Từ ngày sống cùng Phương Thanh thì mỗi năm cứ đến sinh nhật của tôi là tôi chỉ có cùng cậu ấy, cùng nhau trải qua ngày sinh nhật. Nhưng năm nay tôi muốn mời vài người quen đến cùng nhau đập phá, đồng thời cũng tìm cơ hội lăng nhục người yêu của mình. Đêm hôm sinh nhật, hai đồng sự cùng công ty của tôi là tiểu Lý và lão Vương còn một người bạn tôi quen ở quán bar là A Bưu đều đến nhà chúng tôi dự sinh nhật. Tiểu Lý và lão Vương đều là người tốt đã cùng tôi làm việc mấy năm nay rồi, hơn nữa từ sau khi biết tôi là người đồng tính thì cũng không có thấy gì là phản cảm. A Bưu cũng là gay, mỗi khi tôi có thời gian thì chúng tôi hay đi uống rượu, dần dà cũng trở nên thân thiết hơn.
Biết mấy người bạn của tôi muốn tới, Phương Thanh xung phong nhận việc bếp núc.
Tấm lưng trần treo mỗi cái tạp dề màu hồng, hạ thân thì trần trụi nhưng cứ chạy nhong nhong ở trong nhà, cặp mông căng mẩy cứ ngoáy bên này ngoáy bên kia! Thật sự là rất mê người! Mặc dù không nổi lên du͙© vọиɠ nhưng nó cũng không gây trở ngại cho tâm tình muốn thưởng thức cảnh đẹp của tôi.
Phương Thanh vừa hát vừa nấu ăn. Tôi thừa dịp cậu ấy không chú ý đến lặng lẽ ngồi ở phía sau cậu ấy, hai tay vạch hai phiến mông của cậu ấy ra, thổi một ngụm khí vào tiểu huyệt đỏ hồng kia.
“A!” Phương Thanh bị tôi làm cho hoảng sợ, vội vàng quay người lại nhẹ nhàng cốc đầu tôi một cái, còn nói giống như đang giáo huấn đối với đứa trẻ con vậy “ Đừng nháo!”
Đương nhiên là tôi không thể bỏ qua như thế được, giả bộ ôm eo cậu ấy rồi đứng lên. Cách chiếc tạp dề cắn cắn đầu nhũ của cậu ấy, dùng răng nanh mài qua mài lại, đầu lưỡi cũng không buông tha cho núʍ ѵú. Dĩ nhiên là Phương Thanh không còn chút sức lực nào phản kháng rồi, còn không ngừng ưỡn ngực ra đem núʍ ѵú hướng đến bên miệng của tôi. Cậu ấy còn vô thức rêи ɾỉ “ Bên kia cũng muốn! Bân! Mau niếm đầu v* ”
Đối với khúc dạo đầu thì tôi có thừa khả năng thoả mãn cậu ấy, đợi đến khi đầu v* bên này đã sưng to như ý tôi muốn thì tôi lại ngậm đầu v* bên kia vào trong miệng, tiếp tục bú ʍúŧ.
Tiểu ngọc hành của Phương Thanh bị người yêu trêu trọc núʍ ѵú mà đã bắt đầu nhếch cao lên. Tôi sờ sờ tiểu gia hoả này sau đó lại tiếp tục ăn cậu ấy, rồi lại chơi nộn huyệt xinh đẹp kia. Tôi cứ như vậy trêu đùa cậu ấy, đem tìиɧ ɖu͙© của cậu ấy dâng lên một nửa mãi cho đến khi chuông cửa vang lên.
Phương Thanh vẫn chưa cảm thấy thoả mãn nhưng mà bây giờ khách đã đến. Cậu ấy thấy xấu hổ nếu tôi vẫn giúp cậu giải quyết du͙© vọиɠ, nên chỉ có thể uỷ khuất đánh vào ngực tôi một cái rồi đi vào phòng ngủ thay quần áo. Còn tôi thì đi mở cửa cửa nghênh đón bằng hữu vào.
Không ngờ là Tiểu Lý, lão Vương và A Bưu đi cùng nhau, mỗi người trong tay còn cầm một ít quà. Nhất là A Bưu còn mang theo một thùng bia, xem ra hôm nay hắn ta muốn không say không về rồi.
Thấy mọi người đã đến, Phương Thanh cũng từ trong phòng ngủ đi ra. Tôi ôm Phương Thanh giới thiệu cho mọi người “ Đây là người yêu của tôi, Phương Thanh ”. Phương Thanh cũng nói xin chào với mọi người, nhưng mà mất cả nửa ngày mà Tiểu Lý với Lão Vương vẫn ngây người. Từ lúc Phương Thanh xuất hiện đến bây giờ bọn họ vẫn nhìn cậu ấy không rời mắt.Tôi cũng có chút tò mò, nhìn lại Phương Thanh. Lúc này mới phát hiện ra Phương Thanh chỉ mặc một chiếc quần đùi rộng, thân trên vẫn còn đeo tạp dề. Đầu ngực vừa bị tôi liếʍ bây giờ trở nên trong suốt, có thể nhìn rõ hai viên đại núʍ ѵú hồng hồng.
Phương Thanh cũng thấy hình như có chuyện gì đó không thích hợp liền vội vàng cúi đầu nhìn tôi một cái rồi mặt đỏ bừng lên. Tôi vội nói với ba người kia “ Xin lỗi tôi không thể đón tiếp chu đáo được” rồi dẫn theo mọi người vào trong nhà.
Lão Vương với Tiểu Lý nhìn tôi rồi cười cười sau đó nói chúc mừng sinh nhật tôi, còn A Bưu thì đến vỗ vai tôi một cái rồi giơ ngón tay cái lên khen ngợi. Tôi cũng cười cười ngầm hiểu.
Lúc ở trên bàn rượu, A Bưu liên tục mời rượu Phương Thanh, vốn dĩ tửu lượng của Phương Thanh cũng kém nên mới uống được mấy chén mặt cậu ấy đã đỏ bừng bừng như mặt trời ban trưa. Phương Thanh bắt đầu lảo đảo say. Thấy vậy tôi cũng biết được thời cơ tuyệt diệu đã đến rồi, cũng bắt đầu giả vờ say.Vì để kế hoạch càng tiến triển thuận lợi hơn tôi còn cố tình cầm bính rượu lắc lên lắc xuống đi đến bên cạnh A Bưu, giả vờ say không đứng nổi dựa vào người A Bưu. Miệng lưỡi như cắn vào nhau nói không rõ lời “ A.. A Bưu, Hôm nay tôi rất vui vì các cậu đã đến! nào Chúng ta tiếp tục uống! Cạn nào ….! ”Nói xong tôi còn cố ý buông lỏng tay để bình rượu trong tay rơi xuống đất, còn người thì lăn quay trên sàn giả vờ ngủ.
A Bưu ngồi xổm xuống vỗ vỗ mặt tôi mấy cái, bảo”Trần Bân, Trần Bân, tỉnh đi tỉnh đi!”
Tôi giả vờ chán ghét phất phất mấy cái ý bảo không được quấy rầy tôi ngủ, miệng lẩm bẩm mấy câu rồi lại lăn ra ngủ.
“Trần Bân uống say rồi lăn quay ra ngủ rồi!” A Bưu nói với Tiểu Lý và lão Vương.
“Vậy thì chúng ta cũng nên về thôi! Phương thanh cũng không uống được nữa!” Tiểu Lý đứng dậy muốn đi.
“Nếu mày muốn về tao cũng không cản, nhưng cũng đừng có mà trách tao là có thứ tốt không chịu chia sẻ cho anh em nha!” Hắn nói xong cầm lấy một ly rượu đi đến trước mặt Phương Thanh, cạy miệng cậu ấy ra rồi đổ hết vào. Phương Thanh cũng không còn tỉnh táo nữa, lắc đầu né tránh ly rượu đang đổ vào miệng mình, nên hầu như số rượu đều bị vãi hết lên quần áo.
A Bưu thấy Phương Thanh cũng say rồi, nên bắt đầu hạ lưu sờ tới sờ lui khắp người Phương Thanh. Phương Thanh rêи ɾỉ mấy cái tỏ vẻ sờ rất sướиɠ, còn nhỏ giọng nói’ Nóng … Nóng quá”
A Bưu nghe thấy vậy thì càng thấy vui hơn, hắn vội vàng ôm Phương Thanh lên sô pha rồi cởi sạch quần áo của cậu ấy. Toàn thân thể trắng sữa của Phương Thanh hiện ra trước mắt của 3 người, đầu nhũ mẫn cảm vừa tiếp xúc với không khí đã cứng lên rồi.
Một tay A Bưu kẹp lấy một bên vυ' xoa nắn rất có kỹ sảo, đồng thời hướng về phía Lão Vương và Tiểu Lý nói “ Nhìn này, núʍ ѵú này đúng là cực phẩm, mẹ nó có khi còn mềm hơn nhiều so với của đàn bà ấy chứ!” Hắn nói xong lại lật người của Phương Thanh lại, hai cánh mông to hồng hồng rung rinh trong không khí, làm ba người nhìn xem không thể rời mắt. A Bưu cũng không thèm quan tâm mấy thằng kia nữa, hắn vội vội vàng vạch hai cánh hoa thịt ra rồi thổi một ngụm khí vào trong “ Đây mới chính là cực phẩm! Quả nhiên đúng là đồ lẳиɠ ɭơ! Hôm nay lão tử có thể thoả sức chơi rồi”
Sau đó hắn cắm hai ngón tay vào trong tao huyệt của Phương Thanh, không ngừng khấy đảo bên trong, tiếng nước kêu òm ọp òm ọp vang rõ trong không khí. Tiểu Lý và Lão Vương nhìn không chớp mắt, hai người vẫn đứng bất động suốt từ lúc nãy đến giờ. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy nam nam tính giao nên phản ứng có chút chậm.
Chung quy cũng bởi vì trước khi bọn họ đến tôi cũng chơi đùa Phương Thanh một lúc rồi nên tràng bích lúc này đã vô cùng mềm mại rồi. A Bưu đỡ kê ba chậm rãi cắm vào tao huyệt, Phương Thanh cảm nhận thấy có dị vật tiến vào trong tiểu huyệt của mình nên phản ứng theo quán tính kẹp chặt mông lại.
“Bốp!” A Bưu đánh một phát lên mông trắng nõn của Phương Thanh, rồi mắng “ Đồ lẳиɠ ɭơ nhà người! Kẹp chặt như vậy có phải là đợi không kịp rồi không? ” Nói chưa xong đã thẳng lưng bắt đầu điên cuồng trừu sáp. Phương Thanh cũng dần cảm thấy thoải mái, xoay eo phối hợp theo tiết tấu của A Bưu
A Bưu sáp được một ít đã cảm thấy nghiện rồi liền ngồi lên sô pha, đặt Phương Thanh ở trên đùi tiếp tục thao làm. Tư thế này có thể chọc đến chỗ sâu nhất, Phương Thanh bị sáp không ngừng nhấp nhô lên xuống, núʍ ѵú sưng đỏ không ngừng rung rinh trước mặt A Bưu, thấy đồ ngon như vậy A Bưu sao có thể bỏ qua liền hung hăng mυ'ŧ lấy đầu v* sưng đỏ kia.
Tôi sợ bọn họ phát hiện ra tôi đang cương lên vội vàng lấy tay che âm hành ở chỗ khố hạ lại. Ai ngờ ba người bọn họ chỉ lo nhìn Phương Thanh làm gì còn thời gian quan tâm tôi ra sao.
Phương Thanh bị thao một lúc mới thanh tỉnh trở lại, nhìn người trước ngực không phải là tôi lên vội vàng muốn đẩy ra. Nhưng ai ngờ A Bưu lại dùng lực mυ'ŧ một phát, kê ba lại đâm thật sâu vào một chút. Phương Thanh lại mềm nhũn như sợi bún, nhưng ngoài miệng vẫn giả bộ nói “Đừng! Buông tôi ra! A Bưu đừng làm như vậy, nếu Trần Bân biết được thì làm sao”
Mẹ nó! Lúc này mới nhớ tới tôi thì làm cái mẹ gì có chứ! Tôi căm giận nghĩ trong lòng.
“Không có việc gì! Trần Bân ngủ say như chết ý, không tin tôi mang cậu đi nhìn.” Nói xong liền đem Phương Thanh ôm đứng lên, Phương Thanh cả kinh sợ hãi hai chân vội vàng kẹp chạt lấy eo của A Bưu, còn hai tay thì bám cổ A Bưu không buông. A Bưu thấy thế nhân cơ hội dùng lực đâm thẳng vào tao tâm của Phương Thanh, Phương Thanh không nhịn được nữa lại bắt đầu rêи ɾỉ. Tiểu Lý và Lão Vương đứng nhìn mà khố hạ cũng đã cương cứng, hai người bọn họ không ngừng nuốt nước miếng nhìn chằm chằm vào đông cung sống động trước mắt.
Tôi thấy A Bưu vừa thao Phương Thanh vừa đi về phía tôi, tôi lập tức nhắm mắt lại giả vờ ngủ. Nghe thấy tiếng bước chân ngày càng gần, cùng với cảm giác áp bách ngày càng lớn ở trên đỉnh đầu, rồi tiếng nước òm ọp òm ọp cộng với mấy giọt nước bắn tung toé lên mặt tôi. Tôi càng thêm khẳng định chắc chắn A Bưu đang ôm Phương Thanh ngang nhiên thao lộng ngay ở phía trên mặt của tôi! Con mẹ nó, A Bưu đúng là thật biết chơi.
Vốn dĩ Phương Thanh bị tôi chơi cho nửa vời nên cậu ấy vẫn chưa thấy thoả mãn. Lúc này lại bị A Bưu không ngừng đâm chọc nên cậu ấy đã không còn bận tâm đến sự tồn tại của tôi nữa kể cả có ở ngay trước mặt tôi cũng không ngại ngần rêи ɾỉ: “A Bưu! Đúng rồi, thao chỗ đó, a… A a! Thao nát,
sắp bị thao nát rồi!”
Mặc dù tôi nhắm mắt nhưng cũng có thể tưởng tượng ra đồ dâʍ đãиɠ như Phương Thanh kia sẽ không ngừng xoay mông đón kê ba của A Bưu. Tôi chắc chắn thí mắt của Phương Thanh bây giờ đã sướиɠ đến nở hoa rồi
“A Bưu mày làm nhanh lên! Chúng tao cũng muốn nếm thử cực phẩm này.” Dù sao thì Tiểu Lý cũng là tuổi trẻ hoả khí vượng
nên làm sao còn có thể nhịn được nữa.
“Cái này, ừm được rồi… Đến đây!!” Chỉ nghe thấy tuần suất trừu sáp ngày càng nhanh, sau đó Phương Thanh kêu to lên một tiếng,thấy
tao tinh bắn đầy lên mặt tôi, thậm chỉ còn chảy vào trong miệng của tôi nữa.
“Chúng mày ôm cậu ta đi đi, để tao nghỉ một chút đã.” A Bưu đem cả người Phương Thanh mềm nhũ đưa cho Lão Vương và Tiểu Lý, còn chính mình thì ngồi yên vị một bên nghỉ dưỡng sức.
Còn hai tên kia lại quay trở về sô pha ngồi
“Mau để cho anh đây ăn một ngụm sữa nào, mau để cho anh đây ăn một ngụm… Ừ! Thật con mẹ nó nhuyễn!” Lão Vương khẩn cấp dùng miệng ngậm một phát còn tay kia thì nắm bên còn lại. Trên quầng thâm vυ' đầy dấu răng.
Còn bên này Tiểu Lý một lòng một dạ đều chỉ chú ý đến cặp mông của Phương Thanh, hai tay không ngừng xoa nắn hai cánh mông: “ Mẹ nó sờ sướиɠ thật còn sướиɠ hơn cả bóρ ѵú đàn bà! Hình như tất cả thịt trên người cậu ta đều dồn ở trên mông thì phải, thế nên mới sờ sướиɠ như thế này” Tiểu Lý còn ngại không đủ há miệng cắn một phát vào lãng huyệt của Phương Thanh hung hăng mυ'ŧ liếʍ, đầu lưỡi nóng ẩm còn hung bạo càn quấy bên trong.
Phương Thanh vừa cao triều nên lãng huyệt còn chưa kịp khép lại nay lại bị người ta hút đến hồn bay phách lạc, âm hành càng cương cao hơn, tao nước từ mã mắt thi nhau chảy ra. Phương Thanh thích đến nỗi hai mắt trắng dã, miệng không ngừng rêи ɾỉ
“Liếʍ sướиɠ quá! Không được!thích quá! A… A ừ!”
“Đừng chỉ liếʍ a, hai chúng mày mau thao chết cậu ta đi!” A Bưu ngồi ở một bên nghỉ ngơi cũng không quên chỉ huy.
Lão Vương và Tiểu Lý nghe thấy vậy liền vội vàng cởϊ qυầи ra, hai dương cụ thô to chĩa thẳng vào người Phương Thanh. Không phải nói chứ hai cái kê ba này không phải kích cỡ bình thường đâu, của Lão Trương tuy rằng không dài lắm như rất thô, còn của Tiểu Lý mới là cực phẩm lợi khí để thao, chẳng những dài mà hơn nữa qυყ đầυ còn rất to, nếu đỉnh huyệt tâm không phải là thích chết sao. Phương Thanh càng nhìn hai cái kê ba ở trước mắt ánh mắt càng trở nên sáng hơn, vội vàng lắc lắc cái mông ở trước mặt Tiểu Lý. Cậu ấy đã đợi không kịp được nữa rồi vội vàng tách mông ra đem đại qυყ đầυ nuốt vào.
Tiểu Lý cũng không cần lao lực nhiều lắm chỉ cần đẩy nhẹ một cái là có thể đâm đến cùng, chỉ còn lại hai viên bi đánh bôm bốp lên hai cánh mông thịt. Phương Thanh bị đâm một cái cả người run run, tôi đoán là đã chọc đến tao tâm của cậu ấy rồi, qυყ đầυ kia mà không làm cho cậu ấy thích chết mới lạ.
Phương thanh sau khi hồi thần được một ít, thì liền há miệng ngậm lấy đại nhục bổng của Lão Trương, đầu lưỡi không ngừng đảo quanh mã mắt.
“Thao a! Cái miệng này thật biết liếʍ! Còn liếʍ sướиɠ hơn đám đàn bà kia nhiều!” Lão Vương kích động thẳng eo liên tục thao cái miệng của Phương Thanh. May Phương Thanh đã bị điều giáo nhiều lần lên công phu khẩu giao không phải tầm thường chứ
không thì yếu hầu của cậu ấy cũng bị đâm thủng mất.
A Bưu thấy Tiểu Lý và lão Vương thao thoải mái như thế kia cũng không nhịn được nữa. Hắn nắm kê ba chọc vào núʍ ѵú của Phương Thanh, làm cho hai viên núʍ ѵú dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙. Sau đó hắn lại xoa xoa tiểu huyệt đang bị đại kê ba của Tiểu Lý chọc cho không còn chút nếp nhăn nào, thuận theo nhịp độ trừu sáp mà chen một ngón tay vào sau đó hai ngón rồi ba ngón. Tôi đoán là hắn muốn ngoạn song long! Tôi hưng phấn đến nỗi cũng muốn cắm vào tiểu huyệt kia để giảm bớt chút căng cứng khó chịu này.
Tiểu Lý cũng hiểu ý của A Bưu nên càng thao huyệt tâm của Phương Thanh mãnh liệt hơn, đem tao huyệt sáp đến càng nhuyễn thì A Bưu càng dễ dàng tiến vào hơn.
Bây giờ Phương Thanh đã không còn biết gì nữa, không rêи ɾỉ ưm ah ưm ah thì cũng điên cuồng vặn vẹo thắt lưng. Đến khi A Bưu cảm giác không còn trở ngại gì nữa thì mới đỡ lấy nhục bổng chọc một phát thật mạnh vào tiểu huyệt.
“Ô ô… Ô” phương thanh lắc đầu, có chút kháng cự. Tôi đoán chắc là cũng đau đi, bị hai côn th*t đâm vào mà, nếu người yêu của tôi trở thành đồ đại tùng thì làm sao đây?
( đại tùng: rộng)
A Bưu một tay sờ nhục hành của Phương Thanh
một tay đùa bỡn đầu nhũ của cậu ấy., hắn đang cố gắng tạo kɧoáı ©ảʍ cho Phương Thanh để cậu ấy bớt đi đau đớn. Sau khi Phương Thanh thả lỏng, A Bưu nhanh chóng đem đại nhục bổng cắn đến cùng. Tôi chỉ thấy cả người Phương Thanh căng cứng, bao nhiêu sức lực đều đồn hết vào miệng để mυ'ŧ, làm cho Lão Vương không thể trụ được nữa. Gã rút kê ba ra điên cuồng bắn vào mặt Phương Thanh.
Không để cho Phương Thanh kịp thở hai tên Tiểu Lý và A Bưu cùng nhau cùng tiến cùng lui, hai qυყ đầυ cùng nhau trạc nhục bích của Phương Thanh, làm cho Phương Thanh thích đến nỗi không biết trời trăng là gì, chỉ điên cυồиɠ ɖâʍ khiếu.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ Lão Vương bắn tại trên mặt Phương Thanh từng giọt từng giọt rơi trên mặt đất,dâʍ đãиɠ đến cực điểm.
Tiểu Lý cùng A Bưu lại cùng nhau cắm thêm một hiệp nữa làm Phương Thanh sướиɠ không chịu được nữa, cả người không ngừng run rẩy giống như bị điện giật, nhất là cái mông trắng nõn kia chảy ra vô số chất lỏng vẩn đυ.c.
Sau khi hai cái kê ba điên cuồng thao một trận cuối thì A Bưu và Tiểu Lý cũng nhau bắn tinh vào huyệt tâm của Phương Thanh, Phương Thanh bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng phun vào, kêu giống như bị bỏng “ A!”, âm hành bắn ra một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đạm bạc.
Lúc này tôi nhìn thấy vậy cũng phấn thích bắn ra đệ nhị pháo của đêm nay.
Phương thanh ánh mắt trống rỗng nhìn trần nhà, hai chân mở lớn, thí mắt bị thao đến nỗi không khép lại được, tϊиɧ ɖϊ©h͙ không ngừng chảy ra từ miệng huyệt dính đầy sô pha, trước ngực núʍ ѵú, trên mặt, mẹ nó tất cả đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân. A Bưu, Tiểu Lý cùng lão Vương đồng loạt cùng nhau đem thịt hoe bổng đỉnh vào đôi môi đỏ mọng sưng đỏ của Phương Thanh. Còn Phương Thanh thì theo bản năng vươn cái lưỡi hồng hồng liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại trên côn th*t sau đó lại hôn lên qυყ đầυ của từng người một.
Tôi bắn hai lần nên đầu có điểm choáng, mơ mơ màng màng. Nhưng tôi vẫn nhớ kỹ hình như bọn họ còn ôm Phương Thanh vào WC làm một lần nữa, còn cụ thể lúc nào chấm dứt thì tôi cũng không nhớ rõ nữa. Bởi vì từ đầu giả vờ ngủ đã biến thành ngủ thật.
Sáng sớm hôm sau lúc rời giường, tôi thấy Phương Thanh vẫn mặc cái tạp dề hồng ngày hôm qua làm điểm tâm. Phòng khách và sô pha vô cùng sạch sẽ, hoàn toàn nhìn không ra cảnh dâʍ ɭσạи hôm qua. Phương Thanh nói với tôi là ngày hôm qua sau khi tôi uống say thì bọn A Bưu cũng về luôn, cũng không nói đến cảnh cậu ấy hôm qua bị ba người kia thao. Nếu không phải là hôm qua tôi giả vờ say thì tôi còn tưởng rằng tất cả chỉ là mơ.