HP Chi Hình Bóng

Chương 224: Nhiều chuyện không phải là sở thích của riêng ai

Hp chi Hình Bóng

Chương 224: Nhiều chuyện không phải là sở thích của riêng ai

Edit: Cung Nguyệt Ngư

(Truyện chỉ đăng tại W,a,t,t,p,a,d.com những chỗ khác đều là đồ ăn cắp trắng trợn. Đừng ủng hộ những hành vi sai trái, đọc của chính chủ để ủng hộ tinh thần người edit.)

So với kiếp trước, thì vũ hội giáng sinh tối nay đối Harry mà nói thì đã vui lắm rồi, nếu như xem nhẹ sự cố nho nhỏ với Ginny lúc nảy. Quan hệ hiện tại giữa bốn học viện cũng đã ổn hơn rất nhiều, bởi vậy khi nhìn thấy Hermione cùng Krum khiêu vũ thì mọi người cũng chỉ là kinh ngạc, không có nhiều người ghen tị giống như đời trước. Mà Draco cũng không phải Ron, cậu ta biết, nếu đã lựa chọn theo ý gia tộc mời Astoria Greengrass, thì khi nhìn thấy nữ sinh mình thích cùng nam sinh khác khiêu vũ, chính bản thân mình không có tư cách không vui. Đương nhiên, về phần cậu ta sau khi trở về có tự giận dỗi hay không, thì người ngoài không thể biết được rồi.

Mười hai giờ khuya, khi Helga tuyên bố vũ hội kết thúc, các tân khách rời khỏi sảnh đường. Thừa dịp hỗn loạn, Harry trốn vào một góc không làm cho người chú ý, sau đó nhanh chóng độn thổ.

So với gút mắt tình ái giữa các bạn học, đối với cậu mà nói lão dơi già mới càng quan trọng hơn .

Trong hầm im ắng. Harry nhẹ nhàng huơ tay, mở cửa hầm ra, sau đó một mình ngồi ở trên ghế sa lông chờ Snape.

Nếu đêm nay cậu không giải quyết tốt, chỉ sợ là chờ sau khi kết thúc kỳ nghỉ lễ giáng sinh, Hogwarts sẽ biến thành địa ngục của đám tiểu động vật mất. Harry buồn bực gõ gõ cái bàn, ý bảo gia tinh chuẩn bị hai ly rượu đỏ.

Hiện tại cậu ôm quyết tâm chịu chết mà ngồi chờ Snape.

Chỉ chốc lát sau, Snape bước vào hầm. Như là đã sớm có dự đoán trước, khi nhìn thấy sào huyệt của mình bị người xâm lấn, lão dơi già không có một chút biểu hiện kinh ngạc nào.

Harry không chút do dự nhào vào trong ngực ái nhân nhà mình, thật cẩn thận mà cọ cọ đối phương. Snape vẫn không có chút động tĩnh nào, anh từ trên cao nhìn xuống tiểu cự quái mắt xanh, một câu cũng không nói.

Chiêu thứ nhất mất tác dụng, Harry lấy rượu đỏ gia tinh chuẩn bị, "Anh còn chưa chúc em giáng sinh vui vẻ." cậu ra vẻ ủy khuất nói.

Snape nhận ly rượu đỏ rồi ngồi xuống ghế sa lông, lạnh lùng nói: "Giáng sinh vui vẻ, ngươi có thể đi rồi." Em ấy cho rằng, chuyện đêm nay, một ly rượu đỏ liền có thể giải quyết được sao?

Harry nghĩ nghĩ, lại nháy mắt biến thành hồ ly. Tiểu hồ ly bò từ ống quần Snape bò lên trên, cho đến trước ngực áo, sau đó liều mạng nháy mắt về phía đối phương.

Snape cố nén xúc động muốn đánh người, anh không chút do dự đem tiểu hồ ly màu đen trên người ném xuống đất. Tiểu hồ ly lại mau chóng biến thành Harry, cậu lại một lần nữa nhào vào lòng ngực Snape.

"Anh còn giận em?" Harry ôm lấy vòng eo tinh tế của xà vương đại nhân, "Nhưng mà em không phải cố ý . . ." Cậu dùng đôi mắt xanh biếc gắt gao mà nhìn ái nhân nhà mình.

Cho tới bây giờ Snape vẫn luôn không có sức chống cự đối với ánh mắt này, cho dù kiếp trước hay kiếp này, cho dù là Lily hay là Harry. Anh bất đắc dĩ mà thở dài.

Cảm thấy được đối phương hơi thả lỏng, Harry cũng nhanh chóng ngồi xuống.

"Rốt cuộc thì em có ý thức được vấn đề nằm ở chỗ nào không?" Snape lạnh lùng mà nhìn Harry, "Em cảm thấy hai lần ta tức giận đều là bởi vì em bị một đám nữ sinh vây quanh hay sao?"

Harry có chút choáng, cậu hoang mang mà chớp chớp đôi mắt. Chẳng lẽ không đúng sao?

Snape rất muốn bóp nát ly rượu trong tay mình."Ta có nên nhắc nhở em một chút không, ngài cứu thế chủ?" Anh nghiến răng nghiến lợi nói, "Nếu đêm nay không phải ta kéo em, em còn muốn ngã lên người tiểu thư Weasley bao nhiêu lần nữa?! Đừng nói cho ta là em không chú ý tới, cô ta vui vẻ biết bao nhiêu khi em không ngừng ngã lên ngã xuống!"

Harry: ". . ." lúc ấy cậu xấu hổ muốn chết, chỉ muốn liều mạng đứng lên, nào còn đầu óc đâu mà nghiền ngẫm  tâm tình của Ginny.

"Em không biết là cô ta còn chưa hết hy vọng với em hay sao?" theo tay Snape vung lên, ly rượu đỏ trong tay bay về phía trên bàn làm việc, "Em cảm thấy em cố gắng né tránh cô ta thì sẽ không có việc gì phải không? Ngẫm lại từ trước cô ta có bao nhiêu thích em, nhớ lại xem năm đó nhật ký Riddle lấy cái gì đi dụ dỗ cô ta. Nếu em không thẳng thắng cự tuyệt thì cô ta sao có thể buông tay, tới bây giờ em còn không rõ sao? !"

Harry: ". . ." Được rồi, là lỗi của cậu. Bởi vì là người từng trải, Harry luôn cho là bây giờ mình hai mươi mốt tuổi mà không phải mười bốn tuổi, hơn nữa cậu luôn cảm thấy người bên cạnh mình đều là con nít. Đối với chuyện cảm tình của bọn con nít, cậu không có để ở trong lòng, bởi vậy đối với mấy thứ cảm tình này, cậu chưa bao giờ nghiêm túc nhìn nhận.

Snape tiếp tục nói: "Tiểu thư Weasley khác với những người sùng bái khác của em. Những người khác mời em đi vũ hội, có lẽ là vì suy xét đến thân phận của em, danh khí của em. Nhưng cô ta. . ." Anh dùng đôi mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Harry, "Từ đời trước cô ta cũng chỉ là đơn thuần sùng bái em, ta không nghĩ là tình cảm hiện tại của cô ta sẽ trộn lẫn lợi ích." Đó cũng là lý do vì sao anh không thèm quan tâm đến những người theo đuổi khác của Harry, mà chỉ để ý mỗi Ginny Weasley.

Đối phương là người duy nhất sùng bái Harry một cách thuần túy.

Harry há miệng thở dốc, vừa muốn nói gì, một con cú mèo màu xám ỉu xìu đột nhiên bay từ ngoài cửa sổ vào, đậu trên tay cậu.

Là cú mèo công cộng của trường học, thoạt nhìn thực phổ thông. Trên chân nó cột một bức thư màu hồng nhạt, Harry nghi hoặc mà nhìn ái nhân nhà mình một cái, sau đó lấy ra đũa phép cẩn thận mà ném mấy cái thần chú kiểm tra đo lường nguyền rủa.

Kiểm tra đo lường không có bất luận cái gì phản ứng, hiển nhiên đây là một bức thư bình thường mà thôi. Harry gỡ tấm da dê trên chân con cú mèo xuống. Con cú mèo không kiên nhẫn mà thầm thì hai tiếng, dường như đang hối thúc đối phương trả lời.

Làm Harry không thể không đọc thư ngay.

Nhưng mà, ngay khi thấy rõ nội dung thư, thì cậu bắt đầu hối hận khi chính mình dám ở trước mặt Snape mà mở bức thư này ra.

Bức thư thổ lộ của Ginny ngay lúc này đây nhiều ít cũng có chút lửa cháy đổ thêm dầu. Harry nhìn những dòng chữ xinh đẹp trên tấm da dê rồi lại nhìn xem ái nhân nhà mình, hận không thể cho tấm da dê trong tay một ngọn lửa quỷ.

Snape tựa vào trên ghế sa lông, sau đó cười lạnh, "Người ngưỡng mộ Cứu thế chủ, ân?"

Harry khóc không ra nước mắt. Cậu nhanh chóng ngồi vào bàn làm việc của Snape, cầm lấy lông chim bút cùng tấm da dê viết thư trả lời.

Ở trong thư, cậu nói rõ chính mình không có bất kỳ suy nghĩ gì khác đối với  đối phương. So với người yêu, cậu càng nguyện ý xem đối phương  như là em gái. Chính mình đã có người yêu, nhưng có một số nguyên nhân, hiện tại không thể nói ra tên người đó. Cho nên, cậu vô cùng đáng tiếc mà nói rằng, chính mình không thể tiếp thu tình cảm của đối phương.

"Như vậy được không?" Harry lấy lòng mà đem thư cho Snape xem để chứng minh trong sạch.

Snape tuy rằng bất mãn tiểu hỗn đản nhà mình cả ngày trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng vẫn là thực tôn trọng đối phương. Anh không có xem thư, "Em giải quyết là được rồi." Nếu sau lần này mà cô gái tóc đỏ kia vẫn cứ dây dưa không bỏ, thì anh cũng không để ý làm tất cả luận văn bao gồm cả bài thi của đối phương đều dưới A!

Nhìn thấy ánh mắt hung tàn ái nhân nhà mình, Harry nhanh chóng cột thư lên chân con cú mèo, để nó nhanh chóng bay đi. Nếu không cậu sợ rằng giây tiếp theo nó liền phải rớt vào trong vạc độc dược.

Xác định ái nhân nhà mình không còn tức giận nữa, Harry nhanh lẹ chui vào trong phòng tắm, để lại một mình Snape, nhìn theo bóng lưng của cậu không tiếng động thở dài.

Có đôi khi thật muốn đem tiểu hỗn đản này giấu đi làm của riêng, để cho người khác không thể nhìn thấy nữa.

Mà cùng thời khắc đó, bên kia tòa thành, trong phòng sinh hoạt chung  Gryffindor, sau khi Ginny Weasley xem xong thư trả lời của Harry, thiếu chút nữa là khóc ngay tại chỗ.

Cô có nghĩ đến việc chính mình sẽ bị cự tuyệt, trên thực tế khi cô gửi thư đi, đã không ôm quá nhiều hy vọng. Nhưng mà cô không thể nào ngờ được, cái người Slytherin thoạt nhìn đặc biệt độc hành kia, đã có người yêu ngay ở dưới ánh mắt của tất cả mọi người.

Từ khi nhập học Ginny vẫn luôn chú ý Harry, chưa bao giờ thấy cậu ấy thân mật cùng bất kỳ một nữ sinh nào. Vũ hội Giáng sinh, tuy rằng cậu ấy mời Luna làm bạn nhảy, nhưng mọi người đều biết trước đó hai người họ cơ hồ không có bất kỳ liên hệ nào, Ginny còn chú ý tới sau khi nhảy điệu đầu tiên thì Harry liền để lại một mình Luna ở sảnh đường, cho đến khi vũ hội sắp chấm dứt mới trở về. Nếu như cậu ấy thật sự thích Luna, thì sao lại không luôn luôn ở bên cạnh cô ấy chứ?

Nhưng mà, nếu cậu ấy có người mình thích, thì sao trong vũ hội giáng sinh lại không khiêu vũ cùng đối phương? Chẳng lẽ người cậu ấy thích không ở Hogwarts? Hay là người này có thân phận đặc biệt không thể công bố?

Ginny một bên tự hỏi một bên đi về hướng phòng ngủ. Có lẽ là do đang suy nghĩ đến nhập thần, cho nên cô không có phát hiện, bức thư trả lời của Harry bị chính mình kẹp trong cuốn lịch sử pháp thuật, không cẩn thận bị rớt ra ngoài. Chờ sau khi cô trở về phòng ngủ mới phát hiện chạy đi tìm, thì đã không thấy bức thư đâu. . .

Nội dung thư trả lời mà Harry gửi cho Ginny trong nháy mắt cứ như là mọc cánh bay khắp toàn bộ vườn trường. Năm nay bởi vì có vũ hội giáng sinh của cuộc thi Tam phép thuật, phần lớn học sinh đều chưa về nhà nghỉ lễ, mà là ở lại Hogwarts. Bởi vậy, tin tức lần này phá lệ được truyền đi một cách nhanh chóng, ngay khi kỳ nghỉ lễ giáng sinh còn chưa có kết thúc, thì tất cả học sinh ai ai cũng biết tin tức cứu thế chủ có bạn gái.

Mọi người đã phân vân rất lâu giữa tin và không tin. Rất nhiều người cho rằng đây chỉ là cái cơ để Harry an ủi nữ sinh thất tình, bởi vì nhìn đối phương thật sự không giống như là một người đang yêu đương. Điểm này được nữ sinh Slytherin chứng thật, các cô nói rằng cậu ấy đến cả bạn bè đều rất ít, càng miễn bàn đến bạn gái, phần lớn thời gian cậu ấy đều ở một mình trong phòng ngủ, nhiều nhất là ngẫu nhiên  trò chuyện cùng Malfoy và Zabini.

Sau đó lại có người phản bác , "Hình như cậu ấy có quan hệ không tệ với Granger của Gryffindor? Mấy bồ không phát hiện sao? Hai người bọn họ luôn hợp tác với nhau trong lớp Độc dược, từ năm nhất đến hiện tại."

"Nhưng mà tui có hỏi Granger rồi." Một cái nữ sinh Gryffindor đứng ra nói, "Khoảng thời gian trước không phải là cô ấy đang kết giao với Viktor • Krum của Durmstrang sao?"

"Nhưng bọn họ chỉ khiêu vũ với nhau trong vũ hội giáng sinh mà thôi?" Một Hufflepuff bát quái nói, "Cái này cũng không có thể nói lên là bọn họ đang kết giao a."

Hình như bị lạc đề hơi xa, có người nhanh chóng kéo lại, "Nếu như đối tượng kết giao của Potter thật là Granger, thì vì cái gì cậu ta không mời cô ấy tham gia vũ hội giáng sinh mà lại đi mời cô nàng điên chứ?" Nhìn diện mạo, Hermione xinh đẹp hơn Luna nhiều lắm, nói quan hệ, thì bình thường Hermione cũng càng thân với Harry hơn là Luna.

"Cho nên," kia một tiểu Lửng nói, "Nếu như chuyện Potter có người yêu không phải là do cậu ta bịa ra để an ủi Weasley, như vậy. . . thân phận của người yêu cậu ta không tầm thường." Nếu không đối phương cũng không có lý do gì để đánh một vòng luẩn quẩn trong vũ hội giáng sinh như vậy.

Khó trách mọi người đều không đoán ra được cậu ta sẽ mời Lovegood, nguyên lai cậu ta chỉ kéo cái bình phong che cho người yêu không thể công khai của mình.

Merlin trên cao, Trước đó là im lặng đánh bại Chúa Tể Hắc Ám, sau đó thì lặng yên trở thành người thừa kế Slytherin, hiện tại người yêu của cậu ta cũng thần bí khó đoán như vậy, rốt cuộc cứu thế chủ có bao nhiêu bí mật a?

Mọi người hai mặt nhìn nhau.

Những suy đoán giữa các bạn học với nhau không chút nào có ảnh hưởng đến Harry. Toàn bộ ngày nghỉ cậu vẫn luôn trốn ở trong hầm, lúc làm bài tập thì cứ lật xem bút ký của Snape lúc còn đi học, ngẫu nhiên giúp ái nhân nhà mình xử lý tài liệu độc dược hoặc là chấm luận văn của học sinh, trải qua những ngày an nhàn tự tại. Vì có thể ở bên cạnh cậu nhiều hơn, mà Snape cũng luôn luôn ở tại trong hầm.

Bốn vị sáng lập chỉ còn một mình Rowena ở trường học, ba người khác sau khi vũ hội giáng sinh kết thúc, thì cùng nhau đi trang viên Slytherin  nghỉ phép. Rowena đam mê sách vở, không có chú ý những lời đồn đãi giữa các học sinh với nhau. Bởi vậy, ngay ngày đầu đi học Harry không có trực tiếp độn thổ mà đi bộ đến sảnh đường, cậu phát hiện mình biến thành đối tượng chú ý của tất cả mọi người.

Harry: ". . ." Đây rốt cuộc là sao vậy? Cậu nghi hoặc mà nhìn về phía chỗ ngồi giáo sư một cái, lại phát hiện ái nhân nhà mình đang cười như không cười mà nhìn chính mình.

Đừng nói là tình cảm của mình và Snape bị phát hiện đi?

Nhất thời Harry sợ đến đổ mồ hôi lạnh, cậu vểnh tai, cố gắng lắng nghe xem những tiểu động vật đang bàn luận cái gì. Nhưng mà, các học sinh giống như là đã bàn bạc từ trước với nhau vậy, ngay khi cậu bước vào thì sảnh đường nguyên bản đang ầm ầm trong nháy mắt nháy mắt yên tĩnh trở lại.

Harry không hiểu chuyện gì mà đi đến vị trí của mình ngồi xuống. Không đợi cậu cầm lấy bánh mì thì Draco bên cạnh liền quay đầu hỏi: "Bồ có bạn gái lúc nào vậy? Vì sao lại muốn giấu tụi mình?"

Harry khó hiểu, "A?"

Zabini cũng nhìn về phía cậu, "Bồ không biết sao?"

Harry mờ mịt mà lắc đầu, "Mình hẳn là phải biết cái gì a?"

Draco thực kinh ngạc, "Mấy ngày nay bồ luôn ở trong trường học mà lại không biết cái gì hết? Tất cả mọi người đều nói bồ có bạn gái!" Cậu cũng là từ trang viên Malfoy trở về mới biết việc này, cứu thế chủ đại nhân nghỉ lễ giáng sinh cậu thật sự là ở trường học sao?

Harry: ". . ." Mọi người nói bạn gái, không phải là Ginny đi? Nhưng rõ ràng là  mình đã cự tuyệt rồi mà.

Cậu cũng rất buồn bực.

Nhìn thấy đối phương thật sự không biết chuyện này, Draco chỉ đành phải giải thích, "Chuyện truyền từ Gryffindor ra, nói bởi vì bồ nói mình có bạn gái nên mới cự tuyệt Ginny Weasley, hiện tại tất cả mọi người đang suy đoán xem tình nhân bí mật của bồ là ai."

Nĩa ăn trên tay Harry hung hăng cắm vào giữa cái bánh nhân thịt bò bánh trên bàn.

"Cho nên, rốt cuộc là bồ có bạn gái hay không?" Pansy ngồi cách bọn họ không xa cũng dính vào.

Harry liều mạng mà lắc đầu phủ nhận. Merlin chứng giám, cậu thật sự không có "bạn gái" a!

"Như vậy, " Draco hỏi, "Bồ là vì cự tuyệt Weasley mới cố ý nói như vậy?" cũng chỉ còn mỗi lý do này thôi .

Harry từ chối cho ý kiến mà nhún nhún vai.

Mấy người xung quanh chỉ cho rằng cậu chấp nhận, bọn họ không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Những ngày kế tiếp yên bình vô cùng không có chút sóng gió nào. Sau buổi sáng hôm đó mấy cái Slytherin đều ăn ý không có tản ra tin tức Harry chỉ vì có lệ Ginny cho nên mới nói dối mình có bạn gái, thế nên mọi người vẫn còn đang âm thầm quan sát cứu thế chủ, muốn từ sinh hoạt hằng ngày của cậu tìm được dấu vết để lại.

Loại thời điểm này Harry không thể không may mắn vì mình có thể độn thổ, nhưng vì không cho các bạn học bắt được nhược điểm, cậu vẫn là tận lực lựa chọn thời gian cấm đi lại ban đêm mới đến hầm.

Đối với chuyện này, Sirius cùng Remus mới từ nhà cũ Black ăn giáng sinh trở về mới nghe được, không cần nghĩ cũng biết là do các học sinh đồn nhảm, nhưng Sirius thật sự hy vọng Harry sẽ tìm một người bạn gái. Rất nhiều thời điểm hắn vẫn là cho rằng, bỏ qua sự chênh lệch tuổi tác giữa hai người, hắn nghĩ Snape càng xem Harry là thế thân của Lily hơn. Nói cách khác, Snape yêu chưa chắc là bản thân Harry.

Nhưng xét đến những việc Harry cùng trải qua với Snape, Sirius cũng không phản đối bọn họ yêu nhau nữa, huống chi cho dù là nể mặt Lily, thì Snape cũng sẽ không phụ bạc Harry.

Đồn đãi về Harry do không chiếm được sự chứng thật của đương sự nên cũng dần lắng xuống. Ánh mắt mọi người lại một lần nữa tập trung lên cuộc thi Tam phép thuật.

Cách trận đấu thứ hai càng ngày càng gần, bởi vì lần này tất cả đề mục trận đấu đều công khai, nên các học sinh rất nhanh liền thông qua quả trứng rồng biết được nội dung của trận tiếp theo.

Các dũng sĩ phải đoạt lại trân bảo từ trong tay nhân ngư a. . .

Sự nhiều chuyện trong lòng các tiểu động vật lại lần nữa được thắp sáng lên. "Trân bảo" dần dần biến thành "Người yêu", lại qua một đoạn thời gian, đồn đãi diễn biến thành "Nhân ngư sẽ bắt người yêu của các dũng sĩ làm con tin, các dũng sĩ phải giải cứu người yêu từ trong tay nhân ngư sau đó  sẽ tỏ tình với đối phương. Với sự cảm động khi được giải cứu từ trong tay nhân ngư, con tin chắc sẽ đồng ý lời thổ lộ của dũng sĩ." đây là lời đồn cuối cùng mà Harry nghe ngóng được.

Các học sinh nói cứ như là thật, sự chú ý của tất cả mọi người đều đặt lên người dũng sĩ cùng con tin. Bọn họ suy đoán nếu như các dũng sĩ thành công hoàn thành trận đấu và tỏ tình với con tin, như vậy xung quanh bọn họ sẽ lại nhiều thêm mấy cặp tình nhân.

Nếu là như vậy, ai sẽ là người được chọn làm con tin đây? Là bạn nhảy trong vũ hội của các dũng sĩ sao?

Như vậy, thì không còn cái gì là bất ngờ nữa rồi!

Bất quá chuyện này với Harry mà nói cũng chỉ xem như là giải trí sau giờ học thôi, thân là nhân viên công tác, cậu còn phải nhân lúc sau giờ học đi theo hai vị sáng lập bàn chuyện với nhân ngư.

Bởi vì huyết thống của Salazar, vì không để cho nhân ngư có hành động giống đám Rồng ngu ngốc kia, vì lòng kính sợ mà không thể hoàn thành trận đấu, sau khi kết thúc lễ giáng sinh xà tổ cũng không có trở về Hogwarts, Godric vì bồi y mà cũng ở lại trang viên Slytherin.

Mà trong hai vị sáng lập thì Rowena cũng biết tiếng nhân ngư, bởi vậy đàm phán cũng không quá khó khăn.

Đây là lần đầu tiên Harry nhìn nhân ngư trong trạng thái bình thường. Tuy rằng chúng nó vẫn cầm mũi giáo, răng nanh đầy miệng, nhưng thanh âm lại rất ôn hòa. Rowena nói với chúng nó về cuộc thi, chúng nó thật sảng khoái đồng ý.

Sau khi lên bờ Harry có chút kinh ngạc, bởi vì những việc trải qua trước đây, nên nhân ngư không có hảo cảm với nhân loại, tại sao lần này lại không chút do dự mà đồng ý hiệp trợ trận đấu?

Nhìn thấu sự nghi ngờ của cậu, Helga giải thích: "Tòa thành này, bao quát lãnh thổ xung quanh lâu đài, đều là đại bàn của gia tộc Slytherin đúng không?"

Harry gật đầu.

"Cho nên, thân là người thừa kế của Salazar, con cảm thấy khi con xuất hiện ở trước mặt nhân ngư, thì chúng nó có quyền lực nói 'Không' sao?" Không nói đến cái khác, ngay cả rồng đều kính sợ Salazar, huống chi là bộ tộc nhân ngư vẫn luôn sinh hoạt bên trong hồ Đen?

Harry: ". . ." Nói thế nào thì cũng là sinh vật cấp 4S bị bộ phép thuật liệt vào sách đỏ, có cần không cốt khí đến vậy không?