Màn đêm dần dần lui lại, phía đông hiện ra một tia sáng, một ánh mặt trời chiếu lên trên đỉnh Tiềm Long sơn.
Chỉ trong một đêm, trên Tiềm Long sơn đã có vài tu sĩ tới, Lâm Dịch từng âm thầm cảm nhận một phen, tu vi của những tu sĩ này có khác nhau, có người vẫn là Ngưng Khí, tu vi cao nhất cũng chỉ là Trúc Cơ viên mãn.
Nghe những tu sĩ này nghị luận, Lâm Dịch đã nghe ra được đại khái, mấy đợt tu sĩ này nghe nói Tiềm Long sơn xuất hiện một ma đầu, cho nên đặc biệt tới đây trừ ma.
Trong lòng Lâm Dịch thầm nghĩ:
- Dựa vào tu vi của đám người các ngươi, sợ rằng đến bao nhiêu cũng sẽ bị Ngưu Hoàng sau khi hóa Ma cắn nuốt hết, còn giúp hắn tăng tiến thực lực.
Trong thời gian này có một tu sĩ tới, Lâm Dịch chỉ có thể cảm nhận được đối phương có một tia khí cơ như có như không, hơn nữa không tìm hiểu rõ được trình độ tu vi của đối phương ra sao. Khi hắn vừa muốn cẩn thận tra xét một phen thì thiếu chút nữa đã bị đối phương theo thần thức, phát hiện ra thạch động dưới đất này.
Lâm Dịch nhanh chóng thu hồi thần thức, đàng hoàng ngồi ở bên người Hải Tinh, chờ hắn hoàn thành lột xác.
Trong thạch động dưới lòng đất, Hải Tinh khoanh chân ngồi dưới đất, sắc mặt hồng hào, thân thể vốn gầy yếu lúc này đã cường tráng hơn rất nhiều so với trước đây, cả người lộ ra một cỗ sinh cơ bừng bừng, tinh thần phấn chấn, giống như mặt trời mới mọc lên vậy.
Hoán Huyết lột xác đã gần kết thúc, khí tức của Hải Tinh gần như đã vững vàng, cả người tản ra linh vận như có như không, Long Khí lượn lờ, giống như một báu vật được thiên địa dựng dục, tràn ngập sức sống vô tận.
Lâm Dịch ở một bên quan sát, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng thân thể của Hải Tinh đang phát tán ra loại linh tính này, gần như là khí tức của đại đạo tự nhiên. Thân thể như vậy, sau khi Hải Tinh tu luyện nhất định sẽ làm chơi ăn thật.
Tốc độ tu luyện thì không cần phải nhiều lời, cho dù là lĩnh ngộ pháp thuật thần thông cũng sẽ dễ hơn rất nhiều.
Lâm Dịch toả ra thần thức dò xét vào trong cơ thể của Hải Tinh, cảm nhận được thân thể sau khi lột xác của hắn, mỗi một tấc trên cơ thể đều hoàn mỹ không tỳ vết, giống như tiên ngọc thượng đẳng, trong suốt và trong sáng.
Khi Lâm Dịch thấy trái tim của Hải Tinh, đồng tử chợt co rút lại, trong mắt lóe lên vẻ khϊếp sợ.
Trái tim của Hải Tinh đã hoàn toàn lột xác thành màu xanh, so với trước đây còn lớn hơn một vòng, mỗi một lần nhảy lên đều cường tráng mà mạnh mẽ, bắn ra một đám máu cường đại, hơn nữa ngoài tim còn là huyết quản tráng kiện, sức sống kinh người.
Lâm Dịch như có một loại ảo giác, đây là tim của một đầu thần long vậy!
Lâm Dịch khó có thể tưởng tượng ra được, mình có một trái tim như vậy thì sẽ có năng lực cường đại tới nhường nào, thời gian tim đập, khống chế máu chảy, sức bật trong nháy mắt tuyệt đối sẽ kinh thế hãi tục.
Máu của Hải Tinh đã không còn là màu đỏ tươi, mà là mà màu xanh lam, lẳng lặng lưu chuyển ở trong huyết quản, Long Khí cuồng bạo cương liệt xen lẫn kiếm khí không gì không phá đập vào được.
Đây là long huyết xen lẫn kiếm khí!
Máu của Bất diệt kiếm thể và long huyết bá đạo dung hợp lại một chỗ, không ngờ lại sinh ra loại biến hóa vi diệu này.
Tương lai của Hải Tinh, Lâm Dịch cũng không thể đoán trước được, sợ rằng loại biến hóa này từ thời đại Thái Cổ đến nay cũng chưa bao giờ có, Long Tiên quả và đoạn kiếm thần bí cùng cải tạo thân thể Hải Tinh, hợp lực cải tạo, trợ giúp hắn lột xác.
Chỗ đáng giá nhất là lúc máu Bất Diệt Kiếm thể và long huyết giằng co.
Một màn kia, Lâm Dịch không thể nào quên được. Long huyết hóa thân thành Thần long, khi nó cảm nhận được khí tức của đoạn kiếm thần bí, trong mắt đã lóe lên một tia sợ hãi. Cuối cùng Thần Long chậm rãi hạ thấp đầu, thỏa hiệp, dung hợp cùng máu của Bất diệt kiếm thể.
Thần long bá đạo bất khuất như vậy, không ngờ lại khuất phục ở dưới khí tức của đoạn kiếm thần bí!
Như thế là hắn đã có thể xác định, trải qua đoạn kiếm thần bí rèn luyện, Bất diệt kiếm thể tuyệt đối cường hãn hơn so với thể chất của Hải Tinh.
Rốt cuộc đoạn kiếm thần bí có lai lịch thế nào? Một thanh kiếm uy lực khó lường như vậy, sao lại bị vỡ nát? Vật gì có thể đánh nát nó, hay hoặc là người nào...
Lúc này trong lòng Lâm Dịch có hàng vạn hàng nghìn suy nghĩ, đối với lai lịch của đoạn kiếm thần bí, trong lòng hắn đã có du͙© vọиɠ hiếu kỳ.
- Nhìn vẻ mặt của Thần Long này đã nhận ra đoạn kiếm thần bí, có lẽ có thể tìm ra được một tia đầu mối về đoạn kiếm thần bí trên Long Tiên quả.
Nhưng Lâm Dịch lại nghĩ lại:
- Nếu như sách cổ ghi chép đúng, yêu thú có thể dựng dục ra Long Tiên quả đều là Long tộc thời đại Thái Cổ, hoặc là họ hàng xa lân cận với Long tộc, lẽ nào... Nơi đây có một đầu hung thú Thái Cổ! Nó đang âm thầm dòm ngó hai người mình sao?
Nghĩ đến đây, trên trán Lâm Dịch toát ra một tầng mồ hôi hột, hắn cảm thấy phía sau lưng lạnh lẽo, lại vội vã tản ra thần thức, tra xét hoàn cảnh chung quanh.
Cũng không phải Lâm Dịch nhát gan cẩn thận, nếu như nơi đây thật sự có một đầu hung thú Thái Cổ, không cần suy nghĩ nhiều, trong chớp mắt đối mặt, sợ rằng Lâm Dịch đã chết rồi.
Trên sách cổ có ghi chép, hung thú Thái Cổ nhất tộc vô cùng tàn bạo, sau Tru Ma chi chiến, chúng không để ý tới liên minh trăm tộc mà dứt khoát xé bỏ hiệp nghị, lần nữa bạo phát đại chiến với Nhân tộc. Trận chiến này duy trì liên tục vạn năm, Nhân tộc, Yêu tộc đều tổn thương nguyên khí nặng nề, song phương định ra hiệp ước Thiên Giới, song phương ngưng chiến cho đến hôm nay.
Yêu tộc thái cổ, mỗi người đều vô cùng cường hãn, bất kể là thân thể hay là thiên phú đều mạnh mẽ hơn xa Nhân tộc, có thể so được với chúng thần Thái Cổ, lên trời xuống biển, lên trời xuống đất, không gì là không làm được.
Năm đó Nhân tộc, Yêu tộc bạo phát một trận đại chiến có một không hai ở Thiên giới. Cả Hồng Hoang, hai tộc như nước với lửa, xung đột chiến đấu không ngừng xảy ra ở các nơi, va chạm quy mô lớn cũng liên tiếp xuất hiện ở trên Hồng Hoang, mỗi một lần đều có rất nhiều tu sĩ yêu thú ngã xuống.
Đây cũng chính là Thần Ma chi chiến, Nhân tộc, Yêu tộc đại chiến chủng tộc, làm cho Thiên Giới và Hồng Hoang đại lục đều tổn thương nguyên khí nặng nề. Làm cho trăm tộc dính dáng đến, có một chút chủng tộc tiêu tan thành mây khói ở trong trận đại chiến này, rất nhiều bí thuật thần thông thất truyền, rất nhiều tông môn gia tộc cũng bị hủy diệt ở trong trận đại chiến đó.
Năm đó là lúc Hồng Hoang đang thịnh, tu sĩ nhiều như kiến hôi, Kim Đan đi khắp nơi trên đất, tu vi đạt đến Nguyên Anh kỳ thì mới có thể xông vào Hồng Hoang, đại năng Hợp Thể rất bình thường, thỉnh thoảng sẽ gặp thần tiên thường lui tới thế gian, là một thịnh thế phát triển trước nay chưa từng có.
Trải qua hai lần Thần chiến có một không hai, Hồng Hoang đại lục từ từ đi về hướng suy sụp, từ nay về sau không thấy thần tiên, đại năng Hợp Thể các nơi ào ào quy ẩn, phần lớn truyền thừa tông môn cũng xuất hiện tình huống gián đoạn, mấy trăm năm mới xuất hiện một vị thiên tài kinh tài tuyệt diễm, Dịch Kiếm tổ sư chính là một vị trong số đó.
Hiện nay, Hồng Hoang đại lục đã từ từ khôi phục nguyên khí, thiên tài đỉnh cấp ùn ùn xuất hiện, thể chất nghịch thiên ào ào xuất thế, Hồng Hoang lại nghênh đón một thời kỳ hoàng kim.
Có thể tưởng tượng ra được, các thế lực lớn, nhất định giữa các chủng tộc lớn sẽ có va chạm kịch liệt, thiên tài đỉnh cấp quyết đấu, ai có thể ngạo thị quần hùng, trổ hết tài năng, trong vòng trăm năm là có thể thấy được.
Nhưng vào lúc này, trong thạch động đột nhiên có hai đạo thần quang sáng lên. Hai mắt của Hải Tinh mở ra, linh quang lưu chuyển, hắn hơi há mồm, phun ra một đạo khí trụ, hóa thành một đầu thần long màu trắng, tiêu tán ở trong hư không.
Hải Tinh đã hoàn thành đổi máu, hoàn toàn thoát thai hoán cốt, dịch cân phạt tủy, hoàn thành một bước quan trọng trên con đường tu tiên.
- Sư phụ, ta đã thành công!
Không cảm nhận thân thể biến hóa, Hải Tinh đã không chờ đợi được nữa mà nhảy lên một cái, ngạc nhiên gọi một tiếng.
Giữa hai hàng lông mày của Lâm Dịch lộ ra một tia ngưng trọng, hắn chỉ chậm rãi gật đầu.
Lâm Dịch tu luyện Tử Vi tinh thuật đã nhiều ngày, thần thức đạt đến Trúc Cơ viên mãn, linh giác càng thêm mẫn cảm, hắn mơ hồ cảm giác được dường như nơi này có cất dấu một bí mật trọng đại.
Nơi đây tuyệt đối không thể vô duyên vô cớ sinh trưởng ra một gốc dị bảo thiên địa như Long Tiên quả, Hải Tinh đã dùng Long Tiên quả, nhưng không có hung thú Thái Cổ xuất hiện, đích thực trong này có chỗ cổ quái.
Hải Tinh vô cùng nhu thuận, cũng không tiến lên quấy rối Lâm Dịch, chỉ lặng lẽ đứng ở một bên, lẳng lặng nhìn mỗi một hành động của Lâm Dịch.
Lâm Dịch ngồi xổm người xuống, nhìn chằm chằm Hóa long trì đã khô khốc, suy nghĩ tới mức xuất thần.
Trước đó Lâm Dịch đã dùng thần thức tra xét mặt đất một phen, cũng không có chút trở ngại nào, nhưng thần thức vừa va chạm vào Tiềm Long sơn thì rốt cuộc rất khó vào mảy may, trái lại còn cảm nhận được một tia nguy cơ trước nay chưa từng có, mang theo một tia oán khí ngập trời.
Lâm Dịch nhanh chóng thu hồi thần thức về, phía sau lưng lại có mồ hôi lạnh.
Hắn có một loại dự cảm, nếu hắn tiếp tục thử, thần thức sẽ bị thương nặng, thậm chí nguyên thần rơi xuống và bị thiêu cháylà chuyện cũng có thể, có thể sẽ động vào hung vật diệt thế nào đó.
Nửa ngày sau, Lâm Dịch đưa tay cẩn thận tìm kiếm ở trong Hóa long trì, địa chất cứng rắn dị thường, nhưng Bất diệt kiếm thể vô địch lại có thể dễ dàng bốc đất lên.
Tay của Lâm Dịch cắm xuống dưới đất, chợt dừng lại, vẫn không tiếp tục thử xuống phía dưới.
- Nơi đây là vùng đất đại hung, với thực lực trước mắt của ta, nếu như thử nhiều hơn nữa, sợ rằng có họa bỏ mạng!
Trong đầu Lâm Dịch xẹt qua suy nghĩ này, hít một hơi thật dài, đứng dậy, hắn nói với Hải Tinh:
- Chúng ta rời khỏi nơi này, ta sẽ dẫn ngươi đi tới tông phái thần bí kia bái sư học nghệ.