CHƯƠNG 352: SỐ HƯỞNG THÌ NẰM NGỦ CŨNG HƯỞNG…
Đinh Nhị Cẩu khe khẽ thở dài, ngồi ở bên cạnh giường , cầm chặt tay Hồng Tiểu Vũ, thấp giọng ôn nhu nói:
– Ừ..tôi không đi, ở đây cùng cô, hãy ngủ đi .
Hồng Tiểu Vũ nghe thấy bên tai lời nói thật đầm ấm.
"Thật là tốt !"
Hồng Tiểu Vũ lúc này suy nghĩ lung tung rất nhiều, ánh mắt có chút trìu mến nhìn Đinh Nhị Cẩu, nhưng trong đầu cô lại nghĩ đến những điều khác .
Trong lúc miên man suy nghĩ lấy lại tinh thần, gặp Đinh Nhị Cẩu với khuôn mặt cương nghị đẹp trai cách mình gần như thế, trong lòng cô tim đập nhanh hơn, , có phải là bởi vì Đinh Nhị Cẩu giúp mình, cho nên cô đang nghĩ cách báo ân, đối với hắn cô rất là cảm kích …
Không hiểu vì sao khi mơ màng ngủ gặp ác mộng, người cô muốn gặp nhất chính là Đinh Nhị Cẩu, loại hiện tượng này mặt ngoài rõ ràng là đối với Đinh Nhị Cẩu, cô đã sinh ra ỷ lại, mà một người phụ nữ ỷ lại vào một người đàn ông, thường có có hai loại tình huống, người đàn ông này là cha cô, hoặc người đàn ông này là người yêu của cô .
Đinh Nhị Cẩu mặc dù không phải là người yêu của Hồng Tiểu Vũ, nhưng có thể trong lúc vô tình, cô đã đem gieo hạt giống đa tình vào bên trong nội tâm của chính mình .
Hồng Tiểu Vũ ngượng ngùng dịu dàng nói:
– Hiện tại không ngủ được …
– Vì cái gì? Sợ hãi tôi lơi dụng lúc cô ngủ rồi dính vào tiện nghi của cô sao?
Đinh Nhị Cẩu mỉm cười trêu ghẹo.
– Không sợ ! Tôi tin tưởng anh sẽ không gây cho tôi chuyện thương tâm.
Hồng Tiểu Vũ trên mặt hé nở nụ cười mê người.
Đinh Nhị Cẩu dở khóc dở cười nói:
– Tự chính mình còn chưa tin lấy được bản thân mình, cô giáo cũng đừng đánh giá thấp mị lực của mình, nam nữ ở chung một phòng, giống như rơm khô gần lửa vậy, một mồi lửa nhỏ cũng dễ cháy…nếu vậy thì đã ngủ không được, chúng ta nói chuyện phiếm đi.
Đinh Nhị Cẩu nói rất thật lòng của hắn.
Hồng Tiểu Vũ đồng ý nhẹ gật đầu , Đinh Nhị Cẩu lại hỏi:
– Cô giáo Hồng, tôi nhớ là cô nói là nhờ chủ tịch huyện sắp xếp công tác giùm cho bạn trai cô , vậy sao rồi?
Hồng Tiểu Vũ đỏ mặt nói ra:
– Chủ tịch có nói là để ông sắp xếp sau, tôi ngại lắm vì biết chủ tịch rất bận công việc, có gì nhờ anh nhắc giùm với ông ấy giúp tôi nhé.
Đinh Nhị Cẩu cười cười, liền nói:
– Đợi có thời gian cô cứ sắp xếp cho tôi và bạn trai cô gặp mặt, nếu có cơ hội tôi sẽ hổ trợ cho anh ta .
– Được, cám ơn thư ký Đinh.
Hồng Tiểu Vũ vui mừng đáp ứng .
Đinh Nhị Cẩu lắc đầu:
– Đừng nói cám ơn, tôi không thích .
Hồng Tiểu Vũ cười cười, không nói gì, tối thiểu thì cũng phải có câu nói chứ.
– Nếu không . . . nếu không..anh nằm bên cạnh tôi đi, cứ ngồi như vậy chắc là rất mệt đấy.
Hồng Tiểu Vũ nói xong, khuôn mặt muốn chôn vùi trong tấm chăn, nội tâm cô cực kỳ khẩn trương.
– Không có việc gì đâu….
Đinh Nhị Cẩu mặc dù hiện tại rất muốn nằm xuống, nhưng hắn sợ Hồng Tiểu Vũ dùng loại phương pháp này khảo nghiệm hắn, cho nên mới do dự, cái thằng này cũng thật là dối trá .
Hồng Tiểu Vũ hướng bên cạnh xê dịch một chút chừa vị trí trống cho Đinh Nhị Cẩu, cô quay đưa lưng về phía Đinh Nhị Cẩu ..
Hồng Tiểu Vũ vị trí đã dọn ra rồi, Đinh Nhị Cẩu thấy mình giả mù sa mưa quá sẽ đâm ra quá lố , vì vậy lẳng lặng nằm cách Hồng Tiểu Vũ hơi xa có chút, không nói thêm gì nữa .
Đinh Nhị Cẩu, ngửi thấy được trên người Hồng Tiểu Vũ tản ra mùi thơm nhàn nhạt, hắn cảm giác mình tim mình muốn nhảy ra ngoài, thân thể biến thành nóng bỏng, huyết dịch của cả người đều sôi trào….
Trong lúc bất chợt gian phòng an tĩnh trở lại , chỉ nghe tiếng thở của hai người.
Chăn lớn cùng ngủ, Đinh Nhị Cẩu liếc qua thấy tấm lưng Hồng Tiểu Vũ cong người uốn khúc nằm ở một bên , bờ mông tròn trịa của cô có chút vểnh lên hướng về cạnh mình, vô tình lộ ra tư thế thật khêu gợi, mỹ nhân ngủ ở bên cạnh , Đinh Nhị Cẩu du͙© vọиɠ bị chậm rãi kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn dù hắn cố kềm nén du͙© vọиɠ của mình .
Đinh Nhị Cẩu không phải là chính nhân quân tử gì cả, nếu Hồng Tiểu Vũ là một người đàn bà đã có chồng thì hắn sẽ không ngại ngần tán tỉnh rồi, nhưng vì cô là một phụ nữ trẻ lại chưa có chồng, mà chính điều đó làm cho hắn rất là e dè, đối với phụ nữ trẻ, hắn chưa hề có ý nghĩ là một kẻ hái hoa rồi sẽ quất ngựa truy phong, do đó hắn rất sợ hai chữ: trách nhiệm, đã tạo nên một bức rào cản vô hình du͙© vọиɠ của hắn, cũng may là mỗi khi đã quyết tâm thì hắn giữ vững kiên định của mình khá tốt.
Một lúc sau vì quá mệt nhọc, cả hai cũng dần dần trầm sâu vào trong giấc ngủ, cái gì cũng không biết đến nữa rồi.
Trong mộng Hồng Tiểu Vũ lại thấy bạn trai của mình đã về gần cô công tác, hắn dây dưa với cô muốn ân ái, trong nội tâm cô rất cao hứng, giấc mộng rất mơ hồ, cô chỉ nhớ rõ là mình rất hưng phấn, nhưng khi bạn trai vừa mới chọc dươиɠ ѵậŧ vào âʍ đa͙σ thì Hồng Tiểu Vũ chợt tỉnh.
Trong đêm đen với ánh sáng vàng nhẹ của cái đèn ngủ, Hồng Tiểu Vũ lúc ấy vẫn chưa kịp phản ứng là mình đang ở chỗ nào, đang ở trên thôn sao? Bạn trai mình đến lúc nào mà đang ôm mình ngủ? Chợt nghe tiếng ngáy đều đều khác lạ bên cạnh mình, Hồng Tiểu Vũ đầu óc choáng váng rồi, bởi vì giờ cô đã hơi tỉnh táo, thoáng cái cô khẩn trương không biết mình phải làm sao bây giờ, tùy ý để cho Đinh Nhị Cẩu ôm mình, động đậy cũng không dám động, chung quanh thật im ắng, nóng đến khó chịu, cô không dám dịch chuyển thân người khỏi hắn, bởi vì dươиɠ ѵậŧ của hắn phía dưới đang cắm vào ở bên trong âʍ đa͙σ cô, nếu giờ cô lay động, hắn tỉnh lại thì như thế nào đối mặt với hắn đây?
Hồng Tiểu Vũ như bị điện giật, đầu óc cô suy đoán ra tình huống để tự biện hộ cho mình, là Đinh Nhị Cẩu có thể đã có lúc thức mơ màng thức tỉnh, nhưng hắn lại tưởng rằng đang nằm ngủ với bạn gái của hắn, bằng không thì như thế nào mà dươиɠ ѵậŧ cứng rắn như vậy, còn rõ ràng như vậy đem cái qυầи ɭóŧ của cô kéo xuống rồi vén cái quần đùi của hắn đưa dươиɠ ѵậŧ ra ngoài rồi cắm vào bên trong cửa hang của cô?
Sau khi Hồng Tiểu Vũ tự mình giải thích thông suốt, cô đã hoàn toàn an tĩnh trở lại, nhưng an tĩnh lại cô cũng nghĩ không ra được biện pháp nào khác, lúc này cô cũng không biết phải làm như thế nào nữa, chỉ có bảo trì tư thế tại chỗ bất động, nghe tiếng ngáy đều đều của Đinh Nhị Cẩu cô biết rằng hắn đang chìm đắm trong giấc ngủ sâu, thỉnh thoảng trong miệng hắn lẩm bẩm nỉ non cái gì đó, thân thể giật giật, đương nhiên lúc hắn lay động, thì phía dưới háng của hắn cũng động đậy, hình như là hắn cảm giác được động đậy thì rất thoải mái hay là như thế nào đấy, do đó hắn bắt đầu chuyển động phía dưới dươиɠ ѵậŧ với động tác rất chậm, nhưng sức đâm vào rất có lực, vì dươиɠ ѵậŧ của hắn quá to Hồng Tiểu Vũ có cảm giác là đầu khấc của dươиɠ ѵậŧ đội lên đến tận cùng bên trong miệng cổ tử ©υиɠ vậy, gây nên từng cơn đau thốn làm cô như là chết lặng …
Hồng Tiểu Vũ, chịu đựng để cho Đinh Nhị Cẩu bàn tay hắn nắm chặt bả vai xiết chặt, phía dưới háng hắn càng thêm dùng sức, tốc độ vẫn không nhanh, nhưng mỗi một cái đâm vào làm cô như là không chịu nổi, có chút thốn, có chút đau, bên trong hang động bị nhét tràn đầy…nhưng kɧoáı ©ảʍ thì rất nhanh bị kích phát ra tới, như từng sợi tơ nhện tản ra giăng kín toàn thân Hồng Tiểu Vũ , từ tâm trạng khẩn trương lo lắng lại chuyển hóa thành sự hưng phấn kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới cũng nhanh, tới cũng nhiều.
Dươиɠ ѵậŧ bạn trai Hồng Tiểu Vũ ngắn nhỏ hơn, cho nên cô chưa bao giờ có cảm thụ qua cơn thốn đau từ sâu bên trong âʍ đa͙σ lại có thể mang đến nhiều kɧoáı ©ảʍ như vậy, bất cứ ai trong cơn hưng phấn du͙© vọиɠ thì không còn dễ dàng để ý tới lý trí, khi Đinh Nhị Cẩu đột nhiên dừng lại bất động, cô hiểu rõ đây là một sự sai lầm đấy, cô vẫn tiếp tục bảo trì vị trí như cũ…..
Đinh Nhị Cẩu vẫn không nhúc nhích, thậm chí tiếng ngáy còn kéo dài hơn, Hồng Tiểu Vũ vừa mới tiến vào trạng thái kɧoáı ©ảʍ thì bị tư thế của hắn đình chỉ ngay lúc này, qua thật lâu, hơi thở Đinh Nhị Cẩu rất nhẹ, cánh tay hắn đang bấu chặt bờ vai cô cũng nhanh chóng thả lỏng buông ra, dươиɠ ѵậŧ hắn cũng từ từ tuột ra khỏi cửa hang của cô, Hồng Tiểu Vũ toàn thân đã được tự do, nhưng bên trong âʍ đa͙σ thoáng cái trống rỗng giống như mất đi cái gì, giống như không có chỗ nào để dựa vào vậy.
Toàn thân Hồng Tiểu Vũ đều là mồ hôi, một hồi sau cảm giác không có động tĩnh, đêm rất yên tĩnh, Đinh Nhị Cẩu hô hấp vẫn đều đều, Hồng Tiểu Vũ phỏng chừng hắn ngủ rất sâu rồi, cô liền bắt đầu chậm rãi chuyển động cánh tay mỏi nhừ tê cứng của mình, toàn thân thoải mái nhiều hơn, nhưng mà cô không ngủ lại được, đôi mắt mở to nhìn thao láo trong bóng đêm, cố khống chế mình không thèm nghĩ đến nữa, nhưng cuối cùng là chuyện vừa rồi xảy ra, trong đầu chỉ lóe ra ý nghĩ cảm giác hạ thể được nhét tràn đầy, xen lẫn sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ vụиɠ ŧяộʍ lén lút nên cô không có khả năng tính toán gì khác hơn.
Trong lúc này, Đinh Nhị Cẩu một mực không hề động đậy qua, Hồng Tiểu Vũ dù sao cũng là người từng trải, trong nhận thức tự nhiên hiểu rõ dục tính của mình đang khẩn trương lại vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thì càng thêm hiếu kỳ, hưng phấn, cô nhớ rõ là mình vẫn nằm nghiêng quay lưng về phía Đinh Nhị Cẩu, bàn tay có chút run rẫy thật chậm rãi hướng di động vòng ngược lại qua cái mông đít của mình vươn ra hướng về phía dươиɠ ѵậŧ của Đinh Nhị Cẩu, quá trình kia thật phi thường kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cả đời cô khó mà quên được, nhưng khi những ngón tay cô vừa tiếp xúc đến thân dươиɠ ѵậŧ của hắn, cô giật mình rụt tay trở về, vật đó quá to lớn làm cô không có can đảm tiếp tục nữa, nhưng rồi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng thêm mãnh liệt, cô cắn răng nhẹ nhàng giữ vững dươиɠ ѵậŧ, kê đầu khấc dươиɠ ѵậŧ ngay cửa miệng âʍ đa͙σ mình, đem bờ mông vễnh cao lên, nhúc nhích cái mông dán lên về phía sau, có lẽ động tác của cô làm kinh động đến Đinh Nhị Cẩu, hắn giống như lại nhớ mới vừa rồi là đang giao cấu, dưới háng lại bắt đầu động tác, Hồng Tiểu Vũ thì dùng bờ mông chậm rãi di động lui về sau tìm kiếm, để cho dươиɠ ѵậŧ hắn lại tiến nhập vào hang động âʍ đa͙σ sâu hơn…..
Lần này thời gian rất ngắn ngủi, Hồng Tiểu Vũ không nhớ được rỏ chi tiết, chỉ cảm thấy động tác hắn còn là rất chậm, lực đâm cũng có lẽ còn không bằng bằng với lần vừa rồi, nhưng rất nhanh cô thấy mình sắp đến cơn cực khoái.
Ngày trước mỗi khi đến cơn cực khoái cùng với bạn trai, cô sẽ kẹp chặt hai chân lại, toàn thân run rẫy kịch liệt, rêи ɾỉ liên hồi thỏa thích, nhưng lần này Hồng Tiểu Vũ khi sắp đến cực khoái thì không thể lên tiếng rêи ɾỉ, bởi vì khả năng cao trong giai đoạn này sẽ làm Đinh Nhị Cẩu tỉnh giấc, hai chân cô cũng không dám động đậy xiết chặt cái âʍ đa͙σ, cho nên cơn cực khoái cứ duy trì ngấp nghé mà vẫn chưa đến được trên đỉnh cao phong….
Không đẩy nhanh được tốc độ, làm cho cơn cực khoái của Hồng Tiểu Vũ bắt đầu lùi dần hạ xuống, cô lại có cảm giác dươиɠ ѵậŧ Đinh Nhị Cẩu lại muốn tuột ra bên ngoài, giây phút này bất cứ người phụ nữ nào cũng cần cây thịt kia thọc vào thật sâu bên trong đó đấy, Hồng Tiểu Vũ đương nhiên cũng không cho phép, bờ mông vội vàng cong vễnh thêm bám sát cùng dươиɠ ѵậŧ của Đinh Nhị Cẩu, không cho nó vuột khỏi ra ngoài.
Du͙© vọиɠ một khi chưa có được thỏa mãn, sự thật thì Hồng Tiểu Vũ có cảm giác là mình xấu xa, nhưng cơn nứиɠ phía dưới âʍ đa͙σ thì tăng trưởng vượt bực, dươиɠ ѵậŧ hắn thì còn cứng ngắc, Hồng Tiểu Vũ thì cần giải quyết, còn mọi chuyện khác thì để sau này hãy nói, thấy hắn vẫn không hề có ý cử động tiếp tục, tiếng ngáy hắn vẫn vang lên từng hồi, cô thử thăm dò dùng bờ mông mình động đậy như là nhắc nhở hắn, quả nhiên, Đinh Nhị Cẩu lại bắt đầu động tác, bờ mông cô vểnh lên cho dươиɠ ѵậŧ hắn dễ dàng làm..
Nhưng hắn vẫn chậm như vậy đút vào âʍ đa͙σ, có đôi lúc hơi chút nhanh lên, nhưng rồi có vẻ lại muốn dừng lại, trong lúc này thì Hồng Tiểu Vũ dần dần muốn lâm vào trạng thái của cơn cực khoái, cô đành phải dùng bờ mông chuyển động cho dươиɠ ѵậŧ hắn ở bên trong âʍ đa͙σ nhúc nhích nhanh hơn, bất chợt Hồng Tiểu Vũ chứng kiến Đinh Nhị Cẩu biến hóa, chẳng những độ cứng cây dươиɠ ѵậŧ càng cao, nhiệt độ tăng lên, động tác cũng nhanh hơn.
Thật là thoải mái sướиɠ quá ! Mãi đến khi Hồng Tiểu Vũ ý thức được Đinh Nhị Cẩu muốn xuất tinh, bên dưới háng hắn một hồi run rẩy, một cổ nồng đậm chất lỏng tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun ra từ đầu khấc dươиɠ ѵậŧ, thẳng tắp toàn bộ xuất vào sâu bên trong tử ©υиɠ Hồng Tiểu Vũ.
Hồng Tiểu Vũ đã bị từng làn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi phún trong âʍ đa͙σ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô cũng nhịn không được nữa mím chặt đôi môi mọng, thân thể cô đột nhiên trở nên cứng thẳng lên, rồi lúc thân thể co rúm, âm tinh như vỡ đê trào ra cũng theo từ hướng bên trong tử ©υиɠ phun ra, hai người cứ như vậy mà cùng một chỗ đạt đến đến nơi tiên cảnh nhân gian, chỉ khác là Đinh Nhị Cẩu bay cao trong cơn mộng mị, còn Hồng Tiểu Vũ thì thực tế vừa trèo đến trên đinh cao phong.
Lúc dươиɠ ѵậŧ Đinh Nhị Cẩu vừa ly khai ra khỏi cái âʍ đa͙σ nhơ nhớp trơn bóng của Hồng Tiểu Vũ, cô lập tức kéo lên qυầи ɭóŧ, sợ hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ và âm tinh chảy xuống trên mặt giường, hắn thì chỉ là tiếp tục nằm thẳng ngủ thật mê say. Hồng Tiểu Vũ không suy nghĩ thêm nữa chuyện này, kéo tấm chăn che đậy lại thân mình kín mít, cô xem như là cuối cùng chuyện gì cũng đều không có, Đinh Nhị Cẩu vẫn ngủ như chết không biết gì, cô thở phào nhẹ nhỏm như trút đi tảng đá nặng nghìn cân…
Buổi sáng Hồng Tiểu Vũ có cảm giác Đinh Nhị Cẩu từ trên người cô vượt qua rời giường đi rồi, phỏng chừng hắn đã về lại gian phòng của hắn, cô mới dám đứng lên, qυầи ɭóŧ của cô ẩm ướt dinh dính nhơ nhớp chất đầy một mảnh lớn, chuyện này cứ như vậy coi như là đã xong, đương nhiên là khi du͙© vọиɠ qua đi, cô cũng sẽ tự trách bản thân mình một phen.