Gọi Tôi Là Chị Được Không

Chương 3: Liên tiếp hôn 1

“Thời trang mùa xuân lần này dùng bản thiết kế của cậu Hoàng đi, không còn chuyện gì nữa thì chúng ta giải tán.” Tổng giám đốc thu dọn tài liệu rời khỏi phòng hợp.

Bản thiết kế thời trang mùa xuân. Tôi xem bản thiết kế trong tay, trong lòng có cảm giác mất mát.

Thấy tôi ngồi trên thật lâu vẫn chưa rời đi anh Hoàng từ bên ngoài chạy vào vỗ vai tôi: “Liêm Di, không phải là thiết kế của em không tốt.”

Tôi ngẩng đầu nhìn anh ta.

“Bởi vì em mới vào công ty cho nên quản lý cho rằng em chưa có kinh nghiệm nên không dám dùng.” Sau đó anh ta lại nói “Lúc anh mới tới công ty còn uất ức hơn em, thật đấy anh không lừa em đâu.”

Đúng vậy, người mới từ từ rồi cũng tốt thôi. Tôi gật đầu với anh Hoàng “Dạ, cảm ơn anh.”

“Đừng khách khí.” Anh ta cười cười đi ra khỏi phòng họp.

Tôi đang định ra khỏi phòng thì tiếng điện thoại vang lên.

“Chị Di, có việc gấp! Sau khi tan làm thì tới cổng trường em, việc gấp! Còn nữa, đừng nói với chị em nếu không cái mạng nhỏ của em khó bảo toàn.”

Lại là tên nhóc Giang Vũ Thần này! Việc gấp? Cậu ta có thể có chuyện gì gấp?

“Biết rồi.” Tôi nhắn tin cho cậu ta.

Từ khi lên cấp ba Giang Vũ Thần luôn nhờ tôi giúp cậu ta lừa dối vượt qua kiểm ta, sau khi chuyện thành công không cảm ơn tôi còn uy hϊếp tôi không được nói với Giang Linh, đúng là tiểu quỷ.

Vừa tan làm tôi từ chói không đi hát karaoke với đồng nghiệp vội vàng đi tới trường Thất Trung của Giang Vũ Thần cũng là trường học cũ của tôi và Giang Linh.

Từ xa Giang Vũ Thần đã nhìn thấy tôi cậu ta ngoắc ngoắc tay với tôi “Nhanh lên một chút, chạy đi, chạy đi!”

Chạy? Hôm nay tôi đeo giày cao gót nếu ngã trên đường cái không phải rất xấu hổ sao? Tôi không nhìn cậu ta từ từ đi tới bên cạnh cậu ta “Em lại làm sao vậy?”

“Chị làm sao vậy? Bảo chị chạy đi sao chị không chạy?” Nói được nửa câu Giang Vũ Thần như phát hiện ra điều gì cậu ta liên tục nhìn tôi từ trên xuống dưới “A, hôm nay chị mặc đồ công sở ư!”

Tôi nhìn khuôn mặt Giang Vũ Thần đang kinh ngạc nói “Có gì mà ngạc nhiên?”

“Chẳng lẽ không ngạc nhiên sao? Em vẫn cho rằng chị luôn mặc đồ thể thao thoải mái!”

Bất đắc dĩ thở dài, không phải tôi đi tập thể dục làm sao có thể mặc những loại đồ như vậy chứ? Không nói tào lao với cậu ta quay trở lại chủ đề chính hôm nay cậu ta gọi tới đây làm gì?

“Nói mau, gọi chị tới đây làm gì?”

“A, ha ha.” Cậu ta ngượng ngùng cười sau đó thành thật khai báo tội của mình “Hôm nay em bị thầy giáo phạt đứng chị xem hôm qua mới vừa dầm mưa rất lạnh......”

“Nói điểm chính.”

“Quan trọng là lúc em bị thầy giáo phạt đứng em đã leo tường trốn ra ngoài.”

Trốn học......Nếu như chỉ trốn học sẽ không đến nỗi tìm phụ huynh. Tôi thầm suy nghĩ trong lòng nếu như Giang Vũ Thần gây chuyện lớn hơn thì phải làm sao? Hơn nữa tôi là sinh viên đã tốt nghiệp nếu như gặp thầy cô giáo quen biết không phải bọn họ liền biết tôi giả danh phụ huynh sao? Vậy thì không nên giúp cậu ta thì hơn! Tôi đang định bỏ đi thì Giang Vũ Thần như nhìn thấu tâm tư của tôi liền lôi kéo tôi đi vào trong trường.

“Này, Giang Vũ Thần em đừng ép người như vậy! Nếu như em như vậy lần sau chị sẽ không giúp em nữa! Không phải, là sau này sẽ không giúp em nữa!”

“Không có lần sau, sau này sẽ không phạm sai lầm nữa chị xem như giúp em một lần cuối được không? Chị gái tốt!” Vừa lôi kéo tôi vừa dùng lời ngon tiếng ngọt công kích tôi.

Mặc dù tôi không thích bộ dạng này của cậu ta nhưng bởi vì sức lực quá nhỏ nên tôi bị cậu ta kéo đi vào trong dưới ánh nhìn của mọi người.

“Chị Di chị không cần nói nhiều khi gặp thầy giáo chị chỉ cần liên tục xin lỗi là được, thầy giáo em thích như vậy!” Trước khi vào phòng làm việc của giáo viên Giang Vũ Thần liên tục dặn dò sau đó cậu giơ tay gõ cửa phòng làm việc.

Bên trong truyền tới giọng nam “Mời vào.”

Giang Vũ Thần đẩy cửa đi theo cậu ta vào phòng gặp giáo viên chủ nhiệm. Tôi gật đầu chào giáo viên, giáo viên lại nhìn tôi đầy kinh ngạc.

Kinh ngạc cái gì? Chẳng lẽ thầy giáo này quen tôi? Không thể nào tôi không có ấn tượng về anh ta.

Lát sau thầy giáo gọi Giang Vũ Thần tới “Rốt cuộc có chuyện gì, không phải thầy nói em mời ba mẹ em tới sao? Sao em lại gọi chị tới?”

Đúng vậy, tôi không phải ba mẹ cậu, gọi tôi tới làm gì? Tôi cũng ngẩng đầu nhìn Giang Vũ Thần.

Đối mặt với sự chất vấn của hai người Giang Vũ Thần cũng không hốt hoảng, cậu ta nhìn tôi lại nhìn thầy giáo sau đó mới trả lời “Thưa thầy, đây không phải là chị gái của em, đây là mẹ kế của em!”

Rất muốn xé xác cậu ta, biết cậu ta lâu như vậy đây là lần đầu tiên tôi thấy kỹ năng nói dối của cậu ta! Cao siêu, tuyệt đối là hạng nhất!

Nhưng mà thầy giáo không dễ bị lừa “Mẹ ghẻ? Cô ấy cùng lắm chỉ là sinh viên đại học sao có thể kết hôn?”

“Không phải, thầy đừng bị khuôn mặt của mẹ lừa! Mẹ em đã hai mươi sáu tuổi rồi, đã tốt nghiệp đại học ba năm rồi!”

Nghe Giang Vũ Thần nói khóe miệng không ngừng co quắp. Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ đừng nói lúc học đại học tôi đã từng gặp chuyện này, lúc học cấp ba cũng chưa từng kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế này! Vũ Thần, chị gái cậu cũng lớn như vậy cho tôi chút mặt mũi đi, đừng chém gió nữa.

“Hai mươi sáu?” Bác sĩ nhìn tôi đầy nghi ngờ “Thật sự không giống......”

Không cần nghiên cứu tuổi của tôi nữa......

“Chào thầy, Vũ Thần lại gây chuyệnlàm phiền thầy rồi.” Tôi bắt đầu chủ động xin lỗi thầy giáo.

“Vâng, mẹ Vũ Thần.......”

Mẹ......Hiện tại thần kinh tôi bắt đầu suy yếu rồi.

“Vũ Thần thật sự rất thông minh.” Thầy giáo đứng dậy giúp tôi kéo ghế “Mời chị ngồi.”

“Vâng.” Tôi gật đầu.

“Không biết chị có biết hay không lúc nhập học cậu bé đứng thứ ba trong lớp nhưng bây giờ thành tích của cậu bé lại đếm người từ dưới lên.”

“Vâng, vâng, tôi biết rõ, thật xin lỗi.” Tôi không ngừng gật đầu xin lỗi thầy giáo giống như thành tích bị rớt là do tôi. Điều này khiến cho Giang Vũ Thần ngồi bên cạnh cười.

Thầy giáo nghiêng đầu chỉ Giang Vũ Thần “Cười cái gì? Mẹ em xin lỗi giúp em, em không thấy xấu hổ sao?”

Lại mẹ......

“Vâng! Xấu hổ, xấu hổ!” Giang Vũ Thần gật đầu một cái sau đó quay về phía tôi nói “Mẹ trẻ, xin lỗi!”

Liếc mắt nhìn cậu ta nhịn cười tôi thật sự nhịn không được trừng mắt với cậu ta.

Lúc này thầy giáo lại bắt đầu hướng về phía tôi nói tiếp “Không những thành tích rớt nghiêm trọng, ở trường học cậu bé cũng gây không ít phiền toái cho giáo viên, vị dụ như tuần trước hai nhóm nữ sinh đánh nhau vì cậu bé!”

“Thầy giáo, họ đánh nhau chứ không phải em sao lại đổ lên đầu em?” Giang Vũ Thần kháng nghị.

“Không phải em nói một câu kɧıêυ ҡɧí©ɧ sao? Em cho rằng đang đóng phim sao? Em nói với các bạn nữ ai đánh thắng thì sẽ quen với người đó!”

“Thật xin lỗi, thật xin lỗi!” Tôi liên tục cúi đầu xin lỗi thầy giáo.

“Mẹ Vũ Thần, đừng như vậy đều là lỗi của thằng bé.” Quả nhiên thầy giáo thấy sự “Chân thành” của tôi có chút mềm lòng “Chúng ta không nói chuyện cũ nữa, bây giờ chúng ta bàn bạc xem sau này phải làm thể nào để Giang Vũ Thần trở thành đứa bé ngoan như trước.”

“Vâng!” Tôi lại gật đầu.

Thầy giáo lấy một tờ giấy dưới bàn “Đây là điểm thi giữa kỳ của Giang Vũ Thần, mặt trái là số điện thoại cùng địa chỉ của trường luyện thi.” Thầy giáo đưa bảng điểm cho tôi rồi tiếp tục nói: “Lớp tôi đã có rất nhiều em tới đây luyện thi, hiện tại thành tích của bọn họ cũng rất cao, thành tích của chúng tối rất tốt mà những em tới đây học lại luôn đạt được giải đặc biệt.”

Trường luyện thi? Thần kỳ như vậy sao? Tôi xem địa chỉ trên bảng điểm, số 88 đường Tam Đại. Không phải đối diện công ty tôi sao? Lại lật qua bảng điểm, đôi mắt nhìn xuống thành tích của Giang Vũ Thần. Oh my god, rốt cuộc thằng bé này thi khác không thi chỗ nào? Điểm số đều giống nhau chỉ có 1 điểm......

Tôi giơ bảng điểm ngẩng đầu nhìn Giang Vũ Thần, cậu ta lại thờ ơ nhìn bảng điểm của mình.

Còn làm bộ mặt không sao! Là bạn của Giang Linh thật tốt, lần này nhất định tôi sẽ đem bảng điểm của cậu đưa cho Giang Linh! Nếu như mà tôi giúp cậu lừa gạt vậy thì giống như đẩy người xuống vực sâu rồi! Đó là chuyện tôi không thể làm.

Dường như đã nói hết thầy giáo nhìn đồng hồ trên bàn “Thời gian không còn sớm mẹ Vũ Thần cũng phải về nấu cơm hôm nay chỉ nói đến đây thôi, hai người về nhà đi.”

Tôi đã sớm muốn về nhà liền vội vàng đứng dậy tôi lại cúi đầu với thầy giáo “Vâng, cảm ơn thầy! Thật sự làm phiền thầy rồi!”

“Đừng khách khí, tôi là thầy giáo của Vũ Thần quan tâm cậu bé là điều phải làm, sau này chúng ta phải hết sức phối hợp để giáo dục thằng bé.”

“Vâng vâng!” Gật đầu.

“Hẹn gặp lại mẹ Vũ Thần.”

“Hẹn gặp lại thầy giáo!”

Tôi cùng Giang Vũ Thần xoay người một trước một sau đi ra ngoài nhưng lúc chúng tôi cảm thấy kế hoạch thành công hoàn mỹ thì một người không mong đợi xuất hiện.

“A.” Cửa đột nhiên bị người ta mở ra.

“Liêm Di?”

“Thầy, thầy Lương.”

Oh my god! Xong rồi! Thầy giáo chủ nhiệm của chúng tôi! Mặc dù đã tốt nghiệp nhiều năm nhưng là lúc học cấp ba tôi đứng đầu lớp môn của thầy, có chết thầy cũng không quên tôi.

Thầy giáo của Giang Vũ Thần thấy tôi nói chuyện với thầy Lương liền đi tới “Thầy Lương biết mẹ của Giang Vũ Thần sao?”

“Mẹ của Giang Vũ Thần? Con bé làm mẹ rồi sao? Con bé là học trò của tôi.”

“Thì ra mẹ của Giang Vũ Thần là học trò của thầy Lương.”

Chuyện càng nói càng trở nên phức tạp tôi nhìn Giang Vũ Thần, hai người đều có bộ dáng hối hận.

Thầy giáo Lương nhìn Giang Vũ Thần hỏi “Đây chính là Giang Vũ Thần mà cậu nói?”

“Đúng vậy.”

Thầy giáo Lương nhíu mày nói: “Bộ dáng của đứa bé này rất giống một học trò của của tôi.....Cô bé kia tên gì?” Thầy Lương nhìn tôi “Bạn thân của em tên gì? Hai người các em như hình với bóng vậy.”

“Giang, Giang Linh.”

“Đúng! Chính là Giang Linh! Hai người bọn họ rất giống nhau, chị em ruột sao?”

Giang Linh và Giang Vũ Thần là chị em ruột, tôi là bạn thân của Giang Linh. Thầy giáo biết mình bị lừa liền nổi giận ánh mắt trừng to nhìn tôi cùng Vũ Thần hận không thể đập chúng tôi một trận!