Bị Cải Tạo Thành YD Thụ

Chương 9: Bị rau củ thao bắn_Đi dạo hoa viên

Chờ đợi lại chờ đợi, Diệp Quân thở dài tiếc thương cho phận của hắn, biết bao cái dự cảm đáng sợ dâng lên trong đầu. "Lộc cộc" "lộc cộc", tiếng bánh xe đẩy ngày càng gần hơn, bá tước Claire kia đã quay lại rồi. Không những vậy còn đẩy theo một cái xe thức ăn nho nhỏ ở bên cạnh nữa, Diệp Quân chợt cảm thán, vậy là hắn không có bị lừa hả, đúng không. Vui vẻ cùng hạnh phúc khi nhìn cái xe đẩy bằng gỗ kia, Diệp Quân tuy có nhận ra một điểm hơi kì kì nhưng cũng quyết định bỏ qua đi. Còn cái vấn đề kì kì chính là: Xe đẩy ngoài chất đầy trái cây hình thù kì lạ ra thì chỉ có duy nhất một bình sữa bằng thủy tinh thật lớn. Haha, Diệp cẩu đây vẫn là không thích đồ ăn thanh đạm a, nhưng mà coi như nể tình Claire mặt mày cũng tạm được đút ta ăn nên có thể nhắm mắt bỏ qua. Cứ ở trong đầu tự luyến không ngừng nghĩ, Diệp Quân trong vô thức đã ngoan ngoãn phối hợp cho Claire trói chặt hắn với mặt bàn bằng dây thừng, đến khi nhận ra mình bị quấn như cái bánh chưng thì miệng cũng sớm được Claire nhét vào một thứ trái cây kì lạ nào đó, khiến Diệp Quân không thể phát ra bất kì tiếng động gì cả. Diệp Quân trở về thực tại, hắn hoang mang, vì cái gì chứ, bảo là cho hắn ăn tối kia mà, bây giờ cột hắn thành cái dạng này thì ăn niềm tin à. Bá tước Claire thấy cái bộ dạng ngốc lăng cùng hoang mang nửa vời của thú nuôi trước mặt, không khỏi cười thầm trong lòng, sắp tới vẫn còn vô số trò vui nữa. Đoạn, Claire lại đùa bỡn cơ thể Diệp Quân một phen, xem như là mở màn cho tiết mục tiếp theo, bàn tay đem hai khỏa vυ' nắn bóp, thi thoảng lại móc lấy cái khuyên vàng lóng lánh kéo giãn ra, Claire nhanh chóng làm hai đầṳ ѵú hồng phấn của Diệp Quân chuyển dần sang màu đỏ tươi diễm lệ. Bá tước của chúng ta vừa làm màn dạo đầu vừa quan sát biểu cảm của Diệp Quân, tay còn lại mò xuống bên dưới búng lấy phân thân đã sớm đứng lên. Ngón tay hướng đến đầu đỉnh, đem thanh kim loại đang cắm sâu vào lỗ tiểu, theo tiết tấu lên xuống có quy luật mà đâm chọc. Diệp Quân bị Claire sáp lỗ tiểu bắt đầu có phản ứng, bên dưới là phân thân đang cương cứng đến nhói đau, chứa một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã một thời gian dài chưa được cho phép bắn ra. Cây gậy nhỏ đáng thương bị một thanh kim loại theo nhịp điệu trừu sáp, lúc thì gần như rút ra ngoài làm cho hắn có cảm giác muốn giải phóng mãnh liệt, lúc lại thọc thật mạnh vào bàng quang ngăn chặn hắn bắn, không khỏi khiến Diệp Quân vừa thốn lại vừa sảng đến điên. Cái loại cảm giác này chính là lần đầu tiên hắn trải qua, sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ đã lên đến đỉnh điểm nhưng chốc lát lại bị ngăn chặn một cách thô bạo, tuy có chút đau đớn ban đầu nhưng không hiểu vì sao càng về sau kɧoáı ©ảʍ lại ập đến như thủy triều. Diệp Quân bị thanh kim loại thao lỗ tiểu đến đỏ ửng cả mặt mày, hai bàn chân theo nhịp đâm chọc mà co rút, quắp lại thật chặt, hậu huyệt trống rỗng từng đợt, từng đợt tiết ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt, cuồn cuộn như dòng suối, thấm ướt cả ống quần của Claire bên cạnh. Thấy thú nuôi của mình đã sớm bị đùa đến phát tao, Claire nở một nụ cười rồi ghé sát bên tai Diệp Quân thì thầm: "Chó ngoan của ta có vẻ đói lắm rồi nhỉ, nhìn xem, ngươi đúng là con chó tham ăn, nước giãi đã chảy đến ướt đẫm quần chủ nhân rồi. Thôi được, để chủ nhân hôm nay uy cái miệng nhỏ bên dưới của ngươi một bữa thật no nhé!" Diệp Quân dù đang mê mang, nghe Claire nói xong cũng chợt hiểu ra, ăn tối chính là ăn bằng phương thức như thế này, mồ hôi lạnh theo sóng lưng mà đổ ra, đồng thời trong góc nhỏ nào của thân tâm cũng dâng lên chút mong chờ nhỏ nhoi. Bá tước Claire dừng tay nghịch phân thân, dùng ma pháp điều khiển thanh kim loại tiếp tục công việc hành hạ lỗ tiểu Diệp Quân. Tay còn lại đem một loại quả to dài màu xanh thẩm, bề mặt nổi đầy những viên tròn to nhỏ gồ ghề, không hề nhẹ tay chút nào, một phát thọc thật sâu vào hậu huyệt ẩm ướt trơn trượt của Diệp Quân. Bị một vật thô to ma sát tràn vách ấm nóng cùng nghiền ép điểm G bất ngờ, Diệp Quân cả người đều run rẩy kịch liệt, sau đó cái mông hưởng ứng tiết tấu đâm chọc, nhiệt tình đong đưa theo. Claire vui vẻ nghịch huyệt lại lấy ngón tay thon dài chèn vào, ở miệng huyệt của Diệp Quân tạo ra một khe hở, lấy thêm một quả xanh thẩm kia đút vào trong. Miệng huyệt cơ hồ đã bị căng đến muốn rách, Diệp Quân phát hiện ra ý đồ của Claire tận lực co rút huyệt lại, muốn đem huyệt khép chặt để khỏi phải bị nhét thêm đồ vật nào, cái đầu ngước nhìn Claire cũng lắc nguầy nguậy biểu thị rằng hắn không thể tiếp nhận nổi. Tuy nhiên Claire chỉ cười mỉm một cái thật tà ác sau đó đẩy thật mạnh cái đồ vật kia vào trong. Hậu huyệt trướng đến phát điên, sung sướиɠ mang theo đau đớn lại như một loại tình dược kí©ɧ ɖụ© cực mạnh, phía trước cùng phía sau đều sắp đạt đến cao trào, dâʍ ɖị©ɧ trong suốt theo khe hở nhỏ nhắn mà tràn ra ngoài ngày một nhiều hơn. Claire thấy Diệp Quân ngày càng run rẩy dữ dội, cả cơ thể hầu như đã nhướng cao hết cỡ, từ cổ họng còn mơ hồ nghe được những tiếng ư ử mất khống chế, vừa lòng cười một cái, tốt bụng đem thanh kim loại rút ra hoàn toàn. Diệp Quân vừa được giải phóng, hậu huyệt co rút một trận điên cuồng, đem 2 cái đồ vật bên trong hút thật sâu vào, đồng thời ọc ra một cổ dịch thể trong suốt, sau đó phía trước phân thân cũng giật giật rồi đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã nhịn suốt bấy lâu phóng thích ra bên ngoài. Thư sướиɠ đến phát điên, Diệp Quân sau khi đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra, cách một quãng, từ phân thân bán cương lại có một cổ nướ© ŧıểυ màu vàng nhạt không thể khống chế được mà theo quán tính cũng phun sạch sẽ. Claire thấy một màn cao trào vô cùng dâʍ đãиɠ của thú nuôi không thể không dâng lên một luồng nhiệt nơi bụng dưới, lần nữa lấy thanh kim loại đâm vào lỗ tiểu Diệp Quân, nhanh chóng nắm lấy bàn tay nộn thịt của tiểu cẩu cẩu kéo về phân thân hắn đẩy lên đẩy xuống liên tục, nhân lúc hậu huyệt đang mấp máy đóng mở, rút ra một quả trái cây kia rồi theo khe hở, đem đại nhục bổng cứng rắn đâm thẳng vào, như máy đóng cọc mà điên cuồng thao làm. Diệp Quân vừa cao trào lại tiếp nhận một đợt kɧoáı ©ảʍ mới, phân thân lần nữa ngóc đầu lên, nước giãi từ khóe miệng chảy đầy xuống l*иg ngực trắng nõn, hai cái đầṳ ѵú đỏ tươi giữa không khí theo nhịp nắc của đại nhục bổng mà không ngừng đung đưa run rẫy, cương cứng đến lợi hại. Claire vừa thao hậu huyệt chặt khít ấm nóng của thú nuôi lại bị hai cái hạt đậu trên ngực tiểu cẩu cẩu thu hút, không kiềm được đem miệng ngậm vào một bên để thưởng thức. Cái lưỡi mềm mại có kĩ thuật đảo xung quanh thịt vυ', sau đó đem răng mài niết đầṳ ѵú, một ngụm cắn vào rồi kéo lên. Bàn tay bận rộn niết niết cái vυ' còn lại, từ từ chuyển sang kiểu nắn bóp. Sau một hồi cắn cùng liếʍ mυ'ŧ, cái miệng của bá tước Claire lại bắt đầu hút vào, hút thật mạnh, có vẻ như đang muốn thử uống món sữa thơm ngon của thú nuôi nhà mình thì phải. Đầṳ ѵú Diệp Quân đã được cải tạo từ trước, theo lực hút của bá tước Claire, từ từ trào ra dòng sữa trắng đυ.c, nhiệt liệt mời gọi chủ nhân. Claire cũng không kiên nễ gì, bên dưới phân thân phát nào phát nấy đều đem điểm g của Diệp Quân chọc đến hỏng, chỉ hận không thể đem cả hai túi tinh nặng trịch sáp nhập vào trong, phía trên lại vô cùng vui vẻ thưởng thức thứ nước trào ra từ đầṳ ѵú của thú nuôi dâʍ đãиɠ, hệt như đứa trẻ đói bụng mà tận lực bú mạnh tao vυ' của Diệp Quân. Đâm đâm thọc thọc mà theo tác giả tính toán thì khoảng hai giờ liền, cuối cùng Bá tước Claire cũng chạy nước rút, đem Diệp Quân sớm sảng đến hôn thiên địa ám, một phát lại một phát bắn vào. Từng cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi theo thời gian mà lấp căng cái bụng nhỏ của Diệp Quân vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, dươиɠ ѵậŧ cắm sâu bên trong dù đã bắn ra không ít nhưng mà vẫn như cũ cứng rắn cùng thô to không hề thay đổi. Diệp Quân cảm nhận vẫn là hoảng sợ một phen. Tuy nhiên trong đầu không khỏi mông lung vì sung sướиɠ khi bị một cái cự căn hàng thật giá thật thao làm đến muốn chết a. Thật sảng, quá sảng đi. Bá tước Claire sau khi bắn tinh vào bụng Diệp Quân xong vẫn tiếp tục đâm chọc thêm vài phát nữa, sau đó, bên trong cái lỗ nhỏ ấm áp của tiểu cẩu cẩu mà thẳng tắp phóng một cổ nướ© ŧıểυ vào, khiến Diệp Quân một trận nữa sảng run bần bậc, đem cái bụng bằng phẳng ban đầu làm cho trướng lớn như phụ nữ thai kì, khàn giọng mà ra lệnh Diệp tiểu cẩu hậu huyệt co chặt, giữ lại toàn bộ, không cho chảy bất cứ thứ gì ra ngoài, đem đại nhục bổng từ từ rút ra, sau lấy từ trong xe đẩy một cái giang tắc bịt chặt hậu huyệt Diệp tiểu cẩu lại. Thập phần vừa ý lấy tay sờ sờ cái bụng căng tròn đang hàm chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nướ© ŧıểυ của tiểu mẫu cẩu dâʍ đãиɠ nhà hắn. Về phần Diệp Quân dù bị thao đến quên ngày tháng nhưng phân thân đã sớm bị cấm sử dụng, nên chỉ có thể hận cuộc đời keo kiệt, dùng lỗ sau mà đạt cao trào, tiết ra chút ít dâʍ ɖị©ɧ trước khi bị giang tắc chặn lại toàn bộ. Hai đầu ngực bị dày vò cùng cắn niết cũng phập phồng lên xuống theo nhịp thở, rỉ ra những giọt sữa trắng đυ.c, ẩn hiện bên dưới chính là dấu răng chi chít của Claire để lại.

Bẳng đi một đoạn để Diệp Quân nghĩ ngơi sau cao trào, Claire lại đem tiểu cẩu bồng từ trên bàn gỗ cao xuống lại thảm lông dưới chân, lệnh cho Diệp Quân đã thanh tỉnh được đôi chút trở về tư thế bò bằng tứ chi như trước. Thực sự Diệp Quân cảm giác vô cùng khó khăn, bởi phải duy trì tư thế này với cái bụng nặng trịch trướng lớn, tuy nhiên chỉ có thể ậm ừ mà tuân thủ mệnh lệnh của chủ nhân, gian nan thực hiện. Claire thấy thú nuôi đã sớm hoàn thành xong yêu cầu của mình, cùng với tâm trạng có phần sảng khoái, đem dây xích cầm lên rồi dẫn Diệp Quân hướng ra hoa viên đi dạo một lát. Sau cả buổi chiều hoang lạc, bây giờ ngoài trời đã ngã về đêm, gió mát nhè nhẹ thổi qua cùng với bầu không khí yên lặng không khỏi làm con người ta thư giãn, tuy nhiên, Diệp Quân vì sợ giang tắc phía sau rớt ra ngoài lại vì cái bụng to đùng của mình mà bò theo chân của Claire vô cùng gian khổ. Cả người bị gió thổi qua, không khỏi rùng mình một cái, hai đầṳ ѵú cùng dươиɠ ѵậŧ nhỏ nhắn lại lần nữa bán cương giữa không khí. Rồi cũng vô cùng hữu duyên, cái hệ thống chó má "ERROR1806 đã lặng mất tăm mất tích (bốn) hai ngày nay" :v trồi lên "ting ting" " tong tong" một cái, thông báo nhiệm vụ phụ đầu tiên: "Lần đầu chủ động dùng bộ dáng của cẩu cẩu, hướng bá tước Claire cầu thao huyệt ở hoa viên_ không hoàn thành trên 80% , sẽ nhận hình phạt thích đáng. Ký chủ vui lòng thực hiện. Hệ thống sẽ đếm ngược từ bây giờ, ký chủ hãy tập trung." Sau khi nghe cái giọng ngang phè kia vang lên, Diệp Quân đã định hỏi hang "ân cần" một quả, tuy nhiên, hệ thống đáng mến của chúng ta lần này dùng kế đánh nhanh thắng nhanh, sau khi phổ biến xong nội dung thì vọt mất tiêu, để lại nơi đây một Diệp Quân đang hoang mang cực độ, gì mà cầu thao chứ, đây chẳng phải bảo lão tử biến thành một Diệp Tiểu Tiện hả, sao mà ác vậy. Diệp Quân ta đây rõ ràng không có cần cái súc sinh 30 cm kia đâm thọc đâu, ta là có chính kiến riêng của ta, hừ. Tự huyễn thì cũng chỉ có đến vậy thôi, bởi vốn lúc trước Diệp Quân hắn đã nghe vô cùng rõ ràng cái hình thức phạt biếи ŧɦái của hệ thống nên cũng chẳng dám càn rỡ. Sau một hồi tự mắng chửi trong lòng, đấu tranh nội tâm vô cùng sâu sắc, cuối cũng vẫn là bắt đầu suy nghĩ con đường cầu người ta thao mình ra sao cho phù hợp với thuần phong mỹ tục a. Thực khổ sở quá đi mà, làm như vậy, nếu là ngoài đời thực, không khéo cái mông hắn cũng tành banh như hoa hướng dương mất.

----------------------------------------------------

Bận học hành, mị mệt quá, cũng lười gõ chữ, mong mấy bạn thông cảm. Lướt lướt mấy cái, mới bữa nào còn kỉ niệm 2,5k view, nhờ sự ủng hộ của mấy bạn, sau hơn nửa tháng lên sàn, thằng con của mị cũng đã đc 8k rồi, mừng dữ dội. Vẫn là 1 chương H nhàn nhạt muôn thuở, mị biết là chương này đọc có chút nhàm nhàm, với lại mị viết bấp bênh quá, đọc lướt thấy chưa đã mắt chính mình nữa, không có hay, mấy vị huynh đệ, đồng râm có máu ghiền thịt văn nếu thấy chưa đủ tình thú cũng chớ buồn, mị sẽ cố gắng hơn nữa trong nay mai. ^^" Lại huyên thuyên thêm tí, có ai muốn đọc phiên ngoại không, mị tính viết 1 cái phiên ngoại ở chương sau, định là mừng 10 chương ra mắt, nội dung phiên ngoại thì tất nhiên là thịt văn, còn cốt truyện thì bí mật. Nếu số đông cmt đồng ý thì mị up, còn ko thì đợi kỉ niệm 10k view, mị up phiên ngoại sau. Mấy chế tính thế nào??? Chương 10 hay 10k view?

P.s: Nhớ cmt tán nhảm làm quen hoặc ấn sao nhỏ ủng hộ mị nha! :)))) Tks mấy bạn nào đó dễ thương đã luôn đồng hành trên con đường thịt văn của mị.