Thiên nga nho nhỏ trong bụng Lâm Loan vô cùng ngoan ngoãn, như là biết ba ba mình phải trải qua quá nhiều gian khổ, thiên nga nho nhỏ an ổn mà không khiến Lâm Loan phải cảm thụ qua kì nôn nghén, không làm cho cậu đau eo sưng đùi, hiện tại là ba tháng cuối cùng, nếu không phải trọng lượng từ từ thay đổi cùng với nhiều lần thai động, thân thể Lâm Loan cũng không có gì không khỏe.
Mà thực ra không phải cái gì cũng thoải mái.
Có một buổi tối Lâm Loan vào phòng vệ sinh, sau khi trở lại cậu mãi không ngủ được, liền nằm ngửa nhìn trần nhà tối thui, Chu Tân nằm bên cạnh cậu, bọn họ tuy rằng không chia phòng, thế nhưng thời gian mang thai cũng không có bất kì cử chỉ thân mật quá mức nào.
Lâm Loan nhìn một chút đồng hồ đầu giường, lại nằm thẳng trở về, đấu tranh tâm lý một phen, rồi nghiêng người sang, ma xui quỷ khiến chọc chọc vai Chu Tân.
Chu Tân chưa tiến vào giấc ngủ sâu, Lâm Loan rất nhanh liền chọc hắn tỉnh rồi. Chu Tân theo thói quen sờ sờ bụng Lâm Loan, hỏi em sao vậy.
Lâm Loan nắm chặt tay Chu Tân kéo đi xuống, cách váy ngủ mò âʍ ɦộ cậu, trực tiếp nói, em muốn làm.
Lâm Loan có thể nhìn thấy đôi mắt Chu Tân lập tức mở to.
"Đã bảy tháng, có thể rồi." Lâm Loan bảo đảm với Chu Tân, thật giống người mang thai là hắn mà không phải chính mình, cậu dụ dỗ Chu Tân.
"Không được." bác sĩ Chu thập phần có tinh thần nghề nghiệp từ chối, "Không cần quan tâm mấy tháng, trong thời gian mang thai mọi hành vi tính dục đều ẩn chứa nguy hiểm, sẽ làm..."
Lâm Loan bướng bỉnh: "Có thể."
"Ai nói có thể?"
"Bên trong tiểu hoàng văn* đều bảo thế."
(*Tiểu hoàng văn: mình không biết cụ thể là gì nhưng mạnh dạn đoán là kiểu truyện như truyện này- H văn đam mĩ =)) )
Chu Tân: "..."
Chu Tân không biết Lâm Loan đọc phải loại tiểu hoàng văn gì, chỉ có thể tiếp tục dùng kiến thức y học giảng đạo lý cho Lâm Loan, Lâm Loan đương nhiên nói không lại hắn, liền lần nữa túm tay hắn kéo lên người mình, lần này cậu đưa bàn tay kia xoa xoa đến bắp đùi, sau đó vén váy ngủ lên, cách qυầи ɭóŧ, Chu Tân cũng có thể mò tới phía dưới ướt nhẹp của Lâm Loan.
"Em..." Mặt Lâm Loan đỏ bừng, cậu cảm nhận được Chu Tân muốn rút tay, rất nhanh dùng bắp đùi kẹp lại, không cho Chu Tân thực hiện. Cơ mà động tác này của Chu Tân lại khiến Lâm Loan có chút mất mát, chỉ chốc lát sau cậu buông lực, cũng mặc kệ Chu Tân gọi cậu, liền rời giường tiến vào buồng tắm.
Lâm Loan đứng tiểu một cách đầy rầu rĩ không vui, qua một hồi lâu cũng không thấy chất lỏng chảy ra. Mang thai ít lâu dần dần khiến tính dục của Lâm Loan ngày càng mãnh liệt, đặc biệt là gần đây, bởi vì tử ©υиɠ đè ép, bàng quang phồng lên cảm giác hết sức rõ ràng, Lâm Loan chỉ có thể tăng số lần đi vệ sinh.
Sau khi mang thai Lâm Loan liền không mặc cả bộ quần áo ngủ, chỉ mặc váy ngủ cho tiện, cho nên hiện tại, cậu chỉ có thể vén váy lên đến bụng, một tay đỡ tính khí, chờ đợi nó chậm rãi mềm xuống. Bởi vì mang thai Lâm Loan cũng không thể nhìn thấy hạ thể chính mình, chỉ đành cứ đứng vậy lúng túng chờ.
Mà đợi không được bao lâu, cửa phòng tắm liền mở ra.
Lâm Loan không có vì Chu Tân đến mà đổi tư thế, vẫn đứng nguyên hi vọng mình có thể tè ra, thế nhưng Chu Tân cứ đứng bên cạnh, làm cậu dần thấy thẹn thùng, đang muốn buông váy xuống, Chu Tân phía sau liền dán sát l*иg ngực vào cậu.
Thời khắc tay Chu Tân đυ.ng tới tính cụ eo Lâm Loan liền mềm nhũn, hoa huyệt cũng co rút co rút mời mọc, nhưng cậu vừa bị Chu Tân cự tuyệt qua, cũng không tiện lại mở miệng, cũng chỉ cho là Chu Tân tới giúp cậu đi tiểu.
Chu Tân đúng là nghĩ vậy, nhưng hắn đến trái lại khiến tính cụ của Lâm Loan bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà cương hoàn toàn, vô cùng đáng thương buông giữa hai chân, Lâm Loan cảm thấy mất mặt, cơ mà vì không nhìn thấy, lá gan trở nên lớn hẳn, lời nói càng dễ tuôn ra.
Lâm Loan nhích sát Chu Tân, nhấc mông dùng khe đùi cọ cọ dươиɠ ѵậŧ Chu Tân, nghiêng đầu qua nhẹ giọng nói: "Anh thao em tè ra quần được hay không..."
Chu Tân đứng sau Lâm Loan, chỉ thấy một nửa gò má, đuôi mắt cong dài đỏ lên, hắn xưa nay làm sao không phát hiện Lâm Loan có góc độ tuyệt diễm mị người đến vậy, phong tao** đều là tự nhiên mà thành.
(**phong tao 風騷 :dáng dấp cử chỉ thanh tú đẹp đẽ)
Mà sau khi nói ra, bình tĩnh một chút Lâm Loan ý thức được Chu Tân lo lắng hoàn toàn hợp lý, cậu không thể dùng thiên nga nho nhỏ mạo hiểm, chờ một chút Chu Tân thật sự không có động tác gì, cậu cũng chỉ đành đi về ngủ.
Thế nhưng lúc này Chu Tân đem cậu giữ lại.
Chu Tân đặt hai tay Lâm Loan bám lấy thành bồn rửa mặt, Lâm Loan nghe theo, điều này khiến eo cậu hơi hạ xuống, giữ lâu sẽ mệt, mà Chu Tân vẫn luôn đỡ ngực cậu, gánh trọng lượng cơ thể cậu.
Sau đó Chu Tân lột qυầи ɭóŧ Lâm Loan xuống, qυầи ɭóŧ chuyện dụng cho phụ nữ có thai có dãn rất tốt, bị kéo đến trên đầu gối một chút cũng không khó chịu, Chu Tân không cần sờ cũng biết phía dưới Lâm Loan đảm bảo rất ướt, liền đỡ dươиɠ ѵậŧ của mình, từng chút từng đẩy vào bên trong mật huyệt lầy lội.
Mà Lâm Loan, bởi vì thân thể được lấp kín mà thoải mái hừ hừ lên tiếng, cậu kéo y phục của mình lên trên thêm chút, như vậy Chu Tân có thể chạm tới ngực cậu. Đầu nhũ cậu vì mang thai mà lần thứ hai phát dục, tuy rằng bộ ngực vẫn bình thường, nhưng đầṳ ѵú không chỉ phồng lớn lên, mà không cần kí©ɧ ŧɧí©ɧ cũng trực tiếp đứng lên, Chu Tân chạm một cái, Lâm Loan liền cảm thấy toàn thân như có luồng điện chạy qua, cộng thêm cự vật vẫn đang xỏ xuyên khe khẽ bên trong hoa huyệt, Lâm Loan tuy rằng vẫn đang đứng, nhưng mà cả người đã xụi lơ trong l*иg ngực Chu Tân, sau khi bắn xong một lần tính cụ Lâm Loan rốt cuộc mềm xuống, mà kɧoáı ©ảʍ vẫn còn tràn lan chưa hết, hoa huyệt bao thật chặt quanh cự vật Chu Tân, Lâm Loan nghiêng đầu qua một bên cùng Chu Tân môi lưỡi dây dưa, tiếng rêи ɾỉ vang lên đứt quãng, tiểu huyệt của cậu đạt cao trào phun nước, phía trước cũng bị thao tiểu.
Quá trình này diễn ra rất nhanh, Chu Tân vẫn còn giữ tư thế từ đằng sau cậu, vẫn luôn thúc hông với biên độ nhỏ, trận làʍ t̠ìиɦ này hắn cần phải kiềm chế khá nhiều, nên cũng không bắn ra nhanh được.
Lâm Loan được thao đến đủ hài lòng, ngơ ngơ ngác ngác để Chu Tân rửa qua giúp mình, sau đó đổi một bộ quần áo khác, sau khi hồi hồn Lâm Loan phát hiện Chu Tân không có bắn, liền rất tự nhiên quỳ xuống, muốn khẩu giao cho Chu Tân.
Chu Tân bị dọa, hắn đặc biệt sợ Lâm Loan có bất kì va chạm nào, liền vội đem người dìu lên rồi trực tiếp ôm vào giường, Lâm Loan cảm thấy như vậy là không đúng, không thể để cậu thoải mái còn Chu Tân thì không, Chu Tân liền cười vò vò tóc cậu, sau đó sờ sờ phần bụng nhô lên, nói không cần vội, thiên nga nho nhỏ còn gần ba tháng nữa liền chui ra rồi.
Lâm Loan cảm thấy cũng đúng, Chu Tân tắm rửa xong bọn họ cùng ôm nhau ngủ, lúc sắp ngủ Lâm Loan đột nhiên nhớ cái gì, liền lại chọc chọc vai Chu Tân.
Lâm Loan hỏi: "Vậy nhỡ sau đó còn có thiên nga nho nhỏ nho nhỏ thì sao?"
Lâm Loan hỏi: "Còn có thiên nga nho nhỏ nho nhỏ nho nhỏ nữa..."
"Vậy càng không cần vội vã -----" Chu Tân nói.
"------đó chính là còn cả một đời."
(Toàn văn hoàn)