Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 41: Không e dè gì nữa

Đinh Nhị Cẩu đầu lưỡi đói khát đẩy ra môi dưới mềm mại Lý Phượng Ny, cô thân thể mềm mại run rẩy, hàm răng đều tăm tắp lúc bắt đầu thì đóng chặt lại, nhưng sau khi đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu tiếp xúc, lại dễ dàng sụp đổ, Lý Phượng Ny trong lòng giãy dụa, một mặt cô bản thân mình rụt rè, cùng với Đinh Nhị Cẩu so với mình hắn còn nhỏ tuổi, cùng nhau thông đồng nên cô cảm thấy luân lý đạo đức khiển trách, một mặt cảm giác mới mẻ khi cùng với một người đàn ông trẻ tuổi cuồng nhiệt.

Đinh Nhị Cẩu đầu lưỡi khẽ liếʍ hàm răng Lý Phượng Ny, hai người hơi thở cùng nghe thấy lẫn nhau, Lý Phượng Ny trong lòng cảm giác thẹn thùng, nhưng lại thơm ngọt khó bỏ, định dùng sức đẩy ra, lại sợ bị thương lòng tự ái của hắn, trong lúc cô do dự, Đinh Nhị Cẩu đầu lưỡi đã tiến quân thần tốc, chạm lấy đầu lưỡi Lý Phượng Ny, cô thì một bàn tay bị thương, mà tay kia thì bị Đinh Nhị Cẩu nắm chặt đặt tại trên giường bệnh, vô lực kháng cự, đành mặc cho hắn liếʍ láp, Đinh Nhị Cẩu đầu lưỡi đột nhiên đem cái lưỡi trơn trợt thơm tho của Lý Phượng Ny hút vào miệng mình, khẽ cắn nhẹ, lại hút lại quấn đầu lưỡi Lý Phượng Ny.

Lý Phượng Ny chỉ cảm thấy cơ hồ muốn ngất xỉu, toàn thân nóng lên, phòng ngự trong tâm trí dần dần tan rã, Đinh Nhị Cẩu đem lưỡi Lý Phượng Ny vừa hút, vừa phun, hai người đầu lưỡi ra vào song phương trong miệng, Lý Phượng Ny xuân tình dần dần nhộn nhạo, trong miệng phân bố ra rất nhiều hương vị nước bọt, không kiềm hãm được Đinh Nhị Cẩu đang xâm nhập trong miệng , mặc kệ hắn, nước bọt của mình cũng đang thấm tràn trong miệng hắn…

– Um..…

Lý Phượng Ny đã cảm thấy cả người lại một trận run run, Đinh Nhị Cẩu đầu lưỡi như lưỡi rắn ấm áp trơn trợt trong miệng cô cuồng dã hơi thở mãnh liệt của đàn ông, lay động nội tâm của nàng đè nén tình cảm lâu nay, cô dần dần hé cặp môi thơm ôn nhuận nóng bỏng, mềm mại hồng mịn đầu lưỡi trợt vào trong miệng của hắn, phối hợp Đinh Nhị Cẩu kí©ɧ ŧìиɧ liếʍ mυ'ŧ lấy. Mãi đến khi Đinh Nhị Cẩu cũng có chút không thở nổi, hắnmới buông tay ra, Lý Phượng Ny vẫn là ngơ ngác nhìn hắn, khuôn mặt đã xấu hổ đến đỏ bừng, thon thon tay ngọc cũng đang nắm chặt lại.

Hắn biết có thể áp dụng hành động.

– Chị Phượng Ny!

– Cái gì?

Đinh Nhị Cẩu đột nhiên ôm chầm thân thể cô, Lý Phượng Ny ngã vào trong ngực người tuổi trẻ. Hắn hai tay vây quanh eo, dùng sức đem cô ôm chặt lúc, cô ngửi được trên người của hắn hương vị đặc hữu giống đực.

– Đừng như vậy, buông ra!

Lý Phượng Ny tránh thoát, bất quá lúc này trong lòng cũng không ghét, ngược lại do dự bất định.

Đang lúc như vậy, Đinh Nhị Cẩu miệng đã gần ngay trước mắt.

– Đừng! Không được đâu!

Lý Phượng Ny hốt hoảng, muốn dùng sức đẩy hắn ra, nhưng bị cánh tay rắn chắc ôm lấy thân thể, một tay cô bị thương lại hoàn toàn không thể động đậy.Đinh Nhị Cẩu mục tiêu theo miệng chuyển hướng đến lỗ tai.

– A! …

Từ lỗ tai đến cổ là vị trí trên thân thể mẫn cảm của Lý Phượng Ny, làm cô run rẩy kɧoáı ©ảʍ theo mặt sau lỗ tai sinh ra. Đinh Nhị Cẩu rất nhanh liền phát hiện Lý Phượng Ny phản ứng, vì thế liếʍ qua lại bên tai, cái gọi là liếʍ cũng chỉ là dùng đầu lưỡi cùng môi giống quét rác, gãi ngứa vậy.

Thổi tới trên lỗ tai lửa nóng hơi thở, khiến cô cảm thấy có như làn điện nóng lưu thông qua thân thể.

– Ưm….

Cô không nghĩ mình lại phát ra tiếng rên nhỏ, càng lộ ra dáng điệu ngọt ngào không cách nào nhẫn nại nữa. Bàn tay lúc trước định muốn đẩy ra Đinh Nhị Cẩu, chẳng biết lúc nào, dùng sức ôm lấy áo sơmi trên người hắn.

Khi hắn bắt đầu theo bên ngoài áo vuốt ve đôi bầu vυ' hắn từng tha thiết ước mơ, Lý Phượng Ny đột nhiên tỉnh táo lại, bộ vị chung quanh bụng dưới giống như có một đốm lửa thiêu đốt, lòng của cô càng thêm hốt hoảng.

Chẳng biết lúc nào cúc áo bị cỡi ra, Đinh Nhị Cẩu bàn tay ấm áp theo áσ ɭóŧ ngực bên cạnh đưa vào, tiếp cận bầu vυ' mềm nhuyễn, tròn trịa nổi lên, run run, bị bàn tay nằm bóp làm cho đầu núʍ ѵú lập tức bắt đầu nhếch lên.

– Đừng! Không nên như vậy.

Lý Phượng Ny cố nhỏ giọng trầm thấp, Lý Phượng Ny đáy lòng sinh ra không cách nào hình dung cảm giác sợ hãi, muốn đẩy hắn ra, nhưng thân thể lại không cưỡng lại được.

Đinh Nhị Cẩu làm bộ không nghe thấy, kết quả cô sơ ý một chút, toàn bộ thân thể mất đi cân bằng, Lý Phượng Ny chẳng còn năng lực kháng cự ngã xuống giường. Làn váy bị tốc lên lên đến bên hông, cặp đùi trắng chói mắt, qυầи ɭóŧ màu trắng gợi cảm, kích động dục tình Đinh Nhị Cẩu, dươиɠ ѵậŧ hắn đã dị thường cứng nổi lên trong quần.

Lý Phượng Ny ánh mắt của nhìn đến háng hắn, cô vội vàng dời đi chỗ khác tầm mắt. Gặp phải bị nguy hiểm cưỡиɠ ɠiαи, nhưng Lý Phượng Ny hoàn toàn ý thức được hình dạng dươиɠ ѵậŧ của hắn, hoang đường là lúc này cô lại nhớ đến dươиɠ ѵậŧ nhỏ của chồng mình Vương Lão Hổ. Lý Phượng Ny toàn thân giống như châm lửa than lập tức nóng lên, có lẽ trong tiềm thức kỳ thật cũng không ghét gã trai trẻ này, cho nên cũng không có hành động phản ứng chống lại, ngược lại điệu bộ có một chút làm cho hắn thêm ý niệm kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong đầu sinh ra.

Đinh Nhị Cẩu tầm mắt hướng về phía trước di động, Lý Phượng Ny bản năng muốn dùng hai tay che giấu trên ngực đang hở ra, Đinh Nhị Cẩu cúi xuống dùng thân thể ngăn chận nửa người trên của cô, bàn tay bóp nặn một cái đầu núʍ ѵú ngậm vào trong miệng, hắn dùng đầu lưỡi chậm rãi liếʍ đầu núʍ ѵú bắt đầu trở nên cứng rắn, tiếng nút vυ' mạnh phát ra “Chẹp..chẹp” tiếng kêu.

– Không được! A…

Lý Phượng Ny vì muốn đẩy đầu của hắn, cố sức nắm tóc của hắn kéo ra.

Đinh Nhị Cẩu một bàn tay vươn vào váy, ở chỗ sâu trong âʍ ɦộ của cô, đầu ngón tay cong lại thành hình móc câu trên qυầи ɭóŧ nhẹ nhàng vuốt ve, Lý Phượng Ny phát ra nho nhỏ tiếng thét chói tai, tay cô chụp bắt tay của Đinh Nhị Cẩu, nhưng đầu ngón tay hắn vẫn cưỡng bách nơi cái giữa cái khe, gãi bên mép nhỏ, cao thấp di động.

– Đừng… dừng tay…

Nhưng hắn hoàn toàn không để ý đến Lý Phượng Ny kháng nghị, ngẫu nhiên cảm thấy chính mình thân thể bộc phát, hắn dùng dươиɠ ѵậŧ đang nổi lên trong quần, dùng sức đè xuống cái âʍ ɦộ nhạy cảm của Lý Phượng Ny, cô mạnh mẽ dùng eo cố lắc tránh nhưng rồi toàn thân cũng run nhè nhẹ, không lâu sau, liền buông tha chống cự, thành thật nhận âu yếm.

Tàn dư đạo đức vẫn còn câu nệ trong lòng của Lý Phượng Ny, cô thật sự muốn kháng cự gã trai trẻ đè ở trên người mình, nhưng là chẳng biết tại sao không dùng được sức lực, ngược lại biến thành ra vẻ cự tuyệt lại giống như vẻ mời chào, ỡm ờ! Vì vẫn còn chút ý thức chống cự, nên hai đùi kẹp chặt lại, khiến cho bàn tay của Đinh Nhị Cẩu phải ngừng ở lại nơi đó, cô lại hình như là chủ động, bất đắc dĩ tách ra đùi , để tay hắn thưa cơ hoạt động.

Đinh Nhị Cẩu lại chuyển lên ở đôi môi của nàng cô, hút trong đầu lưỡi cô nước bọt, sau đó, hắn lần lần, dùng đầu gối tách ra cặp đùi trắng Lý Phượng Ny, hai người lưỡi vẫn quấn quít vào nhau, bộ ngực của cô phập phòng, mà ngón tay của Đinh Nhị Cẩu cũng đồng thời vói vào bên trong qυầи ɭóŧ hoạt động, cái âʍ ɦộ cô đã bắt đầu ươn ướt dịch nhờn.

Trước giờ chỉ có chồng cô Vương Lão Hổ một người thăm dò trôi qua bí mật hoa viên, nay một người đàn ông khác xâm nhập vào âʍ ɦộ, tâm tình mâu thuẫn rất nhanh bị mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ bao phủ. Lý Phượng Ny âʍ đa͙σ đã hoàn toàn bị chính mình phân bố ra ngoài dịch nhờn thấm ướt, cô thần trí đã mơ hồ đến hoàn toàn quên hết mọi thứ, rõ ràng lúc này tùy ý Đinh Nhị Cẩu đùa nghịch.

Lý Phượng Ny bên hông hẩy cao lên, tựu như muốn truy đuổi ngón tay của Đinh Nhị Cẩu, nhưng ngón tay lại bỗng đào tẩu, vô cùng kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần bí nhất bộ phận Lý Phượng Ny, khiến cô nơi đó lửa nóng rất là khó chịu.

Tách ra hai bên môi nuốt lấy một ngụm nước bọt, Lý Phượng Ny vội vàng thở, đùi một mảnh trơn trợt, cảm giác khó nhịn khiến Lý Phượng Ny há mồm thở dốc, cuối cùng rốt cục nước mắt chảy xuống.

Đương Đinh Nhị Cẩu biết Lý Phượng Ny đã hoàn toàn ướŧ áŧ, hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi, biết niềm hy vọng đã lâu, hôm nay con mồi đã khuất phục.

Đinh Nhị Cẩu đột nhiên tựa như dã thú đói khát nổi điên lên, dùng sức cỡi ra nịt ngực của cô, đem quần áo trên người cô lột trần, Lý Phượng Ny mở ra đôi mắt to, nhìn động tác của hắn đang vạch ra mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, không chút nào chống cự.

Đinh Nhị Cẩu đứng dậy nhanh chóng bỏ đi trên người mình quần áo, bị áp bách giam ở bên trong nãy giờ, dươиɠ ѵậŧ được giải thoát vui sướиɠ, giống như nhảy lên vậy.

Hắn bắt đầu nâng lên dưới háng thân thể Lý Phượng Ny, có thể nói là phòng tuyến cuối cùng là cái qυầи ɭóŧ kéo xuống.

Đinh Nhị Cẩu thô lỗ duỗi ngón thăm dò vào, dùng hai đầu ngón tay vạch hai bên mép nhỏ đem đóa hoa mở ra, tự giúp đỡ dươиɠ ѵậŧ mình kê ngay miêng âʍ đa͙σ cô, phần eo lập tức dùng sức thẳng tiến, hắn đã chịu không nổi!

– A …..!

Dươиɠ ѵậŧ lửa nóng thật sâu tiến vào trong cơ thể Lý Phượng Ny cơ hồ đình chỉ hô hấp, cô cơ hồ thiêu đốt chảy tan, hai bên mép nhỏ lập tức bắt đầu nhảy động.

Đinh Nhị Cẩu cảm nhận được thành âʍ đa͙σ thịt non ngọa nguậy quấn quanh tại dươиɠ ѵậŧ của mình, đồng thời phần eo hắn càng thêm động nhanh.

Tiến vào âʍ đa͙σ, một lần lại một lần đánh sâu vào, từ từ nhanh hơn tốc độ rút ra đút vào, Lý Phượng Ny tiếng rêи ɾỉ từng hồi dồn dập, dươиɠ ѵậŧ cương cứng không lưu tình chút nào ở trong âʍ đa͙σ hẹp hòi của cô càn rỡ chạy như điên.

Lý Phượng Ny nhắm chặc hai mắt, lông màu nhíu lại, ngón tay bấu chặt cánh tay gã trai trẻ, theo nhịp rút ra đút vào tần suất cao thấp phập phồng vận động ở bụng dưới của cô.

Đinh Nhị Cẩu càng ngày càng là hưng phấn, hắn đột nhiên kêu lên một tiếng, chính hắn cũng không biết là vì sao, có lẽ vì cực đã nên hắn cũng không kềm được muốn xuất tinh, Lý Phượng Ny hơi hé mở mắt ra, thấy Đinh Nhị Cẩu sắp ngồi dậy rời khỏi bung cô, Lý Phượng Ny bụng lập tức hướng về phía trước, hai chân phía sau bám lấy hông hắn, cái mông dùng hết khả năng hẩy lên về phía trước nâng lên, tựa hồ không muốn chia lìa ái ân đang chặt chẽ ở dưới háng mình

Bọn họ lại kề sát cùng một chỗ, chỉ cảm giác mình như là trên máy bay, máy bay hướng về phía trước bay nhanh, bay đến nơi không thể cao hơn, giống như đã vượt ra khỏi phạm vi sức hút của trái đất.

Đinh Nhị Cẩu cảm thấy thân mình Lý Phượng Ny, đột nhiên đình chỉ đong đưa, trong nháy mắt, Đinh Nhị Cẩu càng cảm nhận được khác thường nóng rực ở sâu bên trong âʍ đa͙σ, khác thường co rút nhanh, khác thường sức hút mυ'ŧ vào bao qυყ đầυ mình như muốn cắn nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn.

Hai người bọn họ cùng nhau phát ra tiếng rên, đó là tiếng kêu sung sướиɠ từ nguyên thủy bản năng, là đều mọi người khát vọng khoái lạc….

Sau một khắc điên cuồng quấn quít chẳng phân biệt được hai người, hiện tại đã hoàn toàn tĩnh lại…!!!

Sau khi giúp Lý Phượng Ny vào phòng vệ sinh tắm rửa sạch sẽ, mặc lại quần áo, khi ra lại phòng, cô thì ngồi ở trên giường, Đinh Nhị Cẩu kéo cái ghế ngồi ở trước mặt Lý Phượng Ny, câu nói xưng hô cũng đã thay đổi, thân mật gần gủi hơn trước.

– Chị Phượng Ny, em thích chị lắm!

– Đứa ngốc, chị là một người đàn bà ly hôn, làm sao có thể gả cho em được, chị đời này hận nhất chính là Vương Lão Hổ, là hắn hủy chị cả đời, chị chính tai nghe được là hắn muốn đốt nhà chị, ban ngày vừa mới ly hôn với hắn, buổi tối thì đốt nhà, không phải hắn thì là ai nữa!

– Chuyện này em cũng không biết chắc, đồn cảnh sát đang điều tra, Vương Lão Hổ chạy mất, bất quá sớm hay muộn cũng sẽ tìm được.

– Chính chị đã làm liên lụy đến cha, nếu không cũng sẽ chẳng có này kiếp nạn này!

Lý Phượng Ny thương cảm nói.

– Chị Phượng Ny, em đã nói rồi, có chuyện gì em và chị cùng nhau gánh vác, chị phải tin tưởng em, em sẽ chiếu cố lo lắng cho chị cả đời!

– Em ngốc lắm, chị nhanh đến ba mươi tuổi rồi, em mới mười tám tuổi, tương lai là em phải cưới vợ, chị không xứng đâu!

– Chị Phượng Ny, chị không nên nói như vậy, tất cả lời em nói đều là thật!

Đinh Nhị Cẩu một tay nắm chặt lấy bàn tay Lý Phượng Ny không buông ra.

Lý Phượng Ny trong lòng cũng rất là cảm động, không cần biết lời nói của người đàn ông trẻ này là thật hay giả, chỉ những câu này cũng đủ rồi. Tiền thì khó có thể trả sạch nợ cho hắn, chính hắn nói, muốn chính mình dùng cả đời trả lại cho hắn. Có lẽ về sau cũng sẽ không có ai muốn mình nữa, chuyện mình xảy ra với gã trai trẻ, nếu việc này sau này truyền đi khắp láng giềng tứ phương đều biết, ai sẽ còn lấy chính mình đây.

– Chị tin lời của em nói, chị đáp ứng em, cả đời này trả lại cho em!

Lý Phượng Ny kích động, tự nhiên liền nói ra nói câu như vậy.

– Thật nhé, chị Phượng Ny, chị thật sự đáp ứng rồi đấy!

Đinh Nhị Cẩu cầm lấy tay của Lý Phượng Ny, rất là cao hứng, đây là chuyện hắn trong lòng dự liệu tính toán nhưng là thật không ngờ đến nhanh như vậy.

– Chị Phượng Ny, em sẽ đối tốt với chị cả đời, em đã báo danh báo danh học hàm thụ ở trường đại học tại Giang Đô, chị cũng nên đi học sơ qua về kế toán một chút đi, tương lai khi có tiền chị thay em quản lý, em muốn mở công ty, làm xí nghiệp, tất cả tiền sau này, đều giao cho chị quản, được không!

– Nói cái gì đó, tiền của em thì phải giao cho vợ của em quản, chị cũng không cho em quản đâu!

Lý Phượng Ny xấu hổ nói.

– Chị chính là vợ em, vừa rồi chị đều đáp ứng em rồi!

Đinh Nhị Cẩu một bàn tay vuốt ve mặt của Lý Phượng Ny, nhỏ giọng trêu đùa.

– Nói bừa, chị khi nào thì đáp ứng em!

Lý Phượng Ny thầm nghĩ rằng, đây thật là tính tính của một tên trẻ tuổi, chuyện như này, sao có thể nói trắng trợn ra như vậy, trên mặt cô đỏ rực một mảnh, nhưng trong lòng ngọt ngào vô hạn, thật sự mà nói, ngày trước Lý Phượng Ny từ một cô gái biến thành đàn bà, cô chưa có trải qua quá trình ngọt ngào luyến ái, mà Đinh Nhị Cẩu thủ đoạn như vậy, dễ dàng liền nắm lấy trái tim của cô, cho dù không có lần này hoả hoạn, cho dù không có dùng tiền hiện lấy lòng, cô cũng sẽ không kiên trì bao lâu, ngọt ngào ma quỷ một khi rời khỏi nhà giam, vĩnh viễn muốn giam lại cũng không được rồi.

– Bộ không phải sao? Chúng ta thử lại lần nữa!

Nói xong, Đinh Nhị Cẩu cúi người, lại đem cặp môi thơm Lý Phượng Ny gắn lên trên miệng mình, tùy ý liếʍ mυ'ŧ, lần vừa rồi còn có chút dò xét, sau khi lấy được sự đồng ý của Lý Phượng Ny, hiện tại hắn liền không có chút e dè gì nữa, một cái tay của hắn dễ dàng, đặt lên hai bầu vυ' Lý Phượng Ny, cô chợt lọt vào tập kích, trong miệng chỉ tới kịp rên lên:

– Ưʍ..a….!

Đã vô sức phản kháng rồi.