Đưa tay cởi thắt lưng, Lý Lộc một tay bắt lấy hai tay cô, một tay lấy dây lịch quấn chặt lại, miệng đầy hơi rượu cười lạnh:
"Mày ăn của tao, uống của tao, mày đã không có tiền đưa cho tao, vậy thì lấy cái *** nhỏ của mày hầu hạ tao để trả nợ đi."
Cột chắc hai tay cô xong, gã liền mạnh mẽ dùng cơ thể to lớn nặng nề đè cô ngã xuống đống rơm, vùi đầu hôn liếʍ liên tục từ vành tau đến cần cổ, hai bàn tay thô to không chút nhẹ nhàng ngắt nhéo hai đỉnh nhủ mới phát dục.
"A—! Đau quá...bác cả..." Cho dù luôn là học sinh giỏi, nhưng bởi vì không có cha, ở trên trường Lý Tố Quyên chỉ biết cặm cụi nghe giảng rồi làm bài, hoàn toàn không có lấy một người bạn, tuổi nhỏ vô tri, tuy bác cả đột nhiên làm vậy với cô, nhưng cô chỉ biết im lặng chịu đựng. Nếu không phải bộ ngực non nớt mẫn cảm bị ma sát ngắt nhéo khiến cả người cô trở nên khó chịu, Lý Tố Quyên cũng không dám hó hé ra tiếng.
"Con ranh con này bữa nay còn dám kêu đau với tao à... Tao cho mày kêu này!" Nói xong, gã hung ác há miệng cắn cắn nụ hoa đã sưng tấy, một tay lần xuống phía dưới.
"Đúng là *** mà! Nhỏ như vậy mà đã biết chảy da^ʍ thuỷ cầu thao!"
Bị hai ngón tay chai sần cứng rắn của bác cả day day hạt thịt, cảm giác khó tả càng thêm trào dâng, tuy rằng rất không muốn cảm giác xa lạ này, có điều khi bị một ngón tay thô to cắm vào nơi đó, dù ngoài miệng nói đau, nhưng nơi đó lại có một chút sướиɠ sướиɠ khó hiểu, dâʍ ɖị©ɧ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng tiết ra nhiều.
Dù sao cũng chả phải là người biết nặng nhẹ, ngón tay truyền đến cảm giác ấm nóng xiết chặt quen thuộc, gã liền hết kiên nhẫn làm nơi đó từ từ nới lỏng ra, hai tay banh đôi chân nhỏ giạng ra hết cỡ, gã mạnh mẽ cầm côn th*t sẫm màu gân guốc cắm cái "phụp" vào.
Hét lên một tiếng đau đớn, sắc mặt của cô trắng bệt, cảm giác sướиɠ sướиɠ nhỏ bé biến mất vô tung, giờ đây cô chỉ cảm thấy đau rát kinh khủng, cả người căng thẳng, nơi đó cũng siết chặt lại.
"Bốp!"
"Con ranh! Mau thả lỏng! Mày định dùng *** cắn chết tao à!" Vỗ mạnh lên mông cô, tuy nơi đó co thắt siết chặt sẽ rất phê, nhưng cái lỗ huyệt của một đứa bé mới 12 tuổi quá bé, này còn siết chặt nữa thì con mẹ nó rất vừa đau vừa sướиɠ.
"Bác... cả...đau lắm... bác đừng...đừng làm như...vậy...nữa...đau..." Nước mắt chảy xuống khoé mắt, Lý Tố Quyên nhìn vẻ mặt hung ác của Lý Lộc, há miệng đáng thương cầu xin.
"Đau à!" Nói một tiếng đau, gã lại xấu xa hung hăng đẩy thắt lưng đâm mạnh vào trong lỗ huyệt nhỏ bé một cái, cứ như vậy đến khi cô mơ hồ rêи ɾỉ, gã lại dừng lại rút ra.
"Rõ là *** *** thiếu thao! Mới đút vài cái đã phun nước ròng ròng lên côn th*t của tao! Đêm nay tao không thao chết đồ ** như mày thì tao không mang họ Lý." Hai tay bắt lấy bên hông nhỏ bé của cô, lần này gã không còn bất tiện, hung ác đâm "phách phách". Từ trước toàn chỉ chơi gái già, lỗ huyệt lỏng lẻo, ra ra vào vào cũng chỉ tốt hơn thủ da^ʍ, không ngờ lần này xuống tay với con ranh con này lại sướиɠ như vậy, mỗi lần rút ra là một lần dục tiên dục tử, sau này, gã không thèm bỏ tiền chơi gái làm mẹ gì, cứ đè con ranh này xuống móc côn th*t ra thao chết nó là được.
Kɧoáı ©ảʍ ma sát lên đến đỉnh điểm, côn th*t phồng trướng giựt giựt phụt ra đợt phát tiết đầu tiên, bắn xong, Lý Lộc thoả mãn đôi chút ôm lấy cô lật người lại để cô nằm trên người mình rồi ra lệnh, bắt cô cầm côn th*t mềm nhũn đút vào lỗ huyệt sưng đỏ.
Hành hạ cả một đêm, đến khi trời tờ mờ sáng thì Lý Lộc mới mặc quần khoác áo đi vào nhà chính, mặc kệ Lý Tố Quyên cả người bị tưới đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ nằm hôn mê trong phòng chứa rơm.
P/s: Chỉ là màn khởi động thôi. Mua ha ha.