Lục Tranh đang trong cơn cảm hứng nên không để ý thì giờ và thậm chí là có người tới gân cậu cũng không hay, mãi đến khi Khiết Huệ lay người thì cậu mới thoát ra ma trảo của sự "càng viết càng hăng" mà bản thảo mang lại.
Đến khi Lục Tranh rời được bản thảo thì mới biết hiện tại đã qua ngày mới, còn Khiết Huệ đang gọi cậu xuống ăn sáng.
Lục Tranh cười cười lưu lại bản thảo rồi ngượng ngùng theo cô xuống phòng ăn. Chính mình rất có ý thức về thời gian cũng như sự cảnh giác rất mạnh, cậu không ngờ có một ngày sẽ phải có người gọi thì mới tỉnh, thậm chí là có người bước đến bên cạnh cũng không hay.
Không phải Lục Tranh không tín nhiệm hay sợ hãi Khiết gia mà sự cảnh giác này là do hơn trăm năm trong mạt thế tạo thành, đến khi nhập hồn vào cơ thể này thì sự cảnh giác của cậu lại nhảy vọt lên cao hơn nữa bởi khi là tang thi thì cậu không cần nghỉ ngơi cũng không cần lo lắng bệnh tật nhưng khi là con người thì khác, sẽ có nhiều lúc mệt mỏi. Mà nguy hiểm lại có thể đến bất cứ lúc nào.
Mà hôm nay sự cảnh giác của cậu bỗng chốc chạy vọt đi đâu mất trong lúc cậu hoàn toàn tỉnh táo và không hề mệt mỏi, này có thể gọi là vì cậu tín nhiệm và cảm thấy an toàn khi ở Khiết gia không?
Đang ăn, Khiết Huệ bắt chuyện với cậu khiến cậu ra khỏi suy nghĩ riêng
- Lần sau trước khi soạn bản thảo thì nên hẹn giờ để mà nghỉ ngơi, giữ một tư thế lâu quá cũng không tốt.
Màn hình giả lập hiện ra rất rõ ràng, nhất là hôm trước Lục Tranh còn phóng to nó ra để nó chiếu lên tường cho dễ theo dõi nữa. Chắc là Khiết Huệ vừa vào liền thấy nguyên bức tường trắng chiếu chi chít chữ đập vào mắt đây mà. Mà công nhận chiều hôm qua cậu có không kiềm chế được mà soạn bản thảo thâu đêm, đích thực không hề nhìn đến góc nhỏ xíu dành cho giờ và ngày tháng năm trên màn hình giả lập.
- Dạ, em sẽ ghi nhớ. Hôm nay chị phải tới quân bộ ạ ?
- Ừ, xử lý công vụ sẵn tiện có mấy tên ngứa đòn cần được "gãi"
- ……
Lục Tranh giật giật khóe miệng, nhìn quân phục là biết hôm nay Khiết Huệ phải đi quân bộ nhưng không ngờ việc công lại được đi kèm việc tư một cách đương nhiên đến thế.
Giữa lúc này thì Khiết Bảo Ngao trở về, đúng theo kiểu chưa nhìn thấy mặt đã nghe thấy tiếng. Lục Tranh còn cho rằng sẽ có nguyên một đám trở về cùng Bảo Ngao nhưng sự thật phũ phàng, Khiết Bảo Ngao nói:
- Chị và anh thấy em giỏi không? Năm nay liền là người trở về sớm nhất đó, nguyên đám còn lại đang được "giao lưu" kia kìa.
Nói xong còn bày ra vẻ mặt mau khen bổn công tử
Lục Tranh chưa rõ thông lệ của Khiết gia, tưởng cu cậu ghê gớm thế nào cơ. Chưa kịp khích lệ vài câu thì ý tưởng này bị Khiết Huệ dội cho một gáo nước lạnh
- Chứ không phải vì năm ngày nữa phải thi cuối kì nên được "đặc xá" sao ?
Khiết Bảo Ngao: "…" (=.=)!!!
Lục Tranh: "…" (0.o) ồ hóa ra là thế
Bầu không khí đột nhiên ngượng hẳn ra, thực ra cũng chỉ một mình Khiết Bảo Ngao ngượng chứ hai người còn lại vẫn điềm nhiên như không có chuyện gì.
Lúc này người máy trí năng đưa lên phần thức ăn sáng, Khiết Bảo Ngao coi như chưa nói gì ngồi ăn.
Lục Tranh mới mở lời, nói đến vấn đề mà nguyên đế quốc đều tò mò. Đó là thuộc tính các thành viên trong Khiết gia
Thực ra nếu họ có tin tức tố thì không nói, Lục Tranh hiện là một Alpha sẽ phát hiện ra nhưng căn bản họ lại không có bất cứ thứ gì gọi là tin tức tố. Mà cho dù có thì cũng là do giao tiếp với người khác nên nhiễm một chút khí tức. Cho nên cậu liền mạnh dạn đưa ra thắc mắc này.
Kết quả nhận được Khiết Huệ giải đáp lại là…
- Tất cả mọi người trong Khiết gia đều là người thuộc về thuộc tính Ẩn và không ai có tin tức tố. Nói dễ hiểu hơn thì chúng tôi không phải Alpha, cũng không phải Beta, cũng không phải là Omega. Nhìn chung chúng tôi có đặc điểm bù trừ của Alpha và Beta. Ví dụ như đặc điểm Alpha bị ảnh hưởng do Omega phát tình chẳng hạn, chúng tôi lại không hề ảnh hưởng, điều này giống Beta. Alpha sẽ không mang thai nhưng chúng tôi có thể, tuy không mạnh như Omega nhưng hơn Beta. Về thể năng và tiềm lực thì Beta đa số yếu hơn Alpha nhưng chúng tôi lại có thể năng và tiềm lực ẩn còn hơn mặt bằng chung của Alpha.
- Chẳng trách ở với mọi người lâu như vậy mà cũng không xác định được ai là thuộc tính gì. Thế còn những người được gả vào Khiết gia thì sao ?
Khiết Bảo Ngao chen miệng nói:
- Đầu tiên họ sẽ vô thức bị cuốn vào ảo cảnh để xác định họ không có ý đồ lợi dụng con cháu Khiết gia để làm điều bất chính. Sau khảo hạch duy nhất này, họ sẽ…
Khiết Bảo Ngao chưa kịp nói hết câu thì Lục Tranh đã vô ý làm rơi đôi đũa, vẻ mặt căng thẳng như đang kìm hãm.
Thực ra câu mà Khiết Bảo Ngao đang nói dang dở là "Sau khảo hạch duy nhất này, họ sẽ được tiêm chất biến đổi để biến đổi thành thuộc tính Ẩn. Mà chất biến đổi chính là một ống kim tiêm máu của người mang thuộc tính Ẩn có huyết thống Khiết gia"
Khiết Bảo Ngao cùng Khiết Huệ vội vàng quay qua, Lục Tranh khó khăn nói ra tình trạng hiện tại
- Có… Omega … phát tình gần đây… thuốc ức chế…
Ngay sau đó vài giây, người máy trí năng cạnh đó cũng lên tiếng: "Phát hiện có chất dẫn dụ đến từ Omega đang phát tình"
Khiết Huệ và Khiết Bảo Ngao quay ra nhìn nhau, cả gia tộc đều là thuộc tính Ẩn thì làm sao sẽ có thuốc ức chế trong nhà? Bản thân Lục Tranh lại mang theo thuốc ức chế thì lấy cái gì cho cậu dùng ?
Biệt phủ Khiết gia rộng lớn như thế mà chất dẫn dụ còn len lỏi chen vào đây và gây ảnh hưởng cho Lục Tranh được thì chứng tỏ Omega đang phát tình kia cho dù có phát tình ngay trước cổng Khiết gia cũng phải cấp A trở lên.
Chuyện chính bây giờ là phải cho Lục Tranh bình tĩnh lại, chưa kể hệ lụy thế nào thì một Alpha có dị năng đỉnh cấp phát tình cũng rất kinh khủng. Mà Alpha không có thuốc ức chế nhất định sẽ mất đi lý trí, chỉ còn lại bản năng giao phối nguyên thủy nhất, một loạt Alpha trong phạm vi bán kính chất dẫn dụ tỏa ra sẽ lao vào đánh nhau giành quyền giao phối với Omega đang phát tình.
Đằng nào việc cần nhất lúc này là làm cho Lục Tranh bình tĩnh lại. Nhưng không có thuốc ức chế thì chỉ có thể dùng máu của họ để thay thế. Cũng không biết Lục Tranh có muốn trở thành thuộc tính Ẩn hay không nên Khiết Huệ lấy kim tiêm trong không gian ra đâm vào tay mình và chỉ lấy nửa ống máu rồi tiêm cho cậu.
Rất nhanh chóng, Lục Tranh không còn cảm giác nhộn nhạo khô nóng gấp gáp cần được phát tiết như lúc nãy nữa. Cả người thư thái đi rất nhiều nhưng ngay sau đó Lục Tranh ngơ ngác nhìn hai con người bên cạnh nói chuyện mà chẳng hiểu cái gì.
- Chị, chừng nào anh Tranh tỉnh dậy?
- Người càng mạnh thì quá trình biến đổi thuộc tính càng lâu. Với lại chỉ dùng một nửa liều lượng máu cần thiết, Lục Tranh sẽ không hoàn toàn biến đổi thành thuộc tính Ẩn, có lẽ chỉ mất khả năng ảnh hưởng bởi chất dẫn dụ của Omega thôi. Chắc mất một ngày một đêm sẽ tỉnh lại.
- Khoan, hai người đang nói đến vấn đề gì vậy ? O.o
Tôi vẫn còn tỉnh táo, vẫn nghe, nhìn, nói chuyện và suy nghĩ được mà ?!
-------------
Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở s1apihd.com và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo !
Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác !
Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình !
Thân ái và quyết thắng !