Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "Chân Mệnh Thiên Tử"

Chương 68: Câu đối

Khang Hy tỏ ý muốn giúp đỡ Nạp Lan Đức Duật, Dận Tự liền nói: "hoàng a mã,còn 3 tuyển thủ tiến vào cuộc đua cuối"

Hắn vừa nói làm Khang Hy có điểm khó sử, định hảo quy tắc, chính mình phá hủy, cho nên nhìn Tâm Di, "nha đầu, ngươi nói sao?" nếu Tâm Di đồng ý, dù vs bất kì giá nào, Nạp Lan Đức Duật cũng 1 đường tiến thẳng

Không nghĩ Tâm Di lại không đồng ý, "bát gia nói đúng, đã sớm định hảo quy tắc, không nên tùy ý thay đổi"

Đề thứ 10, buổi sáng 4 chân, buổi trưa 2 chân, buổi tối 3 chân. Đây là gì? (ách, câu này I zì quá)

Mọi người lại thêm 1 dịp nghị luận

"di, có loại đồ vật này ah?... này là quái vật!... chưa thấy bao h!...đáp án là gì, nhanh đáp!"

Cái này không có biện pháp đoán, các tuyển thủ suy tư

Khang Hy nhỏ giọng nói vs Tâm Di: "ngươi vừa rồi sao không đồng ý vs ý kiến của trẫm, trẫm cho ngươi suy nghĩ"

Tâm Di cũng thấp giọng đáp: "tạ ơn hoàng thượng, hắn sẽ không thua"

Nạp Lan Đức Duật thầm nghĩ: "này rốt cục là cái gì a, trong vòng 1 ngày liền có 3 lần biến hóa". Hắn hô 1 hơi, nhìn 4 phía, những người khác cũng đang trầm tư suy nghĩ

Trong đám người, có vài lão nhân chống gậy đứng

Nạp Lan Đức Duật nhìn chằm chằm, đột nhiên linh quang xuất hiện "3 chân... 2 chân... buổi sáng... giữa trưa...buổi tối... ta hiểu rồi"

Tiếng chuông thanh túy vang lên

Lần này không phải Ngô Phủ Tề mà là Khang Hy nói: "Nạp Lan Đức Duật, đáp án là gì?"

"hồi hoàng thượng, đáp án là "người""

Thập a ca vội cười: "Nạp Lan Đức Duật, ngươi có 4 chân a?" lời này khiến cho rất nhiều người cười vang

Tâm Di liếc hắn 1 cái: "thập a ca, ngươi cũng có 4 chân, chính là ngươi không nhớ thôi"

"hoàng a mã, nhi thần có 4 chân sao?" thập a ca vẻ mặt nghi hoặc

"Nạp Lan Đức Duật, ngươi đáp thập a ca nghe, miễn cho hắn còn tưởng ngươi đem chân chặt đi" trong số các a ca, Tâm Di khinh thường nhất chính là thập a ca

Nạp Lan Đức Duật cười cười,nói: "thập a ca, cái này kì thật không phải 1 ngày, mà là 3 giai đoạn của đời người, buổi sáng tức là khi còn bé, trẻ sẽ không đi mà là bò nên có 4 chân; giữa trưa tức là khi trưởng thành, tự nhiên chỉ đi = 2 chân; buổi tối là khi đã về già, tuổi già thể nhược, cần có vật chống đỡ nên là 3 chân"

Khang Hy liên tiếp gật đầu

"khó trách Tâm Di hướng Nạp Lan Đức Duật có chú ý" Dận Chân trong lòng tán thưởng Nạp Lan Đức Duật không thôi

10 đạo đề đã hoàn, Nạp Lan Đức Duật, Kỳ Duệ, Phất Dực tiến hành cuộc đua cuối

Chỉ thấy mặt đất có 1 khối hồng thảm, giữa thảm có 1 viên trân châu cực lớn

"vòng cuối cùng, 1 đề định thắng bại.3 vị đều thấy viên trân châu kia, cách cách yêu cầu không dùng võ công, công cụ, không được tiến vại thảm, đem trân châu lấy đên, ai lấy được liền thắng. 3 vị hiểu chưa?" Ngô Phủ Tề nói rõ ràng

3 người tỏ vẻ đã hiểu

"hảo, bắt đầu!"Ngô Phủ Tề vừa dứt lời, Nạp Lan Đức Duật cùng Kỳ Duệ đi đến 2 đầu thảm, bắt đầu cuồn cuộn 2 đầu thảm, mà Phất Dực vẫn không hiểu, ngây ngốc đứng tại chỗ

Kỳ Duệ nhìn Nạp Lan Đức Duật, đem thảm rung lên, trân châu bay giữa không trung, sau đó nhảy người lên. Nạp Lan Đức Duật cũng nhảy lên, 2 người ở giữa không trung cứ ngươi tơi ta đi

Di, không phải nói không dùng võ công sao! 2 người đều trái quy tắc. trân châu rớt xuống, Nạp Lan Đức Duật 1 cước đã lên

Tất cả mọi người ngửa cổ xem, trân châu rơi xuống, Kỳ Duệ lập tức đá lên

Võ công của Kỳ Duệ vốn không phải giỏi, Nạp Lan Đức Duật cũng không chịu nhường, 3 phiên, Kỳ Duệ có chút rối loạn. trân châu lại rơi xuống, Kỳ Duệ đá có chút sai lệch, trân châu hướng

Phất Dực mà đến, Nạp Lan Đức Duật uốn éo thân rồi vội đi ngăn đón Chậm. trân châu ngay trước mặt Phất Dực rơi xuống, tốt như vậy sao có thể bỏ qua, duỗi tay ra, vừa vặn tiếp được trân châu

Phất Dực nhìn trân châu trong tay, ngẩn người, đột nhiên hô lớn: "ta lấy được trân châu"

Nạp Lan Đức Duật ngây dại, Kì Duệ sững sờ

Nạp Lan Đức Duật lẩm bẩm: "sao lại thế?"

"tại sao lại có thể như vậy?" Dận Chân choáng váng

Dư phi trên mặt nở hoa, "ta nói rồi, Phất Dực nhà ta nhất định đoạt giải nhất, hoàng thượng ngài nên tuyên bố Phất Dực là ngạch phu đi"

"khoan đã, hoàng thượng, thần không phục" Nạp Lan Đức Duật nóng nảy

Kỳ Duệ cũng nói theo: "thần cũng không phục, trân châu chỉ là đúng dịp rơi xuống tay Phất Dực thôi

"không phải nói trân châu đến tay ai là người đó thắng sao? Hiện tại trân châu trên tay ta, ta tự nhiên là người thắng" phất dực mặt mày hớn hở

Dận Tự thấy thế nào cũng làm cho Phất Dự được chuyện tốt, cười lạnh nói: "nếu trân châu rơi vào tay 1 tiểu oa nhi, có phải cách cách phải gả cho tiểu oa nhi?"

"chính là Phất Dực chiếm được tiện nghi có sẵn" Hòa thân vương cũng không vui

Dận Chân tiếp tục tỏ vẻ phản đối: "hoàng a mã, nhi thần cho rằng Phất Dực koh thể tính là người thắng, nếu Phất Dực trở thành ngạch phu, so vs ước nguyện ban đầu, dân chúng hội nghị luận, nhạo báng, hoàng thượng cũng koh hi vọng cách cách lấy sai người đi!"

Dư phi trở mặt: "vương gia trong lời nói có ý gì? Cách cách gả cho Phất Dực thế nào là sai"

"tiểu vương ý là Phất Dực không xứng làm ngạch phu, nếu vừa rồi cách cách đồng ý vs đề nghị của hoàng thượng thì Nạp Lan Đức Duật đã sớm là ngạch phu, vì koh có công bằng nên mới tiếp tục tỉ thí, vài vị đệ đệ, các ngươi thấy đúng không?" Dận Chân đến lúc này đành mượn sức bọn đệ đệ

"hoàng a mã, nhi thần đồng ý vs tứ ca" đối vs chính mình có lợi, bát a ca tự nhiên đồng ý

Vài vị hoàng thất cùng hạ nhân khắc khẩu(cái này không hiểu lắm). Kỳ Duệ bước đến trước mặt Phất Dực, "đem trân châu giao ra đây, ngươi không có tư cách thú cách cách, trân châu cũng koh phải để ngươi lấy"

"dựa vào cái gì muốn ta giao, cách cách chỉ nói ai lấy được trân châu liền thắng, hiện tại ta lấy đến!"

"ngươi thực hội có sẵn tiện nghi" Nạp Lan Đức Duật nói, "vừa rồi chúng ta động thủ lấy trân châu, ngươi bên cạnh làm gì?"

"Nạp Lan Đức Duật, lấy giao tình của chúng ta, ngươi còn không giúp ta" Phất Dực ám chỉ

"ta và ngươi có giao tình gì?" Nạp Lan Đức Duật biết rõ hắn ám chỉ cái gì nhưng lại làm bộ như không biết" ta thật không nghĩ chúng ta khi nào có giao tình, hơn nữa, cho dù có, so vs ngạch phu có lực hấp dẫn lớn hơn! Đúng không Kỳ bối lạc?" Nạp Lan Đức Duật đem hỏa dẫn đến cho Kỳ Duệ

Phất Dực trong lòng không vui, lại koh nói lên lời, đành trừng mắt nhìn Nạp Lan Đức Duật, Nạp Lan Đức Duật nào chịu yếu thế, trừng mắt nhìn hắn, cũng cố kɧıêυ ҡɧí©ɧ: "nhà ngươi lý có thể so sánh được vs cách cách, không ngại đến 1 lần, ai đến ta cũng không cự tuyệt!"

Lời này thiếu chút làm cho Phất Dực hộc máu, hắn h mới hiểu được Nạp Lan Đức Duật thật không phải du đăng ("quách tỉnh")

Kỳ Duệ công phu không bằng Nạp Lan Đức Duật, đã sớm koh muốn cùng Phất Dực dài dòng. Rõ ràng là trân châu trong tay, Phất Dực tự nhiên không chịu, 2 người từ tranh cãi đã dần vung tay, bên cạnh không ai dám khuyên can. Nạp Lan Đức Duật vốn định khuyên can, nghĩ lại cũng không có liên quan, cần gì phải phí sức đi khuyên can nên liền đứng ở bên xem

Thấy Kỳ Duệ cùn Phất Dực cư nhiên đánh nhau, Khang Hy tức giận đến độ không thể đem 2 tiểu tử kia mỗi người 1 cước, "Dư phi, nhìn xem đệ đệ bảo bối, còn không có chút phong độ quân tử, giống bộ dáng gì? Hòa thân vương, Kỳ Duệ tốt xấu gì cũng là hậu duệ quý tộc, nhìn hiện tại còn ra thể thống gì?"

"vâng, cựu thần biết tội, Kỳ Duệ dừng tay!"

Dư phi cũng hiểu là không ra dáng, vội gọi thái giám: "mau, mau đưa bọn họ tách ra"

"kéo cái gì, cho bọn chúng đánh đến chết" Khang Hy thật sự tức giận

Dận Chân thì mới thật sự mặc kệ bọn họ đánh nhau, quan trọng là khuyên Khang Hy: "hoàng a mã, hay là kéo ra đi, đừng làm cho dân chúng chê cười hoàng gia không giáo dưỡng"

"này còn chưa đủ chê cười sao, muốn thế nào mới là đủ chê cười?" Khang Hy ra lệnh: "Nạp Lan Đức Duật đem bọn họ tách ra"

Nạp Lan Đức Duật thầm nghĩ "phụng chỉ đánh nhau, tốt, lúc này tính đi, đừng trách ta mạnh tay!" có thánh chỉ, hắn sẽ không khách khí, ba ba ba xuống tay không lưu tình hướng bọn họ đánh tới, không đến 20 chiêu liền đem bọn họ tách ra

Kỳ Duệ từ mặt đất đứng lên, la hét: "Nạp Lan Đức Duật, ngươi cư nhiên dám suất ta?"

"thật có lỗi, tại hạ là phụng chỉ khuyên can, koh dùng lực 2 vị không chịu dừng tay a!" Nạp Lan Đức Duật trang nghiêm trả lời, Kỳ Duệ thật không biết chính mình có vận khí, Phất Dực kia mới thảm. hắn công phu thua Kỳ Duệ, Nạp Lan Đức Duật hận hắn trước hãm hại chính mình, xuống tay vs hắn còn nặng hơn so vs Kỳ Duệ, nhưng mặt ngoài không nhìn ra, trên thực tế đã nội thương

Hòa thân vương koh hy vọng tôn tử tái nháo, vì thế nói: "Kỳ Duệ, ngươi nháo thế đủ chưa, đây là đấu trường cùng hạng vô lại so đo cái gì, đừng quên thân phận của mình, hết thẩy có hoàng thượng làm chủ"

Dư phi nghe hòa thân vương nói liền đáp lại: "hòa thân vương, ngươi nói ai vô lại?"

"ai thừa nhận chính là người đó"

Khang Hy trừng mắt vs Dư phi "dư phi, ngươi còn nhiều lời, trẫm phế ngươi", gặp Khang Hy trong mắt lửa giận thiêu đốt, Dư phi sợ đến mức không dám nói nữa

"Tâm Di, hiện tại làm sao đây, có phải hay không ngươi ra đề khác đi?" Khang hy cảm thấy như thế không xong đành quay sang hỏi Tâm Di

Tâm Di cũng không khác Khang Hy, nói: "ta muốn ra ngoài 1 lát, như vậy, hoàng thượng, không phải thích kỳ, thi, chi, hồ, giả, dã, câu đối,..., vậy hoàng thượng chọn vài người ra vế trên, cho bọn họ đối vế dưới, chờ đối xong ta cũng nghĩ ra đề"

"hảo! tuy vậy phất dực vừa rồi chiếm đc trân châu ngoài ý muốn, không phải do hắn nghĩ ra biện pháp, cho nên, hắn bị đào thải" Khang Hy vốn không thích Phất Dực, vừa đúng lúc có cơ hội đào thải hắn, cũng là cho Nạp Lan Đức Duật thêm cơ hội

Dư phi còn muốn nói, nghĩ tới lời nói của Khang hy, chỉ có thể ủy khuất ngậm miệng

"Nạp Lan Đức Duật, nghe vế trên: sơn sơn hải hải sơn hải quan, hùng quan chấn sơn hải" Khang Hy nghĩ Nạp Lan Đức Duật là võ quan, có thể thi từ không được tốt lắm, vì thế ra vế đôi đơn giản

Nạp Lan Đức Duật trả lời: "vế dưới của thần là: nhật nhật nguyệt nguyệt nhật nguyệt đàm, tú thủy ánh nhật nguyệt"

Khang Hy gật đầu: "không tồi, Dận Chân, ngươi ra 1 cái"

"vế trên của nhi thần là: anh hùng hào kiệt cổ kim, thánh đế hiền vương, công danh thành tựu kinh thiên động địa, sau không cửu trọng, tư hưởng ngọc ngà tơ lụa" Dận Chân cố ý ra nan đề

"Kỳ Duệ đến phiên ngươi" Khang Hy chỉa chỉa Kỳ Duệ

Dận Chân ra vế trên có nhiều điểm khó, Kỳ Duệ suy nghĩ rồi mới nói: " quan lại lão gia tướng công, phu nhân tiểu thư, bố thí đồ ăn, cứu người, tạo thất cấp phật"

"này cái gì?" Khang Hy nghe được sửng sốt

Hòa thân vương thở dài, các đại thần nghe được che miệng cười, Trương Đình Ngọc hụm trà mới đến miệng thì phun ra

Tâm Di cười run cả người: "Kỳ bối lạc, trước kia ngươi hẳn là tên khất cái, nếu không, chính là có bằng hữu là khất cái, ngươi học xin cơm cũng thật hay, tứ gia vế trên khí thế bàng bạc, ngươi vế dưới......., ôi, cười chết ta"

"Kỳ Duệ, mặt mũi hoàng ra vì ngươi mất hết" Dận Chân cười lạnh nói

Vì vãn hồi mặt mũi, Dận Tự lập tức nói: "ta ra 1 cái: hoa sen hành ngẫu đài sen khổ, Nạp Lan Đức Duật đối đi!"

"vế trên đều là tên, vế dưới cũng phải giống nhau" có quan văn bình luận

Nạp Lan Hoành lo lắng nhìn con

Trương Đình Ngọc cười trấn an: "Nạp Lan đại nhân, thả lỏng, lệnh lang học sâu hiểu rộng!"

Nạp Lan Đức Duật suy tư rồi đáp: "phù dung cây thược dược nhị thơm"

"diệu a, lấy hoa đối hoa" Dận chân như kẻ lừa gạt liên tục kêu hay

Cửu a ca ngay sau đó cũng ra vê đối: "ngô đông chi hoành dương liễu thụ, Kỳ Duệ, ngươi tiếp đi"

"Phần hà lẵng kích tứ chân than" lúc này Kỳ Duệ tiếp rất nhanh

"thủy đối mộc, đối đắc hảo" cửu a ca tán thưởng

"chung quy không thể so vs vừa rồi" Dận Chân tự nhiên là ủng hộ Nạp Lan Đức Duật

Thập a ca cũng đến giúp vui: "nghe ta, phách phách bạch bạch ào ào lạp lạp rầm rầm ù ù náo nhiệt vô cùng, nữ nữ nam nam già trẻ lớn bé mỗi người vui mưng hoan hỉ"

"lão thập, này cũng là vế trên?" Dận Chân thấy đối với đệ đệ hồ đồ thật không có cách

"thế nào không phải? Nạp Lan Đức Duật đối không được liền nói sớm 1 chút"

Nạp Lan Đức Duật bắt đầu biểu lộ tài văn chương: "lòe lòe lượng lượng hồng hồng lục lục dương dương tự đắc đều đều trống trơn rõ ràng phố phố hạng hạng hộ hộ thôn thôn nơi chốn huy huy hoàng hoàng"

"lão thập, ngươi có thanh âm, hắn có nhan sắc, vừa đúng ha" Dận Chân thấy Nạp Lan Đức Duật đối có phần ngạc nhiên

Khang Hy thầm thưởng thức, "không dễ dàng" quay đầu nói vs Trương Đình Ngọc: "vừa rồi mỗi người 1 vế rồi, hiện tại, ngươi cũng ra 1 cái đi, xem ai đối hảo"

Truong Đình Ngọc suy tư 1 chút, nói: "vô khách vô hạc vô tửu vô ngư vô Xích Bích"

"phòng chính vế trên thật độc đáo! Các người ai đối trước?" Dận Chân hỏi

"Kỳ bối lạc, mời ngài"

"cũng là ngươi trước đi"

"cũng không phải mời khách ăn cơm, ngươi trước ta trước, ai nghĩ được rồi thì trả lời đi" Dận Chân nói