêu lên:
– Vương Nhất, đến đây giúp tôi cầm quần áo lên hong khô đi !
Vương Nhất cố gắng giữ vững tâm trí bình tĩnh, tay nhận lấy cái áo cổ tròn T-shirt và cái quần dài của cô, nhưng lúc hắn tiếp nhận cái nịt ngực của Chu Hồng Kỳ, thì hắn thấy tay của mình run lên vài cái, suýt nữa là làm rơi xuống nước, cho đến khi tay chạm vào cái qυầи ɭóŧ, nhìn xem cái qυầи ɭóŧ màu trắng đường viền hoa với làn vải vóc nhỏ hẹp, tưởng tượng lúc nó ôm gọn cái mu thần bí của cô, hắn tránh không khỏi ngây người, cái qυầи ɭóŧ Chu Hồng Kỳ từ trên tay hắn sắp sửa rơi xuống, còn dưới háng của hắn dĩ nhiên là cái đồ vật kia đã cứng ngắt rồi.
– Tâm trí để đâu vậy, coi chừng rớt !
Chu Hồng Kỳ trông thấy hắn ngẩn người ra, cô sợ cái qυầи ɭóŧ rơi vào trong hồ nước tìm không ra, dưới tình thế cấp bách Chu Hồng Kỳ vội đứng lên đưa tay đón lấy cái quần, không có chú ý tới là thân thể của cô vì đã là đứng thẳng, hai bầu vυ' săng tròn mang theo bọt nước, không hề che giấu tại trước mắt Vương Nhất lay động đong đưa, tựa hồ đang hướng về phía Vương Nhất phát ra lời mời gọi, tràn ngập hấp dẫn vô hạn..
“Ực…!
Vương Nhất nuốt nước bọt, yết hầu trên cổ nhúc nhích, ánh mắt như si dại, đôi bầu vυ' hấp dẫn như vậy thì còn có ai có thể chống đỡ được, huống chi bản thân Vương Nhất đối với thân thể Chu Hồng Kỳ tràn đầy khát vọng, hắn chỉ cảm thấy dưới háng đồ vật kia càng thêm sưng to lên rồi, đôi chân không tự chủ được loang choạng như muốn vấp ngã, Chu Hồng Kỳ phát hiện bộ dáng Vương Nhất khác thường, đồng thời theo ánh mắt của hắn, cô nhận ra mình đã đứng thẳng người lên, hai bầu vυ' tròn trịa ngoài dự tính lộ ra bên ngoài trước mắt hắn…
– Á…
Cô quát to lên một tiếng, tranh thủ thời gian ngồi xổm xuống, mặt đỏ tới mang tai rồi gắt giọng với Vương Nhất:
– Cậu sao vậy? Mau lên bờ hong khô giùm quần áo, tôi ở dưới hồ nước chờ quần áo khô mới mặc được.
– Vâng !
Vương Nhất ngơ ngác trả lời, khi hai bầu vυ' tràn đầy sức sống kia biến mất cũng làm cho hắn thanh tỉnh lại, , hắn ngượng ngùng sau đó ôm lấy quần áo Chu Hồng Kỳ tựa như cầm lấy thánh chỉ vua ban nhanh chóng về tới bên cạnh đống lửa.
Vương Nhất iền mang quần áo bên ngoài của Chu Hồng Kỳ canh chừng hong khô trên đống lửa, hắn cảm giác lúc này mình là người hạnh phúc nhất trên đời, hai bầu vυ' căng tròn của Chu Hồng Kỳ cứ quẩn quanh ở trong đầu hắn, muốn quên đi cũng không được, cũng đành len lén nhìn về phía Chu Hồng Kỳ, lúc này cô đã chú ý đề phòng, đưa lưng về phía đống lửa, hắn chỉ có thể nhìn thấy mái tóc cô phiêu tán cùng tấm lưng trần trắng trẻo.
Vương Nhất sau khi đem cái áo cổ tròn T-shirt cùng cái quần dài hơ cho khô xong, sau đó mới tiếp tục cầm lấy cái nịt vυ' và cái qυầи ɭóŧ của Chu Hồng Kỳ hong lửa, sở dĩ hắn ngay từ đầu hắn không hong lửa cùng một lượt quần áσ ɭóŧ của cô, là bởi vì hắn cảm thấy hai đồ vật đó có sự cám dỗ thật sự là quá lớn, sợ rằng chính bản thân mình chịu đựng không được sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà lao xuống hồ cưỡиɠ ɠiαи cô, cho nên hắn phải chờ cho thân thể của mình giảm bớt du͙© vọиɠ một ít, mới dám bắt đầu lấy tay tiếp xúc với đồ lót của cô, mà đó là vật dụng của người phụ nữ, bình thường thì người đàn ông khó có cơ hội tiếp cận như thế này. .
Quần áo ẩm ướt bị hong lửa làm bay ra một mùi nhàn nhạt thoang thoảng nhảy vào mũi của hắn, hoàn toàn không có mùi vị gì khác như trong trí tưởng tượng của hắn, vị mặn nước biển cùng mùi mồ hôi đọng trên thân thể thấm vào lớp vải vóc đều bị Chu Hồng Kỳ dùng nước trong hồ tẩy sạch không còn lưu lại chút gì, , hắn phe phẩy cái qυầи ɭóŧ, tham lam hít ngửi dưới đáy qυầи ɭóŧ với hy vọng còn sót lại chút gì từ nơi khu vực có tác dụng bảo vệ ôm sát cái hang động huyền bí sâu thẳm bên trong của nơi cấm kỵ riêng tư Chu Hồng Kỳ….
Qủa là trời không phụ lòng người, khi dí sát cái qυầи ɭóŧ vào mũi ngửi, từ nơi đáy qυầи ɭóŧ phát ra cái mùi hăng hăng, khai khai non nớt nhè nhẹ, khi hắn thầm nghỉ đây là mùi của nướ© ŧıểυ hòa lẫn chất dịch trong cơ thể Chu Hồng Kỳ bài tiết ra, dù sao cô chỉ giặt vội vàng quần áo sơ qua với nước, nên cái mùi từ cái âʍ ɦộ vẫn còn đọng lại yếu ớt trên làn vải mỏng, thân thể Vương Nhất lại một lần nữa nổi lên phản ứng, hắn cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Miệng đắng lưỡi khô thì tạm thời là có thể chịu nhịn được, nhưng ở dưới háng dươиɠ ѵậŧ bây giờ đang sưng cứng khó chịu, hắn nhịn không được liền lấy tay sờ sờ trên cái đồ vật đó, tựa hồ có một loại an ủi, ý là muốn nó bình tĩnh đừng nóng nảy, loại chuyện như thế này dù xảy ra trước mắt nhưng cũng không thể làm loạn được.
Vương Nhất không dám liều mạng cưỡиɠ ɠiαи Chu Hồng Kỳ, bởi vì đây là đại kị trong chốn quan trường, bình thường nếu nữ lãnh đạo muốn thì có thể đùa bỡn như ở trong lòng bàn tay với nam cấp dưới, đương nhiên nếu như một người nam cấp dưới có may mắn gặp phải thời gian thích hợp , đánh bậy đánh bạ đã xảy ra quan hệ thân mật xá© ŧᏂịŧ với nữ lãnh đạo, đôi khi cũng sẽ có kết quả không tưởng tượng được, nếu như nữ lãnh đạo phi thường hài lòng thỏa mãn , thì mình sẽ thăng chức rất nhanh.
Thế nhưng mà Vương Nhất không dám mạo hiểm như vậy, tỷ lệ thành công như thế là rất thấp, một khi không như mong muốn, xem như là hủy đi tiền đồ của mình, ngoài ra còn có nguyên nhân mà Vương Nhất không muốn hạ thủ đối với Chu Hồng Kỳ là hắn không đành lòng đối với người phụ nữ mà mình yêu thích ra tay, thật ra thì không phải là không muốn, mà hắn sợ cô không có hứng thú thì cũng bằng không.
Lúc này Chu Hồng Kỳ, tuy là thân thể vẫn ngập trong nước, nhưng thân thể cô toàn thân đều bị nóng bỏng , dù cho vừa rồi ở trong hồ nước đã cởi bỏ đi hết quần áo tắm rửa sạch sẽ, khi để cho Vương Nhất hong khô quần áo của mình, cô đã cố lấy hết dũng khí mới ra quyết định, nghĩ đến mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ở trước mặt một người đàn ông, tuy là hắn nhìn không thấy, nhưng trong lòng cô vẫn vô cùng khẩn trương, đồng thời cũng có hòa lẫn một cảm giác rất là khác thường.
Có câu nói cô nam quả nữ ở cùng một chỗ thì rất dễ dàng xảy ra chuyện, huống hồ là đồng nhất trong một hoàn cảnh mập mờ như thế này, khi Vương Nhất cầm lấy quần áo của cô mang về bên đống lửa để hong khô, một lát sau cô len lén liếc nhìn hắn, đã bắt gặp Vương Nhất cứ thỉnh thoảng lại dùng tay sờ lên lớp vải, chắc là để cảm giác độ khô của quần áo được chưa, nhưng xem kỹ lại trên nét mặt của hắn lại thật giống như là đang vuốt ve thân thể của cô vậy, trên mặt hắn biểu lộ sự say mê chìm đắm, bởi vì hắn ở kế bên cạnh đống lửa, cô thì ở trong bóng tối dưới hồ, cho nên Chu Hồng Kỳ có thể trông rõ ràng nhất cử nhất động của hắn, cho dù hắn đôi khi vụиɠ ŧяộʍ liếc nhìn về hướng của cô cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng mơ hồ .
Đến khi Chu Hồng Kỳ trông thấy Vương Nhất cẩn thận tỉ mĩ giúp mình hong khô cái qυầи ɭóŧ, trong lòng cô cảm thấy một loại xúc động kỳ lạ dâng lên, hắn cho rằng Chu Hồng Kỳ không có quay lại nhìn thấy hắn, nên đã lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve làn vải cái qυầи ɭóŧ, thậm chí còn cầm lên cái qυầи ɭóŧ đưa lên trên lỗ mũi mình hít ngửi lấy với dáng điệu vô cùng say mê vô cùng dâʍ đãиɠ.
Vào lúc Chu Hồng Kỳ vừa nhìn thấy hình ảnh cảnh tượng như vậy thì Vương Nhất lại lộn cái đáy qυầи ɭóŧ ra, sau khi vuốt ve tại chỗ bảo vệ cửa hang động kín đáo của cô, hắn còn đem miệng xẹt tới le đầu lưỡi ra liếʍ….
– Ưʍ..
Thấy tới đây, Chu Hồng Kỳ phát ra một tiếng kêu nhẹ, bất chợt bên dưới của mình ngứa ngáy tê dại như là Vương Nhất đang vỗ về chơi đùa liếʍ láp trên cái âʍ ɦộ vậy, ngâm mình trong làn nước lạnh, cô cũng cảm thấy phảng phất một ít khoái hoạt nóng bỏng, bộ mình đói khát như vậy sao? Chu Hồng Kỳ cũng không hiểu rỏ bản thân mình, đang ngồi xổm nhâm mình trong màn đêm với làn nước trong hồ, lòng bàn chân Chu Hồng Kỳ đã bắt đầu run lên rồi, cô thật sự xấu hổ khi thấy Vương Nhất đang liếʍ ở đấy qυầи ɭóŧ của mình, mặc dù là hắn không biết có người đang rình coi, nhưng Chu Hồng Kỳ cảm thấy mình trên mặt nóng lên.
Chu Hồng Kỳ nắm chặt bàn tay, cố gắng trong đầu không thèm nghĩ đến nữa, nhưng thân thể Chu Hồng Kỳ chẳng những không giảm bớt mà sự tê dại còn lan tràn nhiều hơn, trước ngực đôi bầu vυ' cũng bắt đầu đầy trướng lên, chết tiệt, chán ghét là đầu núʍ ѵú lại sưng phồng cứng rắn làm cho Chu Hồng Kỳ cảm thấy trên thân thể mình mềm yếu vô lực không thể khống chế, thân thể xụi lơ, dòng điện tê dại toàn thân đã hội tụ ở xuống phía dưới cái âʍ ɦộ, hơi thở của cô trở nên dồn dập. bên trong cửa hang u tuyền như muốn sắp sửa phun trào nham thạch bắn ra ra nhiệt lưu, giống như là chất lỏng dịch nhờn đang chậm rãi chảy xuôi đi ra, hai chân cô dùng sức lẫn nhau quấy động, phảng phất muốn dùng cơ thịt ma sát bên trong âʍ đa͙σ xót ngứa, nhằm giảm bớt dục hỏa của cô..
– Ưʍ..à…..
Chu Hồng Kỳ vặn vẹo lên cặp đùi, kɧoáı ©ảʍ lập tức tới ngay rồi! Cô khẩn trương kẹp chặt với cảm giác một cỗ nhiệt tuyền theo từ bên trong tử ©υиɠ bừng lên, cô gần như đánh mất mình trong cơn ngứa ngáy kɧoáı ©ảʍ kéo dài, lập tức làm cô hoảng loạn bất an thân thể của mình quá thành thực mẫn cảm, không quản đến cô đang suy nghỉ như thế nào, dù cho hai chân giờ đã kẹp chặt lại, từ bên trong hang động, u cốc đã chủ động tươm ra dịch nhờn rỉ chảy ra đến bên ngoài cửa hang…
Chu Hồng Kỳ khẽ cắn môi……
Trên bờ Vương Nhất đã đem tay của mình vươn vào trong quần tự khuấy dươиɠ ѵậŧ cưng cứng, đồng thời lại lén lút liếc nhìn bóng người mơ hồ trong nước kia.
Xem ra bởi vì với hoàn cảnh mờ ám dễ dàng làm cho người ta động tình, bây giờ Chu Hồng Kỳ cùng Vương Nhất chính là như vậy, cả hai cái cũng như cùng lúc chờ đợi đối phương lấp đầy để làm dịu đi cơn động dục của mình, hiện tại thiếu chút nữa là đã xuyên phá tầng quan hệ nữ thủ trưởng và nam cấp dưới giữa hai người.
Đây cũng chính là người đời thường nói là “vận mệnh “ nếu như một người có vận mệnh tốt, cứ như thế này thì sẽ có cơ hội xuyên phá, nhưng nếu như vận mệnh không tốt… có lẽ là vĩnh viễn người này sẽ không biết ước vọng của người kia ngay lúc này rất là mãnh liệt khát khao ….
A… vận mệnh, quá trêu cợt người ….
Sau khi cái qυầи ɭóŧ của Chu Hồng Kỳ đã hoàn hảo khô ráo, Vương Nhất giờ thì chỉ có việc ngồi đợi Chu Hồng Kỳ tắm rửa xong thì cô có thể mặc quần áo lại rồi, vì vậy hắn đã thả lỏng thân mình một chút, đứng dậy tìm vài bụi cây gần đó, sau đó đem quần áo và đồ lót của Chu Hồng Kỳ căng ra phủ lên ở bên trên, khi tay hắn gạt đến cái qυầи ɭóŧ màu trắng viền hoa với cái mùi thoang thoảng chua khai ngây ngây tràn ngập cám dỗ, hắn nhịn không được lại đưa lên ở trước mũi hít ngửi, sau đó mới lưu luyến móc lên trên bụi cây .
“Không chịu nổi !”
Vương Nhất trong lòng tự nhủ, tâm trí thì đang tưởng tượng mình đang bú ɭϊếʍ trên cái khe thịt âʍ ɦộ của Chu Hồng Kỳ thông qua cái đáy qυầи ɭóŧ, hắn liền đem cái quần dài cùng với quần đùi của mình cởi xuống dưới đầu gối, đưa lưng về phía Chu Hồng Kỳ ở dưới hồ, dùng tay khuấy động ve vuốt thủ da^ʍ dươиɠ ѵậŧ của mình.