Dịch: Chu Cường
Kiên trì trong hai mươi tư giờ?
Lâm Siêu quay đầu lại nhìn đàn quái vật đang lao rới, chỉ đảo mắt qua thôi mà số lượng ước chừng đã vài nghìn con, mỗi con thể chất thấp nhất là cấp ba mươi, trong đó có một loài thực vật biến dị có hình dáng vô cùng to lớn, chỉ nhìn qua Lâm Siêu có thể đoán đại khái thể chất của nó là cấp bốn mươi. Nếu là người khác khi nhìn thấy đàn quái vật mấy nghìn con đang lao tới đã sớm lâm vào trạng thái tuyệt vọng rồi.
Đừng nói là kiên trì hai mươi tư giờ, chỉ mười phút thôi mà đã khó không tưởng.
"Cải tạo Long dực."
Vẻ mặt Lâm Siêu bình tĩnh, đôi cánh rồng từ sau lưng hắn duỗi ra, năng lượng bên trong đôi cánh vẫn còn một nửa, cho dù nửa tháng thời gian phi hành trên trời cũng được, rất may là những con quái vật ở đây không có loài nào có biết bay.
Vυ't!
Đôi cánh rồng mang Lâm Siêu phóng thẳng lên trời, giống như một con Đại bang lớn, nhưng khi hắn mới bay lên độ cao khoảng hai ba mươi mét, thì bỗng nhiên cảm thấy đầu óc choáng váng, có cảm giác không thế nào hít thở được, giống như là thiếu dưỡng khí vậy, việc hít thở cảm thấy vô cùng khó khăn.
"Vô dụng thôi."
Anubis thở dài nói:
"Trên đỉnh núi Amos có cầm chế cấm bay, cho dù là chim cũng chỉ có thế bay là là sát mặt đất. Từ trường lực hút ở thảo nguyên này vô cùng quỷ dị, không giống như bên ngoài. Nếu như ngươi cậy mạnh tiếp tục phi hành chắc chắn sẽ rơi vào trạng thái thiếu dưỡng khí, ngạt thở mà chết!"
Sắc mặt Lâm Siêu biến đổi, hắn cũng đã từng nghe về cầm chế cấm bay, nó thuộc về một nền văn minh có nền khoa học kỹ thuật vô cùng thần kỳ. Chỉ những căn cứ lớn mới sở hữu, một khi cầm chế được bố trí, bầu trời phía trên của căn cứ sẽ rơi vào trạng thái vô cùng kì dị, không có bất cứ một sinh vật có thể bay trên đó, trừ khi đó là vật chết.
Lâm Siêu đành phải dừng lại, và quay trở lại mặt đất.
"Nếu như mình có năng lực "Thích ứng" giống như của Vưu Tiềm, khả năng thích ứng sẽ không ngừng tăng lên."
Lâm Siêu thở dài một cái, nhìn đàn thú khổng lồ đang rầm rầm lao tới, bàn tay nắm chặt cổ thương, đôi mắt bắn ra sát khí.
Grào!
Tiếng quái vật gào rú giống như tiếng sóng cuộn trào mãnh liệt như hàng nghìn con ngựa đang rầm rập lao tới, khiến cho băng tuyết bao phủ xung quanh Lâm Siêu rơi xuống ầm ầm.
Lâm Siêu chủ động xuất chiến, lao tới trước mặt đàn thú, mũi thương như nộ long, mạnh mẽ quét ngang, đập nát đầu một con nhện và một con bọ cạp biến dị, sau đó dẫm lên lưng con bọ cạp, cả nhảy lên thật cao. Một thương đâm thẳng vào mắt của một cái cây biến dị.
Cái cây biên dị này có chiều cao hơn hai mươi mét, toàn thân đầy những sợi dây leo màu đen, bên trên những sợi dây lep đó mọc chi chít gai nhọn, trên mỗi cái gai nhọn đó có thể nhìn thấy một màu xanh lấp lánh, nhìn qua thôi cũng biết đó là chất độc. Cho dù thể chất của Lâm Siêu có mạnh đến thế nào đi chăng nữa, một khi bị đám gai nhọn đầy chất độc này cắm vào người, thì hắn có thể sẽ bị nhiễm độc và biến thành Hủ thi.
Ầm!
Lực lượng mạnh mẽ.
Bàn tay phải của Lâm Siêu nắm chặt cổ thương, dồn sức vào cánh tay phải, trường thương đâm ra nhanh như chớp, mũi thương hóa thành hàng trăm hàng nghin tia sáng đâm liên tiếp vào thân cây. Thân cây biến dị run lên bần bật, rồi thân nó dần nứt vỡ thành những mảng lớn, rồi nát vụn ra.
Động tác của Lâm Siêu cũng không có ngừng lại. Dường như mọi chuyện phát sinh đã nằm trong dự liệu của hắn, trường thương đập mạnh xuống, mượn lực phản chấn cả người hắn nhảy lên cao, trực tiếp nhảy vào giữa bầy thú, một đường chém gϊếŧ không ngừng.
Ầm ầm ầm!
Cổ thương có trọng lượng một nghìn cân trong tay Lâm Siêu quét ngang, hắn không có sử dụng bất cứ kỹ xảo nào, chỉ đơn thuần dựa vào sức mạnh của mình, đập lũ sói ma, nhanh chóng đập nát cơ thể bọn chúng.
Rất nhanh, Lâm Siêu đánh tan trận hình của đàn thú, đàn thú này mặc dù số lượng quái vật rất nhiều. Nhưng thân hình Lâm Siêu nhỏ bé, dễ dàng len lỏi bên trong bầy thú tiêu diệt từng con một, mà bầy quái vật vì thân hình to lớn nên không có cách nào bao vây Lâm Siêu. Mỗi lần chỉ khoảng sáu bảy con quái vật lao tới, rất nhanh bọn chúng dễ dàng bị Lâm Siêu gϊếŧ sạch.
Số lượng thi thể quái vật ngày càng nhiều lên, Lâm Siêu dường như biến thành một cỗ máy gϊếŧ chóc, không ngững dẫm lên thi thể quái vật mà tiến lên phía trước.
Không tới mười phút sau, số lượng thi thể quái vật bị gϊếŧ bởi Lâm Siêu đã đạt tới số lượng hàng nghìn con. Hắn chỉ mất một đến hai giây để gϊếŧ chết một con quái vật, hiệu suất quả thực vô cùng kinh người. Nếu đổi lại là người khác, một khi bị đàn quái vật này bao vây, tay chân sẽ rối loạn, phản ứng không kịp sẽ nhanh chóng bị đàn thú nhấn chìm.
Trải qua mười phút chiến đấu, lực lượng hai cánh tay của Lâm Siêu vẫn rất ổn định, mỗi một thương đánh ra đều đâm chính xác mục tiêu, nhịp thở của hắn cũng không hề rối loạn.
"Ngươi làm sao mà có kỹ xảo dùng thương cao thâm đến như vậy?"
Anubis cảm thấy vô cùng khϊếp sợ, nói:
"Kỹ xảo dùng thương của ngươi đã đạt đến cấp A, hơn nữa mức độ thuần thục cũng đạt cấp A. Một người bình thường trẻ tuổi chưa đến hai mươi tuổi như ngươi, làm sao có khả luyện thành kỹ thuật dùng thương như vậy?"
Anubis vốn tưởng rằng, Lâm Siêu có thể kiên trì trong vài phút cũng đã tốt lắm rồi.
Tuy hắn biết lực lượng của Lâm Siêu rất mạnh,thêm vào cánh tay phải đã được cải tạo, muốn gϊếŧ chết những con quái vật này cũng không hề khó, thế nhưng có thể gϊếŧ chết được lũ quái vật này mà vẫn bảo toàn được thân thể nguyên vẹn là một chuyện vô cùng khó khăn.
Phải biết rằng, hai quyền khó địch bốn tay, đặc biệt là trong lúc hỗn chiến, một khi bị thương, sự phản ứng của cơ thể sẽ chậm lại một chút, cơ thể di chuyển chậm lại, tránh né không còn linh hoạt nữa, sau đó sẽ bị thương một lần nữa, cứ như thế cuối cùng sẽ mất mạng.
Nhưng, mười mấy phút đã trôi qua, cổ thương trong tay Lâm Siêu dường như biến thành một con Giao Long, không ngừng bay lượn trên dưới, trái phái, đón đỡ ngăn chặn tất cả những đòn tấn công. Đồng thời có thể mượn lực từ những đòn tấn công đó phản đòn gϊếŧ lại đối phương, kỹ thuật dùng thương xuất thần nhập hóa vô cùng, nó có cảm tưởng Lâm Siêu muốn làm gì không ai có thể ngăn cản được hắn.
Hơn nữa, Anubis chú ý đến mỗi chiêu thức Lâm Siêu đánh ra , đó đều là những kỹ thuật cơ bản, không hề có những động tác hoa mỹ đẹp mắt, chỉ sử dụng những đòn đánh đơn giản nhất.
"Mỗi lần ra chiêu lại không cần dùng nhiều sức lực, thật đúng là một kẻ quái vật!"
Anubis cảm thấy không khỏi ghen tị.
…
Phốc!
Lâm Siêu mở ra năng lực "Tốc độ tăng cường" hắn như biến thành một con U linh màu đen, bên trong bầy thú không ngừng di chuyển, ung dung nhẹ nhàng gϊếŧ chết từng con quái vật. Số lượng của bọn quái vật vô cùng nhiều, thế nhưng bọn chúng không thể theo kịp tốc độ của Lâm Siêu, chứ đừng nói là có thể chạm vào lông tóc của hắn, hơn nữa ngoài việc thể chất của bọn chúng chỉ từ cấp ba mươi đến bốn mươi, còn lại không có năng lực đặc biệt nào khác.
Lâm Siêu dưới tác dụng của năng lực "Tốc độ tăng cường", tốc độ di chuyển của hắn đạt đến tốc độ của âm thanh, mỗi giây đồng hồ đều có bảy, tám con quái vật bị hắn gϊếŧ chết.
Bảy tám phút trôi qua cả đàn thú lên đến hàng nghìn con đã bị một mình Lâm Siêu gϊếŧ sạch.
Lâm Siêu dừng lại liếc nhìn thi thể quái vật ở khắp nơi, rồi thở nhẹ một cái, ngồi xuống mặt tuyết nghỉ ngơi, khôi phục thể lực, đồng thời phóng tầm mắt quan sát bề mặt thảo nguyên Amos. Giờ phút này không còn thảo nguyên rộng lớn với đồng cỏ xanh nữa mà thay vào đó là bề mặt thảo nguyên đã biến thành một đầm lầy đầy tử thi, mà lũ quái vật lại vẫn tiếp tục từ bên dưới lòng đất chui lên.
"Chúng nó đánh hơi thấy mùi vị sự sống trên cơ thể ngươi, đang không ngừng tiến đến đây."
Anubis thở dài nói:
"Đáng tiếc, những con quái vật này không phải là sinh vật sống, trong cơ thể không còn máu tươi, nếu không, ta có thể hút máu bọn chúng, rồi bổ sung năng lượng cho ngươi. Hiện tại, không có cách nào để giúp ngươi, ngươi chỉ có thể dựa vào chính mình, cố gắng duy trì, tiếp tục sống sót trong hai mươi tư giờ. Ta biết ở gần đây có một hang động, tạm thời ngươi có thể đến đó tránh né một thời gian."
"Làm sao ngươi biết về điều đó?"
Lâm Siêu nhìn nó hỏi.
"Ta trước đây đã đến nơi này thám hiểm, lúc đó ta cũng thu được một bộ Thủy thần Chiến giáp."
Anubis kiêu ngạo trả lời.
Ánh mắt Lâm Siêu sáng lên, sau đó nhắm chặt mắt lại, nói với Anubis:
"Đợi đến lúc ta không thể nào kiên trì được nữa, hãy đưa ta trốn vào trong hang động kia."
"Ngươi vẫn còn muốn tiếp tục chiến đấu?"
Anubis kinh ngạc nhìn Lâm Siêu.
"Không chiến đấu, làm sao có thể nâng cao thực lực?"
Lâm Siêu bình tĩnh nhắm hai mắt lại.
"Đừng có làm ồn, ta muốn tranh thủ thời gian khôi phục thể lực."
Vừa nói xong hắn đã nhanh chóng đi rơi vào trạng thái thiền, thả lỏng tinh thần.
"Đúng là một kẻ điên."
Anubis nói thầm, gương mặt của nó chìm dần vào trong da thịt cánh tay phải rồi biến mất.
…
Mười tám giờ đã trôi qua.
"Đây là lượt thứ chín mươi ba!"
Bàn tay Lâm Siêu vẫn nắm chặt lấy trường thương. Lúc này hắn đang đứng trên một ngọn núi nhỏ được làm thành từ vô số thi thể của quái vật, hắn há miệng thở hồng hộc, mồ hôi ướt sũng toàn thân, sức lực của Lâm Siêu đã đến mức cực hạn, ngay cả việc cử động ngón tay cũng cảm thấy vô cùng khó khăn. Cổ thương đang được dựng đứng trên thi sơn, giúp chống đỡ cơ thể hắn không bị ngã xuống.
"Đi thôi, mau trốn vào bên trong hang động kia, nghỉ ngơi mấy tiếng."
Vẻ mặt Anubis vô cùng phức tạp nhìn Lâm Siêu nói.
"Ta vẫn còn có thể kiên trì một lúc nữa."
Lâm Siêu nhắm chặt hai mắt lại để nghỉ ngơi, trả lời nó:
"Dựa vào độ cao của thi sơn này, làn sóng quái vật phải hai giờ nữa mới xuất hiện, ta muốn tranh thủ chút thời gian đó để khôi phục thể lực."
Nói xong, ngay lập tức chìm vào giấc ngủ say, vừa đứng vừa ngủ.
…
Hai giờ sau.
Lâm Siêu bị tiếng rống giận của bầy thú đánh thức, cỗ gắng mở mắt nhìn, chỉ thấy phía dưới chân núi một số lượng quái vật khổng lồ chen chúc ở dưới, giống như một cơn thủy triều màu đen.
Lâm Siêu tiếp tục nắm chặt cổ thương, trải qua hai giờ nghỉ ngơi, thể lực của hắn đã khôi phục được một phần năm, miễn cưỡng có thể tiếp tục đánh một trận.
Giêt!
Lâm Siêu tiếp tục chống đỡ lũ quái vật tấn công.
Tốc độ tăng cương!
Hoàng Kim Hóa!
Tia Gramma xạ tuyến!
Lâm Siêu đem tất cả những năng lực của hẳn toán bộ thi triển ra hết, khiến cho nguồn năng lượng bên trong mỗi tế bào của hắn gần như cạn kiệt, thể lực hạ xuống thấp vô cùng. Hắn cảm thấy vô cùng mỏi mệt, đến sức để mở mắt cũng không còn, chỉ có thể nhắm hai mắt lại, rồi dựa vào khả năng cảm ứng của mình, ở trong bầy thú không ngừng đánh gϊếŧ.
Ầm!
Cổ thương đâm thẳng về phía trước, làm cho không khí xung quanh trường thương trở nên vặn vẹo, đầu mũi thương tỏa ra tia sát khí lẫm liệt, đánh vỡ đầu một con voi khổng lồ.
Lâm Siêu nhắm chặt hai mắt của mình lại, dựa vào thính giác,khứu giác và giác quan thứ sáu của mình để tìm kiếm vị trí của lũ quái vật.
Đột nhiên, một cái rễ cây to như cái thùng nước từ phía sau đánh về phía Lâm Siêu.
Ở thế ngàn cân treo sợi tóc đó, cơ thể Lâm Siêu hơi nghiêng người một cái, dễ dàng tránh thoát được cái rễ cây đó, đồng thời quay ngươi đâm một thương, dưới sức mạnh của Lâm Siêu, cái rễ cây bị đánh nát vụn.
Gϊếŧ!
Gϊếŧ!
Lúc này, ý thức của Lâm Siêu có chút hỗn loạn, việc tránh né chỉ dựa vào bản năng.
Thời gian dần trôi qua.
Một giờ sau.
Keng!
Một âm thanh kim loại lạnh lùng không có một chút cảm xúc nào đột nhiên vang lên trong đầu Lâm Siêu.
"Kẻ xâm lấn đến từ một nền văn minh không biết, xét thấy ngươi có thể vượt qua thử thách của hệ thống an toàn cấp hai, thu được sự tiếp nhận của nên văn minh. Số liệu của ngươi đã được ghi chép vào hệ thống dữ liệu. Phần thưởng của ngươi gồm có ba vật phẩm, đồng thời thu được thân phận hai sao."
"Thân phận hai sao?"
Lâm Siêu ngay lập tức cảm thấy tỉnh táo hơn khi nghe thấy thông tin này.
"Lại có thể thu được thân phận hai sao!"
Trước đây Lâm Siêu đã nghe nói tới điều này, có một số di tích kỳ lạ, bên trong đó có một số nhiệm vụ đặc biệt, như sửa chữa di tích,hoặc bảo vệ di tích. Một khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ được di tích tiếp nhận, sẽ thu được một ít đặc quyền, hoặc là khen thưởng đặc thù.
Giống như di tích Maya vậy, nó đã xếp Lâm Siêu vào danh sách đen, giờ đây hắn không có cách nào tiến vào di tích đó nữa, một khi cố ép tiến vào sẽ bị di tích tiến hành săn gϊếŧ!
"Xem ra, mình đánh gϊếŧ những quái vật này, bọn chúng cũng không phải là quái vật sinh ra từ trong di tích mà là những sinh vật có hại, số lượng quái vật gϊếŧ nhiều như vậy, cho nên mới trao cho mình thân phận hai sao."
Lâm Siêu nhanh chóng hiểu được những điều này.