Tình hình lập tức lâm vào hỗn loạn, mà loại hỗn loạn này đối với bọn Tác Phi mà nói quả là vui mắt vui tai.
Thú con cùng lửa béo cũng thừa dịp này mà mò mẫm tới đây. Có hai thằng nhóc ấy, sự lo lắng của Tác Phi trong nháy mắt giảm đi rất nhiều, mà đối với việc chạy thoát lại càng nắm chắc hơn.
Tác Phi cũng không bò lên lưng xích long. Hiện tại, cường bách mà bay đi chắc chắn không thể được, vẫn là nên mở một con đường máu. Mà Nair có lực công kích cường đại, cậu phải để nó thoải mái chiến đấu. Nếu nó cần phải bảo hộ cậu, kia tay chân sẽ bị trói buộc, vẫn là không nên.
Tình thế bây giờ so với lúc trong bảo khố còn nguy hiểm hơn mấy chục lần. Cũng không phải là đùa giỡn.
Vì thế, chiến trận liền biến thành Samuel ở phía trước, Nair sau cùng, Tác Phi, thú con, lửa béo và Hull ở giữa.
Trận thế như vậy rất giống một thanh lợi khí bén nhọn đâm vào địch doanh, cường thế chém ra một con đường.
Nếu chiếu theo hình thức này tiếp tục, tất nhiên có thể thoát ra khỏi vòng vây.
Nhưng mà Linde không có khả năng để cho bọn họ cứ như vậy lao đi. Gã híp mắt nhìn thế cục. Nói thật, trong lòng gã phi thường khϊếp sợ. Gã đã phán đoán qua tình huống tồi tệ nhất, nhưng không hề nghĩ tới sẽ gây ra tổn thất lớn như vậy. Mà nguyên nhân tạo thành điều này căn bản cũng là tên Ma tộc kia. Bất quá ngắn ngủi vài ngày, năng lực Samuel cư nhiên có thể tăng lên khủng bố như vậy, quả thực là không ngừng đột phá gấp mấy lần.
Trên người hắn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Linde không biết, nhưng gã đã vô pháp tha thứ cho sự hiện hữu của hắn, đây đã uy hϊếp đến địa vị của gã. Trước đây, Linde có tự tin rằng gã một thân một mình có thể đả bại Samuel, nhưng hiện tại gã không có phần tự tin này!
Hít một hơi thật sâu, Linde liên tiếp an bài chỉ lệnh cho cấp dưới. Vô luận như thế nào, bọn họ cũng phải treo cỗ ở chỗ này, tuyệt không thể lưu hậu hoạn.
Tuy rằng thế cục hiện tại bọn Tác Phi phi thường có lợi, nhưng Tác Phi biết, Linde sẽ không dừng lại như vậy, bởi vậy cậu vẫn luôn buộc chặt tinh thần, không dám có bất luận sơ suất gì.
Quả nhiên, vài giây đồng hồ sau, trận hình hắc y nhân đã xảy ra thay đổi. Đứng ngay phía trước toàn bộ đổi thành hiệp sĩ, những người có thể tấn công từ xa đều thối lui về hậu phương. Hiệp sĩ lực công kích rất thấp, nhưng lực phòng ngự cực cường, da cứng máu dày, một đao chém xuống cũng không có biện pháp xuyên qua tầng phòng thủ của họ.
Mà ma đạo sư tạo thành trận hình, lực công kích liền phi thường khủng bố; một quần thể ma pháp tụ hợp lại đây, cho dù có cự long che chở thì cậu vẫn né tránh một cách vô cùng tốn sức.
Ngay tức khắc, thế cục liền điên đảo, bọn họ nửa bước khó đi.
Samuel nhanh chóng nói nhỏ với Nair một câu, Tác Phi nghe được, dùng sức gật đầu, sau đó lẹ làng nhảy tới trên lưng Nair.
Nair đình chỉ công kích, khép lại đôi cánh, hình thành một vòng phòng hộ chống lại đại bộ phận ma pháp.
Tình hình này tất nhiên lọt vào mắt Linde. Khóe miệng gã câu lên, cười có chút trào phúng. Samuel chỉ có thể cận chiến, vốn là cự long có thể phóng thích ma pháp để công kích đám ma đạo sư ở phía xa, nhưng hiện tại cự long lại chuyển thành toàn lực phòng thủ. Chính là Samuel một người thì làm sao có thể thương tổn được trận ma đạo sư trọng yếu đó.
Suy nghĩ này của gã vừa hiện lên, đã bị cảnh tượng kế tiếp làm cho cả kinh mở to mắt.
Samuel triển khai cánh!
Linde lúc trước từng đánh lén Samuel, nên gã so với ai khác đều rõ ràng. Cánh của Ma tộc này đã gãy, mà còn là vết thương tuyệt đối không có khả năng phục hồi. Nhưng hiện tại, như thế nào lại khỏi hẳn?!
Gã còn đang kinh ngạc, liền nhìn thấy Samuel lao nhanh lên trời, sau đó huy kiếm chém rụng toàn bộ cung thủ trên không trung, tiếp đó cấp tốc xoay người, vậy mà lại vọt thẳng tắp vào trận ma đạo sư.
Linde lông mày nhảy dựng. Nếu để cho Samuel vọt vào, vậy thật sự là chuyện xấu. Sức chiến đấu như thế, lọt vào giữa đám ma đạo sư với lực phòng ngự gần như bằng không thì quả thực là chặt củ cải trắng cũng sẽ không đơn giản bằng!
Gã rất nhanh hạ chỉ lệnh thêm lần nữa. Một tiểu đội Ma tộc nguyên thủy vọt tới hướng Samuel, nhưng thực đáng tiếc, tộc độ của bọn họ thật sự kém so với hắn, bởi vậy chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn Samuel như một con liệp báo nhào vào bầy gà, trong nháy mắt tiêu diệt rất nhiều.
Samuel cũng không ham chiến. Hắn sau khi một kích đắc thủ liền nhanh chóng lui về bên người xích long, khiến tiểu đội Ma tộc đang vội vàng đuổi tới chộp vào khoảng không. Loại cảm giác thất thủ chỉ vì tốc độ thua kém này làm bọn chúng hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà lại không làm được gì.
Vô luận là loại chức nghiệp nào, đơn độc chống lại Samuel đều chỉ có thể chờ chết. Chỉ có cùng tiến lên mới có thể đủ cơ hội đánh lén.
Nhưng mà hiện tại, trận hình ma đạo sư đã muốn thất linh bát lạc*, vài người còn sống sót cũng đã bị dọa cho khϊếp đảm. Một đám tuy rằng vẫn cứng rắn chống đỡ mà đọc chú ngữ, nhưng tính chuẩn xác lại thấp đi rất nhiều, tám trên mười lần đều đánh trật. Nếu chỉ là đánh hụt thì cũng đỡ đi, nhưng cố tình là đánh trúng người một nhà! Hàng ngũ hiệp sĩ trong nháy mắt khổ không thể tả.
*thất linh bát lạc: chỗ này chỗ kia, nằm rải rác
Linde thầm mắng một tiếng, lập tức kêu bọn họ dừng tay.
Mất đi lực công kích cường đại này, tình thế của bọn chúng lại trở nên vô cùng bị động.
Nhiều người như vậy cư nhiên lại không làm được gì một tên Ma tộc, nói ra chẳng phải là làm người ta cười đến rụng răng.
Tổn thất quá nhiều nhân lực, sự khó chịu trong lòng Linde đã không thể áp chế nổi. Gã nhìn về phía Grambli, Grambli đang khống chế Dời Ảnh, không ngừng triệu tập thêm quân đến bổ sung những người đã chết đi.
“Đã là phân đội thứ mấy rồi?”
Grambli từ từ nhắm hai mắt lại. Tuy rằng tinh thần hắn đều đang tập trung trên Dời Ảnh, nhưng hắn có thể nói giữa những khoảng nghỉ. Dù sao, những số liệu này trừ hắn ra cũng không ai biết: “Hiệp sĩ phân đội thứ hai mươi, ma đạo sư phân đội thứ mười hai, thần thích khách phân đội thứ năm, cung thủ phân đội thứ ba…”
Những con số này được báo cáo ra, Linde rõ ràng cảm giác được gân xanh trên trán mình điên cuồng nhảy lên.
Grambli nói chính là số hiệu của phân đội hắn đang truyền tống tới, cũng có nghĩa là toàn bộ những phân đội trước đều đã bỏ mình!
Ma đạo sư phần lớn là thiên tộc, chết một người là ít đi một người, cho nên dị thường trân quý! Nhưng hiện tại…
Linde nhịn không được nhu nhu trán. Gã hướng nam tử tóc đen bên cạnh hỏi: “Ned, Brand bên kia rốt cuộc là tình huống thế nào? Hắn không phải là đã ở trong Long cốc từ sớm rồi sao?”
Nam tử tóc đen nói: “Từ khi tiến vào Long tốc ta vẫn luôn thử liên lạc hắn.”
“Vẫn không liên lạc được?”
Ned trầm mặc một chút nói: “Đúng vậy.”
Linde có chút giận dữ: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
Ned nhanh chóng giải thích: “Có khả năng là hắn không tiện liên lạc, nhưng mà hắn khẳng định đang ở trong Long cốc. Cấm chế trên lối vào Long cốc chính là do hắn từ bên trong mở ra, mà kết giới ngăn cản truyền tống trận cũng là hắn phá hư.”
“Không có cách liên lạc nào khác sao?” Ánh mắt của Linde quét về phía xích long bên kia, thấp giọng nói: “Hắn xen lẫn trong đám người Samuel?”
Ned ngẩn người nói: “Có khả năng.”
Linde ngay lập tức ra lệnh: “Gia tăng nhân lực hỗ trợ, chống đỡ. Hôm nay phải treo cổ toàn bộ bọn chúng!”
Tình thế biến thành dạng này, Salva cũng phi thường ngoài ý muốn. Gã vẫn luôn nằm trong ‘Nghịch Thiên’; nhiều năm khổ tâm nỗ lực khiến cho gã đạt địa vị cao, chạm đến một số bí mật cốt lõi của bọn chúng. Đồng thời, gã cũng lợi dụng tin tình báo của Nghịch Thiên để tìm kiếm những Long tộc thất lạc.
Thẳng tới hiện tại, gã tìm được Lionel trọng sinh. Sỡ dĩ bây giờ gã đưa bọn Linde tới, cũng là ôm ý tưởng một hơi xử lý tất cả bọn chúng.
Gã tin tưởng năng lực Lionel, chỉ cần kéo dài thời gian tới khi gã hoàn toàn xâm chiếm được thần trí Hull, chiếm được chìa khóa có thể thức tỉnh Lionel, như vậy những người này tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.
Những đối thủ có thể chống lại Samuel đã sớm toàn bộ chết sạch!
Nhưng mà gã không nghĩ tới Samuel chưa thức tỉnh đã có năng lực như thế, có thể chém gϊếŧ bọn Nghịch Thiên tới tình trạng nhếch nhác thống khổ này, thật là đại khoái nhân tâm.
Khoản nợ của bọn chúng, đã nên trả từ sớm rồi.
Trong lòng Salva nhảy nhót, bất mãn duy nhất chính là Tinh Linh bên người. Nếu cậu cũng trong trận chiến này ngoài ý muốn tử vong, vậy thật tốt.
Suy nghĩ này vừa nảy lên, nội tâm Salva đã có chút không thể khắc chế.
Chỉ cần thừa dịp Samuel không chú ý, đẩy Tác Phi ra khỏi vòng bảo hộ của Nair, Tinh Linh yếu ớt này trong nháy mắt sẽ bị tan thân nát thịt.
Hơn nữa còn là ngoài ý muốn bỏ mình, cùng gã không có chút quan hệ nào, mặc dù Samuel sẽ thấy khổ sở, nhưng mà cũng không phải là chẳng còn biện pháp gì sao? Thần khí hồi sinh duy nhất đã bị cậu dùng để làm mẹ cậu sống lại. Một tên Tinh Linh cũng không tồn tại khả năng hồi sinh.
Salva càng ngày càng thấy khả thi. Gã cẩn thận suy tính một lần, như cũ thấy không có khả năng xảy ra bất luận sơ hở gì, vì vậy liền lặng lẽ đến gần Tác Phi.
Tinh thần Tác Phi vẫn luôn buộc chặt, cậu mẫn cảm cảm giác được Hull đang tới gần. Bất quá, dưới loại thời khắc này, cậu cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ rằng Hull bên kia áp lực quá lớn, bởi vậy tới gần cậu muốn cậu giúp y hỗ trợ giảm bớt.
Lại nói tiếp, Tác Phi tuy rằng sức chiến đấu không cao lắm, nhưng tự bảo vệ mình thì tuyệt đối không thành vấn đề. Bởi vì có thú con cùng lửa béo trợ giúp, bọn họ ba người hình thành một trận hình tam giác ổn định, sức chống cự cũng phi thường cường đại.
Salva vừa định hành động, lại đột ngột dừng lại.
Gã tiếp nhận được tin tức Hans truyền đến.
Hans thành công! Rốt cuộc trong một khoảnh khắc ngắn ngủi hắn hoàn toàn nắm được tinh thần của Hull. Salva khó nén nổi sự hưng phấn trong lòng, gã chỉ muốn một điều mấu chốt kia, những thứ khác đều không quan trọng.
Cho dù chỉ tạm thời nắm giữ trong tíc tắc, cũng đã đủ cho Hans thu hoạch được thông tin cần thiết.
Mà đồng thời, Salva cũng nhận được tin tức truyền đến.
Gã bỗng dưng nhìn về Tác Phi, cảm thấy có chút may mắn rằng mới vừa rồi mình không làm việc lỗ mãng.
Nguyên lai, điều mấu chốt thế lại nằm trên người cậu ta.
“Mấu chốt để thức tỉnh vậy mà là bị người hắn yêu phản bội.”
Tuy rằng Salva không muốn thừa nhận, nhưng gã phải tin vào sự mẫn cảm của Hull. Samuel yêu Tinh Linh này, đây là sự thật. Cho nên, chỉ cần Tinh Linh này phản bội hắn?
Điều này đối với người khác mà nói có lẽ phi thường khó khăn, nhưng đối với Salva thì thật ra rất đơn giản. Đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn!
Salva khẽ mỉm cười, triệu hồi Hans trở về.
Gã cần khiến Samuel phân tâm, cần một chút thời gian để chuẩn bị. Bởi vậy, gã lặng lẽ liên hệ Linde.
Ngay vừa khi Ned nhận được tin tức của Brand, gã đã trực tiếp truyền tin sang cho Linde. Linde nhìn nhìn, lập tức hạ mệnh lệnh.
Tác Phi luôn đứng phía sau Samuel, như vậy cậu có thể chuẩn xác cảm nhận thể lực Samuel tiêu hao rồi đúng lúc bổ sung cho hắn. Tuy rằng địch nhân cuồn cuộn không ngừng, nhưng trong lòng Tác Phi một chút cũng không sợ hãi. Cậu biết, bọn họ nhất định có thể chạy đi. Cậu tin tưởng Samuel, cũng tin tưởng chính mình!
Hàng ngũ hiệp sĩ thế nhưng lại đột ngột lui ra phía sau vài chục bước. Tác Phi híp mắt, Linde tất nhiên là muốn ra chiêu.
Một màn kế tiếp lại làm cho Tác Phi kinh ngạc trợn to mắt.
Từ trên trời giáng xuống một hàng Tinh Linh chỉnh tề. Điều này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng mấu chốt là tất cả những Tinh Linh đó giống nhau như đúc, mái tóc dài màu bạc tung bay sau lưng, thân mặc một bộ trang phục kỵ mã gọn nhẹ màu xanh xen trắng, cùng đôi mắt bạc vừa to vừa tròn.
Bọn họ đều giống hệt như bộ dạng Tác Phi, vì vậy Tác Phi có loại cảm giác như đang soi gương. Đây là tình huống gì!
Toàn bộ biến thành bộ dáng của cậu là như thế nào? Muốn khiến Samuel hạ cảnh giác? Kính nhờ, đừng nói đùa chớ, bản gốc cậu đang ở nơi này, Samuel làm sao mà tin nổi?
Cậu nhanh chóng chạy về phía trước, muốn nói cho Samuel rằng không cần bị những ảo ảnh đó mê hoặc.
Nhưng ngay sau đó, cậu lại bỗng nhiên sinh ra một loại ảo giác rằng thân thể này không thuộc về mình.
Cậu thử tới gần Samuel, cư nhiên trong lúc mất kiểm soát đã đến sát rồi. Cậu thấy được Samuel đang nhìn cậu; cậu muốn mở miệng, lại nói không ra lời. Sau đó, cậu kinh ngạc nhìn thanh đoản kiếm trong tay mình hướng về phía ngực hắn.