Cửu Chuyển Tinh Thần Biến

Chương 4: Ta phục muội muội ngươi á!

- Đê tiện!

Lâm Long nói đánh là đánh, đúng là đủ vô liêm sỉ. Sở Lâm Phong không thể làm gì khác hơn là vội vàng đánh ra một chưởng để đón tiếp nắm đấm của Lâm Long.

Một người là có tâm, một người là vô tâm. Một người là Huyền vũ cảnh tứ trọng thiên một người là Huyền vũ cảnh nhất trọng thiên, Sở Lâm Phong trực tiếp bị nắm đấm của Lâm Long đánh cho lui lại mấy bước, cũng coi như là phản ứng của hắn nhanh. Nếu không rất có thể đã bị thương nặng dưới một quyền này.

Một quyền đã khiến cho Sở Lâm Phong không còn sức đánh trả, trong lòng Lâm Long vô cùng cao hứng.

- Có phục không? Đừng nói là ta không cho ngươi cơ hội anhé!

Lâm Long rất hung hăng nói với Sở Lâm Phong.

- Kỳ thựcThật ra ta rất muốn dùng một quyền gϊếŧ chết ngươi, chỉ là như vậy ta sợ tam muội ta sẽ trách tội lên đầu ta. Dù sao muốn tìm một nam nhân có thể môn đăng hộ đối vẫn không dễ dàng, rác rưởi mãi mãi chỉ có thể là rác rưởi mà thôi!

Hai con mắt của Sở Lâm Phong hầu như phun ra lửa:

- Ta phục cái muội muội ngươi aá! Thừa lúc người ta chưa sẵn sàng ra tay thì có gì hơn người chứ? Có bản lĩnh thì làm lại!

- Con vịt chết mạnh miệng! Để ta xem rốt cuộc ngươi lợi hại tới bao nhiêu, thuận tiện cũng để cho ngươi nếm thử cái gì gọi là Tinh Thần chi lực!

Lâm Long nói xong trực tiếp ném Sở Lâm Phong từ trong tay ra ngoài.

Chỉ là lần này Sở Lâm Phong đã có chuẩn bị, không có té ngã xuống đất. Chỉ là một chiêu đã bị biến thành như vậy khiến cho người của Sở gia cảm thấy rất mất mặt. Đặc biệt là Sở Nguyên Phách, sắc mặt hắn càng thêm khó coi, hầu như có thể chảy ra nước.

Ngoài miệng Sở Lâm Phong nói rất ung dung, kỳ thực nhưng thật ra trong lòng lại rất là khϊếp sợ,. Lực công kích của tên này đúng là không yếu một chút nào, mình hoàn toàn không có cách nào vượt qua được hắn, dù sao cảnh giới thực lực vẫn còn cách xa quá lớn.

Trong lúc trong lòng Sở Lâm Phong đang lo lắng không thôi thì thanh âm thần bí trong đầu lại xuất hiện:

- Tiểu tử, muốn đánh bại tiểu tử này quá đơn giản,. Dùng Tinh Thần chi lực của ngươi đối kháng với hắn, nhất định sẽ khiến cho hắn thua rất thảm!

Âm thanh của Kiếm Linhkiếm linh thần bí xuất hiện lập tức thì khiến cho trong lòng Sở Lâm Phong chấn động, chỉ là tiếp theo hắn lại rất là thất vọng.

Dùng Tinh Thần chi lực để đối kháng với đối phương, đó không thể nghi ngờ là dùng trứng chọi với đá, có thể nói Tinh Thần chi lực trong cơ thể hắn là con số không. Không có thì sao có thể chống lại đối phương cơ chứ?

- Ta nói này, coi như ngươi muốn gϊếŧ ta cũng đừng đưa ra ý đồ xấu như vậy chứ? Dùng Tinh Thần chi lực? Ha ha, không ngờ ngươi cũng nghĩ ra được!

Trong lòng Sở Lâm Phong không vui, nói.

- Ta nào có nhiều thời gian nhiều để nói nhảm với ngươi chứ, chỉ là có chút chuyện nhất định ngươi phải đồng ý với ta. Sau khi đánh bại hắn, nhất định ngươi phải cưới tam tiểu thư kia làm thê tử, đối với ngươi chỉ có lợi chứ không có chỗ xấu, hơn nữa còn là lợi ích khổng lồ aá!

- Lại là nguyên nhân này, ngươi có thể nói rõ hơn một chút nữa hay không!?

Trong lòng Sở Lâm Phong lo lắng muốn biết đáp án.

Đúng lúc này Lâm Long chuyển động, trên người có một đạo tinh quang bỗng nhiên hiện lên trên toàn thân, sau đó dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai đánh một quyền về phía Sở Lâm Phong.

- Tinh Thần chi lực?

Sở Lâm Phong lập tức nhìn thấy tinh quang trên người Lâm Long kia.

Nghĩ đến lời nói của Kiếm Linhkiếm linh thần bí trong đầu, tuy rằng hắn bán tín bán nghi, thế nhưng cũng đang chuẩn bị thử, nhìn xem kỳ tích có thể xảy ra hay không. Cũng giống như trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện thanh âm thần bí này vậy.

Trong nháy mắt trên người Sở Lâm Phong cũng xuất hiện tinh quang, hơn nữa vô cùng chói mắt, so với tinh quang của Lâm Long chí ít còn mạnh hơn không chỉ gấp ba!

- Đây là tinh quang mà chí ít phải đạt tới Huyền vũ cảnh lục trọng thiên mới có thể xuất hiện, sao có khả năng xuất hiện trên người tiểu tử này cơ chứ?

Lâm Thiên là người kinh hô đầu tiên.

Rất nhanh, quyền của Lâm Long và quyền của Sở Lâm Phong đã gặp nhau.

- Oành!

Một tiếng vang rất lớn vang vọng,. Sở Lâm Phong bị đẩy lui bốn, năm bước, ở khóe miệng xuất hiện một tia máu.

Mà Lâm Long thì lại bay ngược ra ngoài, Lâm Thiên trực tiếp nhảy lên đón lấy Lâm Long từ trên không trung. Chỉ là lúc này Lâm Long đã ngất đi, máu tươi ở khóe miệng vẫn còn đang không ngừng rịn ra bên ngoài, rất hiển nhiên là đã chịu nội thương nghiêm trọng.

Sở Lâm Phong lau đi máu tươi ở khóe miệng, lại có chút nghi hoặc nhìn Lâm Long trong lòng Lâm Thiên. Trong lòng khó có thể tiếp nhận sự thực hiện tại này, mình lại có thể đánh cho Lâm Long ngất. Đây là chuyện hoàn toàn không thể amà.

Không riêng gì trên mặt Sở Lâm Phong hiện lên vẻ không thể tin tưởng, tất cả mọi người ở đây đều khó có thể tiếp nhận được sự thực này. Một tên rác rưởi được công nhận lại đánh bại người mạnh hơn hắn nhiều, mà phương pháp đánh bại lại là dùng Tinh Thần chi lực.

- Hắn dùng Tinh Thần chi lực để đánh bại đại ca Huyền vũ cảnh tứ trọng thiên, không thể, không thể...

Lâm Tử Bình kinh hãi nói.

- Lâm Long là Huyền vũ cảnh tứ trọng thiên, Tinh Thần chi lực đã rất là khổng lồ rồi. Mà tên rác rưởi này, làm sao có khả năng cơ chứ? Vừa nãy chúng ta không nhìn thấy rõ, nhất định là tên này đã dùng thủ đoạn đê hèn không ai biết được arồi!

Lâm Động cũng dùng giọng khó có thể tin nói.

Lâm Thiên vội vàng lấy ra một viên đan dược màu đỏ ở trên người rồi nhét vào trong miệng Lâm Long, lại dùng vẻ mặt tái xanh nói:

- Sở Lâm Phong, ngươi lại dám xuống tay ác độc với hắn!

Giờ khắc này Sở Nguyên Phách có cảm giác như đang nằm mơ vậy,. Trước đây Sở Lâm Phong vẫn là sự kiêu ngạo của hắn., Thế thế nhưng sau đó đứa nhi tử này lại dừng lại không tiến, khiến cho hắn cảm thấy đây là một loại sỉ nhục, nếu như không phải bởi vì Sở Lâm Phong là nhi tử của hắn thì hắn đã sớm trục xuất ra khỏi gia tộc rồi.

Thế nhưng ngày hôm nay rác rưởi mà hắn không còn ôm bất kỳ hy vọng nào lại mang tới cho hắn sự khϊếp sợ khó có thể tiếp nhận. Khiến cho hắn trong khoảng thời gian ngắn có một loại cảm giác như là bừng tỉnh từ trong giấc mơ.

Lúc này Lâm Long đã tỉnh, hai mắt hầu như muốn phun ra lửa, nếu như ánh mắt có thể gϊếŧ người thì không biết Sở Lâm Phong đã chết bao nhiêu lần rồi:

- Hắn, làm sao hắn ta có khả năng đánh bại ta chứ? Làm sao có khả năng chứ? Hắn không phải là Huyền vũ cảnh nhất trọng thiên hay sao? Vì sao Tinh Thần chi lực lại mạnh mẽ như vậy?

Giờ phút này trong lòng Sở Lâm Phong cũng cảm thấy không dễ chịu, hắn có cảm giác lực lượng trong cơ thể lập tức bị lấy đi sạch sẽ vậy, đầu cũng cảm thấy hỗn loạn. Chỉ là tính tình quật cường khiến cho hắn không có biểu hiện vẻ không khỏe ở trước mặt mọi người mà thôi.

- Thấy không, lão tử mạnh hơn ngươi,. Nói ta là rác rưởi, đây đúng là chuyện đáng cười nhất thiên hạ, ngươi không phải là Huyền vũ cảnh tứ trọng thiên sao? Ngay cả Huyền vũ cảnh nhất trọng thiên như ta cũng đánh không lại thì có tư cách gì nói ta là rác rưởi chứ? Ta thấy tên tuổi rác rưởi này nên chuyển sang ngươi aá, ngươi cảm thấy thế nào?

Lúc này tâm tình của Sở Lâm Phong rất tốt, nếu như không mạnh mẽ xả cơn giận này thì hắn sẽ không phải là Sở Lâm Phong nữa.

- Ngươi...... Ngươi.

Lâm Long phun ra một ngụm máu, hắn nhìn thấy ánh mắt cười nhạo của Sở Lâm Phong, còn có vẻ hung ác ẩn giấu bên dưới ánh mắt, hắn chợt phát hiện ra người trước mắt hắn lại mạnh mẽ như vậy. Không ngờ lại khiến cho hắn sợ hãi phát ra từ tận đáy lòng, khiến cho hắn không rét mà run.

- Sợ sệt sao? Đại công tử Lâm gia lại sợ một tên rác rưởi sao? Ha ha ha ha!

Đây chính là kết quả mà Sở Lâm Phong mong muốn, hắn muốn người ta phải nhìn hắn với cặp mắt khác xưa, đặc biệt là người trước đây xem thường mình, ví dụ như Lâm Tử Bình.

Kết quả đã xuất hiện, đương nhiên không cần thiết phải tỷ thí nữa,. Lúc này Sở Nguyên Phách đi tới trước người Sở Lâm Phong rồi cười nói:

- Tiểu Phong, ngươi đã mang đến kinh hỉ cho vi phụ arồi, lẽ nào những năm này ngươi đều ẩn giấu thực lực sao?

Kỳ thực không chỉ có Sở Nguyên Phách, tro, ng lòng mọi người đều rất muốn biết kết quả. Nếu như nói Sở Lâm Phong vẫn luôn ẩn giấu thực lực của mình, như vậy phần công phu ẩn nhẫn và tâm tính này quá lợi hại.

- Coi như thế đi!

Sở Lâm Phong đáp lại một cách đơn giản, hiện tại chính hắn cũng không hiểu rõ là chuyện gì đang xảy ra, cho nên đương nhiên không có cách nào trả lời Sở Nguyên Phách được.

Chỉ có loại trả lời gián tiếp này mới có thể giải trừ đi mối nghi hoặc trong lòng mọi người, chỉ là sau đó mình còn có thể có thực lực như vậy hay không thì không biết.

- Lâm lão, tỷ thí đã kết thúc,. Tiểu Phong thắng, dựa theo ước định lúc trước,

thì có lẽ Tiểu Phong sẽ lấy nhị tiểu thư Lâm gia làm thê tử, ta nghĩ các ngươi sẽ không nuốt lời ha!

Tâm tình của Sở Nguyên Phách rất tốt, nói xong còn cố ý nhìn Lâm Tử Bình đang tỏ vẻ kinh hãi một chút.

Lời của Sở Nguyên Phách như sấm sét giữa trời quang, khiến cho Lâm Tử Bình run cầm cập một trận,. Nàng bất lực nhìn Lâm Thiên một chút. H, hi vọng hắn có thể giúp mình giải quyết vấn đề khó khăn này, đó là bởi vì thân thể nàng từ một năm trước đã giao cho người khác rồi.

Nếu như Sở Lâm Phong không biến thành rác rưởi thì có thể Lâm Tử Bình sẽ không làm như vậy. Thế nhưng sự thực thường thường đều nằm ngoài dự đoán của mọi người, ai biết tên rác rưởi này cũng có một ngày lật ngược thế cờ chứ.

Nếu như người Sở gia biết mình đã không còn hoàn bích, có lẽ sẽ mang đến phiền phức to lớn cho gia tộc nàng. Ai lại đi lấy một nữ nhân đã tàn hoa bại liễu về nhà cơ chứ.

Đối với chuyện của Lâm Tử Bình, rất nhiều người của Lâm gia đều biết, Lâm Thiên chính là một người trong đó. Nhìn thấy ánh mắt bất lực của Lâm Tử Bình thì hắn cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ, lời đã nói ra khỏi miệng, lúc này muốn thu hồi lại đã không thể nữa rồi.

- Nếu Lâm Phong đã thắng Lâm Long, đương nhiên Lâm gia ta sẽ dựa theo ước định lúc trước để làm việc,. Không nghĩ tới Lâm Phong lại ẩn giấu thâm sâu đến như thế, quả thực là nằm ngoài dự đoán mọi người amà!

Lâm Thiên nói vô cùng miễn cưỡng, nhưng giờ phút này hắn cũng không thể làm gì khác. Dù sao thực lực của Sở gia và Lâm gia ngang nhau amà.

- Được, rất tốt! Nếu Lâm lão đã đồng ý, như vậy hiện giờ sẽ cử hành lễ đính hôn, sính lễ ta đã phái người đưa tới Lâm gia rồi. Ngày hôm nay ta muốn cho tất cả người của Sở gia nhìn thấy, rác rưởi trong mắt bọn họ cưới được nhị tiểu thư Lâm gia nghiêng nước nghiêng thành ra sao.

Sở Nguyên Phách cười nói.