Định Kiến

Chương 68

"Hứa ca..." Hắn gọi tên y, đồng thời ngậm lấy môi y. Nghiêm Mạc hôn cánh môi của Hứa Khiêm, mυ'ŧ lên vết thương bị chính y cắn rách, hắn không có kỹ năng hôn cao thâm gì, chỉ có thể giống như một con chó nhỏ cọ dọc theo, làm cho bầu không khí da^ʍ mỹ này tăng thêm mấy phần ấm áp. Hứa Khiêm thoáng nở nụ cười, rất khẽ, nhưng cũng rất an tâm, y thoải mái nheo mắt lại, hậu huyệt mềm mại dễ dàng đón nhận ngón tay mang theo chút lạnh lẽo, hai chân theo bản năng kẹp chặt lại, thúc giục hắn mau tiến vào.

Phía sau của Hứa Khiêm rất ẩm ướt, cực kỳ nhạy cảm, Nghiêm Mạc khẽ cắm xuống liền ra nước, tràng thịt nóng hổi phun ra nuốt vào đốt ngón tay, vành miệng hơi lật ra ngoài, tạo thành một động thịt đỏ tươi đói khát. Hắn vừa khuấy động phần mềm bên trong, lòng bàn tay dán vào eo Hứa Khiêm ma sát đầy sắc tình, vẻ mặt người kia đầy mê loạn, ngón chân vì ngâm nước lâu mà trong suốt hơi co lại, hầu kết lên xuống, phát ra tiếng rêи ɾỉ khàn khàn trầm thấp, rõ ràng là giọng nói thuần nam tính, nhưng mang theo vài phần mềm nhũn, cực kì mê người.

Nghiêm Mạc đè y ở trên giường, hai chân tách ra treo bên hông, ba ngón tay cùng nhau ra vào trong người, lại cầm lấy tính khí của Hứa Khiêm ma sát lên xuống. Hắn hôn lên cái trán ướt đẫm của người nọ, đầu lưỡi khẽ liếʍ khoé mắt, nhỏ giọng vỗ về: "Hứa ca... anh bắn một lần trước đi... nếu không thì chờ tí nữa sẽ chịu không nổi mất."

Không biết Bành Nghị cho thuốc gì, thời gian phát tác chậm hơn nhưng sức ngấm về sau càng kinh người, Hứa Khiêm mở to con mắt đầy hơi nước mông lung, nhìn miệng của người kia hé ra đóng lại, nhưng rốt cuộc vẫn không nghe rõ hắn đang nói gì. Hậu huyệt bị ngón tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ liền co giật giống như rút lại, sảng khoái công kích trước sau như sóng gầm, cọ rửa mỗi một tế bào đói khát của y, cả người giống như vớt ra từ trong hũ rượu, toàn thân hiện lên màu đỏ gay không bình thường, bụng dưới co rút lại, tính khí nơi bàn tay theo nhịp điệu vỗ về mà phun ra da^ʍ thuỷ, trong nháy mắt ướt cả tay.

Lúc được đâm đến điểm G, Hứa Khiêm bắn ra theo bản năng, lại bị cơ thể Nghiêm Mạc ra sức đè xuống giường lại, đây là gian phòng một người ở, giường vốn không lớn, hơn nữa nhà trọ nhỏ không gian cũng nhỏ, ra ra vào vào vài lần đều có thể nghe được tiếng giường kêu kẽo kẹt. Nghiêm Mạc trấn an hôn lên thân thể y, để lại vô số vết hôn trên da, đồng thời ngón tay không ngừng an ủi, Hứa Khiêm được hắn cắm đến cả người xụi lơ, cánh tay treo trên cổ hắn siết chặt lại, còng tay cứng chắc bằng thép đặt lên bả vai đối phương, lưu lại dấu vết màu đỏ.

"Nghiêm Mạc... Nghiêm Mạc..." Y mơ màng nỉ non gọi tên y, mũi chân kéo căng, run rẩy bắn ra.

Nghiêm Mạc do bất ngờ không kịp đề phòng bị bắn đầy người, hắn hôn đôi môi Hứa Khiêm, nuốt lấy trọn câu nói vào bụng, ngón tay đồng thời liên tục cắm vào hậu huyệt khiến dịch không ngừng chảy ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tiết ra như sữa tươi, ướŧ áŧ dính đầy tay.

Hứa Khiêm run lên, rất nhanh liền cứng lại lần nữa, nhưng mà lúc này trong mắt y đã tỉnh táo hơn vài phần, y quấn lấy eo Nghiêm mạc, đưa ngón tay nhét vào miệng hắn, tuỳ tiện khuấy động.

"Vào đi... Tôi muốn cậu."

Ánh mắt của Nghiêm Mạc tối sầm lại, hắn nâng eo Hứa Khiêm lên, cầm côn th*t nóng hổi đặt ở lối vào, "phốc xuy" một tiếng, cắm vào tận gốc.

Kích thước của hắn tương đối to, cũng không thể so sánh với ngón tay, Hứa Khiêm đang ở cao trào nên phía sau rất mẫn cảm, được cắm vào liền rêи ɾỉ thành tiếng, toàn thân co quắp giống như phát run, côn th*t nảy lên một cái, lại bắn tinh ra một lần nữa.

Nghiêm Mạc cắn ngón tay y, đầu lưỡi tuỳ ý quét qua lại, khoang miệng ấm áp bao lấy, mυ'ŧ mυ'ŧ, răng nanh khẽ cọ lòng bàn tay, mang tới một dòng điện kɧoáı ©ảʍ đến tê dại. Hắn ôm lấy bắp đùi run rẩy không ngừng của Hứa Khiêm, thắt lưng thúc một cái làm côn th*t thô to cắm vào cả căn, đánh vào đáy chậu phát ra tiếng ba ba vang vọng, da^ʍ thuỷ tràn ra theo từng đợt giao hợp, chỗ bắp đùi phiếm hồng ướt đẫm óng ánh lấp lánh, khiến khăn trải giường dưới thân đều bị ướt nhẹp, khẽ quấn một tí liền có thể vắt ra nước.

Hứa Khiêm nâng thắt lưng cao lên, tính khí cứng rắn kẹp ở giữa hai người, theo từng lần luật động dán lên bụng Nghiêm Mạc, chà ra một mảng tϊиɧ ɖϊ©h͙ da^ʍ mỹ. Y không ngừng rêи ɾỉ, bị thuốc kí©ɧ ŧìиɧ ảnh hưởng càng làm cho giọng thêm mềm nhũn mang theo tiếng nghẹn ngào, sống lưng khoan khoái cọ lên tấm chăn, đầu v* trên bộ ngực phập phồng gồ lên, cũng sưng lên một vòng so với bình thường.

Nghiêm Mạc phun ngón tay ướt nhẹp ra, cúi người cắn lấy cơ ngực gầy gò của y, đầu lưỡi đảo vòng quanh dấu răng, dần liếʍ lan ra, tiếng nước đầy sắc tình, liếʍ đến khi Hứa Khiêm thấy thoải mái, vòng eo thẳng dậy mạnh mẽ khuấy động côn th*t ở trong người, qυყ đầυ to lớn nghiền qua từng nơi lồi lõm của nội bích, hoá giải được kha khá ngứa ngáy khó nhịn, nhưng không ngừng được mà muốn càng nhiều hơn.

Nghiêm Mạc ngậm lấy đầu v* nhô ra của y, mυ'ŧ chụt chụt, lưỡi lướt qua chóp đỉnh nhạy cảm, lại dùng răng nanh cắn lấy nhẹ nhàng lôi kéo, Hứa Khiêm a a vài tiếng, cánh tay đong đưa vô lực, muốn bắt lấy gì đó, khiến còng tay lạch cạch theo, bị Nghiêm Mạc bắt lại, thuận tay móc trên trụ giường.

Hắn kéo chân y ra, nâng mông lên cao, phơi bày chỗ hai người giao hợp dưới ánh mắt, tràng thịt ấm áp quấn chặt lấy côn th*t xanh tím, theo từng lần cắm vào rút ra phát ra tiếng nước phốc xuy, mỗi một lần đâm vào đều có thể nhìn thấy bụng dưới người nọ co rúm lại, chỗ đáy chậu thu hẹp lại, vì bị thao mà cửa động mềm nhũn phiếm hồng đầy tràn ánh nước, theo từng đợt làʍ t̠ìиɦ kịch liệt nội bịch đỏ tươi hơi lật ra liền bị tính khí đâm thẳng vào, ra ra vào vào mấy lần liền đánh cho da^ʍ thuỷ trong suốt đến sủi bọt, dinh dính ở xung quanh được hắn dùng ngón tay khẽ quét đi, chà lên đôi má ửng hồng.

Khăn trải giường ở dưới thân bị mồ hôi làm ướt đẫm, Hứa Khiêm mệt lả nằm dưới thân người nọ, cánh môi phiếm hồng hơi hé ra, nước bọt chảy xuống từ khoé môi chưa khép lại, sắc dục lại dâʍ ɭσạи. Tóc y đều ướt nhẹp, bừa bộn dính trên mặt, trong cặp mắt hoa đào đầy hơi nước, bớt đi vài phần phô trương, thêm mấy phần mơ màng, cuối cùng trầm luân vào tìиɧ ɖu͙© vô bờ bến.

Y gần như khóc lên khẩn cầu Nghiêm Mạc dùng sức một chút, bảo hắn đâm mạnh vào, cắm xuyên qua... Sự ngứa ngáy và khô nóng càng tăng lên, kɧoáı ©ảʍ giống như dòng điện chạy khắp toàn thân, lệ chảy xuống theo khoé mắt, rõ ràng thoải mái đến gần hỏng rồi, nhưng theo bản năng vẫn kêu còn muốn.

Hứa Khiêm đã điên rồi, y giống như hoàn toàn mất hết lý trí, hoá thành một con thú cái động dục, giọng nói khàn khàn run rẩy phun ra toàn lời thô tục lung tung, những thứ mà y chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ mở miệng ra nói... những từ ngữ dâʍ ɭσạи dâʍ ɭσạи khó nghe, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Nghiêm Mạc véo chân y, sức lực mạnh mẽ lưu lại một dấu tay nơi bắp đùi. Hắn cũng đã sớm điên rồi, lại còn bị tên ham ăn này ép đến ra máu toàn thân, cố gắng động thắt lưng giống như máy đóng cọc, không chút lưu tình đánh vào chỗ ngứa ngáy nhất, chỗ lẳиɠ ɭơ nhất kia, làm y rêи ɾỉ không ngừng, ý thức rời rạc... làm đến y khóc lên!

Hứa Khiêm khóc thật, y chưa từng chật vật như vậy ở trên giường, y nằm dưới thân một cậu trai trẻ nhỏ hơn mình mấy tuổi, đối phương còn là tình địch nhiều năm của y... Vừa nghĩ đến điểm này, y xấu hổ đến bắp đùi cũng căng thẳng, ngón chân cuộn lại, khuấy động ra giường lộn xộn ở dưới thân, giống như một con mèo mẹ động dục.

Y chỉ có thể không ngừng gọi tên đối phương, càng về sau lỗ mũi càng cay cay, y không biết mình làm sao vậy, sự mạnh mẽ của tình yêu kí©ɧ ŧɧí©ɧ tâm trạng của y, y có chút mất khống chế...

"Nghiêm Mạc... Nghiêm Mạc..." Trong thanh âm của Hứa Khiêm đầy tiếng nức nở, ánh mắt rã rời trống rỗng, nhưng đặc biệt sáng ngời, trong như gương chiếu ra cái bóng của người đang ở trên thân.

"Nghiêm Mạc... tôi thích cậu..."