Diệp Quân sau khoảng thời gian dài thụ án đã được hệ thống thả về. Lúc hệ thống được dịch chuyển về lâu đài của bá tước Claire thì Diệp Quân đã sớm bị đám dã nhân chơi thành một bãi nước, hậu huyệt bị thao đến mở lớn, dâʍ ɖị©ɧ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa thành một bãi hỗn độn cứ thế mà trào ra mặt đất. Xuân dược sau đúng ba ngày rưỡi cũng hết tác dụng, Diệp Quân theo quán tính mà ngất đi. Hệ thống của chúng ta vốn là một bạn nhỏ tốt bụng, trong lúc Claire đi vắng liền đem một vài robot ra giúp Diệp Quân tẩy rửa sạch sẽ, khôi phục lại trạng thái ban đầu rồi không hẹn mà chui đi ngủ đông, một lòng cầu chúc cho Diệp kí chủ vượt ải thành công.
Về phần Diệp Quân, trải qua mấy ngày lao động cực nhọc liền đánh một giấc say sưa, mãi đến khi bên tai vang lên tiếng ồn ào, huyên thuyên nói chuyện của nhiều người mới lờ mờ tỉnh dậy. Tuy nhiên, dù mở mắt ra nhưng đập vào mặt hắn lại là một mảng tối tăm, hừ, hình ai đó đã đem mắt hắn bịt chặt rồi, trò gì nữa đây a. Vốn định vươn vẩy tay chân mình mẩy một chút thì Diệp Quân cũng lại chợt phát hiện, tay chân đã bị dây xích cố định, muốn cử động còn khó khăn. Lúc này, vì bị bịt mắt nên Diệp Quân chẳng biết mình ở đâu, chỉ là thấy dưới thân hình là thảm lông ấm áp, tạo cho hắn chút khoan khoái như phòng ngủ của tên bá tước kia, tuy nhiên bên tai hắn lại văng vẳng tiếng người nói chuyện và tiếng xe ngựa rất ư nhộn nhịp, bất quá vẫn không phải là nhà của Claire. Đúng vậy, hiện tại nơi Diệp Quân đang nằm chính là xe ngựa của bá tước Claire, có lẽ hắn vẫn không biết nhưng thực sự hắn đã ở trong xe được sáu giờ đồng hồ rồi. Nói là xe ngựa nhưng bày trí bên trong của nó lại hoàn toàn bất đồng với loại xe mà nhân loại ở thế kỉ trước vẫn đi. Cả phần trong của xe được phỏng theo thiết kế phòng ở của lâu đài Claire mà dựng lại. Tuy nhỏ đi nhưng vẫn không hề giảm bớt chút khí thế nào cả. Bộ bàn ghế không biết được làm từ chất liệu gì nhưng hình ảnh điêu khắc ở trên bề mặt thì vô cùng sống động và tỉ mĩ, đèn chùm được làm từ loại pha lê quý hiếm bậc nhất của lục địa, từng cái chân nến cho đến móc treo áo đều được làm bằng vàng vô cùng mỹ lệ chứng tỏ một điều rằng chủ nhân của chúng dĩ nhiên là một quý tộc cao sang bậc nhất, giàu có đến khó có thể tưởng tượng nổi. Trong khung cảnh xa hoa đó lại có hai người bộ dạng vô cùng đối lập nhau. Trên ghế bành lớn là một nam tử mang âu phục chỉnh tề, gương mặt không biểu tình liên tục nhìn người dưới chân mình một cách chăm chú. Bên dưới thảm lông là một thanh niên đang bị dây xích khóa chặt tay chân, mắt đã sớm bị che đi, trong miệng ngậm vào một viên cầu lỗ rỗ, phần thân trên đã bị lột sạch, ở hai đầu nhũ có xuyên hai nhũ hoàn màu vàng "đinh đang" đong đưa qua lại vô cùng đẹp mắt. Thân dưới mang khóa trinh tiết, dươиɠ ѵậŧ tuy bị kiềm hãm nhưng cũng đã sớm nhô cao. Hậu huyệt hàm chứa một dương cụ giả, hai đầu có móc nối với dây bằng da của khóa trinh tiết, ở phần gốc dương cụ có một nhúm lông đuôi hệt như đuôi của tiểu cẩu gắn chặt vào, theo nhịp của xe ngựa mà lắc qua lắc lại, kết hợp với đôi chân thon dài và mông thịt trắng nộn khiến thanh niên thoạt nhìn vô cùng da^ʍ mỹ, làm cho người ta dâng lên một cổ cảm giác muốn khi dễ cùng khinh nhục đến khó tả. Và hai người kia không ai khác chính là mỹ nam tử biếи ŧɦái_Bá tước Claire và thú nuôi_ Diệp tiểu cẩu.
Diệp Quân vẫn duy trì một bộ mặt ngu từ nãy đến giờ bỡi hắn không thể cử động cũng như gọi hồn được hệ thống xuống hỏi thăm liệt tổ liệt tông là chuyện quái gì đang diễn ra đây? Thấy vật nuôi động đậy, có dấu hiệu tỉnh giấc, Claire nhanh chóng biến ra một cái hạng quyển bằng da đen bóng, đem đồ vật kia thắt vào cổ Diệp Quân, sau đó đem một đoạn dây xích nối vào, giải khai băng vải bịt mắt và ra hiệu cho Diệp Quân chuyển sang tư thế bò như cũ. Thấy trước mặt là tên bá tước lưu manh giả danh tri thức, Diệp Quân tuy lòng tràn ngập khinh bỉ nhưng vẫn rất thức thời tuân theo mệnh lệnh, khó khăn từ trong đống xiềng xích ở tay chân trở mình, dùng hai tay chống người bò dậy.
Claire thấy bộ dạng của vật nuôi nhu thuận cũng không bày ra biểu tình gì, chỉ chậm rãi nói: "Ngươi nghỉ ngơi cũng nhiều thật, nhưng thôi được, xem như lần này cũng không làm khó gì ngươi, chỉ cần sắp tới, ở chỗ này cùng ta biểu hiện tốt một chút là được!" Đoạn, Claire nhàn nhạt cười rồi cầm lấy gốc dương cụ ở hậu huyệt Diệp Quân đùa nghịch, theo quỹ đạo ra vào vô cùng hữu lực: "Ngươi đã hiểu??" Diệp Quân bên dưới bị Claire kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cơ thể bị điều giáo đã bắt đầu có cảm giác, tuy nhiên chỉ có thể nín thở, kiềm chế một chút, khó khăn mà "ưm" một tiếng đáp lại vì về cơ bản là Diệp tiểu cẩu đã bị người ta chơi trò bịt miệng rồi a. Claire thấy tiểu cẩu mới mua bộ dạng thoạt không tồi, ngưng động tay, đứng thẳng dậy, cầm dây xích của Diệp Quân kéo đi, trong miệng lẩm bẩm một đoạn ngôn ngữ khó hiểu rồi cả hai cùng nhau mất hút trong lỗ hổng màu đen do Claire tạo ra.
Cuộc sống là hai mảng đen trắng đối lập. Chẳng có gì là tốt đẹp, hoàn mỹ cả. Giới quý tộc tự cho mình là cao quý cũng vậy, bọn họ chẳng qua cũng chỉ là người, cũng có những sở thích không mấy lành mạnh cần được giải tỏa. Vì vậy, hội quán ngầm được thành lập chính là nơi bọn họ có thể tự do làm việc mình thích, hắc bạch khó phân, một nơi hỗn độn và xấu xa nhất nhưng lại mang cái mác chính đạo và được một đám quyền thế một tay che trời bảo trợ. Claire cũng không ngoại lệ, hắn cũng tham gia vô số hội quán ngầm và sau đó tự tay thành lập một nơi dành riêng cho hắn, hôm nay bọn họ sẽ tổ chức bữa tiệc thâu đêm để kỉ niệm ngày thành lập hội quán. Nhưng thực chất mà nói, đây chỉ là cái cớ thôi, còn đằng sau chính là một bữa tiệc tìиɧ ɖu͙©, chủ yếu là để những tên giàu có dư thừa tinh lực dẫn theo đồ chơi đến giải tỏa biếи ŧɦái mà thôi. Vốn Claire lười đi nhưng nghĩ đến cảnh tượng vật nuôi mới sẽ thể hiện ra sao hắn lại nổi lên một cổ hứng thú, hơn nữa, số nô ɭệ không ngoan ở lâu đài đều được gởi vào đây tròn hai tháng, đã đến lúc phải kiểm tra lại chất lượng phục vụ của hội quán rồi. Không khéo lại có mấy tên hội viên quái vật sang phàn nàn mặt hàng ở chỗ hắn nào là co dãn không tốt nào là không đủ sức chịu đựng..., cũng phải ra mặt dạy dỗ bọn họ một chút nữa, chủ vắng lâu ngày không khéo lại có đồ vật không biết nghe lời xuất hiện. Claire dẫn theo Diệp Quân đang khó khăn bò ở sau, dặn dò hai tên gác cửa vài lời rồi mở cánh cổng mạ vàng nặng trịch mà tiến vào bên trong. Diệp Quân ấy thế mà bị khung cảnh bên trong làm cho lạnh cả sóng lưng. Nếu lấy đại sảnh của khu đấu giá nô ɭệ lần trước mà so với nơi này thì chẳng là gì cả. Bên trong là một mùi hương đậm vị tìиɧ ɖu͙© cùng bạo lực, vừa da^ʍ mỹ lại ghê tởm và đáng sợ đến khỏ tả. Cả khu nhà được trang trí một màu đen thuần, ánh nến màu xanh lơ thắp dọc theo tường chỉ lập lờ chiếu sáng được một phần của đại sảnh rộng lớn làm nó toát nên vẻ bí ẩn cùng chút xấu xa, tối tăm. Từ sâu bên trong kia vốn đã bị bóng tối nuốt chửng, thi thoảng lại vang lên tiếng rên vô cùng mị nhân, tiếng roi da vun vυ't cũng theo quy luật đều đặn mà vang vọng ra ngoài. Hai bên tường lớn với những bệ hoa đỏ thẳm là những nô ɭệ đang rên "ư ử" được cố định vào cọc gỗ hoặc sàn nhà. Bọn họ toàn thân chẳng có chỗ nào lạnh lặng, hầu hết trên người đều chi chít dấu vết do bị roi da quất hoặc những mảng tím xanh loang lỗ. Ở hậu huyệt là một đám xúc tua lổn nhỗn chen vào hành hạ, có kẻ thì bị thân nến trắng lớn đến kinh người cắm vào, sáp nến nóng rát nương theo thân mà chảy xuống cặp mông đã sớm chằng chịt vết thương tàn phá liên tục, một chút nhân đạo cũng không. Nhưng thảm nhất vẫn là những nô ɭệ bị cố định vào cọc gỗ, ở đầu nhũ sưng tấy đã sớm chuyển đỏ bị thiết bị dẫn điện kẹp vào, giữa không trung co giật đến run rẩy liên tục, còn dươиɠ ѵậŧ thì bị dây thừng thắt chặt đổi thành màu tím bầm, trên đầu đỉnh bị xỏ khuyên còn cắm một thanh kim loại đang kịch liệt rung mạnh, dịch nước trong suốt cùng máu từ những vết thương hòa lại thành một mớ hỗn độn dính bệch lên cơ thể gầy yếu khiến bọn họ vô cùng chật vật. Đặc biệt, hậu huyệt bọn họ bị một thanh gỗ dài thô to cắm thẳng vào, từ bên ngoài nhìn có thể thấy ở phần bụng vốn bằng phẳng lại gồ lên hình thù của một dị vật thật lớn, miệng huyệt thi thoảng còn ẩn hiện những đầu xúc tua từ bên trong lộ ra đang ngò nguậy rồi lại chui tọt vào tiếp tục quấy phá tràng vách cùng huyệt động của nô ɭệ xấu số.
Claire chỉ là lờ mờ cảm nhận sự chột dạ cùng sợ hãi từ Diệp Quân, khẽ quay đầu lại nhìn lướt vật nuôi một chút, khóe miệng câu lên một nụ cười tà ác, rất có hứng thú mà dắt Diệp Quân tiến vào sâu bên trong, màn hay nhất cũng gần đến rồi. Claire theo ánh nến chậm rãi di chuyển, khung cảnh theo đó cũng từ từ biến đổi, từ những nô ɭệ được xem như đồ vật trang trí trở thành chiếc bàn trải khăn trắng, xung quanh là những nam nhân mang mặt nạ che nửa mặt đang thoải mái tận hưởng sự phục vụ đến từ nô ɭệ quỳ bò dưới chân. Ở một số bàn khác được ngăn cách bằng một vách mỏng lại là cảnh tượng một nô ɭệ cả người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ tiếp nhận rất nhiều nam nhân một lúc, ở hậu huyệt của nô ɭệ kia là ba bốn cái dươиɠ ѵậŧ thô to đến khó tin đang nhấp nhô ra vào, phát nào phát nấy đều đâm sâu đến lút cán, đồng thời, miệng nhỏ ở trên cũng bị hai cái cự bổng chen vào, không có quy luật mà liên tục thọc sâu vào yết hầu. Thẳng theo hết dãy bàn chính là điểm cuối cùng của đại sảnh. Trước mắt Diệp Quân là một cánh cửa lớn nhuốm màu cũ kỹ, có vẻ như đã lâu không có người sử dụng. Tông màu đen của cánh cửa hòa vào bầu không gian ám muội, lần thứ n khiến Diệp Quân đổ mồi hôi lạnh, dự cảm không lành, không lành một chút nào a! Claire vẫn luôn giữ cái vẻ thong dong nặc mùi nguy hiểm, trên mặt cửa dùng phép thuật siêu năng gì đó của hắn vẽ ra một loạt ký tự màu tím nhạt, cánh cửa theo đó cũng tự động hé ra một khe hở nhỏ vừa đủ cho hai người lọt vào. Diệp tiểu cẩu vừa khấn thầm vừa không đành lòng theo Claire đặt chân vào một ổ nguy hiểm không tên. Vừa vào bên trong, Claire đem dây xích của Diệp Quân buông ra, nhàn nhã ngồi lên chiếc ghế salon đã được chuẩn bị từ trước, tay nâng một ly rượu màu đỏ tươi từ trên lưng của một nô ɭệ đang bò dưới chân hắn, từng ngụm một nhấm nháp thưởng thức. Diệp Quân cũng chợt phát hiện xung quanh bắt đầu có biến động, một đám xúc tua không rõ từ đâu ra quấn quanh cơ thể hắn, liên tục tiết ra thứ dịch trơn khiến hắn cảm giác vô cùng ngứa ngáy cùng khó chịu. Xúc tua nối đuôi nhau mọc ra thật nhiều, từ từ đem Diệp Quân nâng cao lên, hai chân vô lực theo bài bố của đám sinh vật kia dạng ra thật rộng, mắt hắn sau đó cũng bị một cái băng vải màu đen che mất tầm nhìn, hoàn toàn chìm trong bóng tối cùng với kí©ɧ ŧɧí©ɧ khó tả. Phía đối diện, Claire chăm chú nhìn một màn chuẩn bị trước mắt chính là thập phần vừa ý, tay vỗ thành tiếng ba cái thì cả căn phòng bổng chốc nới rộng ra, chỗ Diệp Quân và Bá tước Claire đang ngồi từ từ nâng lên cao hơn mặt đất, trở thành một khán đài lớn, bên dưới là vài nam nhân đeo mặt nạ khoác áo choàng cũng đang thong thả ngồi nhấp rượu, mắt liếc nhìn khung cảnh trên khán đài mà chờ đợi, thi thoảng lại quay sang đùa với nô ɭệ đang quỳ ở bên cạnh. Một số nô ɭệ khác bị chủ nhân lờ đi, không biết làm gì liền theo thói quen bò đến bên cạnh nhau, miệng ngậm lấy giả dương cụ hai đầu đã được đặt sẵn trên mặt đất, hướng hậu huyệt đối phương cắm vào, cùng nhau thõa mãn cơn ngứa ngáy hành hạ, đồng thời diễn chút ít trò vui lấy lòng chủ nhân.
Về phần Diệp Quân đáng thương, ở trên khán đài vẫn đang bị Claire đùa bỡn đến tích cực. Xúc tua kia đem xuân dược quét đầy người Diệp Quân, lại vô cùng tốt bụng lấy giả dương cụ đang cắm sau huyệt rút ra, khiến Diệp Quân đang ồ ạt chảy nước một mảng trống rỗng, không khí theo khe hở tràn vào trong kí©ɧ ŧɧí©ɧ từng thớ thịt khiến Diệp Quân ngứa ngáy đến phát điên, đầu óc chỉ có một mong muốn là được cự vật thô to lấp đầy tao huyệt. Tình huống chính là tình huống, bên dưới một chút thư sướиɠ đều không hề có vậy mà đầu xúc tu như có ý muốn chọc ghẹo Diệp tiểu cẩu, rất không ngoan, ở miệng huyệt đảo qua đảo lại liên tục, giác hút đem những nếp gấp vờn qua một lượt, mọc lên gai nhòn nhọn chích vào miệng huyệt, lại tách ra một sợi dây thật mảnh, trườn sâu vào tràng vách, đem xuân dược đổ đầy vào trong. Tao điểm bị xuân dược tàn bạo chọc ngứa liền theo quán tính hộc ra một cổ dịch nước chảy đầy xuống chân rồi rơi lên thảm lông. Hai khỏa cầu bị dây buộc bằng da cột chặt cũng vô cùng khó chịu khi xúc tua nắn bóp. Đầu xúc tu biến thành cái miệng nhỏ, đem hai khỏa cầu căn tròn ngậm vào hút đến kịch liệt, Diệp Quân chịu đựng dày vò đã muốn được giải thoát nhưng hình phạt của hệ thống vẫn chưa hết hiệu lực cộng với thanh kim loại cắm chặt tại bàng quang hắn, nghĩ đến chỉ có thể vô lực mà thở dốc. Bên trên, vυ' cũng được hai cái xúc tua ngậm mυ'ŧ, đầu nhũ sưng to bị miệng xúc tua cắn đến phun sữa, dòng sữa trắng đυ.c cứ theo khe hở mà bắn mạnh ra ngoài, nửa sung sướиɠ hòa với thống khổ do cơn ngứa khiến Diệp tiểu cẩu chỉ có thể cắn răng chịu đựng, tầm mắt ngập trong mơ màng, vô định. Sau một hồi có thể xem như màn dạo đầu, ánh đèn màu đều theo lệnh của Claire tập trung chiếu sáng vị trí của Diệp Quân, từ sau rèm treo của cánh gà cũng vang lên tiếng người nói: "Nô ɭệ biểu diễn đêm nay chính là vật nuôi số 004 của bá tước Claire, chúc quý quan khách có một buổi tối vui vẻ!" Diệp Quân nghe câu nói kia xong, cả người từ trong bể khổ thanh tỉnh được đôi chút, trong đầu lo lắng không biết sắp tới còn có trò gì nữa đây.
(Còn tiếp)
--------------------------------------------
Hơ hơ, mị xin lỗi, mị lặn chắc cũng đầy 2 tuần lễ rồi mới ngoi lên lại. Dạo này lo học hành với cày phim nên bỏ bê viết H, viết chương mới cũng lủng củng bug đầy, sorry sorry bạn đọc. À, mà các thím có ai ghiền coi phim thuần Hint BL ko, nhào vô cmt góp vui với mị đi. Mị thì không có thích xem phim thuần Đam mỹ lắm vì bên trung nó đóng hơi hơi cứng, gv thì ok, nhưng vẫn thích nhất là cày phim hint, mị để vài bộ tâm đắc ở đây, ai có hứng thú thì nghía, có chi vô tám với mị:
_Sherlock BBC
_2 người cha
_Hyung
_Xin chào cậu em khác người (Keys to heart)
_The Green Hornet 2011
_Anh trai tôi vô số tội
_Bộ tứ lừa đảo
_Cảnh sát tập sự (young cop)
_Victor frankenstein
_Thor (cái này chắc ai cũng biết)
_Gokusen
_Sakamichi no Apollon
_Cớm học đường_ cớm đại học
_Grimsby Brother (bộ này khắm bựa vler luôn)
(...) còn nữa, đợi chương mới rồi mị kể tiếp
P.s: xin lỗi mấy bạn đọc vì mị đã lặn quá lâu, mà mấy nàng mấy chàng don"t be worried, mị ko drop đâu, mị sẽ ko đào hố lừa mấy chế nhảy rồi bỏ chạy đâu, yên cmn tâm đi :))))))
Chiều vui vẻ!!!