Tiểu quản gia kia không có ra đón tiếp…
Phó Cửu khó hiểu gật đầu, bởi vì trên tay vẫn còn kéo Phong Thượng, cũng không thấy chiếc xe đen đang đậu ở chỗ tối kia toàn bộ Giang thành chỉ có một chiếc
Sau khi vào phòng khách thì không thấy một ai.
Phó Cửu nhướng mày, trực tiếp lên thẳng tầng hai, trước tiên chính là để Phong bảo bảo rửa cái mặt rồi nói.
Nhưng cô không nghĩ tới chính là, cô vừa mới đẩy cửa ra, liền thấy Tần thần -người không nên xuất hiện ở chỗ này, trong tay đang cầm một cuốn sách trên kệ của cô, đẹp trai như thiên thần, khuôn mặt nhìn không ra biểu cảm. Cả người hắn đều trong một tư thế lười biếng quý phái, ngồi trên một chiếc ghế gỗ, toàn thân một bộ vest đen, giày da Ý, khuỷu tay chống một bên, đôi mắt lạnh tựa đêm thu, tiếng nói nhẹ: “Còn biết trở về?”
Phó Cửu dừng một chút, tư thế này xác thật rất giống anh trai.
Nàng vốn là muốn giải thích, Phong Thượng liền từ phía sau nhảy ra tới: “ Thần tượng! Chúng ta lại uống một chén! Uống xong tôi, tôi lại cùng cậu về, về nhà ngủ! “
“Về nhà ngủ?” Tần mạc lặp lại ba chữ, cười như không cười đứng lên, mắt lạnh rét run: “Thật đúng là lợi hại, đi ra ngoài một chuyến là có thể đem Phong nhị thiếu gia mang về nhà ngủ, không hổ là em trai của tôi. “
Tần đại thần nói lời này tuyệt đối muốn chống cô.
Với chỉ số thông minh của Phó Cửu, đương nhiên sẽ không ngu ngốc chịu trận, cười nhẹ nói: “Hôm nay toàn đội chúng em họp mặt, mọi người đều vui mừng nên uống một vài ly, hắn như thế này em không yên tâm đưa hắn về nhà, nên mới đem hắn mang về nhà em, anh Mạc, em sẽ không đối với Phong bảo bảo xuống tay, anh trai hắn sẽ gϊếŧ em a. “
“Anh trai hắn có thể hay không gϊếŧ em, anh không biết, lại có tiếp theo……” Tần Mạc chậm rãi tới gần, hơi thở đều phả vào mặt Phó Cửu, lạnh tới cực hạn: “ Anh không chỉ muốn đánh gãy tay của em, chân của em cũng đừng nghĩ đến anh tha cho.”
Phó Cửu nghe vậy, sờ sờ mũi, ánh mắt rơi vào cuốn sách vật lí trên bàn, không khỏi ngây ra một lúc…… Đây là học bù?
Lại nói tiếp đại thần muốn cô học bù, khẳng định là muốn đến trường học, sẽ không đến nhà cô.
Chẳng lẽ là đi qua trường học một lúc, không chờ được nên mới đến nhà cô?
Phó Cửu lúc này mới ý thức được tình thế có bao nhiêu nghiêm trọng, đại thần là thương nhân luôn chú trọng thời gian, hẳn là người… Với tính cách của đại thần, tuyệt đối sẽ nghĩ cách chỉnh cô.
Chỉ là Tần mạc cũng không giống như sốt ruột như Phó Cửu dự liệu, nghiêng người lấy điện thoại di động ra, đôi mắt nhìn cô, ngón tay thon dài gọi một dãy số.
Đang ở tiệc tối chiến đội họp mặt, thư ký Phong vừa thấy điện báo liền kinh sợ, Tần tổng?
Đại thần nhà hắn từ khi nào chủ động cho gọi điện cho hắn?
Mọi lần hắn ở bên này gọi năm lần, bên kia mới có thể tiếp một lần, đôi khi đại thần còn nói: “Phong Dật, không có chuyện gì quan trọng, không cần phải gọi điện thoại tới đây, hiểu chưa? “
Lúc ấy hắn muốn ném điện thoại biết bao nhiêu!
Hiện giờ…… Hừ hừ!
Thư ký Phong hết sức nghiêm túc khụ một tiếng, cố tình đè thấp tiếng nói, cố tỏ ra bình thường: “Tần tổng, có chuyện gì sao?”
Điện thoại bên kia như là đang cười: “Phong Dật, tôi cho cậu hai mươi phút, tới Phó gia đem em trai đang say rượu trở về, hai mươi phút sau, nếu không tới, cậu có thể trực tiếp mua vé máy bay đi Nam Phi, tôi sẽ đóng gói em trai cậu đưa qua đó, thế nào?”
Còn hỏi hắn thế nào?
Nam Phi là địa phương nào? Chỉ có thể ăn đất quốc gia!
“Tần tổng, người từ từ, tôi lập tức qua đó!”