Quan Sách

Chương 1122: Lần thị sát đầu tiên!

Thành ủy Kinh Giang, trên tay Phó bí thư Đơn Gia Cường cầm một hộp trà hoa nhài đi vào phòng làm việc của Trần Kinh.

Trần Kinh ngẩng đầu nhìn thấy Đơn Gia Cường, ánh mắt lại chăm chú nhìn vào hộp trà trên tay ông ta.

Đơn Gia Cường cầm hộp trà lắc lắc hai cái nói:

-Bí thư, trà hoa nhài đây. Tôi không hiểu lắm về trà nhưng tôi có nghe nói người thạo uống trà thích bắt đầu câu chuyện bằng trà. Trà hoa nhài không phải trà ngon nhưng trà này là do Kinh Giang chúng ta sản xuất, trà xuất khẩu ngon nhất Kinh Giang chúng ta chính là chỗ trà này, tôi lấy đến đây cho anh thưởng thức một chút nhé!

Trần Kinh chỉ chỉ bàn trà nói:

-Để đó đi, chúng ta cùng nhau thưởng thức!

Trần Kinh đi qua ngồi xuống ghế salon, Thư ký Phương Cương mới nhân chức vừa tiến vào, Trần Kinh liền chỉ vào hộp trà nói:

-Tiểu Phương, đem trà này đi pha cho tôi và Phó bí thư Đơn thử một chén!

Đơn Gia Cường ngồi một bên cười cười nhìn Phương Cương nói:

-Tiểu Phương à, anh là Thư ký số một Thành ủy chúng ta, bây giờ có cơ hội thể hiện rồi đó, cơ hội này không dễ, anh phải nắm cho thật chắc đấy!

Phương Cương hơi sửng sốt, gật đầu nói:

-Cảm ơn Phó Bí Thư Đơn, tôi sẽ cố gắng!

Đơn Gia Cường quay đầu nhìn Trần Kinh nói:

-Bí thư, tiểu tử này là một người thành thực. Chỉ là thiếu chút kinh nghiệm, nên mãi vẫn không được trọng dụng, lần này anh có mắt nhìn người, chọn trúng anh ta, đây là vinh hạnh của anh ta!

Trần Kinh nói:

-Trình độ thư ký của Thành ủy chúng ta, với trình độ của tôi mà nói, tôi cả thấy đa số đều thiếu sót một chút. Điều này chứng minh điều gì? Điều này chứng minh rằng Kinh Giang chúng ta không ai có tài sao? Chỉ có Sở mới có tài sao? Kinh Giang chúng ta không có nhân tài vậy cả nước ta còn có nhân tài được hay không?

Cho nên lão Đơn à, về vấn đề nhân sự, đều do anh chủ quản, tôi cảm thấy nếu chỉ dùng người mình biết, chọn lựa cán bộ được cấp trên đề bạt..v..v, theo tôi thấy vẫn chỉ là một hạ sách.

Xây dựng đội ngũ cán bộ, là công tác chính trị đặc biệt nặng nề của Đảng, ngàn vạn lần phải coi trọng, nhất là phải chú ý đến vấn đề cán bộ đi cửa sau để được đề bạt, mua chuộc để trúng cử..v.v..

Các anh phải ổn định toàn bộ các cuộc sát hạch cán bộ mới, chế độ đề bạt, phải xem trọng chứng thực thật tốt công việc này!

Đơn Gia Cường trịnh trọng gật đầu nói:

-Bí thư, anh yên tâm, bộ phận Tổ chức chúng tôi đang nghiên cứu công tác này, không lâu sẽ có phương án cụ thể, nắm chắc công tác cán bộ sẽ là nhiệm vụ đặc biệt coi trọng của chúng tôi trong vài năm tới.

Trần Kinh gật gật đầu, lại nói tiếp:

-Công tác cán bộ là một công tác lâu dài, chúng ta cần phải không ngừng cố gắng mới có thể thấy được hiệu quả, công việc này cũng cần có một cơ chế hiệu quả lâu dài mới có thể khống chế được. Nhưng hiện tại Kinh Giang chúng ta đang trong giai đoạn nước sôi lửa bỏng, lại có rất nhiều vấn đề, ví dụ như các quận huyện của chúng ta phát triển trì trệ, mâu thuẫn xã hội ngày càng tăng cao, trình độ dân trí tương đối thấp...

Mấy vấn đề này không thể để lâu, phải nhanh chóng giải quyết, anh có ý kiến gì không?

Đơn Gia Cường sớm đã có chuẩn bị, ông ta nói:

-Về vấn đề này tôi cũng có suy nghĩ như vậy, chúng ta có thể để lãnh đạo đứng đầu Đảng ủy và chính quyền mười quận huyện từng người tới khai báo công khai công tác, sau đó diễn thuyết giải đáp, thông qua phương pháp này hiểu hơn về bọn họ, nhận thức đầy đủ năng lực của bọn họ.

Tổng cộng có 20 lãnh đạo, chúng ta dựa vào cơ sở đã biết, loại trừ một số người quá cao tuổi, tư tưởng quá bảo thủ. Thay đổi vị trí của một số lãnh đạo quận huyện, trước tiên làm tốt 10 quận huyện nòng cốt này trước đã.

Tất cả mọi người trong một hoàn cảnh công tác mới sẽ gặp phải một cuộc khảo nghiệm mới, tất sẽ hợp mưu hợp sức, mọi người chung sức chung lòng đốt lên một đống lửa lớn, tôi cảm thấy hy vọng của Kinh Giang sẽ từ đó mà ra!

Trần Kinh trầm ngâm một lúc, lúc này Phương Cương mới pha trà xong, Trần Kinh cầm lấy chén trà, nhấp một ngụm, gật đầu nói:

-Cách nghĩ này không tồi. Vậy đi. Kế hoạch cụ thể này anh bàn bạc qua cùng Chủ tịch thành phố, hai người thương lượng một chút rồi đề ra phương án, chúng ta lập tức thực hiện, không thể trì hoãn được nữa!

Đơn Gia Cường ngẩn người, dường như muốn nói gì đó, Trần Kinh lại quay về nói chuyện uống trà:

-Phó bí thư Đơn, trà này rất ngon. Tôi ngửi được ra, Lá trà này bắt nguồn từ đỉnh núi cao mây mù che phủ Mao Tiêm của Sở Bắc, dùng trà này làm trà hoa nhài, thật có ý nghĩa, theo tôi thấy có lẽ nên gọi trà này là trà Kinh Thủy chăng?

Đơn Gia Cường vội nuốt lời định nói xuống, gật đầu nói:

-Đúng, chính là trà Kinh Thủy. Hiện đang là sản phẩm hàng đầu của xí nghiệp Long Đầu, cũng là từ xí nghiệp nhà nước cải cách mà thành. Hiện tại kinh doanh khá tốt, thương hiệu trà hoa lài phương Bắc rất nổi tiếng.

Năm nay bọn họ lại mở rộng quy mô sản xuất, đã thành lập nên cơ sở sản xuất hơn hàng vạn cân trà hoa, rất có thực lực!

Trần Kinh gật đầu nói:

-Xí nghiệp như vậy chúng ta cần phải tích cực ủng hộ. Như vậy, bước tiếp theo chúng ta phải làm một cuộc thống kê các xí nghiệp trọng điểm toàn thành phố, tôi muốn nghiên cứu điều tra từng xí nghiệp một, bàn bạc phương hướng giải quyết nguy cơ thất nghiệp cho hơn một trăm ngàn nhân lực cho Kinh Giang chúng ta, đây là vấn đề đặc biệt quan trọng.

Trong công tác này chúng ta phải dốc hết sức lực, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố phải hành động, Đảng ủy, Chính quyền các cấp cơ sở cũng phải hành động, chúng ta phải đánh một trận sao cho công nhân viên chức thất nghiệp lại có việc làm, xây dựng lại sự nghiệp chiến tranh nhân dân!

Đơn Gia Cường liên tục gật đầu nói:

-Bí thư, lần này anh đến Kinh Giang, dân chúng Kinh Giang đều rất hy vọng! Nếu quả thật có thể cứu sống các xí nghiệp, giải quyết tốt vấn đề công nhân viên chức thất nghiệp, giải quyết mâu thuẫn xã hội, dân chúng có ngày an cư lạc nghiệp, tương lai Kinh Giang coi như đã có hy vọng rồi!

Đơn Gia Cường trầm ngâm một lúc, đổi chủ đề nói:

-Đúng rồi, Bí thư, việc điều tra vụ án 12.1 này, hiện tại vẫn chưa có kết quả. Tôi cho rằng chuyện này cũng không thể xử lý qua loa, có rất nhiều người hy vọng có thể tìm ra được chân tướng vụ án này.

Chúng ta có phải nên....

Trần Kinh nhíu mày, hắn gọi Thư ký Phương Cương đến nói:

-Tiểu Phương, các anh sắp xếp một chút, dành ra một chút thời gian tôi muốn đến thị sát Viện kiểm sát thành phố, còn cả Đội hình sự công an thành phố nữa, đến ủng hộ bọn họ một chút!

Bí thư Thành ủy muốn tới thị sát Viện kiểm sát và Cục công an, đây cũng là nơi đầu tiên trong số các bộ phận Trần Kinh đến thị sát sau khi nhận chức.

Tính độc lập của Viện kiểm sát và Cục công an rất cao, để gắn kết toàn xã hội, ổn định các cơ quan trọng yếu của quốc gia, không thể không nói đến hai đơn vị này.

Hiện tại Kiểm sát trưởng Viện kiểm sát thành phố Kinh Giang, Lục Minh, rất nổi tiếng ở Sở Giang, được gọi là Kiểm sát trưởng bàn tay thép.

Không chỉ một lần, Lục Minh có cơ hội đảm nhiện chức vụ Ủy viên thường vụ, Bí thư Ủy ban chính trị và pháp luật, nhưng ông ta nhiều lần đắc tội với người khác, cuối cùng bị đá ngay vào phút cuối cùng, cho nên ông ta ngồi trên ghế Kiểm sát trưởng này đã năm năm, vẫn chưa có cơ hội thăng tiến.

Trần Kinh cầm quyền, chú ý nhất là vấn đề nhân sự, thứ hai chính là vấn đề Công an, Kiểm sát và Tòa án.

Vấn đề nhân sự liên quan đến sự ổn định và sức chiến đấu của toàn bộ thể chế, mà vấn đề Công an, Kiểm sát, Toà án thì liên quan đến sự ổn định của toàn bộ xã hội.

Bí thư nắm giữ quyền nhân sự, có thể khống chế phương hướng phát triển chung, mà Bí thư nắm giữ vấn đề Công an, Kiểm sát, Tòa án thì có lợi cho sự công bằng, công chính của toàn xã hội.

Khi xe của Trần Kinh đến Viện kiểm sát, Kiểm sát trưởng Lục Minh đã mặc đồng phục, dẫn đầu đoàn người, đứng nghiêm trang tiếp đón.

Ông ta đã quá 50 tuổi, mai tóc đã điểm bạc, nhưng tinh thần vẫn rất phấn chấn, hai mắt sáng ngời.

Trần Kinh xuống xe, ông ta rất nhanh tiến đến đón tiếp, nói:

-Hoan nghênh Bí thư Trần đến thị sát Viện kiểm sát!

Trần Kinh nói:

-Kiểm sát trưởng Lục, ngương mộ đại danh anh đã lâu. Hôm nay tôi muốn xuống đây thị sát, cũng là muốn được thấy diện mạo đầy sức sống của Kiểm sát trưởng của chúng ta đấy.

Hai người bắt tay nhau, Trần Kinh nói:

-Công tác của Viện kiểm sát rất quan trọng, hơn nữa trong thời khắc mấu chốt này, trọng trách trên vai anh quả thực càng nặng!

Lục Minh nói:

-Trọng trách có nặng nề đến mấy, chúng tôi cũng phải làm cho sáng tỏ, sự quan tâm của lãnh đạo chính là sự cổ vũ lớn nhất đối với chúng tôi!

Trong phòng họp lớn của Viện kiểm sát, Trần Kinh gặp gỡ tất cả các Kiểm sát trưởng của viện kiểm sát.

Câu đầu tiên trong bài phát biểu, Trần Kinh nói:

-Rất tốt, các đồng chí. Kiểm sát trưởng Lục của các anh nổi danh khắp tỉnh Sở Giang, anh ấy luôn mang trên mình tinh thần phấn chấn của nhà binh. Hôm nay tôi đến đây không có ý gì, chỉ là đến gặp mọi người, chỉ là đến động viên Kiểm sát trưởng ưu tú của chúng ta một chút.

Công tác của Viện kiểm sát chúng ta là theo đuổi công bằng, chính nghĩa, đối thủ của chúng ta là những thế lực đen tối, là những phần tử phản động, là những phần tử ngoài vòng pháp luật.

Có câu “vỏ quýt dày có móng tay nhọn” từ khi tôi nhận chức Bí thư tới nay, đã nghe được rất nhiều tin đồn nhảm nhí, nói phương pháp làm việc của Kiểm sát trưởng viện kiểm sát chúng ta có phần máy móc, không linh hoạt, lại có người nó Kiểm sát trưởng của chúng ta phá án không mềm mỏng, tổn hại đến cảm tình của rất nhiều người.

Nói thật, nghe được những tin đồn nhảm nhí này, tôi rất vui mừng, bởi vì điều này có nghĩa là đội ngũ kiểm sát của chúng ta rất hùng mạnh, có kẻ cảm thấy sợ hãi đội ngũ kiểm sát của chúng ta, điều này rất tốt!

Tiếng vỗ tay như sấm, ánh mắt mọi người đều rạng rỡ lạ thường.

Bài phát biểu của Bí thư Thành ủy khi thị sát Viện kiểm sát thật không ngờ lại thẳng thắn như vậy, khiến lòng người cảm thấy phấn chấn, khiến sĩ khí của Viện kiểm sát được dâng cao.

Nhất là một số người trẻ tuổi mới tiến vào ngành kiểm sát, những người này rất giàu lý tưởng, giàu tinh thần trọng nghĩa, lúc này, nghe được sự cổ vũ động viên lớn mà Bí thư Thành ủy dành cho mình, bọn họ có thể không cảm động sao.

Lục Minh đứng phía sau Trần Kinh, cũng liếc mắt nhìn Trần Kinh.

Lòng dạ ông ta rất sâu sắc, nhưng nội tâm cũng có chút cảm động. Mấy năm nay ông ta ở Kinh Giang chịu đủ sự ghẻ lạnh, lần này ông ta tiếp đón Trần Kinh có thể nói là vô cùng cẩn thận, nơm nớp lo sợ.

Hiện tại Trần Kinh có thể có thái độ rõ ràng, ủng hộ mạnh mẽ như vậy đối với Viện kiểm sát, điều này cho ông ta một sự ủng hộ rất lớn, ông ta sao có thể không thụ sủng nhược kinh?

Trần Kinh dừng một chút lại tiếp tục phát biểu bài diễn thuyết.

Trong bài diễn thuyết của Trần Kinh, nhấn mạnh hơn về tính nghiêm túc của công tác kiểm sát, hắn xác minh rõ, công tác kiểm sát chính là phải mạnh mẽ hơn, cứng rắn hơn, nên không thể có cái gọi là mềm mỏng đối với các phần tử ngoài vòng pháp luật, phần tử phản động, không cần khách khí, càng không thể để bất kỳ ai có thể dựa vào tình người mà thoát được.

Đồng thời Trần Kinh cũng nhấn mạnh công tác kiểm sát trước tiên phải học được cách tự bảo vệ chính mình, phải đấu trí đấu sức cùng phần tử ngoài vòng pháp luật.

Trong chiến đấu, trí tuệ phải được đặt lên hàng đầu, đối phó với những con hồ ly giảo hoạt, cần phải có một thợ giỏi. Đối phó với những phần tử giảo hoạt ngoài vòng pháp luật, cũng yêu cầu một Kiểm sát trưởng có trí tuệ và dũng khí cao.

Trần Kinh còn cổ vũ mọi người, không phải sợ ủy khuất, không phải sợ bị oan, cây ngay không sợ chết đứng, sự thật vĩnh viễn là tồn tại khách quan.

Sự suy sụp tạm thời, sự ủy khuất tạm thời cũng không thể thay đổi sự thật khách quan trước mắt. Bất luận là làm công tác kiểm sát gì cũng phải tin lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt. Chỉ cần chúng ta có đầy đủ trí tuệ, vĩnh viễn không từ bỏ tinh thần đấu tranh, nhất định có thể bắt được những con hồ ly giảo hoạt kia, do đó hãy cống hiến hết sức mình vì sự công bằng và chính nghĩa trong toàn xã hội.....