CHƯƠNG 245: BÁNH ÍT ĐI, BÁNH QUY LẠI.
– Này em , gần nửa đêm chắc em không đơn giản đến đây uống rượu như vậy chứ ?
Hồ Giai Giai thầm mắng mình vô sỉ , cố áp chế nhịn xuống thân thể mình đang biến hóa.
– Không có việc gì đâu, do đêm hôm khuya khoắt ngủ không được , cho nên đi ra ngoài tản bộ, tìm đến nhà chị uống chút rượu , tâm sự nhân sinh thôi mà.
Hồ Giai Giai nở nụ cười , hắn nói xong thì lòi ra cái đuôi nói dối không giấu được .
– Em nói thật đi, chứ nếu không có việc gì, chị đang buồn ngủ.
Thật sự là không có nghĩa khí , rượu còn chưa có lấy ly rót ra uống, mà bắt đầu hạ lệnh trục khách .
– Hì…vậy cũng được, chị cứ đi ngủ đi, em trông nhà giùm cho chị.
Đinh Nhị Cẩu mặt của hắn da đã đủ dày, cho nên bất luận câu nói bén nhọn công kích thế nào hắn cũng chịu nổi , huống chi đối diện còn là một người phụ nữ xinh đẹp như thế này.
Hồ Giai Giai bị hắn nói bất đắc dĩ thẹn thùng, đành phải vươn bàn tay mềm gắt giọng trách.
– Trường Sinh em da mặt đúng là quá dày, để chị vào bếp lấy ly rượu, xong rồi thì hãy nói chuyện gì đi, chị buồn ngủ thật đấy.
Đinh Nhị Cẩu cười cười gật đầu, rồi ngồi ung dung ngồi thưởng thức Hồ Giai Giai cái mông đẫy đà uốn tới ẹo lui theo nhịp chân quay lưng bước vào trong bếp, cái váy ngủ trên người phụ trợ đem toàn bộ thân thể đầy đặn hoàn toàn lộ ra, một đôi bầu vυ' đầy đặn cổ phồng to, theo bước chân của cô đong đưa, cái mông đít tuyệt đẹp khêu gợi nhếch vễnh lên, trên hai bả vai trần chỉ có hai sợi dây đeo vai cái váy ngủ lồ lộ làn da tuyết trắng non mịn, đường cong uốn lượn dáng người thật yểu điệu, nhất là dưới váy là một đôi chân trắng thon dài chắc lẵn, thật sự là phong tình ngàn vạn, mê người cực kỳ, từ trên thân thể Hồ Giai Giai nhè nhẹ đưa tới hương thơm nhè nhẹ của son phấn cùng với mùi da thịt, làm cho Đinh Nhị Cẩu ngửi vào thấm tận tim gan mà tâm thần bất định với ý nghĩ kỳ quái!
Lúc quay lại Hồ Giai Giai cầm một ly rượu đưa cho Đinh Nhị Cẩu, còn chính mình thì bưng một cái ly rượu khác ngồi xuống đối diện Đinh Nhị Cẩu trên ghế sa lon.
– Thật đúng là có chút chuyện, nhưng không phải là chuyện của em, đó là về chuyện của chị.
Đinh Nhị Cẩu đem ly rượu đỏ nhâm nhi trong miệng, chờ hơi rượu ấm áp lan tỏa rồi mới nuốt xuống, vào buổi tối trời se lạnh uống chút rượu đỏ có chút mát dịu toàn thân.
– Chuyện của chị ? Chị thì có chuyện gì vậy?
Việc không liên quan đến mình thì treo giá thật cao , nhưng khi nghe đến có liên quan đến mình, đó là hai chuyện không giống nhau , Hồ Giai Giai thoáng cái bật người dậy , thân thể nhô cao cách bàn trà nhỏ , trong cái váy ngủ lộ ra cái áo ngực bó sát người, hai bầu vυ' tròn trịa như ẩn như hiện, cho dù là Đinh Nhị Cẩu đã trải qua mấy người phụ nữ rồi, nhưng nhìn đến tình cảnh này , trong miệng còn đang ngậm ngụm rượu không trôi xuống cổ họng mà lại bị sặc ngược trào ra .
– Ặc… chuyện đó… khục khục…
Đinh Nhị Cẩu ho khan , không nói ra lời , nước mắt đều chảy ra .
– Trời…bị sao vậy ..
Hồ Giai Giai không có có ý thức đến là mình đã gây họa làm hắn bị sặc , vội vàng đặt ly rượu xuống, rút ra một miếng giấy ăn đưa cho Đinh Nhị Cẩu .
Trôi qua năm phút đồng hồ, Đinh Nhị Cẩu cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại , lúc này mới nhìn về phía vẻ mặt vội vàng lo lắng của Hồ Giai Giai .
– Chuyện là thế này, có người muốn tố cáo chị về quá khứ mấy năm nay, trong thời gian quản lý căn tin ủy ban có hành vi tham ô…
– Em nói cái gì? Ai rảnh rỗi như vậy, có phải là chủ nhiệm Thường Hiểu Xuân?
Hồ Giai Giai lúc đã đứng thẳng người lên , ly rượu đặt nặng trên bàn trà , vì tức giận, nên khuôn mặt căng đến mức đỏ bừng, bắt đầu thở mạnh , đôi bầu vυ' no đủ trước mắt Đinh Nhị Cẩu càng thoải mái phập phồng .
– Chị Giai Giai, em biết ngay là chị bị oan uổng, nhưng người ta lại nói có chứng cớ, vì do chuyện này nên chủ tịch Trọng Hải cũng thật là khó xử, cho nên em mới gần nửa đêm liền tới tìm chị mật báo , chị thấy em có giống ăn trộm không?
Đinh Nhị Cẩu đặt ly rượu xuống với vẻ mặt thấp thỏm nói .
Hồ Giai Giai nhìn bộ dạng Đinh Nhị Cẩu, đột nhiên cô cảm thấy có chút không đúng , còn không đúng chỗ nào , trong lúc bối rối bây giờ cô vẫn còn chưa có kịp nghĩ ra , tên thư ký Đinh này biểu hiện có điểm lạ lùng , hắn mới tới vài ngày , mình với hắn cũng không có kết giao thân thiết, chứ đừng nói tới gì là giao tình , hắn tại sao phải chạy tới đây tự báo với mình chuyện này?
Sự việc khác thường đương nhiên là có mập mờ, không quen biết thân thiết mà ân cần nếu không phải là gian xảo tức thì cũng là đạo chích, suy nghĩ như vậy nên Hồ Giai Giai tạm thời an tâm không gấp rút nữa, cô chầm chậm ngồi xuống , trên mặt hiện ra nụ cười như hồ ly.
– Hì…chị đây thật sự là cám ơn thư ký Đinh, dù có gì đi nữa thì chị cây ngay không sợ chết đứng, ai muốn tố cáo thì cứ việc tố cáo, cứ việc đến đây tra xét chị .
Hồ Giai Giai lời nói lúc này vững vàng dứt khoát không sợ gì cả , Đinh Nhị Cẩu thấy tình huống gió đã xoay chiều này, không khỏi thở dài, mình vẫn còn chưa đủ kinh nghiệm, đưa ra câu chuyện không đúng lúc, cũng là do mình suy nghĩ chưa thấu đáo.
– Nói thật với chị , có người tới gặp chủ tịch Trọng Hải thì thầm to nhỏ nói xấu về chị, nhưng chủ tịch vẫn không có tỏ rỏ thái độ của mình , do đó kêu em trước hết đến gặp chị tìm hiểu tình huống một chút , nhưng do em nói vòng vo đẩy đưa, mong chị cũng đừng để trong lòng, chủ tịch Trọng Hải tuyệt không tin chị dính vào phương diện tham ô ở căn tin , ông ta nói với em “ Chủ tịch Sở Hiên Hạc đời trước đã tín nhiệm chị như vậy, thì nhất định chị phải có mọi ưu điểm” còn chủ tịch Trọng Hải, thì vừa mơi chân ướt chân ráo tơi huyện Hải Dương, đối với rất nhiều chuyện còn chưa quen thuộc, riêng phần của em mặc dù là người địa phương ở huyện này, nhưng đối với tình huống trong huyện cũng đã biết gì nhiều đâu, vì thế chủ tịch Trọng Hải rất cần một người giống nhưc chị vậ , đã có năng lực làm việc, lại còn có thể cân bằng các loại quan hệ.
Đinh Nhị Cẩu cảm thấy nói tới đây , chắc Hồ Giai Giai có lẽ cũng đã minh bạch , nếu nói quá rõ ràng , vậy thì chăng khác nào “ chúng tôi rất cần chị “ thì ngay lập tức sẽ bị Hồ Giai Giai đàm phán trả giá ngay.
– Thư ký Đinh, em có nhầm lẫn không , chị chỉ là một phó chủ nhiệm văn phòng nho nhỏ nào có bản lãnh gì, với lại chỉ mới quản lý thêm một cái căn tin mà đã làm không tốt rồi, cho nên nếu quản lý chuyện khác nữa thì lại càng thếm rối".
Hồ Giai Giai bắt đầu chào giá rồi.
Đúng ra khi kết nối với Hồ Giai Giai tại đây, có lợi nhưng cũng không thiếu sự nguy hiểm, nhất là ở trong chốn quan trường tỷ lệ phụ nữ phản bội so với đàn ông thì nhiều hơn.
Sau khi Trọng Hải đến đây, chủ nhiệm Thường Hiểu Xuân vì muốn an phận nên ở giữa lưng chừng không muốn dựa vào ai, trong khi chủ tịch huyện giống như là một người đại quản gia trong ủy ban, bất cứ lý do như thế nào cũng không thể tiếp nhận chuyện như vậy được, nếu như bình thường trước đây chủ nhiệm Thường Hiểu Xuân áp dụng phương án này làm con bù nhìn, ai sai đâu đánh đấy thì còn tạm chấp nhận được, nhưng trong giai đoạn hiện nay, Trọng Hải đang nóng lòng mở ra cục diện mới, cho nên Thường Hiểu Xuân đã nằm ra ngoài phạm vi chiêu mộ của Trọng Hải.
– Chị Giai Giao cứ nói đùa hoài, ai cũng đều biết, khó khăn nhất là quản lý hậu cần căn tin, người ta gọi là làm dâu trăm họ chính là như vậy , nhưng trước mắt thì mọi người cũng thấy , chị sắp xếp rất ngay ngắn rõ ràng , chủ tịch Trọng Hải có khen “… có thể quản lý tốt hậu cần thì cần phải có người thông mình..” cho nên nói , dù là để cho chị quản lý hậu cần cả ủy ban huyện, đó cũng là không phải là lời nói chơi đâu.
Đinh Nhị Cẩu nói xong bưng ly rượu lên uống một ngụm , lời nói nói đến chỗ này đã quá rỏ ràng thỏa mãn Hồ Giai Giai việc cô định đàm phán , giờ có nói nhiều cũng không còn có ý nghĩa nữa, những vấn đề khác còn lại nói chuyện ung dung rất nhiều.
Hồ Giai Giai trong lúc bất chợt cầm lên cái khăn mặt trên bàn, vươn người lau miệng Đinh Nhị Cẩu nói hờn dỗi:
– Trường Sinh xem em kìa, uống rượu cũng không chú ý gì hết, khóe miệng dính đầy rượu chẳng giống cái dạng gì nữa.
Hồ Giai Giai mặc dù là đang trách cứ Đinh Nhị Cẩu , nhưng giọng nói kia giờ lại ôn nhu hết sức, giống như là một người vợ đang chăm sóc cho chồng mình vậy, làm cho Đinh Nhị Cẩu bất chợt giật mình….
Một làn mùi thơm nhàn nhạt từ bàn tay thon thon của Hồ Giai Giai phát tán ra xông vào trong lỗ mũi Đinh Nhị Cẩu, khiến trong lòng hắn không khỏi hơi rung động, cùng lúc khuôn mặt Hồ Giai Giai gần gũi với mặt hắn cơ hồ có thể thấy những sợi tóc tơ sau gáy của cô, hơi thở ngọt ngào như như hoa lan, đối má ửng đỏ màu hồng, một đôi má lúm đồng tiền không sâu lắm, làm cho thể xác và tinh thần Đinh Nhị Cẩu có được thỏa mãn cực lớn, dâng lên một tia cảm giác khác thường….
Không biết là Hồ Giai Giai bởi vì thẹn thùng hay là vì nguyên nhân khác, hơi thở có chút dồn dập, dưới cái áσ ɭóŧ ngực màu da dính chặt trên đôi bầu vυ' tràn đầy co dãn phập phòng động đậy thật mê người, trong cự lý rất gần, Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy hình dáng của cái áσ ɭóŧ ngực chỉ ôm vừa đủ một phân nữa ngọn núi đôi, hai chân vυ' no đủ lộ ra một sức dụ dỗ kinh người.
Bởi vì Hồ Giai Giai đang ngồi đối diện, hai chân hơi tách ra khi cô vươn người lau miệng cho hắn, cho nên cái váy ngủ chỉ phủ đến cặp bắp đùi non lúc này cuộn lên cơ hồ ẩn hiện ra cái qυầи ɭóŧ tơ tằm cũng màu da người sâu đậm sa vào ôm thật sát ở giữa hai chân của cô, Đinh Nhị Cẩu giương mắt nhìn thấy cảnh xuân trong cái váy ngủ của Hồ Giai Giai thì suýt chút nữa là đã kêu lên, lấy cái qυầи ɭóŧ làm trung tâm, hai bên đường viền thêu hình hoa văn, chính giữa cái khe thịt âʍ ɦộ hơi hở ra giây phút này cũng càng thêm rõ ràng, một đám l.ông đen như mực nằm ép phía dưới lớp vải tơ tằm của cái qυầи ɭóŧ, những cọng l.ông đen tương đối là dài, loăn quăn thò đầu ra ở mé ngoài đường viền qυầи ɭóŧ.
Dựa vào ánh mắt đang liếc nhìn, Đinh Nhị Cẩu có thể cảm giác được, giữa hai chân Hồ Giai Giai cái bánh bao kia mập núc ních phồng cao thật là cỡ nào mềm mại …
Lúc này còn tựa hồ có một cái mùi nhàn nhạt từ nơi cái âʍ ɦộ phát tán ra, cái loại mùi của con cái tỏa ra thật ấm áp mang theo một chút làn hơi ngây hắc đặc trưng cho bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© khi động dục, giống như đang khêu gợi chui vào lổ mũi hắn, Đinh Nhị Cẩu hưởng thụ với thị giác của mình cùng lúc với khướu giác trêu chọc lấy hắn, nên huyết dịch của cả người tập trung hướng về phía dưới dươиɠ ѵậŧ của mình phồng to cứng ngắt.
Hồ Giai Giai một bên vừa chùi miệng cho Đinh Nhị Cẩu, một bên cũng âm thầm quan sát không ngừng đánh giá Đinh Nhị Cẩu , khi nhìn xuống đến dưới háng của hắn đang phồng to như một cái lều vải nhỏ, trong lòng Hồ Giai Giai tránh không khỏi nhảy dựng lên, một loại cảm giác khác thường xông lên đầu, khiến cho Hồ Giai Giai vô ý thức hơi khép lại hai chân, nhưng Hồ Giai Giai không có nghĩ tới là lại khiến cho cái mu âʍ ɦộ của cô bị o ép lại càng phồng cao lên, quả thực lúc này có thể cám dỗ làm chết một người.
Đinh Nhị Cẩu nhìn nhìn chung quanh, dưới tình huống này, Đinh Nhị Cẩu lá gan lớn lên, một bàn tay cũng đã rũ xuống đưa qua trên làn da chân ngọc của cô, trong lúc bất ngờ , lòng bàn tay của hắn ấm áp truyền đến các dây thần kinh trong thân thể của Hồ Giai Giai làm cô giật mình, theo phản xạ một bàn tay của cô cũng đưa xuống giữ chặt lại bàn tay của Đinh Nhị Cẩu.
Nhưng là trong lúc bất chợt, Hồ Giai Giai nhanh chóng suy nghĩ thiệt hơn về các vấn đề vừa trao đổi với hắn, cùng nhớ ra điều gì đó vậy “ bánh ít đi, thì bánh quy lại “ ở trong lòng cô khẽ thở dài một cái, bàn tay cô buông ra, tùy ý Đinh Nhị Cẩu đang nhẹ nhàng vuốt ve phía trên đôi chân ngọc của mình.