Quan Sách

Chương 1066: Tập trung vị trí mới!

Trung ương tuyên bố danh sách cán bộ trọng yếu mới được bổ nhiệm của tỉnh thành.

Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam, Chu Tử Binh được điều đi nhận chức Bí thư tỉnh ủy tỉnh Tô Bắc khiến giới truyền thông trong và ngoài nước chú ý.

Mặc dù trước đây, hướng đi của Chu Tử Binh khiến giới truyền thông trong và ngoài nước nghị luận rất nhiều, nhưng Trung ương bổ nhiệm như vậy cũng đều nằm trong dự liệu của mọi người.

Nhưng Chu Tử Binh từ tỉnh phát triển nhất nước đến tỉnh đứng thứ hai toàn quốc đảm nhiệm vị trí Bí thư tỉnh ủy, điều này khiến cho mọi người xôn xao bàn tán.

Bí thư tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam vẫn luôn là vị trí cao nhất, vị trí cao như vậy khiến cho Chủ tịch tỉnh khó có thể được mọi người chú ý đến, thường bị Bí thư khiến cho lu mờ.

Trên thực tế, ở Lĩnh Nam, Chu Tử Binh vẫn luôn rất khiêm tốn.

Danh tiếng của ông ta thậm chí còn kém cả Hạ Quân, nhưng Chu Tử Binh rất thông minh cũng rất thực tế.

Nhiều năm ở Lĩnh Nam như vậy, ông ta tất nhiên đã thành lập lên một phe phái của riêng mình, ông ta ở đây vừa hỗ trợ công tác của Bí thư, vừa phát huy lớn nhất năng lực của mình làm công tác Chủ tịch tỉnh.

Kinh tế Lĩnh Nam mấy năm nay bắt đầu hồi phục, nhưng vẫn luôn duy trì trong ổn có thăng, hết lần này đến lần khác trở thành tiêu điểm phân tích của các chuyên gia kinh tế, trong đó Chu Tử Binh đóng một vai trò không hề nhỏ.

Ở Lĩnh Nam, thành tích lớn nhất của Chu Tử Binh là sự phát triển của Lâm Cảng và Việt Châu.

Ở Lâm Cảng, Chu Tử Binh đề xuất Lâm Cảng đi theo con đường kỹ thuật tân tiến, và ông ta tự mình chủ trì trợ giúp Lâm Cảng triển khai ngày hội giao dịch sản phẩm công nghệ cao lần thứ nhất, hiện tại nơi đây đã trở thành nơi giao lưu sản phẩm kỹ thuật tân tiến nhất của cả nước, địa vị của thành phố Lâm Cảng nhờ đó cũng tăng lên không chỉ một bậc.

Mặt khác, nhờ quan niệm phát triển kỹ thuật tân tiến mà Chu Tử Binh đề xuất nhiều năm trước, con đường đi của Lâm Cảng thuận lợi hơn, nhiều nhân tài, nền tảng tài nguyên,cùng với sự phát triển của xã hội, những quan niệm này của ông ta được cho là vượt qua tầm nhìn của thời đại.

Mà Việt Châu ngày càng củng cố địa vị của thành thị bậc I, tổng sản lượng kinh tế chỉ sau thủ đô và Hoàng Hải, là một thành phố cấp tỉnh, có thể theo sát được thành phố trực thuộc Trung ương như vậy, điều này trong lịch sử cũng chỉ có vẻn vẹn Việt Châu mà thôi.

Ở Việt Châu, Chu Tử Binh lần đầu tiên đề xuất hình thức kinh tế “Cửa ngõ phía Nam”

Việt Châu là cửa khẩu chính phía Nam của Trung Quốc, điều này rất nhiều năm trước đã được cả nước công nhận.

Nhưng khiến nó trở thành cửa ngõ phía nam và thiết lập quan hệ kinh tế, Chu Tử Binh là người đầu tiên.

Hình thức kinh tế “Cửa ngõ phía Nam” của Chu Tử Binh chính là cổ vũ thương mại đối ngoại, cố gắng tạo ra hình tượng, Việt Châu thành phố thương mại của cả nước.

Ông ta tường đề xuất một ý tưởng vĩ mô. Ý tưởng này cực kỳ cuồng vọng, ông ta hy vọng trong vòng mười năm, một nửa sản lượng nhập khẩu và một nửa sản lượng xuất khẩu của cả nước sẽ đi qua Việt Châu.

Để đạt được mục tiêu này, xung quanh Việt Châu xây dựng những cảng xuất nhập khẩu có năng lực lớn nhất cả nước. Quanh Việt Châu còn có những cung đường nhanh nhất và tiện nhất toàn quốc. Việt Châu cũng có hệ thống hậu cần nhanh nhất và tiện nhất cả nước. Đây đều là chiến tích hiển hách của Chu Tử Binh ở Lĩnh Nam.

Bởi vì nhận được sự chú ý, những chiến tích đó của Chu Tử Binh được giới truyền thông nâng lên.

Mà truyền thông và dư luận xã hội đều cho rằng, Chu Tử Binh nhờ vào những thành tích này mà được Trung ương đánh giá cao.

Hiện tại kinh tế Tô Bắc đang phát triển rất mạnh, sau khi cả nước có phát triển kinh tế theo “mô hình Lĩnh Nam”, hiện tại lại có “mô hình Tô Bắc”

Cả nước đặt rất nhiều kỳ vọng vào kinh tế Tô Bắc, mà vị trí mới của Chu Tử Binh cũng đã định trước là sẽ được ủy thác trọng trách rất lớn, điều này chứng minh Trung ương thực sự tín nhiệm ông ta.

......

Việt Châu, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh vì Chu Tử Binh mà mở tiệc long trọng tiễn biệt.

Tất cả Ủy viên Tỉnh ủy, Ủy viên dự khuyết đều được pháp tham dự bữa tiệc.

Trần Kinh cũng tham gia bữa tiệc này, nhưng vì có quá nhiều người, hắn cũng không tìm được cơ hội nói chuyện một mình với Chủ tịch tỉnh Chu.

Trái lại, Hoàng Hỗng Viễn lại luôn ở gần Trần Kinh, hai người trao đổi rất nhiều.

Tuy rằng Hoàng Hoành Viễn ăn nói rất cẩn trọng, nhưng Trần Kinh có thể cảm nhận được, Chu Tử Binh trước khi rời đi đã có sắp xếp gì đó với ông ta.

Cán bộ lãnh đạo đạt tới cấp bậc của Chu Tử Binh, bọn họ sẽ không chỉ câu cá một phương.

Ông ta người đi Tô Bắc, nhưng hạ thủ ở Lĩnh Nam ông ta cũng sẽ không buông tha, trên thực tế sức ảnh hưởng của ông ta ở Lĩnh Nam vẫn luôn tồn tại, mà ông ta phải đảm bảo sức ảnh hưởng này, vậy mới có thể sắp xếp tốt thế lực của mình.

Trần Kinh đoán rằng, Hoàng Hoành Viễn rất có thể sẽ thay thế vị trí của Tương Minh Nhân.

Bởi vì Tương Minh Nhân có thể sẽ được đề bạt trở thành Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy.

Mà Hạ Quân đảm nhiệm chức vụ Chủ tịch tỉnh, tiếng nói rất có trọng lượng, tuy nhiên, lần này trong đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc không có liên quan đến bổ nhiệm của Hạ Quân. Điều này cũng khiến cho ứng cử viên cho vị trí Chủ tịch tỉnh Lĩnh Nam mới có thêm rất nhiều biến số.

Tuy nhiên Trần Kinh hiểu rõ, Lĩnh Nam này rất mẫn cảm, liên quan đến phần đông thế lực, Trung ương từ trước đến này đều cẩn thận với Lĩnh Nam.

Trên thực tế đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc lần này, ngoại trừ cử Chu Tử Binh đi, những người khác ở Lĩnh Nam cũng không có thay đổi, về kế hoạch điều chỉnh bộ máy Lĩnh Nam, có khả năng đang suy tính.

Hạ Quân không phải người có năng lực, có thể trong điểm này, ông ta dường như yếu thế.

So với Hạ Quân, Vạn Ái Dân có lý lịch kinh nghiệm không khác lắm, nhưng sức ảnh hưởng không thể so với Hạ Quân. Tuy nhiên Vạn Ái Dân làm việc quyết đoán, can đảm, đây là ưu thế của ông ta.

Hai người bọn họ là những ứng cử viên sáng giá thay thế Chu Tử Binh.

Tuy nhiên, theo Trần Kinh biết, nhắm vào vị trí Chủ tịch tỉnh đó không chỉ có hai người bọn họ.

Gần đây hành động của Tây Bắc hệ cũng rất lớn, Kiều Chính Thanh vài lần vào thủ đô báo cáo công tác đều một mình gặp Phương Lộ Bình.

Phương Lộ Bình vì chuyện của Kiều Chính Thanh, thậm chí còn từng gọi điện thoại cho Trần Kinh một lần.

Trong điện thoại, Phương Lộ Bình hỏi tình hình gần đây của Trần Kinh, Trần Kinh báo cáo cho ông, nói tổ chức sắp xếp hắn vào thủ đô học tập, tiện nói:

-Chủ tịch tỉnh, Chính Thanh có nhắc đến cháu, rất khen ngợi cháu, ông ta cảm thấy cán bộ trẻ tuổi ở Lĩnh Nam quá ít, có thể sử dụng lại càng ít, cháu thấy thế nào?

Trần Kinh vừa nghe những lời này của Phương Lộ Bình liền hiểu được nội dung bao hàm trong đó.

Cán bộ của Lĩnh Nam sao có thể ít chứ? Lĩnh Nam là một trong những địa phương tập trung nhiều nhân tài nhất cả nước, cán bộ trẻ tuổi có tài nhiều không kể xiết.

Kiều Chính Thanh nói cán bộ trẻ tuổi ít, tất nhiên là muốn nói người của Tây Bắc hệ ở Lĩnh Nam quá ít.

Mà ý tứ sâu xa hơn có thể là Kiều Chính Thanh đang muốn ngồi vào vị trí Chủ tịch tỉnh, ông ta cần Tây Bắc hệ ủng hộ mình.

Trần Kinh trầm ngâm chốc lát nói:

-Chú Ba, Chủ tịch tỉnh Kiều là lãnh đạo cháu rất kính nể. Cũng là người có khả năng lãnh đạo, ở Lĩnh Nam cần nhiều đất cho anh ta dụng võ hơn, nếu từ góc độ này mà nói, người của Lĩnh Nam mới có thể thật đúng là khuyết thiếu!

Phương Lộ Bình không có tiếp tục tranh cãi về đề tài này, mà Trần Kinh trong lúc vô ý đã ủng hộ Kiều Chính Thanh.

Kiều Chính Thanh đối với hắn tốt, hắn cũng không ngại ủng hộ ông ta vào giây phút mấu chốt này.

Trần Kinh hiểu rõ, Phương Lộ Bình đứng đầu Tây Bắc hệ, cần cân bằng rất nhiều thứ, nội bộ Tây Bắc hệ cũng không phải bền vững như bàn thạch.

Tài nguyên có hạn, làm sao có thể vận dụng một cách chính xác, có thể là vấn đề Phương Lộ Bình không thể không châm chước.

Sau cuộc điện thoại đó vài ngày, Trần Kinh nhận được điện thoại của Cổ Lâm Phong

Trong điện thoại, Cổ Lâm Phong có nói bóng nói gió hỏi Trần Kinh về một số tình hình của Lĩnh Nam, Trần Kinh ý thức được, Phương Lộ Bình có thể đang suy nghĩ về vấn đề ủng hộ Kiều Chính Thanh.

Tình huống như vậy có thể cho thấy, Chu Tử Binh đi rồi, giới chính trị Lĩnh Nam nói không chừng sẽ có tranh đấu khá ác liệt.

Những lời này Trần Kinh cũng không tiện trao đổi với Hoàng Hoành Viễn, cũng không có cách nào trao đổi với ông ta.

Hắn cũng tin tưởng Hoàng Hoành Viễn công tác bên cạnh Chu Tử Binh nhiều năm như vậy, tầm nhìn của ông ta còn rộng hơn mình rất nhiều, vị trí của ông ta cũng cao hơn mình, mấy thứ này ông ta có thể tự mình lĩnh ngộ.

Đêm nay, Trần Kinh và Hoàng Hoành Viễn, hai người uống hết một bình rượu Ngũ Lương.

Sau khi kết thúc buổi tiệc chia tay, Hoàng Hoành Viễn muốn đích thân đưa Chu Tử Binh về nghỉ ngơi, sau đó ngày mai Chu Tử Binh sẽ bay thẳng đến Tô Bắc, bắt đầu hành trình làm Bí thư Tô Bắc của ông ta.

Chu Tử Binh đi rất vội vàng, trong giới chính trị Lĩnh Nam có thể có rất nhiều người trong lòng cảm thấy có chút trống vắng.

Về điểm này, Hoàng Hoành Viễn có thể coi là một ví dụ.

Trong lúc chia tay, Hoàng Hoành Viễn ngà ngà say bắt tay Trần Kinh nói:

-Trần Kinh! Những gì học trong trường Đảng cậu nhất định phải nhớ! Nhất định phải thuộc đấy! Cậu trở về, sẽ có đất rộng cho cậu dụng võ, chỉ có ở Lĩnh Nam, tài năng của cậu mới được phát huy đến trình độ cao nhất...

Trần Kinh liên tục gật đầu, hắn hiểu được tâm tình của Hoàng Hoành Viễn.

Chu Tử Binh đi rồi, chỗ dựa vững chắc nhất của ông ta đã đi rồi, ông ta cảm thấy có chút cô độc, cuộc đời và con đường làm quan của ông ta sau này sẽ có nhiều thay đổi.

Ông ta hy vọng mình có thể mau chóng tìm được đồng minh vững chắc, mặc dù chuyện này không thể vì suy nghĩ của ông ta mà thay đổi, nhưng giờ phút này, ông ta thật sự chân tình biểu lộ với Trần Kinh.

Từ biệt Hoàng Hoành Viễn, Trần Kinh về khách sạn nghỉ ngơi.

Trên đường đi, Trần Kinh gọi điện thoại cho lãnh đạo cũ của mình,Ngũ Đại Minh, ở Sở Giang xa xôi.

Lần này Trung ương bổ nhiệm nhân sự trọng yếu trong nội bộ, Ngũ Đại Minh được bổ nhiệm làm Bí thư tỉnh ủy Sở Giang.

Trần Kinh đi theo Ngũ Đại Minh từ khi ông ta còn là Bí thư thành ủy, vài năm trôi qua, Ngũ Đại Minh nhảy hai cấp, từ Bí thư thành ủy trở thành Bí thư tỉnh ủy.

Có thể giây phút này, vị trí mới của Ngũ Đại Minh bị vị trí mới của Chu Tử Binh làm cho nhạt nhòa, nhưng Trần Kinh hiểu, Ngũ Đại Minh từ ngày hôm nay sẽ được giới chính trị cả nước chú ý.

Trần Kinh không phán đoán sai, Ngũ Đại Minh 9 giờ tối nào cũng đều ở nhà, bởi vì đọc sách hàng ngày là thói quen bất di bất dịch của Ngũ Đại Minh.

Nếu nói Chu Tử Binh là người tinh mắt, nhìn xa trông rộng, vậy đặc điểm của Ngũ Đại Minh chính là kiên trì không ngừng nghỉ.

Trần Kinh đã từng làm thư ký của ông ta, đối với sự kiên trì gần như cố chấp này của Ngũ Đại Minh, hắn hiểu rất rõ.

Mà đây cũng là điểm hắn bị ảnh hưởng nhiều nhất từ Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh là người có tài nhưng trong nước bây giờ không thiều người tài.

Ngũ Đại Minh thành công không phải bởi vì ông ta có tài mà bởi vì ông ta chấp nhất và kiên trì, ông ta nhìn nhận sự việc tốt, liền toàn tâm toàn ý phấn đấu hết mình, cho tới bây giờ cũng không biết cái gì gọi là nổi giận cũng không biết cái gì gọi là từ bỏ.

Trần Kinh lần gặp Ngũ Đại Minh gần đây nhất là trong lễ truy điệu Bí thư Sa.

Trong bầu không khí đó, Trần Kinh và Ngũ Đại Minh không trao đổi nhiều.

Hắn không ngờ rằng, Ngũ Đại Minh lại tiến bộ nhanh như vậy, vừa mới lên tỉnh không lâu, liền được bổ nhiệm là Bí thư tỉnh ủy.

Trần Kinh hiện tại cách Lĩnh Nam cũng không xa, nhưng nơi đó hiện tại ra sao hắn cũng không biết nữa, dường như xa xôi chưa từng thấy...