Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 101-4: Nguy hiểm đã đến

Nghe qua những lời rêи ɾỉ mất hồn của Hà Oanh Nhi, hắn cảm thấy lổ mủi mình nóng lên lên hình như đã muốn xịt máu mũi, mới đầu hắn chỉ có ý định hù dọa để dạy dỗ cho cô gái Hà Oanh Nhi một bài học, nhưng rồi tính háo sắc vô lại của một kẻ đã từng sống đầu đường xó chợ nổi hứng lên, nên càng lúc càng đùa nghịch Hà Oanh Nhi táo bạo hơn, thật ra giờ có cho vàng, hắn cũng không dám dùng dươиɠ ѵậŧ đâm vào cơ thể của Hà Oanh Nhi, vì một khi mớ lê trong thôn vẫn còn chưa bán được, hắn vẫn là một kẻ vô danh tiểu tốt ở nơi này, nếu không khôn khéo rất dễ mang họa sát thân vào người, đó là điều mà một kẻ láu lỉnh như hắn, không hề mong muốn…

Nhưng trêu đùa với cô gái trẻ thì vẫn có thể….

Đinh Nhị Cẩu

dùng hai đầu ngón tay kéo ra cái âm hạch nho nhỏ hồng hồng dính gần trên đầu khe thịt âʍ ɦộ, rồi mới đẩy ra ôm trọn lấy cái âm hạch nhô đầu lên khỏi lớp thịt da non,

Hà Oanh Nhi toàn thân cơ bắp căng thẳng, trong lòng cuồng loạn nhảy, hắn dùng đầu móng tay cẩn thận khều khều nhẹ nhàng miếng thịt lồi nhỏ bé âm hạch.

– Hừ ừ….!

Hà Oanh Nhi run giọng thở dài, Đinh Nhị Cẩu như nhặt được viên ngọc chí bảo, liền đem viên thịt lồi đáng yêu kẹp ở hai đầu ngón tay chà xát,văn vê, âm hạch thoáng cái liền sung huyết biến thành màu đỏ tím…

– A… a! ….

Hà Oanh Nhi dùng sức lấy hai cánh tay nấu chặt vào hai bên đùi chính mình, cặp chân uốn lượn thành mê người hình cung, đầu ngón chân giúp nhau kẹp cùng một chỗ quíu lại, Đinh Nhị Cẩu ngón tay bên cạnh xoa lấy âm hạch cô, cả người để sát vào mặt của, nhẹ nhàng hỏi ∶

– Chỗ đó có thoải mái sướиɠ không?

Hai đầu ngón tay tăng thêm lực đạo xoa bóp, Hà Oanh Nhi thống khổ đứt quãng thở dốc trả lời không suy nghĩ:

– A…. sướиɠ! ..người ta..sướиɠ lắm! Ngưa ngứa…mau..mau..!!!

Đinh Nhị Cẩu nham nhở nói ∶

– Tôi sẽ làm cho cô thật sướиɠ, yên tâm đi, dạng thêm đùi ra đi…

Hà Oanh Nhi không thở nổi nữa, tựa như run rẩy gật đầu ” ừ ” tỏ vẻ thuận theo, dùng hết một điểm khí lực còn sót lại, ôm chặt lấy hai bắp đùi của mình, dùng sức mở ra. âm hạch sưng lớn vẫn rất co dãn, Đinh Nhị Cẩu biết rõ thời cơ đã thành quen thuộc, ngòn tay nhẹ nhàng gảy phủ dọc trên khe thịt trơn ướt…

– Ọt…

Một tiếng vang lên khi ngón giữa nhét vào cái lổ âʍ đa͙σ có dịch nhờn chảy ở bên trong..

– Ui….ư…!

Hà Oanh Nhi kịch liệt thẳng lưng, kɧoáı ©ảʍ rất mãnh liệt nhanh như làm tê liệt thân thể mẫn cảm, hai cánh tay giờ cũng vô lực chụp lấy bắp đùi mình, âʍ đa͙σ bị ngón tay nhét vào rút ra lập lại liên tục kɧoáı ©ảʍ dồn dập tràn ngập tâm trí, ngón tay Đinh Nhị Cẩu từng tấc một chui vào trong âʍ đa͙σ trơn nhớt, không ngừng dính nhờn bị nặn trào ra bên ngoài.

– A..a…a….

Hà Oanh Nhi vô ý thức rêи ɾỉ, gan bàn chân đã bắt đầu như rút gân, móng tay dùng bấu chặt trên da thịt, vốn là cái âʍ đa͙σ chỉ mới có một lần được khai phá, trãi qua một tháng không ai động vào, giờ đã co lại chật hẹp như âʍ đa͙σ cô gái vẫn còn trinh, ngón tay thô của Đinh Nhị Cẩu đã nhanh thông chạm đến miệng tử ©υиɠ rồi, còn đang không ngừng tiến vào, đau đớn cùng sướиɠ khoái cùng lúc đã bắt đầu phát sinh ra, Hà Oanh Nhi sắp không thể hô hấp được, thân thể căng thẳng đang toát ra mồ hôi lạnh, mà Đinh Nhị Cẩu cảm giác ngón tay niêm mạc bị nhiều chất lỏng chặt chẻ quấn quanh bú hút, âʍ đa͙σ đang uốn éo co rút lại, ý thức Hà Oanh Nhi nhanh muốn lâm vào hôn mê, bởi vì ngón tay thật sự quá vừa thô vừa to so với cái lổ âʍ đa͙σ nhỏ bé của cô, bởi vậy khi mỗi lần hắn rút ngón tay ra bên ngoài, Hà Oanh Nhi cảm giác trong âʍ đa͙σ, niêm mạc đều muốn cuộn đi theo ra, sau một lúc ngón tay hắn liên tục ra vào trong âʍ đa͙σ, không khí giống như đang bị bên ngoài hút ra, bên trong niêm mạc bắt đầu co rút mạnh như muốn đẩy ra, róc rách dịch nhờn một mực chảy ra “ xì xì !”

Hà Oanh Nhi lúc này thật là đáng buồn luýnh quýnh, chính là nướ© ŧıểυ lại đang căng trong bàng quang,dẫn đến cô quá mót tiểu.

– Mắc tiểu …! Mau sắp ra rồi! Không! Không được! Nhanh nhịn không được!

Hà Oanh Nhi cô gắng nhẫn nại thầm nghỉ, nhưng là đang bị Đinh Nhị Cẩu dùng ngón tay thô bạo đảo quanh bên trong âʍ đa͙σ, cơn sướиɠ khoái đã làm cho các cơ trong bàng quang giống như mất đi co dãn kềm chế, Hà Oanh Nhi theo bản năng kẹp lại hai chân, cái mông cong lên, lổ đít từng cơn nhiu nhíu lại, nướ© ŧıểυ nóng bỏng cũng đã theo khe hở dạt dào phun trào ra, Đinh Nhị Cẩu vội vàng gấp gáp nắm được khúc quanh bắp chân của cô, hắn hướng hai bên đùi đẩy ra.

Hà Oanh Nhi bất lực xấu hổ cúi đầu, vùi kín mặt trên thảm cỏ, nho nhỏ lỗ đái lớp thịt non ẩm ướt hồng hồng bên trên mở ra tiếp tục phun ra nướ© ŧıểυ, có lẽ là âʍ đa͙σ đã bị quá lớn kí©ɧ ŧɧí©ɧ, vốn là chỉ còn mấy giọt nướ© ŧıểυ rơi ra thì hết, đột nhiên lổ đái lại nhíu lại rồi mờ ra xịt ra thêm một làn nướ© ŧıểυ nữa. Hà Oanh Nhi rối loạn chứa đựng nước mắt run giọng đối với Đinh Nhị Cẩu nói ∶ ”

– Thả! Thả tôi ra, để tôi tự chính mình ….

Đinh Nhị Cẩu buông lỏng tay hắn, Hà Oanh Nhi quả thật ngồi dậy, đem hai cái bắp đùi giương ra như con ếch xanh ngồi, Hà Oanh Nhi không nhẫn nại được nữa rồi, tùy ý phóng thích nướ© ŧıểυ nóngbỏng tí tách rơi vãi ra.

Hà Oanh Nhi đem mặt xoay qua chỗ khác, bắt buộc chính mình đôi chân bảo trì mở ra thế, cô rặn thẳng đến giọt nướ© ŧıểυ cuối cùng theo trong lỗ đái nhiểu ra mới thôi. Đinh Nhị Cẩu nhìn chăm chăm vào Hà Oanh Nhi dìễn xuất, dươиɠ ѵậŧ sớm đã muốn xuất tinh từ trong quần ra, Đinh Nhị Cẩu vì nếm thức ăn tươi, hai tay đẩy cái mông Hà Oanh Nhi lên cao, nằm ngữa dưới háng cô, vội vàng thè lưỡi ra liếʍ cái vị mặn mặn tanh tanh dính trượt khe thịt với mùi khía nồng nướ© ŧıểυ, Hà Oanh Nhi vừa tiểu xong, âʍ ɦộ vừa ướt vừa trơn, lại bị thè lưỡi ra liếʍ cảm giác không nói ra được tuyệt vời cơn sướиɠ…

– A…a…trời..ơi….

Đinh Nhị Cẩu chứng kiến Hà Oanh Nhi phản ứng ác liệt, liền tiến thêm một bước mυ'ŧ ở âʍ đa͙σ, đầu lưỡi duỗi vào bên trong quấy quanh, Hà Oanh Nhi nhẹ nhàng nhắm mắt lại không ngừng thở, Đinh Nhị Cẩu cái này mới phát giác chính mình quá thô bạo, thế là nhẹ nhàng đem cái miệng với nhiều dịch nhờn trên âʍ đa͙σ ngậm vào trong miệng…

Đinh Nhị Cẩu dần dần nắm giữ đến kɧıêυ ҡɧí©ɧ toàn bộ thân thể Hà Oanh Nhi, hắn chậm rãi tăng lực dùng lưỡi hút liếʍ trên âʍ ɦộ cô, đào lấy cái khe âʍ ɦộ ướt sũng Hà Oanh Nhi lông mày vất vả nhăn lại đến, cô vẫn ngồi xổm dùng cái mông như đè lên khuôn mặt Đinh Nhị Cẩu, hắn cùng Hà Oanh Nhi hai người tâm tình càng lúc càng kích động,

– A…a….

Hà Oanh Nhi hai cánh tay chống ngược sau đất, cả người đưa qua, đưa lại ma sát mạnh trên khuôn mặt Đinh Nhị Cẩu, điên cuồng hưởng thụ khoái lạc, âm tinh đã trào ra tự lúc nào …

Hắn như bị ngộp kêu lên, dùng lực ôm sát cái eo nhỏ nhắn Hà Oanh Nhi đẩy cái âʍ ɦộ cao lên một khoãng, và dùng hai ngón tay mãnh liệt đâm vào âʍ đa͙σ của cô.

Bởi vì ngón tay đang mãnh liệt đào khoét khe thịt nho nhỏ sung huyết, trong huyệt dịch nhờn cùng âm khí từ giữa ngón tay không ngừng rơi vãi đi ra.

– Muốn! Muốn! Đến nữa rồi! A…! Nhanh lên! Lại nhanh một chút! A…!

Một cổ âm tinh từ cổ tử ©υиɠ bị hút ra, kɧoáı ©ảʍ bành trướng mãnh liệt theo sâu trong tử ©υиɠ bạo , thân thể tuyết trắng đột nhiên ngã ngữa cong về phía sau thành đường cong khêu gợi, cái âʍ ɦộ say động lòng người hẩy lên nhấp nhô, mông thịt Hà Oanh Nhi bị đốt ngón tay Đinh Nhị Cẩu va chạm mạnh “ phạch phạch “ rung động, cả người cô như bị điện giật rung động nẩy lên từng cơn, âʍ đa͙σ cô co rút xiết chặt lại hai đầu ngón tay Đinh Nhị Cẩu tham lam mυ'ŧ mạnh không chịu rời xa…

Hai người thân thể đều đổ đầy mồ hôi nước

– Ô! Đến rồi! A…!

Hà Oanh Nhi thẹn thùng lại cực độ thỏa mãn kêu lên

Cuồng loạn kɧoáı ©ảʍ tàn phá lấy đại não Hà Oanh Nhi! Cô cảm thấy thân thể xương cốt như tiêu ma mất, Đinh Nhị Cẩu rút ngón tay ra, lại dùng môi lưỡi phảng phất cùng cái âʍ ɦộ hòa tan cùng một chỗ, bao nhiêu chất dính tanh với mùi ngây ngây âm khí tanh tưởi dâʍ ɖị©ɧ không ngừng tươm ra vào trong miệng của hắn, Đinh Nhị Cẩu đều nuốt hết xuống cổ!

– Hừ…. ừ!

Trãi qua cơn cực khoái chết đi sống lại, Hà Oanh Nhi ngồi phịch ở trên thảm cỏ, , hai cái đùi mềm nhũn hướng hai bên mở ra, toàn thân bay bổng không biết thân thể ở chỗ nào!

Đinh Nhị Cẩu nâng dậy thân thể hư thoát của cô, từ phía sau nhẹ nhàng đem cô ôm lấy, ***g ngực nóng ướt dán lên trên lưng của Hà Oanh Nhi, trơn mềm da thịt xúc cảm đến từ thân thể mềm mại rung rung, khiến cho Đinh Nhị Cẩu trái tim đập mạnh.

Bất chợt Hà Oanh Nhi Nhi như hồi tỉnh lại, cô thật sự là sợ, quát to một tiếng kéo dài:

– A…a….a…….

Đinh Nhị Cẩu không kịp đề phòng, giật mình tới mức buông lỏng tay,cô bé này, thực là kêu quá to, nhìn thấy Hà Oanh Nhi tung người thoát thân ra khỏi hắn, chạy trối chết, Đinh Nhị Cẩu cũng không dám ở lâu, cúi người lượm cái qυầи ɭóŧ mà Hà Oanh Nhi còn vứt bỏ lại không kịp mang theo trên người, lập tức hướng về ủy ban thôn đi .………………………………………………………………………………………………

…………………………………………………………………………………………………

– Tên quỷ này thật sự cứ là làm cho người ta lo lắng, chị…chị nhất định phải giúp hắn một chút!

Trong lúc Đinh Nhị Cẩu sau khi vui đùa với Hà Oanh Nhi rồi đi về phía ủy ban thôn ngủ, Điền Ngạc Như đang ở trong nhà mẹ ruột , nhăn nhó ngồi ở trong phòng của mình với chị Điền Thanh Như.

– Chị không phải là không muốn giúp hắn, nếu không hôm nay, chị trở về hẹn gặp em mật báo cho biết chuyện nguy hiểm của hắn làm chi! Em có biết đây là trái với kỷ luật của viện kiểm sát.

– Hì.. em biết là chị đối với em tốt nhất, giờ chị muốn giúp hắn như thế nào?

Điền Ngạc Như giống như là một cô bé ôm lấy Điền Thanh Như làm nũng nói.

– Em không cần phải để ý đến, chuyện này quan hệ đến án mạng , chị không có khả năng trốn tránh trách nhiệm động vào, nhưng nêu dính vào mà liên quan đến Nhị Cẩu thì không làm tròn trách nhiệm, đây cũng không phải là chuyện đùa, dù sao lần này hắn là khó thoát khỏi một kiếp nạn rồi, mấu chốt là chị muốn cho hắn biết, nhất định phải cắn chặt răng không thừa nhận dù bất luận xảy ra chuyện gì, bằng không chỉ có ông trời mới cứu được hắn!

– Em biết, ngày mai em sẽ báo động cho hắn biết!

– Này em, có thật là em tính sống cùng với hắn như vậy cả đời sao, cẩn thận đi đêm có ngày gặp ma, đến lúc đó hối hận không kịp!

– Ai da, chị à… em chỉ được ngày nào tính ngày đó mà thôi!

– À… nói thật cho chị biết, em thích con người hắn hay là thích cái ” kia “ của hắn vậy?