Diện Than Nam Đích Thải Sắc Nhân Sinh (Cuộc Sống Cùng Nam Nhân Mặt Than)

Chương 20: Trơn

Lý Tôn hận không thể lập tức đem côn th*t sáp nhập hậu huyệt Trần Sắc nhưng lại không thể cứ như thế mà trực tiếp tiến vào, cũng đã không còn kiên nhẫn giúp cậ khuếch trương, cũng may trong nhà bếp đồ dùng để làm trơn có rất nhiều. Ánh mắt Lý Tôn tuần tra tia đến một lọ dầu salad, vươn tay lấy tới, dính một ít dầu màu trắng ngà lên ngón tay."Lão công......" Trần Sắc nhìn đến động tác của Lý Tôn đã muốn hiểu được anh sắp làm cái gì, nhưng cũng không có ý muốn ngăn cản, ngược lại đem hai tay chống lên kệ bếp, nâng mông lên cao một ít.

Lý Tôn đem ngón tay dính dầu salad sáp nhập hậu huyệt Trần Sắc, ở huyệt khẩu vẽ loạn một chút, ngón tay liền đi vào. Dầu trơn tác dụng vô cùng tốt, ngón tay chưa sáp đến vài cái huyệt khẩu liền mềm ra, dầu bên trong bị d*m thủy pha loãng, không chỉ có khi trừu sáp phát ra tiếng nước òm ọp, một phần chất lỏng màu trắng ngà còn chảy ra khỏi hậu huyệt, làm cho ngoài huyệt khẩu dính dấp một mảnh, bộ dáng có chút giống lúc Lý Tôn bắn vào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ theo hậu huyệt Trần Sắc chảy ra, càng tăng thâm vài phần da^ʍ mị.

"Lão công..... Đã có thể.... Thịt heo bổng mau lên cắm vào......" Lý Tôn lo lắng, Trần Sắc lại càng gấp, ngón tay trừu sáp dần dần đã không thể thỏa mãn hậu huyệt, Trần Sắc liền bắt đầu lay động mông thúc giục Lý Tôn đem côn th*t cắm vào.

Lý Tôn lập tức rút ngón tay ra, hai tay tách hai cánh mông Trần Sắc, huyệt khẩu bị tách thành một lỗ nhỏ, thẳng lưng, "phốc xuy" một tiếng, côn th*t nháy mắt đâm vào đến tận gốc.

Bên trong nhà bếp lập tức vang lên thanh âm hai thân thể mãnh liệt chạm vào nhau, ba ba ba ba từng tiếng từng tiếng vang lên, giữa hỗn loạn còn có tiếng rêи ɾỉ mềm nhũn của Trần Sắc, tiếng thở dốc ồ ồ của Lý Tôn, còn có tiếng nước khi côn th*t ra vào hậu huyệt......

Dầu salad lúc trước dùng để khuếch trương đã sớm bị côn th*t giảo thành một bãi xuân thủy, hơn nữa còn có dịch ruột non Trần Sắc tự mình tiết ra, hậu huyệt bị tẩm ướt đến rối tinh rối mù. Dưới Lý Tôn tốc độ rất nhanh trừu sáp, chất lỏng màu trắng ngà vẩy ra, làm cho cả mông Trần Sắc đều dính dấp, đến cả lông mao dưới hạ thân Lý Tôn cũng ướt dính lại.

"A a.... Mông bị thao đến chảy nước.... Lão công nhanh lên thao em...." Trần Sắc bị làm đến cơ hồ nửa người trên hoàn toàn ghé vào bàn bếp, lắc mông đón ý nói hùa Lý Tôn thao lộng.

Lý Tôn một bên mãnh thao một bên cẩn thận nhìn nơi kết hợp của hai người. côn th*t tím hồng ở giữa hai cánh mông trắng bóng rất nhanh ra vào, côn th*t bên ngoài bóng loáng dính đầy chất lỏng, ngẫu nhiên lực đao va chạm mạnh còn kéo ra một chút nộn thịt bên trong hậu huyệt....... Trước mắt Lý Tôn là cảnh tượng nɧu͙© ɖu͙© giàn giụa, kí©ɧ ŧɧí©ɧ côn th*t càng thêm cứng rắn, giống như cây gậy sắt hung hăng cắm vào thịt động mềm mại.

Trần Sắc bị thao đến khống chế không được bắn ra. Nếu như là bình thường, Lý Tôn khẳng định còn ép buộc cậu một lát nữa, nhưng hai người hiện tại đang làʍ t̠ìиɦ trong phòng bếp, Lý Tôn lo cậu quá mệt mỏi, liền mãnh liệt đâm thêm vài cái nữa rồi cùng nhau bắn ra.

Trần Sắc bắn tinh xong, hai đùi đều nhũn ra không đứng lên nổi, bị Lý Tôn ôm đến phòng tắm rửa sạch thân thể.

Thu thập sạch sẽ xong, Lý Tôn trực tiếp ôm Trần Sắc về giường, đặt cậu nằm xuống, lại dùng chăn bao kín.

"Em ngủ một lát trước đi, anh đi nấu cơm." Lý Tôn cúi người hôn lên trán Trần Sắc, đứng dậy chuẩn bị tới phòng bếp nấu cơm.

"Lão công...." Trần Sắc vội vàng từ trong ổ chăn vươn tay nắm lấy cánh tay Lý Tôn, trong mắt tràn đầy không muốn rời xa nhìn anh. Cậu trước kia cũng là một nam sinh sang sảng hào phóng, hiện tại lại cảm thấy chính mình càng ngày càng giống tiểu nữ sinh yếu ớt. Nhưng Trần Sắc thực sự thích cảm giác được Lý Tôn yêu chiều, cũng sẽ không để ý hành vi cử chỉ của mình có chút giống tiểu nữ sinh.

"Em ngủ đi, lát nữa anh lại đi." Lý Tôn lại trở về bên giường ngồi xuống.

Trần Sắc lúc này mới an tâm nhắm hai mắt lại.

Lý Tôn đợi cho Trần Sắc ngủ say rồi mới rời khỏi phòng ngủ.

Đợi tới khi Trần Sắc tỉnh lại, Lý Tôn đã làm xong cơm tối. Làʍ t̠ìиɦ xong khiến cậu tiêu hao không ít thể lực, hiện tại đúng là đói muốn hoảng, vừa lúc một bàn ăn phong phú bày ra trước mặt, lập tức lang thôn hổ yết ăn không ít.

Ăn cơm no, Trần Sắc có tinh thần, thu thập phòng bếp xong liền cùng Lý Tôn ngồi ở sô pha xem TV. Hiện tại cũng không cần Lý Tôn kéo tay, Trần Sắc liền chủ động chui vào lòng anh.

Lý Tôn xem đều là một ít chương trình tin tức, Trần Sắc không có hứng thú, nhưng vẫn ngoan ngoãn không sảo không nháo.

"Lão công...." Thời điểm bản tin chấm dứt, bắt đầu quảng cáo, Trần Sắc đột nhiên nhỏ giọng gọi.

"Ừ." Lý Tôn ứng thanh, tỏ vẻ là mình có nghe được.

"Em có thể về thăm nhà không!?" Trần Sắc nhìn Lý Tôn, thật cẩn thận hỏi. Cậu cùng Lý Tôn kết hôn đã sắp một tháng, từ khi đến nhà Lý Tôn cũng chưa một lần về nhà mình, sao có khả năng không nhớ cha mẹ. Chỉ là vừa kết hôn, Trần Sắc cùng Lý Tôn cũng không quá thân thiết, cũng không dám đề cập đến chuyện về nhà. Hiện tại hai người cảm tình tiến triển nhanh chóng, Lý Tôn lại đối tốt với mình như vậy, Trần Sắc lúc này mới dám mở miệng hỏi.