Đinh Nhị Cẩu dừng xe ở cổng trung đoàn cận vệ Trung Nam Hải cách đó không xa , thỉnh thoảng có xe ra ra vào vào , Đinh Nhị Cẩu không tới gần, cứ như vậy đứng xa xa nhìn, hắn đến đây chỉ có một việc:đợi Chu Hồng Kỳ đi ra .
Một lát sau, chứng kiến Chu Hồng Kỳ chậm rãi đi ra, chỉnh tề với bộ quân phục thẳng tắp, dung mạo xinh đẹp, thân hình cao rán, tản ra khí chất người phụ nữ đặc biệt thành thục, người nữ quân nhân trên thân mặc chính là cái áo quân phục tay ngắn, trước ngực đôi bầu vυ' no đủ, cái quần màu xanh quân phục vừa vặn lại bị cái mông đầy đặn kéo căng làn vải ra thật chạt, đến nỗi cái khe đít mê người đều hiển lộ ra, cái quần hơi bó sát người hợp lại nơi chính giữa hai chân thon dài vừa đúng phác thảo vẽ ra hình dáng một cái mu mập mạp nhô ra phồng cao ra tuy không thể nhìn thấy thực chất cái âʍ ɦộ đó, nhưng có thể như bây giờ làm cho người mơ màng tưởng tượng ra.
– Trời ơi, đôi chân với cái mu đẹp quá !
Đinh Nhị Cẩu không thể không âm thầm tán thưởng,quả thật cặp chân của Chu Hồng Kỳ chẳng có chỗ nào để mà chê trách, rất tròn và rắn chắc, tư thế bước đi đều đều về phía trên thật sự làm người xem ngây dại, Đinh Nhị Cẩu nuốt nước bọt rồi chợt nhớ đến chính sự, hôm nay tới là làm việc , chứ không phải đến tán gái , hơn nữa , với lại bản lĩnh của Chu Hồng Kỳ như vậy, hắn dù có muốn nhưng cũng không dám tán tỉnh…
Trời lạnh nhưng Chu Hồng Kỳ ăn mặc cũng phong phanh, nên hai gò má hồng hồng, đôi mắt thật to cũng nhộn nhạo lăn tăn như làn sóng ánh sáng.
– Chị Hồng Kỳ, tại đây nè.
Đinh Nhị Cẩu xuống xe , đứng ở cửa xe bên cạnh phất tay hô lớn .
Không có giống như ngày còn làm huấn luyện trong trường cảnh sát với kiểu cách cấp trên, giờ nhìn thấy Chu Hồng Kỳ có một chút thủy mỵ dịu dàng, hai mảnh môi độ dày vừa phải đỏ mọng, màu sắc trêu người, trước ngực hai bầu vυ' hai hình dáng ngọn núi tuyệt đối hoàn mỹ, rất tròn căng cứng cao vυ't chống lên cái áo quân phục trên l*иg ngực đạt đến trạng thái như muốn trán muốn nứt ra, hai quả bán cầu như tùy lúc đều có thể lột chiếc nịt ngực mà xông ra bên ngoài.
– Thật là không ngờ , cậu còn biết được tìm đến chị, nói đi có chuyện gì?
Chu Hồng Kỳ nhìn nhìn Đinh Nhị Cẩu , ở trước mặt hắn tầm một mét thì đứng lại , nói ra .
– Chị Hồng Kỳ , lên xe đi, em mời chị ăn cơm , thuận tiện có chút chuyện nhỏ nhờ chị giúp đỡ chút.
Khi Chu Hồng Kỳ khom người chui vào xe, Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy cái quần quân phục bó chặt lấy hai bên bờ mông mập mạp uốn qua uốn lại, phi thường no đủ màu mỡ, chắc chắn tuyệt đối là béo mà không ngấy….
– Tốt đó Trường Sinh, xem ra hiện tại cuộc sống của cậu khấm khá, đã mua được xe hơi rồi, xem ra ngày đó cậu đó cự tuyệt chị là chính xác.
Chu Hồng Kỳ vô ý nói đến những lời hình như có điều gì không đúng .
– Chị Hồng Kỳ à , em có… cự tuyệt chị lúc nào vậy?
Đinh Nhị Cẩu nói như là bị vu oan .
Đúng lúc này Chu Hồng Kỳ cũng nhớ tới được trong lời của mình có chút mập mờ với hai tiếng ‘ cự tuyệt chị ..’ , nên khuôn mặt cô phát lạnh lại trả lời:
– Hừ ngã ngớn, muốn ăn đòn đúng hay không?
– Không …không , em thật là có chuyện nên mới tìm nhờ chị hỗ trợ, việc này ngoại trừ chị ra , người khác cũng khó mà xử lý được
– Đinh Trường Sinh , chị phát hiện ra , cậu bây giờ so với lúc tại học viện cảnh sát tay chân lanh lẹ hơn nhiều, công phu nịnh hót cũng có tiến bộ đấy.
– Trời ơi, chị Hông Kỳ có biết, sau khi em trở về thì bị dính líu vào một bản án kỳ oan, hết cách rồi, nên đành ôm hận rời khỏi đội cảnh sát, bây giờ đang ở trong một nơi khỉ ho cò gáy dẫn dắt mang theo một đám dân chúng đi sửa đường suốt ngày, chị thấy em sống có dễ dàng không?
Đinh Nhị Cẩu trước tiên là dùng chiêu..than thở trước.. .
– Vậy cậu tìm chị là có chuyện gì , bộ muốn điều chuyển công tác đến tỉnh thành hả?
– Không phải vậy, là chuyện như thế này, chúng ta tìm một chỗ ăn cơm rồi nói , em đang đói chết đây, à, chị xem qua một chút bản thảo văn chương , xét duyệt xem có tuân đúng theo quy định không vậy ?
Đinh Nhị Cẩu đưa tờ bản thảo mà Trương Cường viết đưa cho Chu Hồng Kỳ .
Sai khi lái xe chạy về phía nội thành, Đinh Nhị Cẩu tìm một nhà nhà hàng Tây hạng sang , vào trong một phòng V.I.P riêng biệt kín đáo…
Chu Hồng Kỳ mở trong tay bản thảo ra, tất cả phụ nữ dù gì đi nữa cũng đều ưa thích câu nói ngọt, ý của Đinh Nhị Cẩu muốn thông qua Chu Hồng Kỳ tìm đến một tòa soạn báo nào đó quen biết của cô, giúp đỡ Trương Cường đem bản thảo văn chương chỉnh sửa hoàn chỉnh hình thành mục tiêu phấn đấu của Trường Cường như một lời tự giới thiệu về bản thân phát ra, trước kia hắn nhớ rõ Chu Hồng Kỳ đã từng nói qua , cô có quen biết người trong tòa soạn của báo Trung Nam pháp luật, nếu không thể in ra trên báo công an được thì tại báo pháp luật cũng có thể …
– Bản thảo này là của cậu viết?”
– Không phải do em viết, mà là một người bằng hữu của em viết , nói trước nhe, em có dặn qua hắn đừng có copy ở đâu, hắn kiên quyết lắc đầu không có, người ta là xuất thân chính quy từ học viện cảnh sát, điểm ấy trình độ văn chương vẫn phải có.
– Ừ..chị nhìn sơ qua thấy cũng khá tốt , nhưng cậu đưa cho chị xem là có ý gì?
Chu Hồng Kỳ tùy tiện ném bản thảo lên trên bàn nói ra .
– À…hắn hiện tại đang có một cơ hội được lên chức, có thể được đề bạt làm trưởng đồn cảnh sát ở thị trấn Lâm Sơn, nhưng e ngại là những đối thủ cạnh tranh với chức vụ này có thế khá mạnh, trưởng công an huyện có lòng muốn đề bạt hắn , nhưng chính bản thân của hắn cũng phải tạo được cho mình một thế đứng cho vững chắc, cho nên em nghĩ đến chị ở trên tỉnh thành có nhiều người quen biết, xem thử có thể nhờ bên báo chí cho phát ra những đề mục này để mọi người chú ý quan tâm đến khả năng của hắn.
– Cậu tìm đến chị chính là vì việc này?
Chu Hồng Kỳ bày biện trước mặt các dĩa thức ăn hỏi.
– Việc này chỉ là một chuyện, còn có một chuyện trọng yếu hơn, đó là từ khi khóa huấn luyện chấm dứt , em không còn có dịp gặp lại chị, nên sẵn dịp này ghé thăm chị một chút.
– Thăm chị? Chị cũng đáng để cậu đến thăm sao?
Chu Hồng Kỳ nét mặt lạnh băng, chế nhạo nói .
– Có câu nói một ngày làm thầy , cả đời là thầy, dù nói thế nào , em cũng là học trò của chị , đến thăm không phải đạo lý sao ?
Đinh Nhị Cẩu hôm nay thật là da mặt dày đến cỡ nào cũng không cần , những câu trơ tráo cỡ nào cũng nói được chỉ cần việc này thành công, năm ngàn đồng tiền của Trường Cường hắn xài sẽ không bận tâm…
– Hừ…chị chỉ là đàn bà , không thích được gọi là thầy…
– Chị à.. ai nói chị là đàn bà đâu này? Chị là . . .
Đinh Nhị Cẩu lời còn chưa nói hết, đã bị Chu Hồng Kỳ trừng mắt , cho nên lnhững câu kế tiếp giọng nói của hắn nhỏ đi rất nhiều .
– …chị nhiều lắm cũng nhỉnh hơn thiếu nữ một chút , chị xem trong nhà hàng này, tất cả các cô gái có ai sắc đẹp qua được chị , nếu so sánh với chị, các cô gái đó nhất định chính là . . .”
– Thôi đủ rồi, không nhìn ra cậu đấy Đinh Trường Sinh , chưa đầy hai năm, đầu lưỡi của cậu cũng lưu loát hơn trước rất nhiều, nhưng cậu cứ như vậy, thật tình chị không thích.
Nói xong , Chu Hồng Kỳ đem cây dao nhỏ cắt thịt bò bỏ mạnh vào cái dĩa phát ra tiếng vang lanh lảnh, làm Đinh Nhị Cẩu giật mình.
Phụ nữ mà trở mặt thì liền trở mặt ngay, quả thực còn nhanh hơn lật sách nữa, Đinh Nhị Cẩu cúi đầu, không nói một tiếng nào, đến khi nghe thấy Chu Hồng Kỳ cầm dao nĩa ăn tiếp, hắn mới hơi chút nhẹ nhỏm thở một hơi .
– Chị Hồng Kỳ không phải là em cố ý, có thể tại vì chị đang ở trong môi trường quân đội nên không biết là lăn lộn ở trong xã hội này có bao nhiêu khó khăn, giống như là chuyện nhờ chị giúp về bản thảo lần này, thật ra em hoàn toàn có thể không đến đây, nhưng ở bên ngoài em cần phải kết giao với một số vây cánh bạn bè, ở trong quan trường, mạng lưới giao tiếp đó là bậc thang, nếu mình không làm như vậy, thì sẽ có người khác làm, chứ không như chị đơn giản ở trong trong quân ngũ, cho nên chuyện ngày hôm nay , coi như em không có nói qua , hoặc là coi như em chưa có tới vậy.
Đinh Nhị Cẩu thở dài , rụt rè nói ra .
– Coi như cậu chưa từng tới? Vậy thanh toán tiền buổi ăn tối nay ai sẽ tính?
Chu Hồng Kỳ nói ra .
Đinh Nhị Cẩu không trả lời , chỉ là lẳng lặng móc ra tiền chuẩn bị thanh toán, Chu Hồng Kỳ nhìn thấy bộ dạng Đinh Nhị Cẩu như thế , cô tức giận thiếu điều đạp cho hắn một phát, thằng này có lúc thông minh nhanh nhẹn như khỉ, có lúc thì lại ngốc nghếch còn hơn heo nữa.
– Phục vụ viên
Chu Hồng Kỳ bấm chuông, gọi người phục vụ vào.
– Dạ , có gì dặn dò?
– Mang đến đây thêm một phần, tầm 30 phút đem ra là vừa.
Chu Hồng Kỳ gọi thêm một phần ăn… .
Lúc này Đinh Nhị Cẩu ngẩng đầu nhìn thoáng qua Chu Hồng Kỳ, người phụ nữ này khi huấn luyện thì dáng dấp mạnh như rồng, như cọp, khi thì người phụ nữ này cao quý tựa như là một tiểu thư khuê các, có giáo dục, hàm súc tài trí hơn người, vừa rồi cô giáo huấn hắn thì không có một khí thế gì là giận dữ cả… .
Đinh Nhị Cẩu thò tay cầm chen súp cua vừa ăn vừa nhìn Chu Hồng Kỳ mím môi nhấp một hớp rượu vang đỏ, đôi mắt của hắn lại nhìn khuôn mặt Chu Hồng Kỳ tựa thăm dò điều gì đó…
Chu Hồng Kỳ cũng thấy ánh mắt quái vật Đinh Nhị Cẩu đang nhìn mình chằm chằm, bực bội nói:
– Trường Sinh, cậu đúng là còn có tên Nhị Cẩu phải không ? Đôi mắt sắc ma làm gì mà nhìn tôi như vậy, thậm chí cũng không tránh né một chút, hừ…cố ý bạo lộ sự xấu xa, có biếи ŧɦái không vậy?
Lập tức cái mặt mo Đinh Nhị Cẩu xấu hổ đỏ thẫm, trong miệng vẫn đang còn ngậm lấy một ít súp cua “phù…” sặc ra một ngụm súp cua vừa vặn phun ra dính tại ngực của Chu Hồng Kỳ ngực.
– Ai da…cậu…. !
Chu Hồng Kỳ vội vàng đứng dậy, dùng tay phủi liên tục nước súp nhơn nhớt dính trên bộ ngực cao ngất no đủ ngực.
– Um..um… có lỗi … có lỗi với chị, em không phải cố ý, tại vì lời nói của chị cũng quá sắc bén làm em …ngượng ngùng xấu hổ mới bị sặc đấy… !
Đinh Nhị Cẩu buông chén nước súp đứng lên, thò tay muốn thay Chu Hồng Kỳ phủi lấy nước súp dính trên ngực, thật ra trên bộ ngực của Chu Hồng Kỳ dính cũng không nhiều nước súp, nhưng Chu Hồng Kỳ khó có thể tin được cử động xấu xí của thằng này lại như thế, làm cô giật mình, lúc này cô lẳng lặng nhìn xem hắn, để xem hắn lộ ra bản chất như thế nào?
Đinh Nhị Cẩu đương nhiên đọc được trong đôi mắt sáng của Chu Hồng Kỳ sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ, hắn chần chờ nhìn cô, bàn tay lại hơi run rẩy tiếp tục đưa tới…
Một tiếng nói thầm thì trong đầu tựa hồ là:
– Chị Hồng Kỳ ..em căn bản không quản được tay của mình rồi, bởi vì chị có bộ ngực đầy đặn thật đẹp quá.
Tận mắt nhìn bàn tay run rẩy của thằng giặc này, những ngón tay đang sắp với tới đỉnh núi cao nhọn nhũ phong của mình rồi, Chu Hồng Kỳ mở to hai mắt nhìn, trong đầu cô như là lẩm bẩm trả lời hắn:
– Thằng giặc nhỏ, bộ thật là không quản được bàn tay của mình hay sao?
Nhưng Chu Hồng Kỳ bỗng phát hiện trái tim của mình giống như ngừng đập, g trước đôi bầu vυ' lại kịch liệt phập phòng, theo hơi thở của cô tựa là muốn ngả vào trong lòng bàn tay của hắn đi như vậy, khi đầu ngón tay của hắn vừa thoáng chạm đầu đỉnh núi, Chu Hồng Kỳ trong lúc bối rối một tay đẩy Đinh Nhị Cẩu ngã xuống trên ghế bật ngữa ra trên mặt đất, cũng may cho hắn là sàn nhà được lót một thảm vải bằng nỉ dày, rồi cô nhào tới bóp ở cổ của hắn, cặp đùi quỳ gối, ngồi trên bụng dưới, hai chân kẹp hai bên hông của hắn, trên cao nhìn xuống giận dữ chất vấn:
– Qủy nhỏ, cậu cuối cùng muốn làm cái trò gì vậy ? Hừ… đừng nói là đối với Chu Hồng Kỳ này động tâm tư nha? Cậu cũng biết chị là huấn luyện viên dạy cho cậu đấy !
Dù bị ngã khá đau, nhưng lại thấy thật lớn, thật trắng, cái khe vυ' thật sâu, nằm từ phía dưới nhìn lên một đôi bầu vυ' rộng mở trong cổ áo với cảnh xuân tươi đẹp khi Chu Hồng Kỳ ở trên cúi đầu chất vấn hắn, Đinh Nhị Cẩu bị Chu Hồng Kỳ đè ngồi ở trên người, cặp đùi đẹp thon dài vừa vặn cách đũng quần đặt đôi mông tròn trên mặt thân dươиɠ ѵậŧ, tuy bị cô bóp cổ, hơi thở sắp bị tức ngẹn bên trong, hắn lại cảm giác mình muốn phun máu đào rồi trước đôi bầu vυ' hấp dẫn của Chu Hồng Kỳ :
– Chị Hồng Kỳ… ngực… thật..thật sự thật… xinh đẹp a..làm…em… !
Thật ra đây chỉ là một sự phát tác bộc phát phát sinh chuyển hướng biến hóa, chính mình đè lên Đinh Nhị Cẩu, đến lúc trông thấy hắn bị mình bóp cổ đỏ mặt tía tai, lúc này Chu Hồng Kỳ mới từ bên trong sự xấu hổ và giận dữ tỉnh táo lại một chút, thì lại nghe thấy hắn còn đánh giá bộ ngực của mình, Chu Hồng Kỳ lại tiếp tục phẫn nộ :
– Đẹp hay xấu gì cũng mặc kệ chị, bộ cậu không sợ bị thiên lôi đánh xuống à?
Dùng hành động của Chu Hồng Kỳ đang đối xử với mình Đinh Nhị Cẩu hiểu rõ, hắn chắc chắc rằng Chu Hồng Kỳ cũng không có giận dữ lắm, chứ nếu không thì với bàn tay của cô đang chặn lên cổ hắn thì..đã xong đời hắn rồi, chẳng qua là cô đang che lấp sự ngượng ngùng của mình mà thôi…
Nhưng dù sao hắn cũng không dám trong lúc hỗn loạn như thế này mà chiếm tiện nghi của Chu Hồng Kỳ, đối phó Chu Hồng Kỳ như vậy tốt nhất là cứ nhường cho cô lần lần rồi sẽ đi vào khuôn khổ.
Hắn hai tay vẫy vùng la lên..
– Thả em..ra…thở không nỗi nữa… !
Chu Hồng Kỳ không dễ dàng buông tha cho hắn nói :
– Không !..phải cho cậu một bài học để nhớ !
Nói thế nhưng bàn tay chặn trên cổ hắn cũng giảm bớt sức lực lại, đúng lúc này đây Chu Hồng Kỳ cũng đột ngột cảm giác được trên cái háng mình, phía dưới đũng quần của Đinh Nhị Cẩu cũng chính là nơi cái biểu tượng tánh mạng đàn ông, trong nháy mắt trở nên gia tăng phồng lớn lên, giống như là nhận lấy sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt mà lập tức phát sinh tính biến hóa vật lý vậy, cùng với Đinh Nhị Cẩu như thế tiếp xúc thân mật, đây cũng không phải là lần đầu tiên khe đít của cô tiếp xúc với dươиɠ ѵậŧ của Đinh Nhị Cẩu, trong nội tâm Chu Hồng Kỳ cũng đã xảy ra một tia khát vọng nhen nhóm…
Lúc này cây dươиɠ ѵậŧ trong đũng quần Đinh Nhị Cẩu một mực dính sát đỡ đòn ngay chính giữa đáy háng của Chu Hồng Kỳ bao gồm khe mông và một phần bộ phận tiếp giáp khu vực khe thịt vừa vặn chạm đến trên mặt cửa hang âʍ đa͙σ cô, chính cái điều này lại gây cho Chu Hồng Kỳ bên trong nội tâm rất khó chịu, một loại cảm giác khác thường tê tê, ngưa ngứa, rồi lại nóng bừng dưới háng với một phong cách rất riêng biệt.
Còn Đinh Nhị Cẩu thì đang nằm ngữa, hắn cũng cảm giác được sự co dãn từ khu vực cấm địa của Chu Hồng Kỳ truyền đến ấm áp, dươиɠ ѵậŧ hắn cũng không tránh khỏi dần dần tâm viên ý mã mà bắt đầu sưng cứng lên, hắn bắt đầu nhận thức được điều này và dụng tâm nổi lên, cái mông bự Chu Hồng Kỳ mang đến cho hắn một sự mềm mại tinh tế tỉ mỉ, hắn giả bộ giãy dụa hai chân, hướng về phía cái háng của Chu Hồng Kỳ đang ngồi kép phần bụng dưới của hắn giật giật, nẩy lên, nẩy lên… khiến cho dươиɠ ѵậŧ mình cùng khu vực khe đít và một phần khe thịt âʍ đa͙σ kết hợp lại càng thêm thật chặt chẽ .
Chu Hồng Kỳ cảm thấy trên thân thể Đinh Nhị Cẩu biến hóa giãy dụa, cô bắt đầu càng thêm dốc sức dùng thân thể của mình đè ép mạnh hơn trên người hắn, một tay còn lại với ra nhéo thêm trên lổ tai Đinh Nhị Cẩu, nhưng nếu tinh ý sẽ thấy có một biến hóa nho nhỏ khác đang âm thầm thực hiện là cái mông tròn của cô, ở mé trên đáy háng của Chu Hồng Kỳ có chút nhè nhẹ ma sát với phần đũng quần có cây dươиɠ ѵậŧ Đinh Nhị Cẩu.
Tuy rằng hai bắp đùi Chu Hồng Kỳ éo chặt hai bên lườn hông của Đinh Nhị Cẩu nhưng phần chính giữa hai chân, có chút hở ra cái mu bị làn vải quần quân trang trì sát lồ lộ ra cái hình tam giác bên trên của cái âʍ ɦộ căng phồng nhô cao núp dưới lớp vải, Đinh Nhị Cẩu cảm giác được sự hứng thú của mình, hai chân của hắn không ngừng lắc đùi khởi động hấy lên liên tục trên đáy háng của Chu Hồng Kỳ.
Chu Hồng Kỳ cũng không biết Đinh Nhị Cẩu trong tâm trí đang suy nghĩ gì, nhưng cô có thể cảm giác được dươиɠ ѵậŧ Đinh Nhị Cẩu ở phía dưới háng mình, dần dần nóng lên dù vẫn cách hai làn vãi, tần suất va chạm vào khe thịt ngay cửa miệng âʍ đa͙σ càng mạnh mẽ, trong âʍ đa͙σ vừa chua xót lại vừa ngứa một loại không thể giải thích kɧoáı ©ảʍ, cùng với cảm giác thoải mái dễ chịu, mà hình như cái khe thịt mập mạp cũng không ngừng quấn quít, như muốn kẹp chặt phần thân dươиɠ ѵậŧ Đinh Nhị Cẩu.
Cô chợt phát giác dưới háng của mình, mặc dù vẫn còn lớp vải quần che chắn, bên trong âʍ đa͙σ như đã có bài tiết dịch nhờn trơn nhớt, sâu trong âʍ đa͙σ hoa tâm cũng phát nhiệt nóng hổi, cô không tự chủ được dùng sức kẹp chặt hai bắp đùi trên hai lườn hông của Đinh Nhị Cẩu , mẫn cảm vạn phần, mềm mại vô cùng, cái khe thịt với cửa miệng âʍ đa͙σ như quấn quanh lại co rúm, dính sát vào vào trên mặt dươиɠ ѵậŧ tráng kiện.
Chu Hồng Kỳ cũng nghe được Đinh Nhị Cẩu hơi thở của hắn trở nên nặng nề như bị nghẹn lại, cô không khỏi có chút rung động giật mình….
Rõ ràng trong giây phút âʍ đa͙σ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ co rút, thân thể cô như muốn tê dại, bàn tay chắn trên cổ hắn vô tình cô bóp chặt hơn một chút, để tránh khỏi thực trạng ngượng ngùng khó xử, cô ngồi thẳng người lại, thò tay ngay tại đũng quần của hắn với cây dươиɠ ѵậŧ cao cao nổi lên vỗ một cái, bàn tay đánh vào nơii đó, cô có cảm giác nó rất là thẳng cứng.
– Thật là khó dạy, bị đánh như vậy mà bên dưới cũng không có sợ bị…..
Đinh Nhị Cẩu thật vất vả mới bình thường trở lại, chỗ trí mạng lại bị vỗ trúng một cái nặng nề hắn lập tức phát ra tiếng la:
– Chị à..bộ chị không biết nơi này đối với đàn ông mà nói là yếu ớt nhất đó nha?
Chu Hồng Kỳ đỏ mặt lên, mỉa mai nói:
– Hừ.. chị trên sách đã từng xem qua, không phải là viết rằng bọn đàn ông của các người, chỗ đó là cứng rắn nhất sao hừ..!
Đinh Nhị Cẩu nhìn chằm chằm Chu Hồng Kỳ hai vυ' đầy đặn kịch liệt phập phồng đáp trơ tráo đáp trả:
– Trời ơi! Bộ trên sách không phải cũng miêu tả bộ ngực của các phụ nữ săn cứng đúng thẳng như núi sao, thật ra đâu phải vậy, chính phụ nữ các chị cũng biết đôi bầu vυ' lúc nào cũng mềm mại nhất mà…