Tinh Tế Đệ Nhất Chiến Đấu Kê

Chương 39

Edit: Tama

Beta: Mỡ Mỡ

Chương 39

"Được rồi, Ác Ác." Sở Tịch đi qua, sờ sờ cánh trái Lô Ác Ác, dỗ cậu: "Để cậu ta đứng lên đi. Chúng ta phải lên đường đi tìm người."

Lô Ác Ác lẩm bẩm đem cánh phải đưa qua, chờ Sở Tịch sờ qua, lúc này mới nhấc chân, bước đi thong thả khoan thai theo Sở Tịch hướng phía sau ngoài động đi đến.

Vệ Long mặt mày xám tro từ mặt đất đứng lên, ở phía sau căm giận nói to: "Tướng quân, ngài cũng quá chiều hắn ta rồi! Đứa nhỏ ngỗ nghịch này nếu không dạy dỗ, về sau còn không phải leo lên đầu ngài giở thói a!"

Em ấy sớm đã leo lên đầu tôi giở thói ngang ngược, tôi còn không muốn quản giáo, còn cần cậu nói tới? Sở Tịch thản nhiên mà quét mắt qua Vệ Long, mặt không chút thay đổi nói: "Nhân tài có thực lực mạnh mới có tư cách nói chuyện."

Vệ Long nhất thời bị ngăn chặn, phẫn nộ câm miệng. Cậu ta xuất thân lính trinh sát, sức chiến đấu cũng không phải đứng đầu, tính ra dị năng phỏng thú hệ cũng là trình độ trung cấp cấp sáu, quả thật không dám khoe khoang có thể vượt cấp khiêu chiến một vị dị năng giả cấp bảy, cho dù hình thú đối phương bất quá chỉ là một con gà trống hoa mơ hình thể rất lớn.

Chẳng qua thiếu niên non nớt hành động lộ liễu như vậy, thiên phú cao tới đâu, muốn đứng ra chiến đấu cũng khẳng định sức đánh suy giảm, nói không chừng ngay cả máu cũng chưa thấy qua, ánh mắt dừng trên bóng dáng Lô Ác Ác và Sở Tịch cùng nhau rời đi, Vệ Long sờ sờ cái mũi, có chỗ không thể lí giải, tướng quân luôn luôn cuồng tu luyện lại nổi danh thiết huyết máu lạnh như băng như thế nào lại sẽ coi trọng đứa nhỏ ngỗ nghịch rõ ràng là bị làm hư? Chẳng lẽ ý muốn bảo hộ của tướng quân quá mạnh?

Nếu Vệ Long hiểu biết qua sức chiến đấu Lô đại vương có bao nhiêu dũng mãnh, sẽ hiểu được, đến tột cùng là ai bảo vệ ai.

"Ác Ác, em biến về hình người." Đi tới ngoài động, Sở Tịch liền vỗ vỗ cổ Lô Ác Ác, thấy bộ dáng Lô Ác Ác không tình nguyện, đành phải giải thích: "Thương Lẫm mang theo hai chúng ta, Vệ Long biến thành Hắc Linh điêu, cùng nhau bay giữa không trung tìm kiếm, như vậy rất có năng suất."

"Ta cũng biết bay nha, chính là không thể bay quá xa." Lô Ác Ác mở miệng than thở một câu, vẫn là biến thành hình người, tầm nhìn cũng theo đó lập tức biến thành thấp.

Culi Thương Lẫm nhẫn nhịn chịu khó đem cửa động đậy kín, sau đó bước đến bãi đất trống, khỏi động hình thái chiến đấu cấp thấp, trong chớp mắt liền từ một khối khôi giáp cao chừng ba thước biến thành đài cơ giáp hình người cao tám mươi thước.

Đài cơ giáp cả người đen kịt, trên lưng có hai cánh lớn bằng thép cũng đồng một màu đen như mực, trên cánh tay trái một khẩu đại pháo kim sắc dẫn đầu chói mù mắt, cánh tay phải còn lại cầm một thanh trường thương mười thước màu bạc, có thể cận chiến cũng có thể viễn công, có thể lên trời cũng có thể xuống nước, một thân trang bị bố trí hoàn hảo, toàn thân khí thế kinh người. Chỉ là đứng ở kia, đã có một cỗ uy áp khϊếp người, giống như kia không phải một đài cơ giáp, mà là một pho tượng hung sát chiến thần giơ tay nhấc chân liền có thể rung chuyển trời đất.

Không chỉ có Lô Ác Ác yêu quái nhà quê đến từ giới tu hành cổ xưa xem ngây người, ngay cả một tên hiểu biết qua rất nhiều cơ giáp chiến hạm là Vệ Long đều trừng mắt nhìn, lệ nóng doanh tròng lẩm bẩm: "Rất lóa mắt! Quả thực là một cỗ cơ giáp hoàn mỹ!"

Trong mắt Sở Tịch cũng mang theo một vệt kinh diễm, không hổ là sản phẩm đến từ văn minh cấp chín, cùng Thương Lẫm trước mắt đây mà so sánh, loại cơ giáp cấp S KY21 của liên minh Zambia từng làm cho vô số người kinh sợ cũng vụng về giống như món đồ chơi của con nít.

Nhìn thấy một cỗ sát khí như vậy, thiên tính hiếu chiến Lô Ác Ác mặt đỏ lên, tâm ngứa khó nhịn, khẩn cấp muốn cùng Thương Lẫm đánh một trận, nhìn xem hình thái chiến đấu tiểu đệ lợi hại, hay là bản thể hóa thân của mình mạnh.

Liếc mắt một cái liền nhìn ra Lô Ác Ác đang rục rịch, Sở Tịch duỗi cánh tay ra, xách cậu đứng lên giống như xách gà con, đi về phía Thương Lẫm. Thương Lẫm cúi người, cánh tay to lớn vươn qua, đem bọn Sở Tịch đỡ lên, nhét vào trong khoang ngực mình. Vệ Long bị bỏ lại bên ngoài vuốt vuốt mặt, trong mắt cực kì hâm mộ mà nuốt nuốt nước miếng, mở hai cánh tay biến thành một con Hắc Linh điêu to lớn, bay lên.

Vệ Long ở phía trước dẫn đường, phân biệt hướng phía dưới, một bên bay một bên quan sát rừng rậm núi non bên dưới, ỷ vào thiên phú kiêu ngạo thị lực nhạy bén đó, dấu vết trên mặt đất đều trốn không khỏi ánh mắt của cậu ta.

Theo sát sau đó là cơ giáp to lớn cũng mở ra cánh lớn đen kịt trên lưng, nhất phi trùng thiên. Bên trong khoang ngực cơ giáp, Sở Tịch dặn dò Lô Ác Ác vài câu, sau đó hết sức chăm chú tập trung tinh thần vào học tập, anh cũng là lần đầu tiên lái đài siêu cơ giáp Thương Lẫm mà Thiên Cơ Tử lưu lại cho anh, còn muốn cùng Thương Lẫm tiến hành một phen rèn luyện thật tốt mới được.

Thân là một đài cơ giáp loạt Thương chiến giáp đời thứ ba do Thiên Cơ Tử chính tay chế tạo, Thương Lẫm có sức chiến đấu cực kì mạnh mẽ, nhưng mà muốn phát huy uy lực chân chính, còn phải nhờ vào ý thức tự chủ của Thương Lẫm cùng người lái phối hợp với nhau nhịp nhàng.

Lô Ác Ác chắp tay sau đít, ở trong khoang bước đi thong thả một vòng, nâng tay đυ.ng đυ.ng màn sáng thật lớn có thể chứng kiến rõ ràng toàn bộ tin tức cảnh tượng bên ngoài, gõ gõ đài thao tác bóng loáng như gương, lại đi qua đến gần đánh giá một phen khoang ngủ ý thức bên kia, không đến một hồi liền mất đi hứng thú. Nhìn Sở Tịch đang bận rộn không rảnh phản ứng mình, cậu liền làm tổ trong một cái sô pha mềm mại, từ trong tay áo lấy ra một miếng thịt khô, một bên nhai một bên nhìn chằm chằm Sở Tịch bên kia.

Lực hấp dẫn của máy móc đối với Lô đại vương, thật đúng là không bằng một miếng thịt khô bự.

Chẳng qua sánh bằng với vị thịt càng hấp dẫn hắn, là Sở Tịch hết sức chăm chú. Nam nhân một khi nghiêm túc có mị lực nhất, Lô Ác Ác càng nhìn càng cảm thấy vợ mình không có chỗ nào không hấp dẫn, trong lòng cực kì đắc ý, Đại vương ta quả nhiên rất tinh mắt, lúc trước liếc mắt một cái liền nhìn trúng vợ, đem người vác về tổ mình, không như vậy, hiện tại sao có thể tốt đẹp như vầy!

"Lô Ác Ác, em giấu thịt khô trong tay áo hồi nào!" Bị một tầm mắt nóng rực nhìn chằm chằm, Sở Tịch thật muốn không chú ý đến cũng khó, nhưng thời điểm anh vừa giương mắt trông lại, liền nhìn thấy Lô Ác Ác đang làm chuyện tốt.

Ầy, nếu vợ tính tình không xấu như vậy, có thể không thường xuyên quản giáo mình thì tốt hơn!

Lô Ác Ác cả người giật mình một cái, đem thịt khô còn lại nhét vào miệng, nhai cũng không nhai liều mạng nuốt xuống. Tiêu diệt chứng cứ phạm tội, cậu mới ngẩng đầu nhìn Sở Tịch, hai tay mang theo ống tay áo hướng Sở Tịch bên kia vẫy vẫy, cười híp mắt mà rung đùi đắc ý: "Nào có thịt khô gì đâu, anh nhìn lầm rồi!"

Sở Tịch mặt sa sầm xuống, quyết định trước tiên không cùng cậu tính toán tại đây, chờ ổn định lại, chuyện thứ nhất mình phải làm chính là làm cho Lô Ác Ác hai túi đồ ăn vặt, túi nhỏ cho cậu lúc ở hình người dùng, túi đồ ăn vặt lớn liền giữ lại lúc cậu biến về nguyên hình để trên cổ, xem cậu còn dám giấu trong tay áo không.

Còn có, lại đến lúc cho Lô Ác Ác tắm rửa rồi, lông vũ có thể hóa thành trường bào cậu đang mặc có thể xử lý một lần, tuy rằng biết Lô Ác Ác vẫn mặc một bộ quần áo đặc thù này, bất kể như thế nào cũng sẽ không bị dơ, Sở Tịch vẫn cảm thấy chính mình cũng chưa chăm sóc tốt cho cậu. Nghĩ đến mỗi lần Lô Ác Ác bị ấn lại khi tắm bộ dáng đáng thương như vậy, Sở Tịch cảm thấy, cũng là thời điểm làm ra thùng tắm lớn cho Lô Ác Ác.

Lô Ác Ác không chú ý tới đáy mắt Sở Tịch chợt lóe qua ý cười xấu xa, bởi vì, cậu mắc nghẹn rồi.

Tốc độ phi hành của Hắc Linh điêu cực nhanh, lúc trước bị một đám chim mặt quỷ đuổi theo, Vệ Long một đường "bay" trốn, đã sớm bay ra không biết bao xa. May mắn cậu ta dốc lòng điều tra, tất cả lộ tuyến bản đồ từng bay qua đều đã rót vào trong đầu, phân biệt đường từ trước đến nay càng không phạm qua sai lầm.

Một đường từ chỗ sơn mạch hang trăn bay tới hướng tây nam, đến lúc mặt trời lặn, dần dần có thể nhìn thấy dấu vết cơn động đất kia lưu lại không lâu.

Động đất phát sinh quả đúng là rung chuyển lớn, hơn nữa lan đến phạm vi rất rộng, ở trên không nhìn xuống, mặt đất trước mặt xám nhạt bị san bằng, núi sông nứt toác, cây lớn đổ rạp, một ngọn núi cao ngất nằm ở trung tâm địa chấn từ phía xa xa nhìn lại đã muốn sụp đổ xuống, hoàn toàn trở thành một mảnh hoang tàn.

Bởi vì động đất phát sinh rất đột ngột, động vật chết vì địa chấn cùng giẫm đạp hỗn loạn vô số kể, xương trắng dày đặc có thể tùy mắt là nhìn thấy được. Cho dù thú triều quy mô lớn do thú khổng lồ chạy trốn hình thành sớm đã trôi qua, trong không khí giống như vẫn còn tràn ngập mùi máu tươi đậm đặc.

Một màn này làm Lô Ác Ác bị rung động, ghé vào trước màn sáng, dùng sức nhìn xuống xung quanh, miệng khẽ nhếch nhè nhẹ hút khí lạnh, bởi vì trong mắt cậu, nhìn thấy chính là một thần long cứ như vậy mà chết đi, phơi thây nơi mặt đất mênh mông, long thân hư vô mờ mịt uốn lượn không biết mấy ngàn dặm, long đầu chính là điểm trung tâm động đất ngọn núi sụp đổ thành đống đổ nát.

"Một nhánh long mạch lớn như vậy, thế mà chết!" Trơ mắt nhìn thấy giữa long mạch long khí uốn lượn đang chậm rãi tán loạn, Lô Ác Ác không khỏi ngạc nhiên thốt ra.

Bởi vì có được mắt tử khí, Sở Tịch không giống Vệ Long bên ngoài nhìn không thấy bất luận cái gì này nọ, trong mắt anh, cũng giống Lô Ác Ác, đập vào mắt là thần long phơi thây trên mặt đất kéo dài không biết bao nhiêu ngàn dặm. Chẳng qua anh từ nhỏ học chính là khoa học lí luận của liên minh Hoa Hạ, chỉ ở tư liệu lịch sử trông đến qua đôi câu vài lời thần thoại truyền thuyết ghi lại, còn có trong khoảng thời gian này nghe Lô Ác Ác nhắc tới một ít thường thức, tri thức ở phương diện này vẫn là trống rỗng.

Thứ long mạch này, anh mơ hồ đã từng lướt qua trong sách cổ lịch sử Hoa minh, nghe được lời này của Lô Ác Ác, quay đầu hỏi hắn: "Ác Ác, em nói long mạch này là chuyện gì xảy ra? Phía dưới kia là long mạch?"

"Ừ, cũng là nhánh siêu cấp long mạch hiếm thấy." Cơ hội khó có được có thể cho vợ triển lãm một chút bản thân mình cũng là một con gà có văn hóa, Lô Ác Ác vội vàng gật đầu không ngớt trả lời, sau đó thuật lại vài lời từ chỗ người nuôi gà khi trước kia làm cho Sở Tịch càng thêm dao động

Ở giới tu hành của Lô Ác Ác lúc đầu, ngay cả Thái Trạch Sơn được xưng đệ nhất đại tông môn cũng không thể chiếm giữ một nhánh long mạch lớn như thế, nếu để cho những người đó thấy được được một màn như vậy, còn không phải người người khóc trời đoạt đất, hận không thể lấy thân cùng quyền cũng muốn bảo vệ long mạch này sao. Dù sao nếu có long mạch như vậy bảo hộ, cũng có thể sinh ra một vị có năng lực đứng đầu giới tu hành, theo cách nói của nơi đây, ít nhất cũng có thể sinh ra một vị hoàng đế đế quốc tinh tế, chính là cái loại long khí hộ thân tay trắng dựng nên cơ đồ.

Nghe Lô Ác Ác giải thích xong, Sở Tịch trong lòng vừa động, ánh mắt lần thứ hai hướng ra phía ngoài, chăm chú tập trung vào cái Thần Long khí mạch phơi thây trên mặt đất mênh mông.

Thế cục Hoa minh hiện tại đã trở thành tử cục, Nghị viện cùng quân đội, dị năng thế gia giai cấp đặc quyền cùng võ giả tầng lớp bình dân, sớm hay muộn cũng phải phân ngươi chết ta sống, chính mình đã sớm bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió, lần này cho dù còn sống trở về cũng không có đường lui, sao không mạnh tay một trận?

Cùng với việc làm một thanh đao sắc bén một phen người khác sở dụng, không bằng chính mình nắm giữ lưỡi dao, cùng với trước kia có quy định tìm kiếm cửa đột phá, không bằng đơn giản hoàn toàn phủ định hết thảy, sáng lập một trật tự hoàn toàn mới.

Một ý niệm vừa khởi, trăm du͙© vọиɠ liền sinh.

Sở Tịch hít sâu một hơi, vẻ mặt ngưng trọng, hỏi: "Ác Ác, còn có biện pháp cứu về Long mạch này không?"

HẾT CHƯƠNG 39

********