Sủng Lên Tận Trời

Chương 3: Hoan ái (h)

Sau khi phun hết thảy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình vào miệng nhỏ của Tử Lan thì hắn không đợi nàng hồi sức mà lại nhanh chóng đỡ nàng nằm xuống ngay ngắn. Do vừa nãy bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên hoa huy*t của nàng ẩm ướt và dễ vào hơn. Không đợi một phút giây nào nữa, nam nhân này liền để đại nhục bổng đã phình to của mình mà liên tục chà sát vào cửa huyệt động của Tử Lan. Chỉ thấy Tử Lan khó chịu mà vặn vẹo thân thể kiều diễm khiến hắn không thể kiềm chế thêm được nữa mà muốn tiến vào. Cự long nhanh chóng tiến vào hoa huy*t non mềm nhỏ hẹp của khiến nàng đau như vừa bị đánh tét mông.

"Ah, đừng động...."

Nàng còn chưa kịp nói xong thì cây gậy thô to của nam nhân đã thọt sâu vào bên trong phá vỡ màng ngăn cách khiến máu xữ nữ chảy ra. Biết nữ nhân sau khi bị phá trinh còn rất đau nên tên nam nhân trước mắt cố gắng không động. Nhưng rất nhanh thì đột nhiên giọng nói yêu kiều của Tử Lan vang lên ko ngừng thúc đẩy hắn tiến sâu thêm:

"Ân...động ah..."

Được sự ủng hộ của nàng hắn ngay lập tức nhấp ra nhấp vào. Lực động của hắn ngày càng mãnh liệt khiến Tử Lan hơi đau nhưng cảm giác tê dại lại khiến nàng cảm thấy sung sướиɠ mà không kiềm chế được tiếng rên kiều mị:

"Ân... Ah.... Đừng.... dừng....ah..... Ah...."

"Yêu tinh, hôm nay bổn vương sẽ đâm nát huyệt da^ʍ của nàng"

Nói rồi hắn không ngừng luật động trong hoa huy*t của nàng. d*m thủy của nàng chảy ra không ngừng khiến nơi kết giao giữa 2 người từng trận ẩm ướt. Do cự long vừa thô to vừa dài mỗi lần đâm thọt đều chạm tới đỉnh hoa tâm của Tử Lan khiến nàng từng trận tê dại mà liền lêи đỉиɦ.

"A... Chậm lại... Quá nhanh rồi..... Tiểu hoa huy*t của ta sắp hư...... Ah, ta không được....ah"

Sau tiếng rên của nàng là một mảnh mật ngọt từ huyệt nhỏ chảy ra. Do vừa mới lêи đỉиɦ nên tiểu hoa huy*t dị thường mẫm cảm nhưng tên nam nhân trước mặt này lại không ngừng

luận động, hơn nữa mỗi cú nhấp đều đâm đến hoa tâm. Cảm giác hoa huy*t mẫn cảm ôm sát "huynh đệ" của hắn mà cắn nút khiến hắn muốn bắn ra, nhưng tiểu huynh đệ của hắn lại ngoan cố không chịu ra nên tâm hắn lại cảm thấy khó chịu mà dùng nàng để phát tiết. Hơn một canh giờ trôi qua trong hoa huy*t chặt chẽ của nàng, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng chảy ra khiến nàng sướиɠ đến đê mê. Từng giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c trào ra từ đại nhục bổng khiến hắn cảm thấy vô cùng sảng khoái. Ở trong tiểu hoa huy*t chặc của nàng giống như có hàng ngàn cái miệng nhỏ tham lam mυ'ŧ lấy đại nhục bổng đến khi không còn một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙. Lúc này Tử Lan đã mệt đến ngất ngư nhưng khi ý thức được vật lớn của nam nhân không ngừng bành trướng lên trong hoa huy*t của mình thì nàng đành tỉnh lại và vang xin "Không cần... Ah.... Đã lâu như vậy....ư...."

Mặc kệ những lời nói của Tử Lan, hắn dùng tay đỡ nàng ngồi dậy để mặt nàng đối diện với mặt hắn. Từng đường nét sắc sảo của nàng nhờ vào trong không gian u ám mà càng trở nên tà mị. Hắn bây giờ lại không kìm được mà liền hôn lấy đôi môi mọng đào của nàng đến khi sưng tấy. Do tư thế ngồi khiến cho cự long đâm được sâu hơn khiến hắn không ngừng sảng khoái mà đâm thật mạnh không chút lưu tình "Ân, tiểu yêu tinh này, sau lại như vậy chặt!"

Miệng hắn tuy đang nói nhưng dưới thân không ngừng nghỉ mà đâm thật mạnh. Còn Tử Lan thì không ngừng trầm luân vào trong từng cú nhấp của hắn "Ah.... Ah...ah..."

"Đúng thật là tiểu dâʍ đãиɠ mà"

Hắn nói rồi lại lật ngược nàng lại để nàng vểnh chiếc mông trắng nõn về phía hắn để hắn tiến sâu hơn. Eo hắn còn không biết ngừng nghỉ mà cứ nhấp ra nhấp vào, 2 quả tinh hoàn to bự liên tục đánh vào cánh bướm nàng khiến tiểu huyệt càng co rút.

Không biết đã được bao lâu thì cự long mới phóng thích và một dòng dịch ấm lại chảy ra. Tuy nhiên nhìn vào biểu cảm của hắn lại không có ý muốn dừng lại mà càng trở nên dâʍ ɖu͙© khiến Tử Lan sợ hãi. Nhưng mọi chuyện đã quá muộn kể từ sau khi nàng bước chân vào đây rồi. Đêm nay tiểu hoa huy*t dâʍ đãиɠ của nàng không bị đâm nát đi?