Điều Ước Của Dê Con

Chương 28

Lôi Khế Nhĩ vừa xuống phi cơ, vợ chồng Ngải Đức đã ra sân bay đón, cậu vội vàng nói lời tạm biệt với Mông Nã, ngồi trên xe nhà Ngải Đức. Mẹ Lý Ngang rất lo lắng tình trạng vết thương của Lôi Khế Nhĩ, vừa mới vào trong xe, liền đem quần áo Lôi Khế Nhĩ xốc lên xem xét.

Mẹ Lý Ngang nhìn mũi khâu vết thương bên dưới băng gạc, lập tức đau lòng khóc.

Lôi Khế Nhĩ luống cuống vội an ủi bà ấy, “Con thật sự không có việc gì rồi. Miệng vết thương tuy rằng thoạt nhìn thực đáng sợ, nhưng kỳ thật không có sâu.”

“Con bây giờ còn đau không a?”

Lôi Khế Nhĩ lắc đầu, cho dù đau cũng không thể thật sự nói cho bà biết. Mẹ Lý Ngang khóc rất thảm, so với cậu là nạn nhân dáng vẻ còn khổ sợ hơn, Lôi Khế Nhĩ biết bà đau lòng, trong lòng cậu cũng không thoải mái. Cậu biết bản thân mình không nên bướng bỉnh, sớm biết vậy nghe lời Mông Nã cứ cho tụi cướp lấy balo thì đã không ra cớ sự này.

Đều do cậu không hiểu thói đời, thiếu kinh nghiệm, quá non nớt.

“Dì, thực xin lỗi.” Cậu rõ ràng cảm giác được, mẹ Lý Ngang sau khi nghe xong câu đó, thân thể cứng đờ một chút, khóc dữ dội hơn.

“Đứa nhỏ này thật là!”

Lôi Khế Nhĩ bối rối.

“Con sao lại gọi chúng ta là chú, là dì

? Lý Ngang không phải đã cầu hôn con rồi sao

!”

Lời nói vừa rồi của mẹ Lý Ngang, như đang thả một quả bom khiến Lôi Khế Nhĩ nổ tung, cả người muốn ngất xỉu, cậu nhìn về phía dì rồi nhìn sang phía chú.

Trời ơi

! Họ đã biết ~~~~

Quan hệ của cậu và Lý Ngang, bị chú và dì biết, phải làm sao? Cậu nên làm gì mới tốt đây

?

“Lôi Khế Nhĩ, con sao vậy

? Sắc mặt trở nên rất kém a.” Mẹ Lý Ngang hỏi, bà đang rất lo cho cậu.

“Dì, dì …. Con, con ~~~” Lôi Khế Nhĩ nói không ra lời.

Thật đáng sợ.

“Lý Ngang vẫn chưa nói rõ mọi chuyện với con sao? Bà xem, bà dọa Lôi Khế Nhĩ, Khế Nhĩ trên người còn mang thương tích đấy.” Chú ngồi ở ghế trước lái xe cuối cùng mở miệng, có chút trách cứ bà đã lỗ mãng. Từ gương chiếu hậu của xe, liên tiếp nhìn trạng thái Lôi Khế Nhĩ.

“Hai người biết con, con và anh hai…” Lôi Khế Nhĩ sắc mặt trắng bệt, đầu cúi thấp nhìn xuống chân mình, hoàn toàn không dám đối mặt với ánh mắt của bà.

Cậu rất lo lắng, cậu làm như vậy thực có lỗi với bọn họ.

“Chúng ta đã sớm biết, từ lúc Lý Ngang nói muốn chuyển ra ngoài sống thì đã biết mọi chuyện.” Dì giải thích rõ ràng cho cậu, “Lý Ngang muốn chúng ta không nói cho con biết, sợ con cảm thấy có lỗi với chúng ta, rồi bỏ trốn lẩn tránh mọi người.”

Cậu hiện tại quả thật rất muốn chạy trốn.

“Con so với chúng ta càng mong muốn cho mối quan hệ này sớm được công khai hơn mới đúng chứ, sao con lại lo sợ như vây

?” Bà nhịn không được cảm thán, “Mẹ rất muốn cùng con và Lý Ngang thảo luận vấn đề này, hôn lễ là chuyện tốt mà con, mẹ với con sẽ bàn bạc xem chúng ta nên chọn kiểu dáng bánh cưới nào.”

“Dì, dì ~~~”

“Con bây giờ con gọi mẹ là dì

! Con rốt cuộc có muốn cùng Lý Ngang kết hôn không a

?”

Lôi Khế Nhĩ rất sốc, tình huống ngoài tầm kiểm soát, vượt quá tưởng tượng. Dì kích động ép hỏi, khiến cậu trong lúc nhất thời đem những lời thật lòng đều nói ra.

“Con, con vẫn chưa đồng ý với anh ấy ~~~”

“Con sao không đồng ý với y

? Mọi chuyện là sao

? Con muốn chơi đùa với tình cảm của con trai ta à

!” Dì thanh âm gay gắt.

“Con không có đùa giỡn ~~~”

“Vậy vì cái gì không đồng ý với y

! Con không muốn kết hôn sao

?”

Nếu là bình thường thì chú đã kêu dì nên kiềm chế cảm xúc nhưng trong tình huống này thì chú lại im lặng chỉ nhíu mày, chăm chú nhìn kính chiếu hậu.

Lôi Khế Nhĩ không ngờ rằng cả hai người họ đã sớm biết quan hệ của cậu và Lý Ngang, lại bị dì ép hỏi, cảm giác có chút giống bị ép bằng lòng kết hôn.

“Không phải ….” Lôi Khế Nhĩ vốn không nghĩ ra lý do trả lời, vì cậu nghĩ họ không biết chuyện ai dè họ đã sớm biết tất cả làm cậu thật sự không biết phải nói gì. Lý Ngang cũng chưa đề cập qua với cậu, ngay cả ám chỉ đều không có, y là muốn gì ở cậu

? Muốn biết cậu có đủ dũng khí ngả bài với vợ chồng Ngải Đức không à

?

Lôi Khế Nhĩ rất hiểu con người Lý Ngang, nhanh chóng đoán ra dụng ý của y.

Hiểu được mọi chuyện, Lôi Khế Nhĩ cảm thấy vừa giận vừa thương Lý Ngang. Cậu cũng không biết anh cậu cẩn thận như thế, lại thiếu tự tin. Anh cậu là người tràn ngập tự tin, là người rất kiêu ngạo.

“Con vẫn chưa nói với anh ấy mà thôi.” Lôi Khế Nhị dưới ánh mắt chất vấn của dì thẳng thắn nói. Cậu là muốn đồng ý Lý Ngang, cậu chỉ là chưa chính thức nói với y, hơn nữa cậu cũng không nghĩ đến chuyện tổ chức hôn lễ, khiến cho mọi người đều biết. Lôi Khế Nhĩ nhìn dì, dựa vào thái độ của bà, tựa hồ thực chờ mong hôn lễ.

“Như vậy đi, con gọi điện thoại báo bình an, thuận tiện nói đồng ý với y.” Mẹ Lý Ngang lấy di động ra, nhét vào tay Lôi Khế Nhĩ.

Lôi Khế Nhĩ thừ người ra một hồi, dì vội vã lấy lại di động, bấm số rồi đưa lại cho cậu.

Xe vào trong gara, bọn họ đã về nhà, nhưng không ai xuống xe, ngay cả chú ngồi ở ghế trước lái xe cũng xoay người chăm chú nhìn Lôi Khế Nhĩ. Vợ chồng Ngải Đức tựa hồ không nên yêu cầu cậu ở trước mặt bọn họ nói rõ với con họ.

Lôi Khế Nhĩ chờ đối phương nghe máy, tim đập mãnh liệt, cậu cư nhiên trước mặt hai vị này đáp ứng lời cầu hôn của Lý Ngang.

“Mẹ

? Đã ra đón Lôi Khế Nhĩ chưa

?” Đầu dây bên kia truyền đến thanh âm Lý Ngang, đây là số di động của mẹ y, mở miệng câu đầu tiên nói chính là hỏi Lôi Khế Nhĩ.

Không có nghe hồi âm, Lý Ngang nghi hoặc, “Mẹ?”

Lôi Khế Nhĩ hít sâu, lên tiếng gọi, “Anh hai~~~”

“Lôi Khế Nhĩ

! Em đã khỏe hơn chưa

?”

“Khỏe lắm, em không sao. Chúng ta hiện tại đã về nhà.”

“Ân, em sau khi về nhà thì hảo haỏ nghỉ ngơi, anh vài ngày nữa có thể trở về.”

“Mau nói với y đi.” Mẹ Lý Ngang một bên thúc giục nhắc nhở cậu, không cho phép cậu trốn tránh.

Lôi Khế Nhĩ nuốt xuống nước miếng, “Anh, em có lời muốn nói với anh.”

“Em nói đi.”

“Em, em….” Lôi Khế Nhĩ trong lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, vợ chồng Ngải Đức chăm chú lắng nghe cậu nói, “Em đã suy nghĩ rồi, đáp án là em đồng ý.”

Đáp án này đã thốt ra, cậu chỉ là không ngờ được vợ chồng Ngải Đức chúc phúc, bọn họ thoạt nhìn so với cậu còn chờ mong hôn lễ này hơn. Nói ra đáp án với y, cả nhà họ Lý đều vui mừng miệng cười toe toét.

Trời ạ

! Cậu rốt cuộc đã làm gì mà có thể nhận được phúc lớn như vậy, làm sao mà cậu có thể gặp được những người tốt như thế.

Lôi Khế Nhĩ suy nghĩ, cảm động khóc, mà đầu dây điện thoại bên kia Lý Ngang chậm chạp không có đáp lại cậu.

“Anh ~~~” Lôi Khế Nhĩ thanh âm run rẩy, sau khi gọi một tiếng, không có nói gì nữa.

“Lôi Khế Nhĩ, anh không phải đang mơ đấy chứ

? Em nói lại một lần nữa xem.” Lý Ngang âm thanh tràn ngập kinh ngạc.

“Em nói, em đồng ý.” Lôi Khế lặp lại lần nữa.

Mẹ Lý Ngang chịu không nổi, đoạt lấy di động, đối Lý Ngang hét lên, “Cho nên con nhaanh chóng chuẩn bị hôn lễ

! Lôi Khế Nhĩ đến bây giờ còn gọi mẹ là dì kìa, con nói như vậy có được không

?”

Lý Ngang vui sướиɠ không lâu, nghe thấy cách nói của mẹ y, liền hỏi bà, “Cho nên Lôi Khế Nhĩ là bị ba mẹ thúc ép kết hôn sao

?”

Y rõ ràng ngàn lần vạn lần dặn dò, không được cho Lôi Khế Nhĩ biết bọn họ đã sớm biết chuyện này.

“Mới không phải!” Mẹ Lý Ngang kinh sợ, cố sức phủ nhận.

“Con muốn cùng Lôi Khế Nhĩ nói chuyện.” Lý Ngang thực buồn bực.

Điện thoại lại giao trên tay Lôi Khế Nhĩ, thanh âm di động rất lớn, Lôi Khế Nhĩ ở một bên đều nghe thấy bọn họ đối thoại.

“Nếu em là bị buộc ──”

“Em không có.” Lôi Khế Nhĩ cắt ngang lời y, nhìn vợ chồng Ngải Đức liếc mắt một cái, ý tứ có điểm không tốt lắm, tiếp tục nói, “Em vốn nghĩ muốn đồng ý anh, chỉ là không nghĩ tới có thể được chú và dì chấp nhận.”

Cậu vốn nghĩ hai người phải lén đi công chứng còn phải giấu diếm vợ chồng Ngải Đức.

“Nguyên lai bọn họ đã biết mọi chuyện.” Lôi Khế Nhĩ thở dài, “Anh thậm chí ám chỉ với em cũng không có, em chẳng hay biết gì.”

“Anh ~~~” Lý Ngang muốn giải thích với cậu.

Lôi Khế Nhĩ cắt ngang lời y, “Chờ anh trở về rồi nói sau.”

Chấm dứt trò chuyện, trái tim Lý Ngang như đang treo lơ lửng, bất ổn.

_Hết Chương 28_

Chú thích

:

Lôi Khế Nhĩ gọi ba – mẹ Lý Ngang là bá phụ – bá mẫu tức là chú – dì chứ không gọi là ba mẹ

Riêng mẹ Lý Ngang biết mối quan hệ của hai người nên bà ấy xưng là mẹ