Trong tay Sở Lâm Phong cầm đan dược chữa thương mà Tư Mã Tĩnh Di cho hắn rồi rời khỏi Phủ thành chủ, dọc theo đường đi một vấn đề luôn quanh quẩn ở trong lòng hắn.
Ngay khi Sở Lâm Phong rời đi, thân thể của Tư Mã Tĩnh Di xuất hiện ở gần đình nghỉ mát:
- Sở Lâm Phong, ngươi thực sự không biết việc làm của ngươi với ta ngày hôm nay sao? Rốt cuộc trên người ngươi có bí mật gì, tại sao lại đột nhiên biến thành như vậy?
Nghĩ tới hành vi của Sở Lâm Phong, trên mặt của Tư Mã Tĩnh Di lập tức cảm thấy phát sốt. Đồng thời cũng càng tò mò đối với bí mật trên người của Sở Lâm Phong.
Tỷ thí vẫn được tiến hành. Chỉ là lúc này Sở Lâm Phong lại không có tâm tình đi quan sát, hắn phải mau chóng khôi phục tinh thần lực.
Nghe ý tứ của Tư Mã Tĩnh Di, ngày mai mới thật sự là tỷ thí, cũng chính là tỷ thí tranh đoạt vị trí thứ nhất. Có thời gian cả đêm để hấp thu tinh thần lực, tuy rằng không thể khôi phục hoàn toàn lại như lúc trước. Thế nhưng cũng có thể khôi phục lại được bảy tám phần.
Sở Lâm Phong một thân một mình về tới Sở gia, lúc này những người còn lại ở Sở gia đều là một ít đệ tử có thực lực thấp. Người có thể đi tham gia gia tộc tỷ thí đều đã đi từ lâu rồi.
Tuy rằng không thể đạt được thứ tự tốt, thế nhưng cũng là một cơ hội tôi luyện khó có được, so với luôn ở trong nhà còn khá hơn.
Trở lại trong phòng, Sở Lâm Phong trực tiếp nằm ở trên giường, trong đầu nghĩ tới chuyện đã xảy ra ngày hôm nay, thế nhưng hắn lại không có chút manh mối nào cả.
- Lâm Phong, ngươi còn đang suy nghĩ đến chuyện của Tư Mã Tĩnh Di sao? Ngươi ngây thơ, nhưng mà hôm nay rất là lớn mật a!
Thanh âm của Kiếm linh Nguyệt Nhi giống như u linh vang lên trong đầu của Sở Lâm Phong.
- Nguyệt Nhi tỷ tỷ!
Thoáng cái Sở Lâm Phong đã từ trên giường nhảy dựng lên.
Có lẽ Kiếm linh Nguyệt Nhi biết được chân tướng của chuyện này a, tại sao mình lại quên nàng đi chứ?
Sở Lâm Phong lập tức kích động nói:
- Nguyệt Nhi tỷ tỷ, rốt cuộc hôm nay ta đã xảy ra chuyện gì? Sao Thuần Dương chi khí trong cơ thể lại trở nên không khống chế được vậy chứ?
Nghĩ đến việc không có cách nào khống chế được Thuần Dương chi khí này, Sở Lâm Phong sợ hãi. Hắn rất hy vọng có thể lập tức giải quyết được chuyện phiền phức này.
- Ngươi sao? Ha ha! Hôm nay ngươi rất uy vũ bá đạo a, không ngờ lại cường hôn Tư Mã Tĩnh Di, còn dùng tay sờ loạn ngực của người ta!
Dường như Kiếm linh Nguyệt Nhi không cảm thấy xấu hổ, cho nên nói rất sảng khoái.
Lập tức, trên trán Sở Lâm Phong nổi lên gân đen. Không ngờ bản thân hắn lại lớn mật như vậy, thảo nào Tư Mã Tĩnh Di lại cho mình một chưởng. Chỉ là một chưởng kia của nàng thật là có lực, thiếu chút nữa đã lấy cái mạng nhỏ của mình.
- Sao lúc đó ngươi không ngăn cản ta chứ?
Sở Lâm Phong hỏi ngược lại.
- Ngăn cản ngươi? Ta sẽ không a, ta cũng muốn nhìn một tên đại hoa tâm như ngươi sẽ phải nhận trừng phạt gì. Cũng may ngươi không hề bị nàng gϊếŧ chết, cũng coi như vận khí của ngươi không tệ!
Trong giọng nói của Kiếm linh Nguyệt Nhi có chút mùi thuốc súng.
- Ngươi... không phải ngươi ăn giấm chua đó chứ?
Trong khoảng thời gian ngắn Sở Lâm Phong không biết nên phản bác như thế nào, cho nên hắn cố ý nói.
- Ghen? Ăn giấm của tiểu tử chưa đủ lông cánh như ngươi? Xin ngươi! Ta là Kiếm linh cao cao tại thượng, sao lại coi trọng người có thực lực hèn mọn như ngươi cơ chứ?
Kiếm linh Nguyệt Nhi phủ nhận nói.
- Nhất định là ghen tị. Chỉ là nói thật, Nguyệt Nhi tỷ tỷ thanh âm của ngươi dễ nghe như vậy, như vậy nhất định người cũng vô cùng xinh đẹp ah, lúc nào đi ra để cho ta xem một chút.
Kỳ thực từ lâu Sở Lâm Phong đã muốn nhìn một chút xem Kiếm linh này rốt cuộc có dáng vẻ thế nào.
Ở trong lòng của hắn, hắn nghĩ dáng dấp của Kiếm linh này có khả năng chính là một thanh kiếm. Chỉ là về sau nghe được thanh âm của nàng hắn lại bỏ đi suy nghĩ này.
- Bản tiểu thư quốc sắc thiên hương. Ngươi muốn xem là có thể xem hay sao? Đừng có mơ tưởng!
Sở Lâm Phong thẹn thùng một trận, nữ nhân này thật là không thể trêu vào a, tùy tiện hỏi một câu thì nàng đã nổi giận.
Qua nửa ngày sau Sở Lâm Phong cũng không nói một câu nào. Lúc này Kiếm linh Nguyệt Nhi có chút không nhịn được, nàng nói:
- Tại sao ngươi không nói chuyện?
- Không có gì đáng để nói, ngươi cũng không trả lời ta!
Tốt cục Sở Lâm Phong đã chiếm thế thượng phong, hắn lập tức cười nói.
- Không phải là ta không muốn để cho ngươi xem, mà là ta căn bản không có cách nào đi ra được. Trừ phi thực lực của ngươi có thể đạt tới Thiên Vũ cảnh, bằng không đây là chuyện không thể nào. Bây giờ ta là linh hồn thể, lực lượng linh hồn đã tiêu hao hơn hơn phân nửa, hiện tại chỉ còn lại có ba tầng, nếu như trong vòng một năm ngươi có thể tìm được Hồn Tuyết Thảo giúp ta. Như vậy còn có thể có hi vọng.
- Hồn Tuyết Thảo? Đẳng cấp gì vậy?
Sở Lâm Phong lại nghe được một cái tên mới, hắn tò mò hỏi.
- Linh dược Thiên cấp thượng phẩm! Cùng đẳng cấp như Thánh Ngọc Tuyết Liên!
Sở Lâm Phong nghe xong thoáng cái xì hơi, trong vòng một năm? Đây là chuyện mà hắn căn bản không thể làm được, nếu như là mười năm thì có thể còn có khả năng.
- Đừng trách ta không nói cho ngươi biết! Chỉ là chuyện này ta nghĩ ngươi cũng không làm được, ta cũng không trách ngươi! Cho nên ngươi sớm đề thăng tới Thiên Vũ cảnh đi, khi đó có thể giúp ta chế tạo lại thân thể một lần nữa.
Sở Lâm Phong cảm thấy mình đang khóc không ra nước mắt, Thiên Vũ cảnh cần mất bao nhiêu thời gian cơ chứ? Bản thân hắn đột phá Huyền vũ cảnh lục trọng thiên đã được hai tháng, sau đó vẫn chưa đột phá.
Thế nhưng Sở Lâm Phong lại không biết, hắn đột phá Huyền vũ cảnh lục trọng thiên chẳng khác nào là Huyền vũ cảnh cửu trọng thiên đột phá Địa Vũ Cảnh vậy. Vô cùng trắc trở, mà số lượng tinh thần lực cần lại rất lớn.
Bởi vì hắn đột phá đến Huyền vũ cảnh lục trọng thiên là có thể kết thành tinh đan ở trong người, có thể nói là thực lực đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
- Nguyệt Nhi tỷ tỷ, vì sao hôm nay không có cách nào khống chế được Thuần Dương chi khí của ta vậy? Không phải ngươi bảo có biện pháp giải quyết sao, mau nói cho ta biết đi!
Thoáng cái Sở Lâm Phong đã nghĩ tới chỗ đáng sợ ngày hôm nay.
Một lát sau, thanh âm của Kiếm linh mới vang lên từ trong đầu của Sở Lâm Phong.
- Hôm nay ngươi tiêu hao tinh thần lực quá lớn, không thể áp chế được Thuần Dương chi khí trong cơ thể, đây là một nguyên nhân! Còn một nguyên nhân khác nữa, đó chính là Tư Mã Tĩnh Di kia là Cửu Âm thân thể trời sinh. Có tác dụng hấp dẫn rất lớn với Thuần Dương thân thể của ngươi, nếu như là đổi lại là Huyền Âm thân thể của Lâm Nhược Hi. Như vậy hôm nay cái mạng nhỏ của ngươi khó có thể bảo toàn được.
Sở Lâm Phong hít một ngụm khí lạnh:
- Nghiêm trọng như vậy sao? Như vậy chẳng phải chỉ cần ta nhìn thấy nàng thì nhất định phải tránh ra hay sao?
- Cũng không nhất định, chỉ cần tinh thần lực trong cơ thể khá lớn là có thể ngăn chặn được Thuần Dương chi khí. Chỉ là vẫn nên giữ một khoảng cách nhất định cùng nàng cho thỏa đáng, khí tức trên người nàng luôn hấp dẫn Thuần Dương chi khí trong cơ thể ngươi. Thiên địa vạn vật có âm có dương, âm dương trời sinh tương khắc, nhưng lại có thể dung hợp lẫn nhau, ngươi cũng không cần phải quá để ý.
Sở Lâm Phong cái hiểu cái không gật đầu, trong lòng thầm nghĩ:
- Vẫn nên giữ một khoảng cách với nàng cho thỏa đáng, hôm nay nàng ta không gϊếŧ mình cũng coi như vận khí của mình tốt. Nếu như lần sau lại làm ra chuyện như vậy thì có lẽ mình chỉ có một con đường chết mà thôi.
- Nếu như ngươi có thể đột phá đến Huyền vũ cảnh lục trọng thiên, hẳn là có thể giải quyết được vấn đề này. Khi đó tinh thần lực ở bên trong cơ thể ngươi sẽ rất lớn. Dư dả để áp chế Thuần Dương chi khí, trừ phi ngươi bị thương nặng hoặc là tẩu hỏa nhập ma thì mới có tình huống như hôm nay. Đến lúc đó ta sẽ nói cho ngươi biết một loại vũ kỹ, một loại vũ kỹ đoạt thiên địa tạo hóa, gọi là Cửu Chuyển Tinh Thần Biến!
- Cửu Chuyển Tinh Thần Biến? Là vũ kỹ đẳng cấp gì vậy?
Sở Lâm Phong biết thứ tốt trong miệng của Kiếm linh đều là tồn tại nghịch thiên, cho nên ngay sau đó hắn đã vội vàng hỏi.
- Chờ tới lúc ngươi đột phá rồi hãy nói, bây giờ vẫn nên dùng đan dược chữa thương mà Tư Mã Tĩnh Di cho ngươi đi. Buổi tối lại đi hấp thu tinh thần lực, cũng đừng nghĩ tới những chuyện khác nữa. Ngày mai sẽ còn gặp phải chuyện mà ngươi chưa từng nghĩ tới đấy!